Khí tức đáng sợ bên trong gian mật thất luyện khi dưới mặt đất, khiến cho bốn đại Chân Chủ cấp kinh hãi thất sắc, linh thức tiến vào thăm dò, gần như đều bị cắn trả trọng thương
Thế cục nghịch chuyển trong khoảnh khắc.
Triệu Phong không ở trong gian mật thất luyện khí, lại hiện thân trên đỉnh đầu của bốn đại Chân Chủ cấp.
Quỷ dị hơn chính là, gian mật thất luyện khí bên dưới mặt đất lại bị một tầng diễm khí ô quang âm trầm quỷ dị bao phủ, tình huống như thế nào còn chưa rõ.
- Ít nhất phải là cảnh giới Nửa bước Đan Nguyên cảnh mới có được năng lực như vậy...
Cầm Vương Phi hoa dung thất sắc, không ngờ trong gian mật thất luyện khí dưới mặt đất lại có tồn tại đáng sợ như vậy.
Nàng mơ hồ ý thức được, trước khi rời đi, tại sao sư tôn lại khuyên nhủ mình tốt nhất nên hóa giải ân oán với Triệu Phong không nên đối địch với hắn.
- Nhanh rút lui, biểu hiện của tên Triệu Phong này tuyệt đối không chỉ đơn giản như vậy, sau lưng không biết còn có cao nhân nào...
Ba đại Chân Chủ cấp khác, sau một thời gian hồi hộp, lập tức hướng bên ngoài Thiết Càn Phủ mà bỏ chạy.
- Muốn trốn? Ha ha... Chậm rồi.
Trong hư không ập tới một luồng phong áp mạnh mẽ tuyệt đối, kèm theo đó là một trận cảm giác tê dại mãnh liệt.
Bốn đại Chân Chủ cấp đang bỏ chạy, chỉ cảm thấy trong người khó chịu, thân thể tê dại, tốc độ phi hành giảm xuống hai lần.
Chỉ có Đại trưởng lão của Cầm Kiếm Cung tu vi đạt tới Chân Chủ cấp đỉnh phong mới có thể giảm ảnh hưởng xuống mức thấp nhất.
Chỉ trong nháy mắt, nguyên khí Phong Lôi trọng thiên địa giống như một trận bão cát bao trùm tất cả, bao phủ lấy bốn đại Chân Chủ cấp, còn Triệu Phong thì phảng phất giống như một cái mắt bão.
- Ý cảnh tinh thần thật mạnh.
Ánh mắt Phó giáo chủ Thiết Huyết Giáo sáng ngời, trên mặt đầy vẻ động dung vô cùng kinh hỉ.
Nhưng ông ta không dám lãnh đạm chút nào, lập tức triển khai thế đuổi giết lôi đình.
Sau khi Triệu Phong hiện thân, lửa giận tột cùng trong lòng Phó giáo chủ Thiết Huyết Giáo, rốt cuộc cũng được bộc phát. Với thực lực của ông ta, căn bản không sợ bốn đại Chân Chủ cấp, lúc trước chỉ có thể bị động phòng thủ, tự nhiên rất khó chịu.
- Quang Ám Phi Luân Trảm!
Hắc Ám Quang Luân trong tay Phó giáo chủ Thiết Huyết Giáo xoay tròn đến mực tận cùng, hóa thành một đạo lưỡi đao rực rỡ chói mắt, đường kính vài chục trượng sáng tối xen lẫn, phong mang sắc bén ngoài rìa mỏng manh như cánh ve.
Phốc phốc...
Hắc Ám Quang Luân biến thành “lưỡi đao quang luân khổng lồ”, hào quang rực rỡ, vạch phá không khí, truyền đến một trận tiếng rít bén nhọn, tốc độ nhanh như lôi đình, vừa lóe lên đã biến mất.
- A...
Đại trưởng lão Liễu hệ vừa bay ra ngoải được trăm trượng thì đã hét thảm một tiếng, bị Hắc Ám Quang Luân chém thành hai đoạn.
