Chúa Tể Chi Vương

Xích Nguyệt Đường Chủ Lệnh


trước sau

Mấy ngày sau.

Tổng Đà Thiết Huyết Giáo, trước một Diễn Võ Trường trống trải, đứng đầy những thân ảnh trẻ tuổi.

- Triệu Phong sao còn chưa đến? Chúng ta rốt cuộc phải chờ tới khi nào?

Một thiếu niên mặc hoa y nhàu nát, hai tay đan vào nhau, dáng vẻ lười biếng.

- Vương Tiểu Quái ngươi lá gan thật non nhỏ, tại địa bàn của Thiết Huyết Giáo, mà dám nói năng lỗ mãng với Phó giáo chủ.

Khương Tam Phong lạnh lùng nói.

Vương Tiểu Quái “hừ” một tiếng, vẻ mặt hậm hực, thần sắc thoáng có chút thu liễm.

Bên cạnh Vương Tiểu Quái, có hai người trẻ tuổi, lần lượt là một thanh niên tóc xù mặc áo bào vàng, cùng với một thanh niên tuấn mỹ mặc chiến bào.

Thì ra.

Ba người này chính là mấy vị Chân long thiên tài tại cảnh nội của Thiên Bồng đại quốc, hiện đang tập hợp chuẩn bị, cùng nhau đi tham gia Chân Long Trà Hội.

Hai người bên cạnh Vương Tiểu Quái, chính là Kim Thái Tử và Thiên Vân Chi.

Trong Chân Long hội lần này, biểu hiện của Thiên Bồng đại quốc tốt một cách bất ngờ, nhân số Chân long thiên tài chiếm nhiều nhất trong số các Đại quốc.

Bên phía Thiết Huyết Giáo thì có ba Chân long thiên tài, bao gồm: Triệu Phong, Khương Tam Phong, Điệp Diệp.

- Khương Tam Phong, lần Chân Long Trà Hội này có chút gấp gáp, nếu không phải vì chờ Triệu Phong thì chúng ta đã xuất phát trước một tháng rồi.

Kim Thái Tử không nhịn được mà phàn nàn.

Bọn hắn sở dĩ chờ đợi Triệu Phong, chính là vì đối phương không chỉ là đệ nhất thiên tài của Đại quốc, mà còn là thiên kiêu cái thế của Đại lục.

Nếu như có thể đi cùng Triệu Phong đến Chân Long Trà Hội thì khi đến nơi cũng có thể chiếu ứng lẫn nhau.

Nói đơn giản là, Triệu Phong là người lĩnh quân của đám thiên tài Đại quốc, thậm chí là Vương Giả trong đám Chân long thiên tài của toàn bộ Bắc đại lục.

- Triệu Phó giáo chủ từng nói, hôm nay đúng giờ xuất phát.

Khương Tam Phong có chút không chắc chắn

Đúng lúc này, từ xa truyền đến tiếng xé gió.

- Phó giáo chủ tới rồi.

Một vị nữ tử áo trắng nhẹ nhàng đáp xuống trên mặt đầy vẻ vui mừng, chính là Điệp Diệp.

Nàng vừa dứt lời, trên Diễn Võ Trường rộng rãi, lập tức truyền đến một trận cảm giác tê dại nhè nhẹ.

Một thân ảnh tóc xanh, gần như cùng lúc xuất hiện bên cạnh Điệp Diệp.

- Triệu Phong

Trong mắt Kim Thái Tử và Thiên Vân Chi tràn ngập kinh hãi.

Hai người căn bản không thể thấy rõ Triệu Phong làm thể nào hiện thân.

Có thể khẳng định rằng Điệp Diệp xuất phát sớm hơn Triệu Phong nhiều, nhưng người sau lại cùng lúc đến nơi.

- Ừm, nhãn số đều đến đông đủ rồi, chúng ta xuất phát thôi!

Triệu Phong nhanh chóng nói

- Xuất phát gì?

Hai mắt Vương Tiểu Quái nhìn chằm chằm Triệu Phong trên mặt đầy vẻ kiêng kỵ, nhưng cũng khó có thể che giấu được chiến ý mãnh liệt.

Khương Tam Phong cười nói:

- Phó giáo chủ, trước khi mấy người chúng ta xuất phát, phải luận bàn một phen, thuận tiện để cho Phó giáo chủ chỉ điểm đôi chút, tránh làm mất mặt tại Chân Long Trà Hội.

- Được.

Triệu Phong cũng không phản đối.

Mấy người kia tập trung tại Diễn Võ Trường hiển nhiên đều có dụng ý này.

