Chúa Tể Chi Vương

Triệu Lân Long


trước sau

Không tệ!

Ngay từ lần đầu tiên, Diệp đại sư đã đánh giá rất cao Triệu Phong trên khuôn mặt ngàn năm không đổi lại lộ ra chút chờ mong và hứng thú.

Dựa vào cái gì? Lửa giận trong lồng ngực của Triệu Lân Long lại trào lên, khó có thể áp chế.

Tu vi của hắn cao hơn một bậc, lúc trước khổ cực biểu hiện một phen, vậy mà đối phương lại không đếm xỉa đến, chỉ nói một câu “bình thường thôi”.

Mà Triệu Phong thậm chí còn chưa làm gì vậy mà đã nhận được đánh giá tốt của Diệp đại sư.

- Triệu Phong, Vị này chính là Diệp đại sư đến từ quận Quảng Lăng, đại biểu cho Quảng Lăng phủ đến Triệu tộc chúng ta để lựa chọn một vị thiên tài. Ngươi hãy mau biểu hiện thật tốt; đây chính là cơ hội để ngươi “lập công chuộc tội”.

Gia chủ Triệu Thiên Thương cố nặn ra vẻ tươi cười, thế nhưng thanh âm lại có chút cứng nhắc.

Lập công chuộc tội?

Trong lòng Triệu Phong thầm cười lạnh một tiếng, nhưng cũng không giải thích.

- Bái kiến Diệp đại sư.

Triệu Phong cung kính hành lễ.

- Ừm.

Diệp đại sư khẽ gật đầu, ý bảo hắn diễn luyện.

Dưới ánh mắt chăm chú của toàn trường Triệu Phong khẽ hít một hơi, tâm tình trở nên bình ổn lại.

Dưới ánh mắt chăm chú của Đại Sư cửu trọng võ đạo và cơ hội để thay đổi vận mệnh, Triệu Phong rất nhanh liền tỉnh táo.

Tâm tính của hắn đã vượt xa thiếu niên bình thường, bất luận là Triệu Lân Long hay Triệu Vũ Phi đều không thể làm được.

Ngay cả chính bản thân Triệu Phong cũng không cảm giác được, trong mắt trái của hắn phát ra một luồng khí tức kỳ dị, rót vào trong huyết nhục toàn thân.

Mỗi lúc đến thời khắc mấu chốt, hắn đều có thể nhanh chóng ổn định tâm tình.

Trong mắt Diệp đại sư lộ ra một chút kinh ngạc hiếm thấy, mơ hồ ý thức được sự bất thường của thiếu niên trước mặt.

Viêm Cương quyền!

Triệu Phong đánh ra một quyền vô cùng đơn giản, thế nhưng, lại là quyền pháp mà mình quen thuộc nhất.

Quyền pháp cơ sở?

Trưởng lão ở đây cùng với một vài vị đệ tử thiên tài đều kinh ngạc.

Quyền pháp cơ sở của Triệu Phong đã sớm vượt qua cảnh giới viên mãn, bên trong khí thế của quyền pháp ẩn chứa khí thế Viêm Cương bộc phát, tràn ngập một loại linh động biến hóa, triệt để vượt qua gông cùm xiềng xích của chiêu thức ban đầu.

- Không tệ.

Diệp đại sư lại lần nữa gật đầu.

Triệu Phong tức thì tiếp tục vung quyền, trong lúc vô tình, hắn đã sáp nhập vài phần lĩnh ngộ ý cảnh đại thế vào trong.

Những ngày qua, hắn đã hoàn toàn hấp thu ý cảnh đại thể của Tân Vô Ngân, hơn nữa còn sáp nhập áo nghĩa bên ngoài của chiêu thức mà thiếu nữ trẻ tuổi thi triển.

Đương nhiên lần này hắn vẫn giữ lại, chỉ phát huy ba bổn phần.

Phù...