Hiển nhiên, ngay chính hắn cũng không ngờ rằng Hắc Ám Quang Luân còn có sát chiêu viễn trình cường đại bực này.
Lúc trước, Thiết Ma chỉ có thể bị động phòng thủ, có nhiều cố kỵ, nên không thể phóng tay phóng Chân chiến đấu, chiến lực bị hạn chế sâu sắc.
Mà bây giờ, vừa xuất thủ liền có thể nhìn thấy thực lực nội tình của ông ta và uy lực của Hắc Ám Quang Luân mạnh mẽ như thế nào.
Cùng lúc đó...
- Phong Lôi Phích Lịch Trảm!
Thân ảnh tóc lam lăng không bay lên, mắt thường chỉ nhìn thấy một lưỡi đao Phong Lôi khổng lồ tràn ngập thanh mang cực kỳ ngưng luyện, mặt ngoài còn chập chờn từng đạo hồ quang điện sóng nhận.
Đùng đùng...
Lưỡi đao khổng lồ nhảy lên trong không trung tia lửa bắn tung tóe, truyền đến từng tiếng bạo liệt như lôi đình, đinh tai nhức óc.
Tốc độ thân pháp của Triệu Phong tuyệt đối là nhanh nhất trong đám Chận Chủ cấp ở đây, chỉ trong khoảnh khắc điện quang hỏa thạch, đã đến trên đỉnh đầu Cầm Kiếm Cung chủ.
- Đừng...
Cầm Kiếm Cung chủ kinh hãi hét lên một tiếng, mỹ nhan tái nhợt thần sắc, toàn thân run rẩy cứng đờ.
Ô... Ô... Ô... N... G!
Lưỡi đao Phong Lôi khổng lồ chém xuống hồ quang điện sóng nhận tập trung trong phương viên hơn mười trượng khí tức cuồng bạo hủy diệt tràn ngập, một luồng uy năng bá đạo không gì địch nổi, trong nháy mắt xé nát tầng phòng ngự của nàng
Cũng giống như lần trước, Chân Chủ cấp bình thường đối diện với tốc độ khủng bố và thế công lôi đình của Triệu Phong căn bản không có sức hoàn thù.
Trên kiều nhan của Cầm Kiếm Cung chủ lộ vẻ sợ hãi, trong ánh mắt lộ vẻ cầu khẩn và bất lực.
Từ đáy lòng của nàng cũng nổi lên một tia cay đắng và hối hận. Thế nhưng tất cả đã trễ.
- Đây là do ngươi tự chuốc lấy...
Trong thanh âm lạnh lùng, lưỡi đao Phong Lôi khổng lồ bạo phát tiếng nổ kinh người, lập tức xé nát thân ảnh mỹ lệ ưu nhã của Cầm Kiếm Cung chủ, tiếng thét chói tai đột nhiên im bặt.
Chỉ ngắn ngủi trong hai nhịp hô hấp, Đại trưởng lão Liễu hệ và Cầm Kiếm Cung chủ đã vẫn lạc ngay tại chỗ.
- Hai đại Chân Chủ cấp, đồng thời vẫn lạc...
Trong Thiết Càn phủ, Khương Tam Phong và đám người đang xem chiến, cả đám đều trợn mắt há hốc mồm, tiếp đó cảm thấy trong lòng nhiệt huyết sôi trào, bừng bừng hưng phấn.
Thì ra Triệu Phong và Thiết Ma cùng ra tay một lúc, mục tiêu là chém giết một vị Chân Chủ cấp.
Hai đại Chân Chủ cấp chỉ kịp hét thảm một tiếng đã vẫn lạc.
Hoàn thành mọi chuyện, Triệu Phong và Thiết Ma liếc nhìn nhau một cái, trên mặt đầy vẻ vui mừng.
Thiết Ma kinh hỉ vô cùng, Triệu Phong không chỉ toàn thân trở ra từ Truyền thừa Ngoại Vực, mà thực lực nội tình còn đạt tới tình trạng không tưởng tượng nổi.