Ánh mắt Triệu Phong đảo qua ba người Vương Tiểu Quái, Kim Thái Tử, Thánh Vực Chân Long Hội, tu vi bọn họ đều đạt tới Chân Huyền cấp tiểu thành, trong đó, tu vi của Kim Thái Tử đã tiếp cận Chân Huyền cấp đại thành.

Khương Tam Phong gần đây mới đột phá Chân Huyền cấp, Điệp Diệp thì vẫn còn ngừng lại tại Chân Nhân Cấp đỉnh phong

So với trước Chân Long hội, mấy người này đều có tiến bộ cực lớn, không hổ là Chân Long Trà Hội nổi danh.

Triệu Phong vừa mới nói xong việc luận bàn nhanh chóng bắt đầu.

Người đầu tiến lên sân là Vương Tiểu Quái, hắn hung hăng liếc nhìn Khương Tam Phong một cái, dường như ghi hận đối phương vừa rồi đã quát tháo mình.

Khương Tam Phong cũng không sợ, gần đây hắn đột phá Chân Huyền cấp, công pháp truyền thừa lại càng tiến thêm một bậc, thực lực tăng mạnh.

Trên Diễn Võ Trường hai đạo thân ảnh nhanh chóng giao thoa cùng một chỗ.

Triệu Phong có chút hứng thú quan sát.

Chẳng qua, tốc độ phân định thắng bại của hai người so với tưởng tượng còn nhanh hơn.

- Thiên Viên Thần La!

Song quyền của Vương Tiểu Quái đấm lên ngực, gầm nhẹ một tiếng, làn da toàn thân giống như kim cương nham thạch, bộ lông dựng lên, hình thành một lớp vân màu vàng hình thể bỗng nhiên bành trướng khuếch trương một vòng giống như một đầu Kim Cương Hầu.

Vương Tiểu Quái đánh ra một quyền, đại địa chấn động lực lượng cơ thể cuồng bạo, rung chuyển hư không Mắt thường chỉ nhìn thấy một đạo quyền ảnh màu tím, chập chờn một tầng ánh sáng màu vàng uy năng bá đạo đủ để nghiền nát một tòa núi cao.

Uy năng quyện thế này, áp bách Khương Tam Phong đến mức hít thở không thông thiếu chút nữa thổ huyết.

- Ầm...

Chiến kỹ truyền thừa của Khương Tam Phong chỉ vừa mới phát ra, đã bị một quyền cường thể của Vương Tiêu Quái nghiên nát, thân thể bay ngược ra ngoài.

- Khương Tam Phong

Điệp Diệp kinh hãi hô lên, không thể tin nổi, vội vàng đi qua đỡ Khương Tam Phong đậy.

Một quyền vừa rồi, trực tiếp đánh cho Khương Tam Phong không đứng dậy nổi.

Một chiêu phân thắng bại.

Hai người căn bản không phải cùng một cấp độ thực lực.

- Vương Tiểu Quái này sau khi tiến vào Truyền thừa Ngoại Vực, huyết mạch tiến thêm một bước thức tỉnh, tốc độ phát triển có thể nói là nhanh nhất trong đám người ở đây.

Ánh mắt Triệu Phong có chút ngưng tụ, không ngờ Vương Tiểu Quái lại cường hãn như vậy.

Khương Tam Phong thua không oan uổng

Vương Tiểu Quái đánh bại hắn, hoàn toàn là nhờ ưu thế áp đảo.

Mặc dù Vương Tiểu Quái chỉ có tu vi Chân Huyền cấp tiểu thành, nhưng chiến lực của hắn so với năm đại thiên kiêu cái thế lúc vừa tham gia Chân Long hội năm xưa đã không còn cách biệt quá lớn.

Đối với việc này.

Kim Thái Tử và Thiên Vân Chi cũng không cảm thấy kỳ quái.

- Nửa năm gần đây, chúng ta đều từng thua trong tay tiểu tử này. Kim Thái Tử có chút không cam lòng.

Mấy người Triệu Phong cũng không khỏi giật mình.

Thì ra, trước khi Triệu Phong trở về, Vương Tiểu Quái chính là đệ nhất thiên tài của Thiên Bồng đại quốc.

Sau đó.

Kim Thái Tử và Thiên Vân Chi đã triển khai một hồi chiến đấu đặc sắc.

Sau mười mấy hiệp chiến đấu, lực lượng huyết mạch Thiên, Vân nhị tộc trong cơ thể Thiên Vân Chi bộc phát, Đao Ý cường đại trảm phá mây xanh, đánh bại Kim Thái Tử.

- Thiên Vân Chi, không ngờ ngươi cũng tiến bộ lớn như thế.