Triệu Phong đánh ra một quyền đơn giản, giống như bộc phát một đoàn hỏa cầu cương liệt, bên trong còn có Viêm Long gào thét.

Dường như tuân theo một loại quỹ tích kỳ diệu nào đó, trong nháy mắt đánh ra một quyền kia hắn đã phát huy toàn bộ lực lượng đêm mức tận cùng.

Chính diện ngưng mắt quan sát, một quyền vừa rồi tràn ngập tính xung kích thị giác mãnh liệt.

Phảng phất như một quyền đơn giản đó lại có một loại thăng hoa và ý cảnh càng sâu sắc hơn.

- Quyền pháp cơ sở, có thể tu luyện tới loại trình độ này, thật là hiếm có.

Vài trưởng lão đều không khỏi gật đầu.

Đương nhiên, thật ra bọn họ cũng không có để trong lòng.

Dù có đặc biệt như thể nào đi nữa thì đây cũng chỉ là quyền pháp cơ sở, không thể nào đánh đông với võ học đình câp trở lên.

Trong ánh mắt của Triệu Lân Long cũng lóe lên vẻ khinh thường.

- Tôt!

Thanh âm trong trẻo tràn ngập mừng rỡ vang vọng khắp toàn bộ đại điện.

Trong mắt Diệp đại sư lộ ra vài phần vui mừng.

Chữ “tốt” chính là được phát ra từ hắn.

Tôt?

Đám người Triệu Thiên Thương và Triệu Lân Long thiếu chút nữa là bị nghẹn chết.

Bộ dạng này thật giống như gặp phải quỷ.

Lúc trước, Diệp đại sư dùng những từ ngữ chê bai để đánh giá, khiến bọn họ hiểu rằng muốn đạt được một cái đánh giá tốt quả thực còn khó hơn lên trời.

- Quyền pháp cơ sở... làm sao có thể chứ!

Triệu Lân Long suýt chút nữa không nhịn được mà bộc phát tại chỗ.

Với cấp độ của bọn hắn, hiển nhiên không thể nào nhìn thấy “thứ” ẩn chứa bên trong quyền pháp của Triệu Phong.

- Ha ha ha... Xem ra thiên tài mà ta muốn tìm chính là ngươi rồi.

Diệp đại sư cười dài một tiếng, biểu đạt tâm tình chưa từng có.

- Đa tạ đại sư ưu ái.

Triệu Phong có chút kinh ngạc.

Hắn thật sự cũng không định dựa vào quyền pháp cơ sở mà có thể khiến đối phương vuốt mắt mà nhìn.

Vốn hắn chuẩn bị bắt đầu diễn luyện theo thứ tự thấp nhất, đầu tiên là quyền pháp cơ sở, thứ hai là Nộ Long Quyền, thứ ba là Điểm Tinh Chi.

Thế nhưng lúc thi triển quyền pháp cơ sở, Triệu Phong lại lĩnh ngộ được loại ý cảnh huyền diệu khó giải thích, vì vậy lại càng trở nên tự nhiên quen thuộc hơn.

- Trong mắt ta, ngươi mới thật sự là thiên tài.

Diệp đại sư mỉm cười, từ trên vị trí thủ tọa đi xuống.

Ngươi mới thật sự là thiên tài!

Lời này vừa nói ra, sắc mặt Triệu Lân Long liền trở nên âm trầm đến mức tận cùng.

Dựa vào cái gì?

Trong lòng hắn phát ra tiếng gào thét không cam tâm.

Triệu Phong bằng vào một bộ quyền pháp cơ sở lại nhận được đánh giá còn cao hơn hẳn, điều này sao có thể khiến hắn cam tâm được?

- Ta là Diệp Lăng Vân, về sau có lẽ chúng ta sẽ trở thành bằng hữu.

Diệp đại sư mỉm cười ấm áp, dường như rất khách khí đối với Triệu Phong.

Một màn này lại khiến cho đám người Triệu Thiên Thương mở rộng tầm mắt.

- Một vị Đại Sư cửu trọng võ đạo cao cao tại thượng tại sao lại tự hạ thân phận. kết giao bằng hữu với một thiếu niên nhỏ tuổi chứ?

Ngay cả chính bản thân Triệu Phong cũng không thể hiểu nổi.

Tất cả nguyên nhân trong đó, hắn chỉ có thể liên tưởng đến loại áo nghĩa ý cảnh đặc biệt từ trên người Tân Vô Ngân và thiếu nữ trẻ trung kia mà thôi.

Có thể xác định được, nếu như Tân Vô Ngân không phải đột nhiên biến mất, hắn tất nhiên cũng sẽ lọt vào pháp nhãn của Diệp đại sư.

- Diệp tiền bối như vậy quả thật khiến vãn bối cảm thấy được sủng ái mà lo sợ...

Triệu Phong có chút tâm thần bất định lên tiếng.

Hắn cũng không dám thật sự xem Diệp Lăng Vân là bằng hữu cùng lứa.

Như vậy cũng giống như con sâu cái kiến, vĩnh viễn không thể làm bạn với voi.

- Ha ha, Triệu Phong ngươi quá mức khiêm tốn rồi, chờ đến một ngày nào đó, ngươi sẽ hiểu, ngươi tuyệt đối có tư cách này.

Diệp Lăng Vân bật cười, khẽ lắc đầu.

Giờ phút này, ở trước mặt Triệu Phong, hắn hoàn toàn không có chút dáng vẻ cao cao tại thượng nào.

Một màn quỷ dị bất thường này khiến cho đám người Triệu Thiên Thương và Triệu Lân Long đều kinh ngạc khó hiểu.

Đặc biệt là Triệu Lân Long, trong lòng hắn rất không phục, rất không cam tâm.

Chỉ có Triệu Vũ Phi trong đôi mắt trong suốt ẩn chứa sự vui vẻ, dường như cảm thấy vui vẻ vì Triệu Phong, không quan tâm đến nguyên nhân tại sao.

- Triệu Phong ngươi có đồng ý gia nhập “Quảng Lăng phủ” hay không?

Diệp Lăng Vân mở miệng dò hỏi.

Có đồng ý hay không?

Giờ khắc này, mọi người trong đại điện đều ngừng hô hấp.

Có đồng ý hay không, đây không phải nói đùa.

Hơn nữa, thái độ của Diệp Lăng Vân cũng quá khách khí rồi, còn muốn trưng cầu ý kiến bản thân Triệu Phong.

Triệu Phong suy nghĩ một chút rồi đáp:

- Ta vốn đã muốn đi ra khỏi thành Vũ Dương, kiến thức thế giới rộng lớn bên ngoài, cho nên ta đồng ý.

Tiến vào Quảng Lăng phủ cũng không có xung đột gì với nguyện vọng và mục tiêu của hắn.

Quận Quảng Lăng, đẳng cấp quy mô vượt xa thành Vũ Dương, đối với Triệu tộc bây giờ mà nói nó chính là một thế giới rộng lớn hơn.

- Tổt, chỉ cần ngươi cố gắng, lại phát triển thêm một thời gian ngắn nữa, lúc đó sẽ có cơ hội được “Quảng Quân Hầu” đại nhân tự mình chỉ điểm.

Diệp Lăng Vân mỉm cười gật đầu.

Quảng Quân Hầu?

Trong lòng Triệu Phong thoáng rùng mình vội vàng nói cảm tạ.

Mặc dù vẫn luôn ở trong Triệu tộc thuộc thành Vũ Dương, thế nhưng hắn cũng đã từng nghe qua một vài truyền thuyết của Quảng Quân Hầu.

Bởi vì Quảng Quân Hầu này là kẻ thống trị cao nhất trong khu vực vạn dặm này, vũ lực đạt tới đỉnh cao,
gần như là Thần Thoại Vô Địch.

