- Hư Thiên Dạ Mạc.
Triệu Phong đặt mình trong màn đêm một mảnh tăm tối, trong tầm mắt, đã mất đi bóng dáng Dạ Ma Vũ.
Đối với “Huyết mạch Dạ Ảnh” của Dạ Ma Vũ, ở đây rất nhiều người quan chiến, đều tương đối quen thuộc.
Loại huyết mạch này, có thể khiến Dạ Ma Vũ, dung nhập trong khu vực màn
đêm, cũng có thể ở trong bất kỳ khu vực màn đêm nào, lăng không thoáng
hiện.
- Thân ở trong khu vực màn đêm này, cảm quan của ta chịu khống chế rất
lớn, còn Dạ Ma Vũ không chỉ thân pháp tốc độ tăng cao đến cực hạn, mà
thân hình giống như nguyệt quang dạ ảnh, tổn thương phải chịu, cũng giảm đi một nửa.
Triệu Phong đứng lặng tại chỗ, không hành động thiếu suy nghĩ.
Dưới tình huống địch tối ta sáng này, lấy tĩnh chế động là lựa chọn lý trí.
Một khi Triệu Phong nóng vội ra tay, hơi lộ ra sơ hở, liền sẽ bị Dạ Ma Vũ nháy mắt nắm bắt.
- Ám Dạ Vô Ngân.
Bỗng nhiên, một đạo khí tức thần bí u ám vô hình, xuyên qua trong màn đêm.
Vút…
Kình phong hàn ý vô hình, đã đến thân, trên da Triệu Phong truyền đến cảm giác đau nhói.
- Nhanh lắm.
Khi Triệu Phong phát hiện khác thường, tấn công của Dạ Ma Vũ, cơ bản đã rơi xuống trên người.
Bởi vì Dạ Ma Vũ, dung nhập khu vực màn đêm, có thể trong bất cứ khu vực
nào, bay lượn dịch chuyển, sánh ngang thủ đoạn độn không của Tiểu Tặc
Miêu.
Phốc…
Huyết mạch khí cơ trong cơ thể Triệu Phong vừa động, ngoài thân tự động nổi lên một tầng sóng nước lam bóng sóng sánh.
Bùm bùm.
Công kích của Dạ Ma Vũ, rơi xuống sóng nước gợn sóng kia, giống như lọt
vào biển lớn mênh mông, lực đạo uy năng, bị hấp thu toàn bộ.
Tử Diệt Phong Lôi trảo.
Triệu Phong phản kích trước tiên, một trảo chụp xuống sau lưng, lại rơi vào khoảng không.
- Ha ha.
Thanh âm Dạ Ma Vũ, hiện thân trong một khu vực màn đêm khác.
Ánh mắt Triệu Phong hơi nheo lại, Dạ Ma Vũ này, quả nhiên không phải loại khó chơi bình thường.
Trong khu vực màn đêm, Dạ Ma Vũ như cá gặp nước, có thể lăng không di
chuyển ẩn hiện, nháy mắt hoàn thành tấn công, người lập tức tách ra.
Loại tình huống này, hắn có thể tấn công đối thủ, còn đối thủ lại không thể làm gì hắn.
- Không hổ là Dạ Ma Vũ, khiến Triệu Phong bộc lộ lực lượng huyết mạch.
Sân đấu chính thức, Lão già áo đỏ mỉm cười.
Giao phong vòng thứ nhất, Dạ Ma Vũ cùng Triệu Phong, đôi bên đều không chiếm được tiện nghi của đối phương.
- Huyết mạch Thủy hệ của Triệu Phong, phòng ngự thật đúng là khác
thường, tấn công của ta, ở trong màn đêm này, uy lực tăng mạnh, thế mà
không may mảy tổn thương nổi hắn.
Dạ Ma Vũ thân ảnh giống như bóng trăng, dung nhập vào màn đêm.
Có điều.
Khóe miệng hắn chợt nhếch lên một nụ cười, bản thân bây giờ trong trạng thái khỏe mạnh, địch ở ngoài sáng ta ở trong tối, chiếm được quyền chủ động
Còn Triệu Phong, luân phiên chiến đấu, ít nhiều có chút tiêu hao.
- Rất thú vị, nhưng mục tiêu của ta là Trăm trận thắng liên tiếp, phải tốc chiến tốc thắng.
Ánh mắt Triệu Phong sắc bén, khí tức Huyết mạch Thủy hệ trên người, bành trướng tràn dâng, huyết mạch khí lực phát ra một luồng khí tức khổng lồ của cự thú Thái Cổ.
- Sao lại vậy...
Dưới luồng khí tức kia, lực lượng huyết mạch của Dạ Ma Vũ, mơ hồ rung động, gặp phải khống chế nhất định.