Từ thủ đoạn mà vừa rồi Triệu Phong thể hiện ra, kỳ thật thực lực cũng không hề thua kém Thiết Ma bao nhiêu.
Huống chi, đây còn chưa chắc là toàn bộ thực lực của Triệu Phong
- Nhanh như vậy... Cầm Kiếm Cung chủ và Đại trưởng lão Liễu hệ đã chết rồi...
- Chạy mau, Triệu Phong này trở về từ Truyền thừa Ngoại Vực, không biết thực lực đã đạt tới tình trạng khủng bố nào rồi...
Cầm Vương Phi và Đại trưởng lão Cầm Kiếm Cung lâm vào sợ hãi và khủng bố tột cùng, gần như đồng thời thiêu đốt Chân Linh khí, bất chấp tất cả thi triển bí thuật, một lòng bỏ chạy.
Vụt vụt...
Lập tức hai đạo thân ảnh nhanh chóng phá không biến mất trong tầng mây.
Triệu Phong lơ lửng trên không trung ánh mắt nhàn nhạt liếc nhìn hai người bỏ chạy. Mắt trái của hắn, tập trung trên người Đại trưởng lão Cầm Kiếm Cung - Trước hết giết Đại trưởng lão Cầm Kiếm Cung đã.
Thanh âm Thiết Ma truyền đến, suy nghĩ của ông ta và Triệu Phong cũng giống nhau, rất
Đương nhiên, điểm xuất phát của hai người cũng không nhất định là sẽ giống nhau.
Thiết Ma sở dĩ lựa chọn giết Đại trưởng lão Cầm Kiếm Cung trước, đó là bởi vì cân nhắc đến đại cục của Thiên Bồng đại quốc.
Cầm Kiếm Cung là một trong tám đại thế lực siêu cấp của Đại quốc, có hai vị cường giả Chân Chủ cấp tọa trấn.
Nhất là Đại trưởng lão của Cầm Kiếm Cung tu vi tiếp cận Chân Chủ cấp đỉnh phong nếu để cho hắn tấn chức, thực lực sánh ngang với Giáo chủ Thiết Huyết Giáo, đến lúc đó uy hiếp sẽ càng lớn hơn.
- Cầm Kiếm Cung chủ đã chết, giết chết Đại trưởng lão của Cầm Kiếm Cung nữa thì Cầm Kiếm Cung sẽ không còn cường giả Chân Chủ cấp tọa trấn, không khác gì quân đội không có tướng lãnh, sẽ nhanh chóng tan rã...
Trái tim Thiết Ma đập thình thịch.
Nói một cách tương đối có nghĩa là, sau khi giết chết Đại trưởng lão Cầm Kiếm Cung cơ bản sẽ khiến Cầm Kiếm Cung - một trong tám đại thế lực siêu cấp của Đại quốc tan rã.
Nếu là lúc bình thường dưới tình huống một chọi một, Đại trưởng lão Cầm Kiếm Cung cố tình chạy trốn, Thiết Ma cũng rất khó có thể giết chết được.
Chẳng qua lúc này có Triệu Phong ở đây, tốc độ của hắn hoàn toàn ngạo thị Chân Chủ cấp, thực lực ít nhất không kém hơn Thiết Ma, như vậy thì sẽ có cơ hội nhất định trảm sát Đại trưởng lão Cầm Kiếm Cung
- Băng Hồn Chi Mâu!
Mắt trái của Triệu Phong bỗng nhiên hoán đổi thành một trận u lam lấp lánh, tập trung khóa chặt Đại trưởng
lão Cầm Kiếm Cung
Đại trưởng lão Cầm Kiếm Cung chỉ cảm thấy thể xác và tinh thần lạnh lẽo, tư duy giống như bị hàn ý ngưng kết, thân hình cứng đờ, tốc độ giám mạnh quá nửa.
- Chuyện gì xảy ra...