Kể cả thành Vũ Dương, Triệu thị gia tộc, đều lệ thuộc sự quản hạt của ông ta.

Nhân vật lớn như vậy, cao tầng Triệu tộc muốn đi nịnh nọt, cũng không có tư cách.

Lúc này, Triệu Phong lại cảm nhận được ánh mắt ghen ghét của đám người Triệu Lân Long, Triệu Hàn.

Có thể gia nhập Quảng Lăng phủ, ngày sau thậm chí còn có cơ hội được Quảng Quân Hầu chỉ điểm, đây là loại kỳ ngộ gì?

Một khi bước ra một bước, có thể khẳng định Triệu Phong đã thành công cá chép hóa rồng, giương cánh bay cao, tiến vào một cấp bậc mới.

Điều này sao có thể không khiến đám người Triệu Lân Long ghen ghét cho được?

Triệu Hàn và Triệu Phong* thì cũng thôi đi, bọn hắn tự biết chênh lệch giữa mình và Triệu Phong.

Ngày đó, biểu hiện của Triệu Phong ở Hội Nghị Thiên Tài Đỉnh Cao như thế nào, bọn hắn đều rõ như ban ngày.

Bởi vậy, bọn hắn ngay cả tư cách cạnh tranh cũng không có.

Thế nhưng, ở đây vẫn còn một người ngoại lệ.

Người đó chính là Triệu Lân Long!

Trong lòng Triệu Lân Long cực kỳ không cam lòng, cố gắng áp chế tiếng gào thét đố kỵ trong lòng.

Dựa vào cái gì? Vì sao? Luận tu vi, hắn là đệ nhất trong đám thiếu niên hậu bối của thành Vũ Dương. Luận võ học, hắn đã chạm đến tầng da lông bên ngoài của tàn thức võ học Thánh Phẩm.

Cho dù thật sự có chênh lệch, thì hắn cũng không cam tâm bị Triệu Phong dùng một môn quyền pháp cơ sở vô cùng đơn giản kia chèn ép danh tiếng.

- Ta không phục!

Lửa giận trong lòng của Triệu Lân Long giống như lũ quét qua đê, cuối cùng đã bộc phát.

Thoáng chốc, trong đại điện đột nhiên trở nên tĩnh mịch.

- Lân Long! Không thể!

Đám người Triệu Thiên Thương đều kinh hô ngăn cản.

Mặc dù bọn họ đều cảm thấy khó hiểu với lựa chọn của Diệp đại sư, thế nhưng đối phương dù sao cũng là người phát ngôn của Quảng Lăng phủ, thậm chí còn có thể đại biểu cho ý nguyện của Quảng Quân Hầu.

- Tại sao ngươi không phục?

Khóe miệng Diệp Lăng Vân nhếch lên một tia cười nhạo.

- Hãy cho ta một cơ hội, ta sẽ dùng thực lực của mình để chứng minh ta mạnh hơn hắn.

Cường giả vi tôn, chẳng lẽ đây không phải là đạo lý của thế giới này hay sao?

Trong mắt Triệu Lân Long lóe lên sự sắc bén, nhìn chằm chằm Triệu Phong, khí tức lục trọng võ đạo trên người bộc phát toàn diện.

Nếu như là Võ Giả tứ trọng ngũ trọng võ đạo bình thường, e rằng đã bị chấn nhiếp rồi.

Thế nhưng, Triệu Phong lại không bị ảnh hưởng chút nào, mặc dù dưới tình huống bảo lưu tu vi, thế nhưng, hắn cũng không sợ Triệu Lân Long chút nào.

- Hay cho một câu cường giả vi tôn! Ta cho ngươi một cơ hội, nếu ngươi có thể chiến thắng Triệu Phong sẽ có tư cách tiến vào Quảng Lăng phủ.

Diệp Lăng Vân kinh ngạc bật cười.

