Sau khi nuốt chửng tàn phách tinh khí do hai đại Tôn Giả bỏ mình lưu lại, phần đông “quỷ thi trớ
chú” trong đại trận, đều cảm thấy sướng khoái, oán lực nguyền rủa càng
mạnh mẽ hơn, khiến người khác vừa nhìn đã sợ hãi.
- Không tốt.
Tôn Giả Đan Nguyên Cảnh còn lại là một trung niên mặc Kim Khải, vẻ mặt hoảng sợ.
Trong ba Tôn Giả tham gia đuổi giết, tu vi của trung niên mặc Kim Khải
này là cao nhất, đạt tới Tiểu Đan Nguyên hậu kỳ, sánh ngang với Lam Lôi
đạo tặc, vượt qua Khô Lâu đường chủ.
Chẳng qua lúc này.
Hắn bị oán lực của Quỷ Thi Trớ Chú đại trận ăn mòn, lại bị hai kiện Thần binh Địa cấp trùng kích, cho dù không phải là bị trùng kích chính diện, những dĩ nhiên khó tránh khỏi thụ nhẹ.
- Đi!
Triệu Phong huy động hắc kỳ, oán lực quỷ thi trạng thái sương mù bên
trong Quỷ Thi Trớ Chú đại trận tràn ra, hóa thành hình dáng Hắc Giao dữ
tợn, bay thẳng về phía trung niên mặc Kim Khải.
- Cửu Sát Âm Cốt Thứ!
Khô Lâu đường chủ một tay vung ra, tầng tầng Thứ ảnh Tử Âm xuất hiện,
sát quang thiêu đốt, thúc đẩy một đạo gai xương ám ngân sắc cực lớn, dài hơn mười trượng, đồng thời tương hỗ với thế công của đại trận, bộc phát chồng điệp.
Nhất là lúc này, Quỷ Thi Trớ Chú đại trận vừa nuốt tàn phách tinh khí do hai đại Tôn Giả bỏ mình lưu lại, như được tiếp thêm sức mạnh, uy lực
càng lớn hơn trước.
- Kim Ngục Tỏa Long.
Sắc mặt trung niên mặc Kim Khải trở nên nghiêm túc, chân nguyên trong cơ thể toàn lực bộc phát, khóa sắt vàng rực sinh ra một chuỗi hư quang kim thiết trùng trùng điệp điệp, hình thành một không gian lao tù màu vàng
cực lớn, xuất hiện phía trước Quỷ Thi Trớ Chú đại trận, phong ấn hoàn
toàn thuyền Hư Không Hải.
Chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngũi.
Khu vực chỗ Triệu Phong và Khô Lâu đường chủ đã bị “Kim Ngục Tỏa Long” vây khốn.
Phành…
Khoảnh khắc tiếp theo, công kích của hai người, với ưu thế áp đảo tách ra, nghiền nát hư quang kim thiết xung quanh.
Phành…
Trung niên mặc Kim Khải nhanh chóng thối lui, khóe miệng tràn ra một tia vết máu, nhân dịp có kẽ hở, lập tức bay ngược ra sau hơn vài dặm.
- Bí kỹ Kim Ngục Tỏa long này thật cao minh.
Triệu Phong động dung.
Tu vi của trung niên mặc Kim Khải cao tới Tiểu Đan Nguyên hậu kỳ, thi
triển bí kỹ vô cùng cường đại, uy năng huyền diệu kinh người.
- Trốn!
Trung niên mặc Kim Khải đã không còn một tia chiến ý, lập tức nhằm thẳng phương hướng Bát Hoang Sơn mà bỏ chạy.
- Triệu Phong, mỗi lần giết chết một vị Tôn Giả, Quỷ Thi Trớ Chú đại
trận đều được tăng phúc. Nếu như Quỷ Thi Trớ Chú đại trận có thể thôn
phệ 100 vị Tôn Giả, như vậy có lẽ sẽ sinh ra biến hóa mang tính đột phá…
Sắc mặt Khô Lâu đường chủ đầy vẻ chờ mong.
Đối với việc trung niên mặc Kim Khải đào tẩu, hắn cũng không quá quan tâm.
- Việc cấp bách hiện nay, vẫn là rời khỏi phạm vi của Quần Đảo vực Thiên Lô trước.
Thần sắc Triệu Phong vẫn tỉnh táo, không hề có chút kích động nào.
Mặc dù lời đề nghị của Khô Lâu đường chủ có sức hấp dẫn cực lớn, thế
nhưng thân phận của Triệu Phong đã bại lộ, càng kéo dài thời gian thì
lại càng nguy hiểm hơn.
Cho dù thực lực của hai người có mạnh gấp mấy lần, trước ba cự vật khổng lồ như ba đại Tông phái, bọn họ vẫn hết sức nhỏ bé.
Mà muốn giết chết một vị Tiểu Đan Nguyên hậu kỳ, cho dù hai người có liên thủ thì cũng phải phí một hồi công phu.
Vụt…
Trung niên mặc Kim Khải phá không bỏ chạy, vẻ mặt tràn ngập lo lắng.
Nếu vừa rồi không phản ứng nhanh, rất có thể hắn cũng sẽ có kết cục giống như hai tên Tôn Giả kia.
- Hai người kia đều có Thần binh Địa cấp, lại không phải người bình
thường, đại trận quỷ thi kia có oán lực nguyền rủa thật đáng sợ, ngay cả Tôn Giả cũng không thể may mắn thoát khỏi.
Trung niên mặc Kim Khải cẩn thận phân tích, phát hiện mình bại không oan.
Thần binh Địa cấp trên thế gian này, vô cùng thưa thớt, Tôn Giả có thể có được Thần binh Địa cấp nguyên vẹn, cũng chỉ là số ít.
Huống chi Thần binh Địa cấp của Triệu Phong và Khô Lâu đường chủ cũng không phải là hàng bình thường.
Đúng lúc này…
Phụt…
Giữa Hư Không Hải, chợt dâng lên một luồng đại thế thiên địa không thể
hình dung, trong vòng nghìn dặm, nguyên khí xoay tròn hội tụ như nước
thủy triều.
Loại đại thế này, phảng phất bắt nguồn từ vũ trụ tự nhiên vô biên, độc tôn Bát Hoang, ngạo thị thiên hạ.
Rắc rắc…
Dưới luồng uy thế khổng lồ này bao phủ, một mảnh vụ hải trong thiên địa
hư không, đều không thể gánh chịu nổi áp lực, tầng tầng nát bấy sụp đổ.
Vụt…
Trong vụ hải mênh mông, đột nhiên sáng ngời, trong phương viên hai trăm
dặm, rõ ràng giống như ban ngày tại khu vực lục địa, tầm mắt cũng thông
thoáng hơn.
- Luồng lực lượng này…
Thân hình trung niên mặc Kim Khải bỗng nhiên chấn động.
Một khắc ngay sau đó…
Luồng đại thế thiên địa này, phối hợp với uy năng nguyên khí to lớn đang dâng trào như thủy triều, lao tới với khí thế che trời lấp đất.
- Kim tộc trưởng.
Giữa hư không, một vị lão giả mặt đen, gương mặt tràn đầy tang thương, thanh âm giống như “Thiên Vực” từ xa xôi truyền đến.
- Bát Hoang Tôn Chủ.
Hô hấp trung niên mặc Kim Khải như cứng lại, trên mặt tràn đầy kính sợ, lập tức khom mình hành lễ.
Bát Hoang Tôn Chủ chính là cường giả chí cao trong Vực Nội Bát Hoang Sơn, tu vi đạt tới Đại Đan Nguyên.
Phóng mắt khắp khu vực phụ cận Bát Hoang Sơn này, người có thể ngang
hàng với hắn, chỉ có thủ lĩnh của liên minh mười đoàn hải tặc mà thôi.
Giờp phút này.
Nhìn thấy vị cường giả chí cao là “Bát Hoang Tôn Chủ”, vẻ mặt trung niên mặc Kim Khải chợt lộ kinh hỉ, vội vàng chỉ về một hướng.
- Ta sẽ lập tức ra tay, bắt tiểu tử kia lại.
Lão giả mặt đen “Bát Hoang Tôn Chủ” khẽ cười nhạt một tiếng, thân hình nhoáng lên một cái, đã biến mất không thấy gì nữa.
Vụt…
Một đạo tàn ảnh xuyên phá vụ hải mông lung màu đen, nhảy vào Hư Không Hải xa xôi.
Tốc độ phi hành của hắn, thậm chí còn gấp đôi cả thuyền Lam Lôi Hải Thiên.
- Có Bát Hoang Tôn Chủ ra tay, hai người kia nhất định khó thoát một kiếp.
Vẻ mặt trung niên mặc Kim Khải đầy tự tin, khẽ lẩm bẩm.
Cùng lúc đó.
Thuyền Lam Lôi Hải Thiên đã phá không phi hành được một hai ngàn dặm.
- Ồ?
Giác quan tinh thần của Khô Lâu đường chủ rất nhạy cảm, lập tức phát hiện một tia dị thường.
Nguyên khí thiên địa ở phương xa chấn động bất thường, đặc biệt còn ẩn chứa cả uy thế thiên địa.
- Xảy ra chuyện gì vậy?
Triệu Phong nhìn về phía sau.
Khô Lâu đường chủ tinh thông bí thuật tinh thần, giác quan vượt xa Tôn Giả bình thường rất nhiều.
Meo meo!
Lúc này, Tiểu Tặc Miêu chợt nhảy lên vai Triệu Phong, ném hai đồng tiền cổ lên trời.
- Dấu hiệu không tốt?
Căn cứ theo quẻ bói của Tiểu Tặc Miêu, có nhân tố bất lợi đang tiếp cận Triệu Phong.
Gặp phải tình huống như vậy.
Triệu Phong đành phải rút một lần lực lượng huyết mạch đang ngăn cách mắt trái của mình.
Thần Linh Nhãn chợt nổi lên một tia lam trạch, quét về phía sau.
Chỉ vận dụng năng lực viễn thị của Thần Linh Nhãn, cho nên tiêu hao rất ít Đồng lực.
Chỉ trong chớp mắt, Triệu Phong lại nhanh chóng ngăn cách mắt trái lại.
- Người này là ai?
Thanh âm của Triệu Phong chợt vang lên trong đầu Lâu Lan Chỉ Thủy.
Vụt…
Hình ảnh của một lão giả mặt đen đầy vẻ tang thương, chợt xuất hiện trong đầu Lâu Lan Chỉ Thủy.
Hiện nay.
Triệu Phong đã lĩnh ngộ sâu sắc tinh thần Huyễn thuật, có thể dễ dàng
phục chế lại một cảnh tượng hoặc một khu vực, mà hình ảnh lại sống động
như thật.
- Bát Hoang Tôn Chủ…
Lâu Lan Chỉ Thủy kinh hãi hô lên, thanh âm run rẩy, lộ vẻ cực kỳ hoảng sợ.
- Đó là cường giả chí cao tại vũ nội khu vực Bát Hoang Sơn, tu vi đạt tới Đại Đan Nguyên.
Lâu Lan Chỉ Thủy thất kinh, vội vàng nói.
Đại Đan Nguyên.
Triệu Phong và Khô Lâu đường chủ, đồng thời biến sắc.
Sắc mặt Triệu Phong trở nên lạnh lùng, rất nhanh hạ xuống mệnh lệnh.
Vụt…
Thuyền kim loại màu xám nhanh chóng lặn xuống hải dương bên dưới Hư Không Hải.
Ục ục…
Sau một hồi bong bóng nổi lên, thuyền kim loại màu xám đã tiềm nhập vào trong hải dương hư không.
Thuyền Lam Lôi Hải Thiên, ngoại
trừ tốc độ và phòng ngự không tầm thường ra, đặc điểm lớn nhất, chính là có năng lực ngụy trang ẩn nấp rất tốt.
- Tiếp tục lặn xuống.
Ánh mắt Triệu Phong rất nhạy bén, trước tiên thu hồi Khô Lâu đường chủ
vào trong Vạn Quỷ Châu, còn bản thân cũng lập tức tiến nhập trong thuyền Hư Không Hải.
Chỉ trong chốc lát…
Thuyền Lam Lôi Hải Thiên đã chìm xuống biển sâu, khí tức thu liễm đến
mức tận cùng, hoàn toàn dung hợp làm một thể với hoàn cảnh chung quanh.
Dưới biển sâu.
Thuyền kim loại màu xám đã giảm tốc độ, nhưng vẫn tiếp tục tiến về phía trước.
Một lát sau…
Vụt…
Bên trong vụ hải, chợt truyền đến tiếng rít gào chấn động kinh thiên,
khu vực vụ hải mông lung ở phụ cần bị nghiền nát bấy, tầm mắt lập tức
trở nên thông thoáng hơn rất nhiều.
Bất chợt.
Một luồng đại thế mênh mông che trời lấp đất, lấy khu vực thiên địa vũ trụ này làm trung tâm, từ trên cao giáng xuống.
Trong phương viên một hai trăm dặm, phần đông sinh vật biển đều phủ phục kinh hãi.
- Quả nhiên là Đại Đan Nguyên.
Sâu bên trong hải dương hư không, đám người Triệu Phong đều cảm thấy
luồng uy thế khổng lồ vô biên này, có thể thấy nó hoàn toàn vượt xa Tôn
Giả Tiểu Đan Nguyên.
Vụt…
Một lão giả mặt đen với dáng vẻ tang thương lạnh lùng, giống như chí tôn một phương, xuất hiện tại khu vực vụ hải này, thoáng dừng lại một chút, giác quan linh thức, ngay lập tức quét ngang phương viên mấy trăm dăm.
Giờ khắc này…
Thuyền kim loại màu xám đang chìm sâu trong hải dương hư không, đã hoàn toàn bất động, không dám di chuyển chút nào.
Một nhịp hô hấp, hai nhịp hô hấp, ba nhịp hô hấp…
Thời gian vào lúc này, trôi qua hết sức chậm chạp.
Chỉ trong nháy mắt.
Thần Linh Nhãn của Triệu Phong, mơ hồ cảm ứng được một tia khí tức tinh
thần lực lượng mờ nhạt đến gần như không thể phát hiện, quét qua nơi
này.
Còn may hải dương hư không là một tồn tại đặc thù, có khả năng suy yếu
và cản trở rất lớn đối với linh thức hoặc lực lượng tinh thần.
Linh thức của Bát Hoang Tôn Chủ, quét qua một phạm vi rộng lớn, sau đó
lại rót vào sâu trong hải dương hư không, cho nên năng lực của linh thức thoáng chốc đã suy yếu đến cực hạn.
Ngoài ra.
Thuyền Lam Lôi Hải Thiên còn có tác dụng ngăn cách giác quan linh thức
rất mạnh, thậm chí còn có năng lực nguy trang, hoàn toàn dung hợp làm
một thể với khí tức hoàn cảnh xung quanh.
Ba nhịp hô hấp qua đi…
Uy thế khổng lồ vô biên của Đại Đan Nguyên cũng dần rút đi, càng lúc càng mờ nhạt.
Phù…
Mọi người trong thuyền đều thở phào nhẹ nhõm.
Trên trán Triệu Phong cũng chảy ra một giọt mồ hôi.
Áp lực đến từ Bát Hoang Tôn Chủ, so với các Tôn Giả mà mình đã từng gặp, còn lớn hơn rấtn hiều.
Tôn Giả mà hắn đã gặp, chỉ có ba loại.
Loại thứ nhất, giống như Hồng Giáo chủ, Huyền Băng Nữ Vương, đều là Tôn Giả nhất lưu bình thường.
Loại thứ hai, như Thủy Vận Trưởng lão, Lam Lôi đạo tặc, Tôn Giả Vũ Tinh Thần.
Thực lực của loại Tôn Giả Đan Nguyên Cảnh thứ hai, hoàn toàn vượt qua Tôn Giả bình thường.
Mà loại thứ ba, chính là Tôn Giả Đại Đan Nguyên.
Thực lực củal oại thứ ba đã vượt qua hai loại trước, uy thế ý cảnh như
vậy, phảng phất hòa cùng thiên địa vũ trụ, tuy hai mà một.
- Có thể được xưng là Tôn Chủ, chính là cấp bậc Đại Đan Nguyên.
Triệu Phong cẩn thận vô cùng, rút đi một phần nhỏ lực lượng huyết mạch,
dùng Thần Linh Nhãn quan sát ngoại giới, sau đó lập tức ngăn cách nó
lại.
Trước mắt.
Thần Linh Nhãn của Triệu Phong không dám chính thức thi triển, tối đa
chỉ triệt hồi phong bế một phần lực lượng huyết mạch trong giây lát để
quan sát mà thôi.
- Đi thôi!
Trải qua một thời gian ngắn tìm hiểu, Triệu Phong xác định phương hướng của Bát Hoang Tôn Chủ đã rời khỏi khu vực này.
- Xuất phát!
Triệu Phong thoáng thay đổi lộ tuyến một chút, sau đó để đám người Lâu
Lan Chỉ Thủy, điều khiển thuyền Lam Lôi Hải Thiên tiếp tục tiềm ẩn phi
hành.
Mới đầu.
Tốc độ phi hành của thuyền Lam Lôi Hải Thiên bị khống chế khá thấp.
Khoảng hai canh giờ sau, khi không còn bất kỳ điều gì dị thường nữa, Triệu Phong mới hạ lệnh tăng tốc tiến về phía trước.
Nửa ngày sau…
Thuyền Lam Lôi Hải Thiên dưới biển sâu, đã xuyên qua mấy chục vạn dặm.
Lúc này.
Triệu Phong lại hạ mệnh lệnh, phát động thuyền Lam Lôi Hải Thiên với toàn bộ tốc lực.
Tài liệu chế tạo nên thuyền Lam Lôi Hải Thiên, có thuộc tính thích hợp với Hư Không Hải, kể cả hải dương hư không.
Cho dù là ở trong hải dương thì tốc độ phi hành của nó vẫn vượt qua Nửa bước Đan Nguyên Cảnh bình thường.
Ba ngày sau…
Thuyền Lam Lôi Hải Thiên đã đến khu vực phụ cận biên giới của Bát Hoang Sơn.
Nếu tiến thêm một khoảng nữa, sẽ tiếp cận một khu vực địa bàn khác – Quần Đảo vực Thiên Lưu.
- Có lẽ Bát Hoang Tôn Chủ khó mà đuổi tới đây được.
Mọi người trên thuyền, đều cảm thấy an tâm.
Sai một ly, đi một dặm.
Hư Không Hải này thật sự quá lớn, chỉ cần phương hướng truy tung hơi có
chút sai lệch, theo thời gian trôi qua, sai lệch sẽ càng lúc càng lớn.
Nhưng vào sáng sớm ngày thứ ba…
Khoảng hư không phía sau, đột nhiên dâng lên một luồng uy thế Đại Đan
Nguyên, kèm theo đó là sát khí kinh thiên, không ngờ bức thẳng tới hướng thuyền Hư Không Hải.