Dạ Ma Vũ không thể nào tin nổi, ngoại trừ vậy huyết mạch thần thoại
“Thái Cổ vạn tộc bảng”, còn có lực lượng huyết mạch gì, có thể áp chế
“huyết mạch Dạ Ảnh” của mình.
Nói thì chậm, diễn ra thì nhanh.
- Băng Hoàng ấn - khu vực Băng Hoàng.
Triệu Phong hét lớn một tiếng, trong lòng bàn tay ngưng tụ hiện ra một
Băng Quang ấn như thủy tinh u lam, ghim xuống mặt đất một cái.
Ầm đùng
U Lam Băng Quang ấn kia, tựa như đóa sen băng bung nở, đột ngột khuếch
trương gấp mấy chục lần, đồng thời ở dưới mặt đất kéo dài ngưng kết
thành một khu vực đóng băng lấp lánh băng quang.
Thoáng chốc.
Một tầng Băng Phong Hàn lập lòe lam tinh, mặt ngoài trôi nổi hoa văn xa
xưa lâu đời, bao trùm một khu vực, đem vạn vật khu vực xung quanh đóng
băng phong ấn.
Trong khu vực Băng Phong Hàn ấn, luồng hàn lực cấm kỵ thượng cổ Băng Hoàng, thẩm thấu hư không, đóng băng vạn vật.
- Hư Thiên Dạ Ảnh của ta.
Dạ Ma Vũ dung nhập trong màn đêm, hoảng loạn thất sắc, thân hình lạnh
cứng, trơ mắt nhìn màn đêm tăm tối xung quanh, chìm vào trong một tầng
bông tuyết đóng băng.
Ngay cả hắn, trong khu vực Băng Hoàng kia, khí huyết cũng bị đông cứng, thân thể có xu hướng bị đóng băng.
- Lực lượng huyết mạch của Triệu Phong này, so với Huyết mạch Dạ Ảnh của Dạ Ma Vũ, còn mạnh mẽ hơn. Luồng sức lực Băng Thủy này, thuần khiết như vậy,có lẽ đã gần chạm đến căn nguyên rồi.
Khách quý đài chính giữa, Vĩnh Phong điện chủ hơi động dung.
Trong phạm vi đối đầu huyết mạch bí kỹ, Triệu Phong trực tiếp áp chế Dạ Ma Vũ.
- Băng bạo.
Không đợi Dạ Ma Vũ thoát thân, quyền quang của Triệu Phong như băng lam thủy tinh, hung hăng đấm mạnh xuống đất.
Rầm ầm ầm ——
Thoáng chốc, một mảng khu vực đóng băng bông tuyết lập lòe kia, nổ tung
thành ngàn vạn băng toái hàn phong, hàn quang lốc xoáy nổi lên, càn quét toàn bộ sân thi đấu.
Trận pháp xung quanh sân đấu, lắc lư một hồi, bên ngoài ngưng kết một tầng sương lạnh.
Trong nhất thời, trong sân đấu sương lạnh gió rét, một mảnh mơ hồ.
Bùm.
Một thân ảnh chật vật, bị băng thủy hàn phong đáng sợ, thổi bay khỏi sàn thi đấu, giữa không trung phun ra một búng máu.
Bịch…
Lúc Dạ Ma Vũ rơi xuống đất, toàn thân đóng băng đông cứng, giống một khối tượng băng.
Trong sân thi đấu, xôn xao ồn ào.
Dạ Ma Vũ, người khiêu chiến khó nhằn như vậy, lại bị Triệu Phong, dùng
phương thức cuồng bạo dã man như thế, đánh bay khỏi đài thi đấu.
- Mặc dù tiêu hao một chút lực lượng huyết mạch, nhưng đây là phương pháp nhanh nhất, đơn giản nhất để phân thắng bại.
Triệu Phong thầm nhủ.
Dưới tình huống không khai mở Thần Linh nhãn, rơi vào trong khu vực màn
đêm của Dạ Ma Vũ, hắn cũng bị khống chế khắp nơi, căn bản không tập
trung khóa chặt được đối thủ.
- Trận thứ bảy mươi hai...
Trọng tài tiếp tục tuyên bố.
Bắt đầu từ trận bảy mươi, thực lực của mỗi một đối thủ, đều không đơn giản.
Chiến lực của những đối thủ đó, ít nhất là cấp độ Tiểu Đan Nguyên Cảnh hậu kỳ, thậm chí đạt tới Tiểu Đan Nguyên Cảnh đỉnh phong.
Những đối thủ này, chiến lực ít nhất sánh ngang Lý Vân Nhai, Khô Lâu đường chủ, thậm chí mạnh hơn.