Kim Thái Tử có chút cay đắng, bản thân hán đã từng là đệ nhất thiên tài Đại quốc, bây giờ lại có kết cục thật ảm đạm

Mấy tháng trước, lực lượng giữa hẳn và Thiên Vân Chi vẫn còn ngang nhau, không ngờ bây giờ Thiên Vân Chi đã vượt lên một bậc.

Triệu Phong thầm gật đầu, tiềm lực của Thiên Vân Chi rất lớn, có được huyết mạch và lĩnh ngộ được Đao Ý, dưới chân Chủ cấp, e rằng khó gặp được đối thủ.

Sau khi Thiên Vân Chi chiến thắng chiến ý trên người dâng trào, lại phát ra khiêu chiến với Vương Tiêu Quái.

Vương Tiểu Quái cười khùng khục, thúc dục huyết mạch chiến kỹ, thế không thể đỡ, từng quyền rung chuyển hư không trên mặt đất xuất hiện từng đạo vết nứt.

Không có quá nhiều màu mè lòe loẹt, chỉ đơn giản thô bạo dùng lực áp người.

Sau mười hiệp...

- Keng keng...

Thiên Vân Chi cả người lẫn đao đều bị Vương Tiểu Quái một quyền đánh bay ra ngoài.

Khí lực Vương Tiểu Quái cường đại, lực lượng cơ thể gần như có thể quét ngang quá nửa Chân Huyền cấp bình thường mà một khi thúc dục bí kỹ huyết mạch, lực lượng và phòng ngự đồng thời tăng vọt gấp đôi, thực lực phá vỡ rào cản cảnh giới.

- Khặc khặc khặc...

Vương Tiểu Quái song quyền đấm ngực, toàn thân cứng rắn như kim cương thiết nham, khí thế cường đại áp bách toàn trường

Một vài cường giả Thiết Huyết Giáo ở gần đó đều có chút hoảng sợ khi nhìn về phía Vương Tiêu Quái.

Xem chừng, dưới chân Chủ cấp, Vương Tiểu Quái đã là vô địch rồi.

Luận khí lực phòng ngự, hắn
không hề thua kém Thạch Thừa Thiên - một trong năm đại thiên kiêu cái thế ngày xưa. Mà công kích của hắn có tính bạo tạc, huyết mạch càng có ưu thế hơn.

Trong vô hình, Vương Tiểu Quái đã quét ngang toàn trường

- Được rồi, xuất phát thôi!

Triệu Phong thoáng đánh giá ưu khuyết của mỗi người một ít, sau đó chuẩn bị xuất phát.

Thiên Vân Chi và Kim Thái Tử nghe xong đánh giá, đều có chút thông suốt.

- Triệu Phong, trận chiến giữa chúng ta còn chưa bắt đầu.

Vương Tiểu Quái cười một tràng quái dị, thân hình lóe lên, ngăn cản Triệu Phong.

Mọi người đều sững sờ.

- Vương Tiểu Quái, ngay cả Phó giáo chủ mà ngươi cũng dám khiêu chiến? Cho dù là một vài Chân Chủ cấp cũng không phải là đối thủ của Triệu Phó giáo chủ nữa là ngươi.

Khương Tam Phong lắc đầu cười.

Vừa rồi hắn bị một quyền của Vương Tiểu Quái đánh cho choáng váng tự nhiên không thể bỏ qua cơ hội đả kích đối phương

Rất nhiều người đang xem chiến ở đây, đều kinh ngạc bật cười.

Uy danh của Triệu Phong bọn họ cũng đều biết, liên tiếp đánh bại mấy vị Chân Chủ cấp, thậm chí còn giết chết cả Cầm Kiếm Cung chủ.

Vương Tiểu Quái tuy mạnh, nhưng khẳng định không phải là đối thủ của Triệu Phong

Đương nhiên, đám người Kim Thái Từ và Thiên Vân Chi vẫn lộ ra một tia chờ mong có lẽ Vương Tiểu Quái có thể thăm dò được vài phần nội tình thâm sâu của Triệu Phong

Chẳng qua, kết quả nhất định sẽ khiến cho bọn hắn thất vọng

- Bắt đầu.

Triệu Phong mỉm cười, cũng không cự tuyệt.

Thiên Viên Thần La!

Vương Tiểu Quái không chút do dự, lập tức thúc dục huyết mạch chiến kỹ, quanh người dâng lên một tầng ánh sáng vàng rực rỡ, một quyền đánh ra, mặt đất lắc lư, quyền ảnh từ kim sắc rợp trời, bao phủ phương viên hơn mười trượng

Cho dù là Chân Chủ cấp, thân lâm vào tình cảnh này cũng cảm thấy áp bách do lực lượng chênh lệch mang đến.

Phốc...