Đại trưởng lão tóc bạc hoảng sợ hét lên, phản ứng thân thể và tốc độ đều giảm mạnh.
Hắn nhanh chóng ý thức được mình đang bị đồng pháp huyết mạch của Triệu Phong tập trung khóa chặt.
Thế nhưng cho dù hắn biết được phương pháp đối phương ra tay, lại vô lực hóa giải.
- Ha ha, Triệu Phong làm tốt lắm...
Thiết Ma cười dài một tiếng, Hắc Ám Quang Luân trên tay chậm rãi tiếp cận Đại trưởng lão Cầm Kiếm Cung
Triệu Phong dùng Băng Hồn Chi Mâu tập trung Đại trưởng lão Cầm Kiếm Cung không nhanh không chậm truy giết.
- Quang Ám Phi Luân Trảm!
Hắc Ám Quang Luân trong tay Thiết Ma rời khỏi tay, phát ra một lưỡi đao quang luân khổng lồ rực rỡ chói mắt, chỉ trong giây lát đã chém đến trước người Đại trưởng lão tóc bạc.
Đại trưởng lão tóc bạc bị Băng Hồn Chi Mâu tập trung căn bản vô lực né tránh, chỉ có thể miễn cưỡng thiêu đốt Chân Linh khí, vung kiếm đón đỡ.
Ọc...
Lưỡi đao quang luân khổng lồ vừa va chạm đã đánh bay hắn, trên người lưu lại một đạo vết thương sâu thấy xương, máu nhuộm toàn thân.
Vụt...
Một thân ảnh tóc lam, với tốc độ không gì sánh kịp, xuất hiện sau lưng Đại trưởng lão Cầm Kiếm Cung
Phốc phốc...
Phong Lôi quang nhận lấp lánh rực rỡ trong tay Triệu Phong mang theo một trận thanh phong chập chờn, trên mặt không chút biểu tình, chém thẳng vào sau lưng Đại trưởng lão Cầm Kiếm Cung
- Rắc rắc...
Đại trưởng lão tóc bạc kiệt lực né tránh, một cánh tay lập tức bị Phong Lôi quang nhận chém rụng
Dưới công kích hiệp lực của Triệu Phong và Phó giáo chủ Thiết Huyết Giáo, bất luận Đại trưởng lão Cầm Kiếm Cung giãy dụa như thế nào cũng không thể phản kháng nổi.
Chỉ trong hai hiệp, Đại trưởng lão Cầm Kiếm Cung đã bị Triệu Phong và Thiết Ma liên thủ đánh chết.
- Không ngờ lại thuận lợi như vậy.
Trên mặt Thiết Ma tràn ngập vui mừng, khó nói nên lời.
Dù sạo thì tu vi của Đại trưởng lão Cầm Kiếm Cung cũng tiếp cận Chân Chủ cập đỉnh phong nếu như bất chấp tất cả phản kháng hoặc chạy trốn, vậy thì muốn giết chết hắn cũng rất khó.
Ông ta ý thức được, chính mình đã đánh giá thấp thực lực và huyết mạch đồng tử của Triệu Phong rồi.
Trên thực tế, lúc Triệu Phong mở ra huyết mạch đồng tử, cho dù Thiết Ma không ra tay đi nữa, Đại trưởng lão Cầm Kiếm Cung cũng khó thoát khỏi cái chết.
Giết chết Đại trưởng lão Cầm Kiếm Cung xong Triệu Phong mặt không biểu tình, huyết mạch đồng tử khôi phục lại bình thường bộ dạng không để tâm.
Thiết Ma không khỏi liếc nhìn Triệu Phong một cái thật sâu.
Lần này gặp lại Triệu Phong ông ta đã có chút không nhìn thấu thiên kiêu cái thế vừa mới xuất hiện trên Đại lục này.
Vụt...
Triệu Phong đột nhiên nghĩ tới điều gì đó, chợt biến sắc, thân hình nhoáng lên một cái, biến mất không thấy đâu nữa.
Vài nhịp hô hấp qua đi.
Một đạo phong ảnh điện mang hiện thân trong mật thất luyện khí bên dưới.
Trong gian mật thất luyện khí dưới đất, diễm khí ô quang bao trùm, ngay cả Chân Chủ cấp cũng khó có thể nhìn trộm.
Thiết Càn đại sư ở lại nơi này, trong lòng vô cùng rung động hô hấp khó khăn, chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy một Bộ khô lâu âm trầm, trong hốc mắt lập lòe hai luồng hỏa diễm đỏ sậm kinh hồn.
Còn “Hắc Ám Quang Luân” trong giai đoạn luyện chế cuối cùng thì đang lơ lửng trước người Bộ khô lâu kia.
- Chủ nhân xin hãy yên tâm, nói về luyện khí, ta cũng có tạo nghệ mấy trăm năm, không hề thua kém gì Luyện Khí Đại Sư.
Khô Lâu đường chủ duy trì Hắc Ám Quang Luân đã sắp hoàn thành bước cuối cùng.
Triệu Phong khẽ gật đầu, có lẽ Khô Lâu đường chủ không biết bản vẽ linh kiện, nên không thể nào hoàn thành nửa bước cuối cùng, nhưng muốn duy trì hiện trạng của nó thì cũng không khó khăn gì.
Phải biết rằng, Khô Lâu đường chủ tại thời kỳ đỉnh phong chính là Tôn Giả Đan Nguyên cảnh, cảnh giới cao thâm, kinh nghiệm lịch duyệt đều vượt xa Triệu Phong và Thiết Càn đại sư.
- Ngươi hãy duy trì một lúc nữa.
Triệu Phong lưu lại một câu nói, sau đó thân hình biến mất khỏi gian mật thất luyện khí
Một lát sau...
Vút...
Một trận phong ảnh điện quang, đuổi về phía Phó giáo chủ Thiết Huyết Giáo và Cầm Vương Phi.
- Ha ha ha, Cầm Vương Phi, ngươi mưu tính sâu xa, đối địch với bổn tọa nhiều năm, e rằng cũng không nghĩ tới kết cục ngày hôm nay phải không?
Phó giáo chủ Thiết Huyết Giáo cười dài một tiếng, Hắc Ám Quang Luân huy động bức Cầm Vương Phi đến tuyệt cảnh.
Trên cung trang hoa lệ của Cầm Vương Phi lưu lại bốn năm vết máu, từng mảng da trắng tuyết hồng nhuận lộ ra, mang đến cho người khác một loại hấp dẫn trí mạng
- Thiết Ma đại nhân, tha cho ta một mạng
Trên mặt Cầm Vương Phi đẩy vẻ cầu khẩn, dáng vẻ động lòng người, bờ vai và bầu ngực nửa lộ, mị hoặc thiên hạ.
Ngay cả Phó giáo chủ Thiết Huyết Giáo cũng phải tận lực thu liễm tâm thần, phòng ngừa trúng phải Mị đạo của Cầm Vương Phi.
- Chết đi!
Phó giáo chủ Thiết Huyết Giáo lo lắng đêm dài lắm mộng trên mặt lóe lên lệ quang Hắc Ám Quang Luân giống như sét đánh, chém về phía Cầm Vương Phi.
Giờ phút này, Cầm Vương Phi đã thụ trọng thương dốc hết toàn lực cũng không cách nào ngăn cản được quang luân kia chém tới.
- Đợi một chút!
Một thanh âm lạnh nhạt bình thản từ giữa không trung vang lên.
Khoảnh khắc tiếp theo, một trận phong ảnh điện quang ngăn trước mặt Phó giáo chủ Thiết Huyết Giáo và Cầm Vương Phi.
Ô... Ô... Ô... N... G!
Hắc Ám Quang Luân của Phó giáo chủ Thiết Huyết Giáo, lập tức bị một tầng sóng nước màu lam ngăn cản, phảng phất như tiến vào biển sâu vô tận khó tiến thêm nửa tấc.