Muốn tốc chiến tốc thắng, Triệu Phong không thể không sử dụng Tử Diệt Chân Nguyên, hoặc là lực lượng huyết mạch.
Bảy mươi hai thắng... Bảy mươi ba thắng... Bảy mươi bốn thắng.
Triệu Phong thắng liên tiếp, nhanh chóng nghênh chiến.
Trong sân thi đấu, phần đông người quan chiến, đều hưng phấn kích động, cả đám tập trung tinh thần.
- Tử Điện Phong Hoàn.
Trên người Triệu Phong, Tử Điện Phong Lôi óng ánh lóa sáng, hóa thành
từng đạo hào quang Tử Diệt kinh hãi chói mắt, phát ra một luồng khí tức
tai họa hủy diệt, tàn sát phá hủy vạn vật.
Bịch bịch bịch…
Dưới một chiêu, ba cường giả Tiểu Đan Nguyên Cảnh hậu kỳ, trực tiếp bị dội bay ra ngoài, toàn thân một trận cháy đen.
Chậc…
Người quan chiến khắp toàn trường, đều hít một ngụm khí lạnh.
Quá điên cuồng.
Đó chính là ba Tiểu Đan Nguyên Cảnh hậu kỳ.
- Không thể như vậy, từng người đi lên, tiêu hao nguyên khí của hắn.
Lão già áo đỏ biến sắc, lên tiếng ngăn lại.
Triệu Phong đứng trên đài thi đấu, thường xuyên một đánh ba, hiệu suất rất cao.
Trận thứ tám mươi.
- Huyết Dực Ma Tôn.
Một huyết bào Tôn Giả, có nốt ruồi giữa mi tâm, toàn thân lơ lửng một
tầng huyết trạch như vân rắn, tản mát luồng khí tức huyết tinh ma sát bá đạo.
Toàn trường truyền đến một hồi kinh hô.
Huyết Dực Ma Tôn này, chính là cường giả lần trước một chiêu đánh bại Dạ Ma Vũ, tu vi của hắn đạt đến Tiểu
Đan Nguyên Cảnh đỉnh phong.
- Huyết Dực Ma Quang
Huyết bào Tôn Giả cười lạnh, trên người dâng lên ma sát Huyết Dực trăm
ngàn trượng, uy năng kinh thiên động địa, sánh bằng Tôn Chủ Đại Đan
Nguyên Cảnh.
Giờ khắc này, ngay cả Triệu Phong đều cảm thấy một tia áp lực nhàn nhạt.
Rầm rầm
Công kích của huyết bào Tôn Giả, dung hợp khí lực của ma sát Huyết Dực
trăm ngàn trượng, toàn bộ sân đấu hắt ra một tia huyết quang.
- Phong Lôi Chi Dực.
Sau lưng Triệu Phong quang dực Tử Diệt Phong Lôi kéo dài một hai chục
trượng, chân nguyên nòng cốt trong cơ thể, ửng lên một tia tử sắc tinh
trạch.
Ầm ầm
Luồng Tử Diệt Phong Lôi kinh khủng bóp nghẹt, vang vọng toàn bộ sân đấu, Lôi Điện Cương Phong đầy trời, toả ra một luồng khí tức hủy diệt suối
nguồn vĩnh viễn.
Trong mơ hồ, giống như có một con Lôi Long diệt thế, trong cuồng phong gào thét tàn sát hủy diệt.
- A…
Huyết Dực Ma Tôn kêu thảm một tiếng, thân thể tựa như một trang giấy màu máu, bị đánh bay khỏi đài thi đấu.
Thắng liên tiếp tám mươi trận, một chiêu giành thắng lợi.
Đùng…
Lão già áo đỏ ngồi không yên, sắc mặt nặng nề.
- Một chiêu đánh bay Huyết Dực Ma Tôn. Đây mới là thực lực chân chính của hắn ư?
Gương mặt Dạ Ma Vũ tái nhợt, tràn ngập kinh hãi.
Phải biết rằng.
Huyết Dực Ma Tôn vào thời điểm thi triển Huyết Dực bí kỹ, chiến lực trong thời gian ngắn đạt đến Tôn Chủ Đại Đan Nguyên Cảnh.
Thắng tám mươi mốt trận liên tiếp… Thắng tám mươi lăm trận liên tiếp. . . Thắng tám mươi chín trận liên tiếp.
Thế không cản nổi.
Tử Diệt Phong Lôi của Triệu Phong cùng lực lượng huyết mạch, liên tiếp bộc phát, lúc này mới triển lộ thực lực chân chính.
Sau khi qua trận thứ chín mươi, sức chiến đấu của đối thủ, đã tăng lên một cấp độ mới.
Những đối thủ này, chiến lực ít nhất sánh bằng Huyết Dực Ma Tôn, huyết
mạch chiến kỹ cùng các loại năng lực đặc biệt, đều là danh chấn một
phương trong vực.
Chín mươi mốt thắng. . . Chín mươi hai thắng. . . Chín mươi ba thắng.
Mỗi lần Triệu Phong chiến thắng, đều hết sức chăm chú, chuẩn bị ứng phó
một số huyết mạch bí thuật cùng năng lực đặc biệt tầng tầng lớp lớp.
- Những đối thủ này, chiến lực cơ bản đều tiếp cận Đại Đan Nguyên Cảnh, thậm chí bằng với Tôn Chủ bình thường.
Triệu Phong cảm thấy một tia áp lực.
Nếu như chỉ có một đối thủ như vậy, hắn cũng không để ý.
Nhưng mà.
Tiếp tục chiến đấu, tinh lực, huyết mạch Chân Nguyên của Triệu Phong cũng khó tránh khỏi không ngừng tiêu hao.
Một vài đối thủ phía sau, có không ít người đều có thể nhẹ nhàng đánh bại Dạ Ma Vũ.
Thắng chín mươi bốn trận liên tiếp. . . Thắng chín mươi lăm trận liên tiếp. . . Thắng chín mươi sáu trận liên tiếp…
- Triệu Phong Triệu Phong. . .
Bên trong sân đấu, một mảnh hò reo nhiệt liệt, thanh âm như thác lũ.
Rất nhiều người đang xem chiến, trong lòng cuồn cuộn, nhiệt huyết bừng
bừng, chờ đợi khoảnh khắc lịch sử ghi chép Trăm trận thắng liên tiếp.
- Quá mạnh, dù cho sau khi thắng chín mươi trận, lực lượng huyết mạch và Phong Lôi chiến kỹ của thuyền trưởng, vẫn lực áp quần hùng.
Lý Vân Nhai nội tâm chấn động.
Bất quá.
Đến sau trận chín mươi lăm, trên trán Triệu Phong, đã rướm ra một vệt mồ hôi.
Sắc mặt, đã có phần mỏi mệt.
- Tử Diệt Chân Nguyên của ta tuy rằng tinh luyện cường đại, nhưng số
lượng so với Tiểu Đan Nguyên Cảnh bình thường, vẫn còn thiếu.
Triệu Phong ý thức được vấn đề.
Khi trùng kích Đan Nguyên Cảnh, dùng "nguyên khí thiên địa" hấp thu
trong Mộng Cảnh Thái Cổ, đan hạch của Triệu Phong, đã cô đọng gấp 10
lần.
- Hừ.
Lão già áo đỏ trên mặt hiện tia lãnh ý.
Tiếp theo.
Trận chín mươi sáu, trận chín mươi bảy, đối thủ cường đại chưa từng có, chiến lực sánh vai Tôn Chủ Đại Đan Nguyên Cảnh.
Triệu Phong thúc dục lực lượng huyết mạch, huy động Băng Hoàng Thương,
một phen kịch chiến, vẫn dùng ưu thế áp đảo, chiến bại đối thủ.
Nhưng lúc này, cho dù là Chân Nguyên, hay là lực lượng huyết mạch của Triệu Phong, cũng đều tiêu hao hơn nửa rồi.
- Còn ba trận cuối cùng.
- Ba trận cuối cùng, kỳ tích Trăm trận thắng liên tiếp, có thể xảy ra hay không?
Bên trong sân đấu, nhiệt tình giống như thủy triều.
- Trận chín mươi tám.
Khóe miệng trọng tài, xuất hiện một tia cười nhạt.
- Tiểu bối, dừng ở đâythôi.
Một luồng uy năng nguyên khí khổng lồ vô biên, phảng phất hòa cùng một thể với vũ trụ tự nhiên, từ trên trời giáng xuống.
Rầm…
Vừa dứt lời, một lão giả tóc hoa râm, hiện thân trên đài thi đấu.
- Đại Đan Nguyên Cảnh.
- Cấp Tôn Chủ? Cái này đã vượt khỏi cấp độ khiêu chiến Trăm trận thắng liên tiếp của Tiểu Đan Nguyên Cảnh rồi.
Trong sân thi đấu, lập tức sục sôi.
- Ha ha, dựa theo quy tắc, trận cuối cùng ba của Trăm trận thắng liên tiếp, có thể xuất hiện cường giả cao hơn một bậc.
Lão già áo đỏ cười nhạt một tiếng.
Lúc này.
Huyết mạch Chân Nguyên của Triệu Phong, đã tiêu hao hơn nửa, làm sao có
thể ứng phó nổi ba vị Tôn Chủ Đại Đan Nguyên Cảnh tiếp theo?