Sau đó, hắn nói với Triệu Phong:

- Vừa rồi ta chỉ chứng kiến ngươi thi triển quyền pháp cơ sở, bây giờ, vừa vặn ta cũng muốn mở mang kiến thức một chút võ học đẳng cấp cao hơn của ngươi.

- Vâng, tiền bối

Triệu Phong khẽ gật đầu.

Trong đại điện.

Triệu Phong và Triệu Lân Long đứng xa xa giằng co.

Lại nói chuyện này cũng thật kỳ quái, từ khi gia nhập Triệu tộc đến nay, Triệu Phong và đệ nhất thiên tài của Triệu tộc vẫn chưa từng luận bàn lần nào.

Đây là lần đầu tiên hắn và Triệu Lân Long trực diện đối đầu.

- Triệu Phong! Ta sẽ dùng thực lực để chứng minh kẻ nào có tư cách tiến vào Quảng Lăng phủ hơn.

Khí huyết toàn thân Triệu Lân Long bỗng nhiên thiêu đốt, tinh khí thần trở nên cường đại mà trước đó chưa từng có, áo bào màu vàng chấn động phần phật, Võ Đạo Nội Kinh vận chuyển, kình phong vô hình tự động bài xích không khí xung quanh.

Đối mặt với một trận chiến này, vài tên thiên tài của Triệu tộc đều tràn ngập chờ mong.

Hai người quyết đấu, một là đệ nhất thiên tài của Triệu tộc hiện nay, một người khác chính là đệ nhất thiên tài của Triệu tộc trước kia.

Một là đệ nhất thiên tài trong đám hậu bối của thành Vũ Dương.

Một là người có tu vi cao nhất trong đám hậu bối của thành Vũ Dương.

Hai người lần đầu gặp nhau, lần đầu luận bàn chính diện giao phong.

Vân Toa Chi!

Triệu Lân Long quát lớn một tiếng, một ngón tay điểm ra, khí tức màu tím xanh lóe lên cực nhanh, có một loại khí thế như khinh thường phong vân.

Đồng thời dưới chân hắn cũng thi triển Bộ Ảnh Thân, tốc độ và bộ pháp đều nhanh vô cùng, tại chỗ lưu lại tàn ảnh quỷ mị, trong chớp mắt đã tiếp cận Triệu Phong.

Điểm Tinh Chi!

Hai loại chỉ pháp đỉnh cấp gặp nhau, dẫn động một luồng khí lưu kình phong cường đại bộc phát, áo bào và những sợi tóc đều tung bay phần phật.

Bịch! Bịch! Bịch...

Hai người đồng thời bước lui sau.

Triệu Lân Long lui buός, khí huyết sôi trào, lục phủ ngũ tạng nhộn nhạo một hồi vô cùng khó chịu, gần như muốn thổ huyết.

Đồng thời ngón tay vừa cùng va chạm với Triệu Phong mơ hồ cảm thấy đau nhức.

Triệu Phong thì nhẹ nhàng bay lui sau vài bước, ổn định thân hình, lộ vẻ nhàn nhã như nước chảy mây trôi.

Một màn này liền khiến cho mấy người Triệu Thiên Thương cảm thấy chấn động.

- Điểm Tinh Chỉ!

- Điểm Tinh Chỉ đột phá tầng thứ ba, hắn còn nhỏ tuổi như vậy, làm sao có thể!

Mấy vị trưởng lão hiển nhiên biết sự mạnh mẽ và đáng sợ của Điểm Tinh Chỉ.

Trong số những võ học đỉnh cấp mà Huyền Vũ các của Triệu tộc cất giữ, Điểm Tinh Chỉ là loại võ học có uy lực lớn nhất, đủ để ngạo thị võ học cùng cấp.

Chi pháp đỉnh cấp uy lực tuyệt luân bực này, cao tầng của gia tộc cũng không phải không cân nhắc việc tu luyện, thế nhưng, không có một người nào tu luyện mà không gặp phải ngăn trở, cuối cùng đành từ bỏ.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện