Thuyền Lam Lôi Hải Thiên, trong phòng thuyền trưởng.
Sắc mặt Triệu Phong suy yếu, khoanh chân mà ngồi, huyết mạch nhãn đồng cũng không lập tức che đậy ngăn cách.
Chẳng biết tại sao.
Thần Linh Nhãn của Triệu Phong, có loại cảm ứng trong bóng tối, phảng
phất bị lực lượng không thể chạm đến nào đó, đang rình rập.
Loại ảo giác này, Triệu Phong không thể nói rõ, nhưng xác định chân thật tồn tại.
- Vậy rốt cuộc là lực lượng như thế nào, không phải là mặt vật chất,
cũng không phải là mặt linh hồn. Cảm giác, nó không có bất kỳ lực sát
thương nào, lại còn hơn hết thảy lực lượng trên thế gian.
Triệu Phong nhíu mày.
Phanh phanh phanh phanh
Cẩn thận cảm giác, cảm ứng của Thần Linh Nhãn, cũng càng phát ra rõ ràng mãnh liệt.
Hơn nữa.
Loại cảm ứng này, có loại cảm giác vừa quen thuộc lại lạ lẫm.
Cảm ứng tương tự, vào lúc đối mặt "Tử Vong Chi Mâu", đã từng có.
- Chẳng lẽ. . . là Bát Đại Thần Mâu, một loại khác trong huyết mạch hậu duệ?
Ánh mắt Triệu Phong lóe lên bất định.
Huyết mạch hậu duệ của Bát Đại Thần Mâu, Triệu Phong đến nay chỉ là gián tiếp giao phong với lực lượng "Tử Vong Chi Mâu".
Về phần Ngân Không Tông Sư, mặc dù có không gian Đồng lực, nhưng hắn
thực sự không phải là huyết mạch hậu duệ của "Thời Không Thần Mâu", chỉ
là có chút liên quan sâu xa.
Vụt...
Triệu Phong vận chuyển lực lượng huyết mạch, đem Thần Linh Nhãn ngăn cách.
Nhưng, lực lượng trong bóng tối kia, cũng không biến mất sự thăm dò đối với bản thân.
Chỉ là loại cảm ứng này, bởi vì Thần Linh Nhãn ngăn cách, cho nên mới giảm xuống một ít.
Meo meo.
Tiểu tặc miêu xếp bằng ở trên vai Triệu Phong, vung trảo khoa tay múa chân một hồi.
Hai người tâm linh tương thông, thậm chí giao hội một ánh mắt, liền có thể hiểu rõ ý tứ của nhau.
- Ngươi là nói, cùng Đạo, có quan hệ?
Trong lòng Triệu Phong bỗng nhiên chợt động.
Hắn đột nhiên liên tưởng đến sư tôn của Liễu Cầm Hâm, truyền nhân Mệnh Đạo.
Sư tôn của Liễu Cầm Hâm, vì sửa khí vận, mệnh số cho đệ tử, từng bảo nàng đổi tên thành Liễu Cầm Tâm.
Nếu không như thế, Triệu Phong cũng sẽ không gặp Liễu Cầm Hâm.
Mặc dù Triệu Phong đại náo Hồng Hồ thành, lại làm cho thành chủ Liễu Cửu Thiên, trong lúc phẫn nộ đột phá Chân Chủ Cấp.
Chỉ là cuối cùng.
Liễu Cầm Hâm mất tích ở trong Ngoại Vực truyền thừa, cho đến nay vẫn không có tin tức, dữ nhiều lành ít.
- Thứ Mệnh số này, quả thật huyền diệu khó giải thích.
Triệu Phong với loại lực lượng không thể nắm bắt này, khó có thể hóa giải chính diện.
Có điều.
Hắn tin tưởng một điểm, thực lực càng mạnh, thay đổi vận mệnh của mình sẽ càng mạnh.
Nhất là Thần Linh Nhãn, theo sự tăng cường của huyết mạch Đồng lực, khống chế với thế gian vạn vật càng mạnh.
- Hằng Cổ phá toái, Thái Cổ thần vẫn, hóa thành trăm triệu hạt bụi. . .
- Kéo dài thần lực chí cường của huyết mạch nhãn đồng ta, chúa tể thiên thu, khống chế muôn đời.
Thanh âm Tuyên Cổ xa xưa, vang vọng trong đầu.
Chúa tể thiên thu, khống chế muôn đời.
Trong tâm linh Triệu Phong, bỗng nhiên sinh ra một cổ tín niệm cùng ý chí cường đại.
Vụt…
Thần Linh Nhãn của hắn, lại lần nữa mở ra, hồ nước Đồng lực kia, bành
trướng lan tràn, hiện lên một cỗ khí tức ý chí thuộc về Thái Cổ, ngạo
thị hoang dã.
Cỗ khí tức ý chí này, lấy Triệu Phong làm điểm gốc, thẩm thấu thời không, chấn nhập thiên địa bát hoang.
Cùng lúc đó…
Hư Không Hải, một chỗ xa xôi khác.
Ọc…
Tiểu nữ hài bạch đồng, đột nhiên nhổ ra một búng máu, thân hình mảnh mai, lảo đảo.
- Bạch Lâm, muội làm sao vậy.
Thanh niên sáng ngời đỡ lấy nàng, hơi thất sắc.
Tiểu nữ hài bạch đồng, trong đôi tròng mắt trắng xanh biếc trống rỗng, lộ ra một tia hồi hộp.
- Mắt của ta, có hơi đau nhức, cần tĩnh dưỡng một thời gian ngắn. Có điều Bạch Lâm đã tìm kiếm được manh mối của vận mệnh.
Tiểu nữ hài bạch đồng, có chút suy yếu nói.
Manh mối của vận mệnh?
Ánh mắt của Thanh niên sáng ngời sáng lên.
- Thánh địa Linh Vực.
Tiểu nữ hài bạch đồng, nói xong bốn chữ, liền ngủ say.
Hư Không Hải vô biên.
Vụt...
Thuyền Lam Lôi Hải Thiên xuyên qua biển sương, mặt ngoài rung động Thuỷ Lôi, điện vân phong hà xẹt qua không trung.
Chớp mắt một cái, hai tháng đã trôi qua.
Trong Thuyền Lam Lôi Hải Thiên, thương thế mọi người đều đã khôi phục, hết thảy trở lại bình thường.
Ngoại trừ Lâu Lan Chỉ Thủy, tám gã thuyền viên, trên Thuyền Lam Lôi Hải Thiên, có thêm một tên thành viên mới - Lý Vân Nhai.
Sau khi tránh được một kiếp tử vong, Lý Vân Nhai làm ra quyết định, gia nhập Thuyền Lam Lôi Hải Thiên.
- Vân Nhai bị đồng môn hãm hại, không có đất đặt chân ở Quần Đảo vực
Ngũ Nhạc, quyết định báo đáp ân cứu mạng của thuyền trưởng, từ nay về
sau ra sức vì Thuyền Lam Lôi Hải Thiên.
Lời mở đầu ngày đó của Lý Vân Nhai, dường như vẫn còn rõ mồn một trước mắt.
Đối với việc đi Ngoại Vực, Lý Vân Nhai so với bọn người Lâu Lan Chỉ Thủy, kinh nghiệm lịch duyệt càng đầy đủ hơn.
Hai tháng này.
Sự gia nhập của Lý Vân Nhai, thay đổi hàng tuyến phi hành của Thuyền
Lam Lôi Hải Thiên, phát huy tính năng lớn nhất của chiếc thuyền Hư Không Hải này.
Thậm chí ngay cả tổn hại cục bộ của thuyền Hư Không Hải, hắn cũng có thể sửa chữa.
Cho nên.
Vào nửa tháng trước, Triệu Phong bổ nhiệm "Lý Vân Nhai" làm phó thuyền trưởng.
- Lý Vân Nhai, ngươi với sự tích liên quan 'Tử Vong Đại Đế', có bao nhiêu minh bạch?
Triệu Phong dò hỏi.
Lý Vân Nhai trầm ngâm, đáp:
- Phóng mắt khắp cả Thương Hải, phạm vi ba Linh Vực lớn, mỗi một vị
Vương Giả Hư Thần Cảnh, vốn là tồn tại đỉnh Kim Tự Tháp vĩ đại. Mà có
thể tôn làm 'Đại Đế, Hư Thần Cảnh', càng thêm thưa thớt, địa vị rất cao, sức mạnh thần thông to lớn, không thể phỏng đoán. Mà trong đó, 'Tử Vong Đại Đế' bởi vì có được 'Tử Vong Chi Mâu', trong Đại Đế cũng là phượng
mao lân giác, thực lực đứng đầu. . .
Hư Thần Cảnh, chia làm hai cấp độ là Vương Giả, Đại Đế.
Thực lực cụ thể, khác biệt của cấp độ này, ngay cả Lý Vân Nhai cũng không rõ.
- Dưới tay Tử Vong Đại Đế, có Tứ Đại Tử Linh Vương, ba mươi sáu Tử Vệ.
Trong đó Tứ Đại Tử Linh Vương, đều là Vương Giả Hư Thần Cảnh. . .
Lý Vân Nhai trần thuật vững vàng.
Triệu Phong lẳng lặng nghe, sắc mặt càng thêm ngưng trọng.
Lúc trước hắn gặp hộ vệ Tử Vong, vẻn vẹn là một trong ba mươi sáu Tử Vệ dưới tay "Tử Vong Đại Đế" mà thôi.
Hơn nữa, tên Tử Vệ kia, nếu không phải là muốn "Bắt giữ" Triệu Phong, hắn cũng sẽ không bị thua.
Nếu hắn đơn thuần là muốn giết Triệu Phong, sẽ dễ dàng gấp mấy lần.
- May mà không gặp Tứ Đại Tử Linh Vương.
Triệu Phong lén lau mồ hôi lạnh.
Nếu gặp phải Vương Giả Hư Thần Cảnh, vậy thì một tia hi vọng cũng không có.
- Nghe nói, ba mươi sáu Tử Vệ cũng có phân xếp hạng. Thí dụ như, Tử Vệ
thứ nhất, Tử Vệ thứ hai. . . Mãi đến Tử Vệ thứ ba mươi sáu.
Lý Vân Nhai tiếp tục nói.
Còn có phân xếp hạng?
Đồng tử Triệu Phong một hồi co rút, sắc mặt biến hóa bất định.
Tử Vệ chiến bại trước hắn, ở trong ba mươi sáu Tử Vệ, xếp thứ mấy?
- Có thể tin chắc, Tử Vệ mà thuyền trưởng đánh bại, ở trong ba mươi sáu Tử Vệ, xếp không gần phía trước. Bởi vì Tử Vệ xếp trước, hơn phân nửa
là có tu vi Nửa bước Vương Giả. Mấy Tử Vệ cấp cao xếp trước, lực uy hiếp của hắn cùng Vương Giả Hư Thần Cảnh, cũng không kém là bao. . .
Lý Vân Nhai dùng một loại ngữ khí rất lý tính nói.
Triệu Phong nghe vậy, áp lực đến từ tâm linh, cũng càng lúc càng lớn.
- Tử vong truy sát, quả thật quá đáng sợ.
Khó trách đến nay, không ai có thể chạy trốn ở trong sự đuổi giết của tử vong.
Cho dù có thể tránh được sự
đuổi giết của Tử Vệ, cũng khó trốn khỏi sự đuổi giết của Tử Linh vương.
Một số rất ít mục tiêu bị đuổi giết, tu vi cao tới Hư Thần Cảnh, ngay
cả đuổi giết của Tứ Đại Tử Linh Vương, cũng có thể tránh được.
Nhưng cuối cùng.
Còn có cửa ải Tử Vong Đại Đế.
Tử Vong Chi Mâu, khống chế với Áo Nghĩa Tử Vong, phóng mắt khắp Thương Hải, không ai có lĩnh ngộ sâu hơn Tử Vong Đại Đế.
Trong phòng thuyền trưởng.
- Tử vong truy sát. . . Ta tuyệt không buông tha.
Hàm răng Triệu Phong cắn đến vang khanh khách.
Bị người một đường đuổi giết, chờ đợi lo lắng, chán nản như thế, giống như chó nhà có tang.
Phần sỉ nhục này, từ lúc đi vào đạo tu hành, Triệu Phong còn chưa bao giờ lĩnh hội qua.
- Ta chẳng những phải trốn thoát đuổi giết còn phải không ngừng phát
triển, trong một ngày tương lai, ta còn phải phần chán nản sỉ nhục này,
trả lại gấp mấy lần.
Khuất nhục trong ánh mắt Triệu Phong, chuyển hóa thành tín niệm ý chí chiến đấu mãnh liệt.
Áp lực nguy cơ của tử vong đuổi giết, dọc theo con đường này, cũng nghiền ép tiềm lực của hắn.
Trong Vạn Quỷ Châu.
- Chủ nhân, thương thế của ta, cơ bản đã được chữa trị. Bắt đầu từ bây
giờ, ta sẽ luyện chế một trận kỳ mới, đồng thời nghĩ cách tiến thêm một
bước hoàn thiện gia tăng quỷ thi trớ chú.
Thanh âm của Khô Lâu đường chủ truyền đến.
Triệu Phong nhẹ gật đầu.
Trên chặng đường này, Khô Lâu đường chủ cùng Lý Vân Nhai, đều trở thành phụ tá đắc lực của hắn.
Tư nguyên mà Triệu Phong có được, cũng sẽ không tiếc rẻ, ban cho bọn họ một bộ phận.
Thí dụ như Lý Vân Nhai, gần đây cũng nhận được hai thùng tâm tủy huyết
hải kình, thể chất sinh mạng tăng lên trên diện rộng, cách Tiểu Đan
Nguyên Cảnh đỉnh phong, cũng không xa xôi.
Lý Vân Nhai ở Lục Hoàn cung của Nhị tinh bán, từng là thiên tài ngàn năm mới gặp một lần.
Triệu Phong cũng nhìn trúng tiềm lực của hắn.
- Tâm tủy huyết hải kình, còn thừa lại hai ba mươi thùng, hiệu quả đối với ta hiện giờ, càng ngày càng kém.
Triệu Phong ngâm trong tâm tủy huyết hải kình.
Gần đây.
Tần suất hắn sử dụng tâm tủy huyết hải kình, càng ngày càng thấp.
Hai tháng này, Triệu Phong chỉ dùng hai thùng.
Khí tức mộng cảnh Thái Cổ cùng tâm tủy huyết hải kình, khiến thể chất
sinh mạng, lực lượng huyết mạch của Triệu Phong, dần dần đạt tới Đại Đan Nguyên Cảnh đỉnh phong.
- Ngay cả khí tức của mộng cảnh Thái Cổ, cũng càng giảm xuống.
Triệu Phong thở dài một hơi.
Hết thảy thủ đoạn có thể tăng cường thực lực, hắn đều dùng hết.
Triệu Phong phát hiện, thể chất sinh mạng, càng tiếp cận cực hạn Đan
Nguyên Cảnh, tới gần quá trình Hư Thần Cảnh, lực cản liền càng lớn.
Vụt…
Triệu Phong nhắm mắt, ý niệm vừa động, tiến vào dòng nước thần bí ở giữa hồ nước Đồng lực.
Mộng cảnh Thái Cổ.
Triệu Phong lại lần nữa đặt mình trong vùng đất Thái Cổ vĩnh hằng này.
Thoáng chốc.
Thân thể, linh hồn của Triệu Phong, đều thừa nhận một cỗ áp lực to lớn khôn cùng.
Hết thảy trong tầm mắt, đều là nguyên thủy mãng hoang như vậy.
- Hấp thu.
Triệu Phong đứng trong mộng cảnh Thái Cổ, hấp thu khí tức trong mộng cảnh Thái Cổ.
Theo nhiều lần tiến vào mộng cảnh Thái Cổ, hấp thu của Triệu Phong với khí tức mộng cảnh Thái Cổ, càng phát ra thuần thục.
Cho tới bây giờ.
Thân thể của hắn, cùng với nguồn suối chân linh, đều hấp thu không ít khí tức mộng cảnh Thái Cổ.
Thể chất sinh mạng của Triệu Phong, đã vượt qua phạm trù nhân loại.
Nếu hắn không thu liễm, nhất cử nhất động, một cái hít thở, đều phát ra một cỗ khí tức dạng cự thú Thượng Cổ.
- Ta bây giờ chỉ bằng vào lực lượng cơ thể, một quyền có thể đánh chết yêu thú Nửa bước Đan Nguyên Cảnh cùng cấp.
Triệu Phong cảm nhận được trong thể chất huyết mạch, cỗ tiềm lực lực lượng khổng lồ này.
Trong đan điền.
Nguồn chân linh của Triệu Phong, đặc dính như cháo, toàn bộ do Nửa bước chân nguyên màu tím nhạt thay thế.
Nửa bước chân nguyên kia, chính là do lực lượng Áo Nghĩa của Tử Diệt
Phong Lôi, tu luyện mà thành, phát ra khí tức hủy diệt, càng đáng sợ.
- Còn thiếu chút nữa, liền có đủ nội tình trùng kích 'Đan Nguyên Cảnh' rồi.
Triệu Phong phát hiện, cho dù trong mộng cảnh Thái Cổ, cũng có thể khống chế tu luyện thân thể.
Hơn nữa.
Loại hiệu quả tu luyện này, cùng với lĩnh ngộ mặt ý cảnh, so với ở thế giới hiện thực, không biết mạnh hơn bao nhiêu lần.
Khuyết điểm là, Triệu Phong trong mộng cảnh Thái Cổ, thời gian có thể nán lại, rất là ngắn ngủi.
Mấy chục nhịp hô hấp qua đi.
Triệu Phong không chống đỡ nổi, khóe miệng tràn ra một tia máu, thối lui ra khỏi mộng cảnh Thái Cổ.
- Năm mươi hai nhịp hô hấp.
Triệu Phong lộ ra một tia cười, cách mục tiêu "Một trăm nhịp hô hấp", càng ngày càng gần.
Nắm chắc thời gian.
Triệu Phong nhanh chóng hấp thu khí tức mộng cảnh Thái Cổ trong cơ thể.
- Thể chất huyết mạch của ta, tăng lên có chút chậm chạp, không bằng để khí tức Mộng cảnh Thái Cổ, dung nhập một ít vào trong tâm hồn Đồng lực.
Triệu Phong đột nhiên sinh ra một cái ý niệm trong đầu.