Vương Tiểu Quái một quyền thất bại, phía trước xuất hiện một đạo vết nứt hình nắm quyền, kéo dài đến trăm trượng

Mọi người ở đây chỉ thấy mắt mình hoa lên.

Chờ đến lúc phát hiện thân ảnh của Triệu Phong thì trận chiến đã chấm dứt.

- A...

Đầu Vương Tiểu Quái chốc ngược xuống đất, Chân hướng thẳng lên trời, bị xách bổng lên không trung khua tay múa chân một hồi.

Hắn càng giãy dụa thì toàn thân càng bị một tầng xích điện trói buộc, thân thể tê cứng đau nhức, không khỏi hét lên xin tha.

Tất cả mọi người ở đây đều không khỏi kinh ngạc.

Thiên Vân Chi và Kim Thái Từ liếc nhìn nhau, trên mặt tràn đầy kinh hãi.

Hiển nhiên, thực lực của Triệu Phong đã đạt tới cấp bậc bọn hắn không thể nhìn thấu nữa rồi.

- Tốt rồi, chuẩn bị xuất phát.

Triệu Phong ở giữa không trung buông Chân Vương Tiểu Quái ra.

Bịch...

Vương Tiểu Quái rồi thẳng xuống dưới, để lại trên mặt đất một cái hố hình người.

Nếu đổi lại là Chân Linh cảnh khác, e rằng sẽ đầu rơi máu chảy, nhưng mọi người cũng không hề lo lắng cho an nguy của hắn.

Ngay trong ngày hôm đó.

Nhóm Chân long thiên tài sáu người của Thiên Bồng đại quốc đã rời khỏi Tổng Đà Thiết Huyết Giáo.

Một đoàn người đều ngồi trên tọa kỵ phi cầm thượng đẳng một đường không ngừng phi hành, tiến thẳng tới Trung Đại lục, tốc độ cực nhanh.

Sau Chân Long hội, sáu Chân long thiên tài đều có tiến bộ rất lớn, cũng không cần lo lắng một vài nguy hiểm ở những khu vực hoang dã.

Ngoài ra, có thiên kiêu cái thế như Triệu Phong tọa trấn, đám trưởng bối của Thiên Bồng đại quốc cũng có chút an tâm

Hai tháng sau...

Một nhóm người, rốt cuộc đã tiến vào Trung Đại lục.

Triệu Phong tính toán một chút, khoảng cách mà mình vừa trải qua cũng không xa hơn từ khu vực Hoành Vân đến Thiên Bồng đại quốc bao nhiêu.

Đây là do Trung Đại lục ở giữa Đại lục Thanh Hoa, cho nên khoảng cách đến các khối Đại lục khác cũng không tính là quá xa.

Bởi vậy, tổ chức Chân Long Trà Hội ở nơi này, lại càng thích hợp hơn.

- Nghe nói Trung Đại lục là Đại lục mạnh nhất khu vực, từ trước đến nay đều sản sinh ra cường giả thiên tài. Ví dụ như Tam Nhãn Thánh Tử, Vũ Thiên Ngô,... Tất cả đều là thiên tài xuất thân từ Trung Đại lục.

Khương Tam Phong cảm khái nói.

Cho dù tất cả mọi người đã tham gia Chân Long hội, thế nhưng cũng không biết nhiều về Trung Đại lục.

- Đi qua ba bốn Cường quốc nữa là có thể đến địa điểm tổ chức Chân Long Trà Hội rồi.

Kim Thái Tử lấy ra địa đồ.

Rất nhanh, phi cầm linh sủng của sáu người đã dung nhập về phía Chân trời.

Vụt vụt...

Trong một mảnh u lâm cách ngoài vài trăm dặm, xuất hiện hai thân ảnh âm u mơ hồ.

Hai thân ảnh này, lần lượt là một mỹ nhân áo đen vóc người thon thả, người còn lại là một thân ảnh cao lớn giống như bóng ma.

- Trưởng lão, chỉ là mấy mao đầu tiểu tử mà thôi, tu vi cao nhất cũng không quá Chân Chủ cấp tiểu thành, ngài cần gì tự mình truy tung? Không bằng để cho thuộc hạ ra tay, giết chết bọn chúng

Vẻ mặt mỹ nhân áo đen trở nên cung kính, chủ động xin đi giết giặc.

Trên người mấy tên tiểu tứ này có “Xích Nguyệt Đường chủ lệnh”, khí tức dường như chỉ vừa mới tiến vào Trung Đại lục. Liên minh Thánh Vực sử dụng lệnh bài này như một cái mồi nhử không ngừng phục kích cường giả của Thánh Giáo ta, trước mắt không nên hành động thiếu suy nghĩ...


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện