- Lại xuất hiện, lúc này. . .
Bên trong tâm hồn Triệu Phong khí tức nguy cơ tử vong, mãnh liệt trước nay chưa có.
Đến từ phương xa, Tử Vong Lệnh Bài cảm ứng, có thể không chỉ một cỗ,
mà là hai cỗ, nhất là một cỗ trong đó, lại khiến choTriệu Phong hãi
hùng khiếp vía, trong linh hồn có một loại cảm giác hít thở không
thông cương cứng lại.
Thậm chí ngay cả lam y Vương Giả của Kim Sơn Tông, cũng đều sinh ra cảm ứng, thần sắc động dung.
Triệu Phong trong lòng nghiêm nghị, có thể đoán được, lúc này đây kẻ đuổi giết, tuyệt đối không phải là Tử Vệ bình thường.
Vụt...
Thần Linh Nhãn của Triệu Phong, khôi phục bình thường, nhìn rõ phương xa, không khỏi hít một hơi lãnh khí.
Tthiên địa phương xa, bị một tầng khí tức tử vong u ám khổng lồ thẩm
thấu, che khuất bầu trời, Thiên Địa nguyên khí, dường như đông cứng lại.
Trong tầm mắt.
Bốn gã tử vong hộ vệ, vây quanh một thân ảnh Vương Giả cao lớn, quanh
quẩn bên trong u diễm hư quang, giống như một Ma Thần chốn Địa Ngục.
Một luồng tử vong ý chí bao trùm vạn vật, xuyên thủng không gian, vượt qua mấy ngàn dặm Hải Vực, giáng lâm tại nơi đây.
- Mục tiêu tử vong. . . Ngươi quả nhiên sẽ đến Thánh Địa.
Một thanh âm lạnh lẽo trống trải, tựa như từ chín tầng Địa Ngục truyền đến, rung chuyển linh hồn.
Trong một khoảnh khắc đó
Bên trên Kim Lân Long Thuyền Kim Sơn Tông cường giả thiên tài, nguyên
một đám thể xác và tinh thần đại chấn, tư duy ý thức cứ như bị Hắc Ám vô tận tĩnh mịch nuốt hết, sinh mệnh hèn mọn nhỏ bé như thế.
Tử vong ý chí này vẫn là nhằm vào Triệu Phong.
- Tử Linh Vương
Thể xác và tinh thần của Triệu Phong bị kéo căng, da đầu run lên, một luồng tử vong khí tức thiêu cháy, lan khắp toàn thân.
Thủ hạ của Tử Vong Đại Đế, Tứ đại Tử Linh Vương, ba mươi sáu Tử Vệ.
Trong đó, tu vi của Tứ đại Tử Linh Vương, cao ngang bằng Vương Giả Hư Thần Cảnh.
Cũng may.
Thể chất huyết mạch của Triệu Phong, vô cùng cường hoành, linh hồn có
Thần Linh Nhãn che chở, dưới ý chí tử vong áp bách của “Tử Linh Vương”,
so một ít Tôn Chủ khác, cũng thong dong hơn một ít.
- Hừ !
Sắc mặt Lam y Vương Giả hơi trầm xuống, hình như có chút không vui, một
luồng ý chí Hư Thần mênh mông như biển, trùng thiên mà đi, cùng ý chí
tử vong đụng vào nhau.
Chỉ một thoáng.
Hai luồng sức mạnh Hư Thần to lớn, tại trong thiên địa xen lẫn cùng một chỗ.
Lập tức.
Trời xanh rộng lớn, bị một mảnh quang lam chói mắt cùng một mảnh Hắc Ám
tĩnh mịch, hai chủng loại khí tức hoàn toàn bất đồng tràn ngập
Loại tình hình này, tựa như Thiên Địa bị chia cắt thành hai bộ phân, hình thành hai vùng riêng biệt.
Bên trên Kim Lân Long Thuyền, tất cả đều được quang lam Thiên địa chói
mắt kia thủ hộ, chặn lại sức mạnh to lớn đến từ Tử Linh Vương Hư Thần.
- Cái này. . . Chính là sức mạnh to lớn của Vương Giả sao?
Bên trên Kim Lân Long Thuyền, rất nhiều cường giả, tâm linh rung động.
Hai luồng sức mạnh to lớn của Vương Giả, mỗi bên chiếm một phương thiên địa, che khuất bầu trời, to lớn vô biên.
Trong đó bất luận là một luồng sức mạnh to lớn nào giáng lâm, cũng có thể nghiền áp Đan Nguyên Cảnh Tôn Chủ.
- Loại cảnh giới này. . .
Trong lòng Triệu Phong chấn động, giác quan bị áp chế, duy có Thần Linh
Nhãn, có thể miễn cưỡng hiểu rõ hai luồng sức mạnh to lớn Đại Vương Giả
Khí tức linh hồn của hai Đại Vương Giả, dưới Hư Thần ý chí chủ đạo, sáp
nhập vào trời xanh rộng lớn quảng đại vô biên, nhất cử nhất động, đều
dung nhập vào Thiên Địa, uy năng vô hạn, xuyên qua linh hồn và vật chất.
Cái loại cảnh giới này, sinh mệnh thoát khỏi gông cùm xiềng xích của
thân thể; linh hồn lột xác bay vọt, ngao du vào cõi không, bước vào vũ
trụ vô biên.
Theo sinh mệnh nhỏ bé bên trong thân thể mà siêu thoát, vượt qua Thiên Địa vũ trụ.
- Đó chính là 'Thiên Nhân Hợp Nhất, cảnh giới lý tưởng, người cùng Thiên Địa tuy hai mà một, chính thức siêu thoát sinh mệnh khỏi thân thể, vượt qua sự cực hạn của thân thể. . .
Ở bên trong Vạn Quỷ Châu, Khô Lâu đường chủ tâm thần run rẩy, không biết là sợ hãi, hay là hưng phấn.
Đối với cảnh giới của Vương Giả Hư Thần Cảnh, hắn chỉ nghe “Xích Nguyệt giáo chủ” năm đó đề cập qua.
Ngay cả là Xích Nguyệt giáo chủ, thời kì đỉnh phong nhất, cũng không quá Nửa bước Vương Giả, chỉ là chạm đến đến lớp ngoài của Vương Giả cảnh
giới.
- Quá mạnh mẽ, đây cũng không phải là lực lượng mà “con người” có thể
có được. . . Cho dù là hàng trăm hàng ngàn Đan Nguyên Cảnh, ở trước mặt
sức mạnh to lớn Vương Giả, cùng chỉ như con sâu con kiến.
Triệu Phong cũng sinh ra một loại cảm giác nhỏ bé.
Oanh
Trong giây lát, một đạo chấn thông thiên địa nổ mạnh, truyền đến từ
trên đỉnh trời xanh, đại bộ phận bắt nguồn từ bề mặt linh hồn, lại
xuyên vào phương diện vật chất.
- Không hổ là Tử Linh Vương
Lam y Vương Giả thân hình nhoáng một cái, đưa thân vào bên trong tầng sáng hư vô, lại để cho người khác thấy không rõ thần sắc.
Nhưng có Thần Linh Nhãn Triệu Phong, vẫn có thể nhìn ra, Kim Sơn Tông lam y Vương Giả, ăn một chút thiệt thòi nhỏ.
- Ta chính là “Hắc Ngục Vương”, một trong Tứ đại Tử Linh Vương tọa hạ
của Tử Vong Đại Đế, phụng mệnh Đại Đế, truy nã bọn đạo chích.
Phương xa, Đại Vương Giả u diễm bao phủ, thân hình cũng không có tiếp cận.
Hai luồng ý chí Vương Giả, trên trời cao âm thầm tranh phong.
Thần Linh Nhãn của Triệu Phong, có thể mơ hồ chứng kiến lam y Vương Giả mồ hôi trên trán, cùng với vẻ hồi hộp trên mặt.
Mà cái kia tự xưng “Hắc Ngục Vương” Cao Đại Vương Giả, ngược lại lại thoải mái tự nhiên.
Hai Đại Vương Giả, sau thời gian ngắn ngủi thăm dò giao phong lãnh nhau, sau đó vô hình mà trao đổi.
- Vừa rồi giao phong, bổn tọa chỉ dùng sáu thành thực lực. Quý Tông, nếu như có thể giao ra mục tiêu tử vong kia, có thể đạt được một lần nhân
tình nguyện xuất thủ toàn lực của Tử Vong Đại Đế.
Hắc Ngục Vương lạnh nhạt nói.
- Hừ! một thủ hạ của Tử Vong Đại Đế, lại muốn khiến Kim Sơn Tông của ta
phải khuất phục sao. Ngày sau, bổn Tông còn có mặt mũi nào ở lại Thánh
Địa?
Lam y Vương Giả xùy cười một tiếng.
Hai Đại Vương Giả, vô hình trao đổi đàm phán, người ngoài đều nghe không được.
Nhưng Triệu Phong có một loại cảm giác rằng vận mệnh bị người khác khống chế.
Vận mệnh sinh tử của hắn, lại để cho hai Đại Vương Giả đàm phán mà định ra.
Nhưng mà, bất ngờ chính là.
Lam y Vương Giả cũng không có khuất phục trước Tử Linh Vương.
- Các ngươi rút lui trước, trở lại Thánh Địa Linh Phong. . .
Lam y Vương Giả, nhìn Triệu Phong một cái thật lâu, ra lệnh cho đám người của Kim Sơn Tông.
- Đi!
Lý lão râu bạc, ba vị Nửa bước Vương Giả, mang theo vài trăm người trên
Kim Lân Long Thuyền, bay về phía quang xoáy cực lớn lơ lửng trong hư
không kia.
Ở trong đó, cũng bao gồm cả Triệu Phong.
Mà lam y Vương Giả, đứng ngạo nghễ bên cạnh cửa vào quang xoáy, yểm hộ mọi người đi vào.
Hắc Ngục Vương cùng bốn gã Tử Vệ, còn tại mấy ngàn dặm bên ngoài, không có tùy tiện xâm chiếm.
Sức mạnh to lớn hùng vĩ của hai Đại Vương Giả, quanh quẩn trên vòm trời, giằng co lẫn nhau, không có giao phong lần nữa.
Toàn bộ quá trình.
Lam y Vương Giả lạnh lẽo nhìn Hắc Ngục Vương cùng bốn gã Tử Vệ.
- Rút lui!
Hắc Ngục Vương mặt không biểu tình, mang theo bốn gã Tử Vệ, quay người bay đi.
- Tử Linh Vương đại nhân, cứ như vậy buông tha cho họ?
- Với thực lực của ngài, có lẽ có thể áp được vị Vương Giả kia
Vài tên Tử Vệ khó hiểu mà nói.
- Nơi này là Chân Vũ Thánh Địa, không phải Vạn Sâm Thánh Địa của chúng
ta. Hơn nữa, cường Tông có thể vào ở trong Thánh Địa, cũng không phải
chuyện đùa, cho dù là có Đại Đế Hư Thần Cảnh tọa trấn, cũng không có gì
là kỳ lạ quý hiếm.
Hắc Ngục Vương thở
dài một tiếng.
Nếu không có tại phụ cận cửa vào Thánh Địa, hắn cũng sẽ không từ bỏ ý đồ.
Đúng lúc này.
Vèo…
Một chiếc thuyền buồm kim loại hắc u lạnh như băng cực lớn, phá không nghênh đón.
- Hắc Ngục Vương đại nhân.
Bên trên thuyền buồn kim chúc hắc u, có vài tên Tử Vệ.
Trong đó, một thanh niên sáng ngời cùng với một bạch đồng tiểu nữ hài đang đứng.
- Tam điện hạ.
Hắc Ngục Vương nhẹ gật đầu, cùng bọn người thanh niên sáng ngời chào hỏi.
- Thật đáng tiếc, không nghĩ tới mục tiêu tử vong lại phát triển nhanh như vậy. . .
Thanh niên sáng ngời biết được chuyện trải qua sau đó, có chút tiếc nuối nói.
Hắc Ngục Vương nếu có thể đến sớm một chút, bắt giết mục tiêu tử vong, điều đó tất nhiên là dễ như trở bàn tay.
- Cái mục tiêu tử vong kia, tiến nhập Chân Vũ Thánh Địa, nếu như đạt
được Thánh Địa cường Tông che chở, cũng có chút khó giải quyết.
Hắc Ngục Vương trầm thấp nói.
Tại Linh Vực Thánh Địa, cho dù Tử Vong Đại Đế đích thân tới, cũng không dám không kiêng nể gì cả.
- Ha ha, việc này cũng không phải không có cửa để đột phá. Sư tôn cùng
Đại trưởng lão của Tông phái Tam Tinh “Thiên U Thánh Tông”, thuộc Chân
Vũ Thánh Địa, có chút quan hệ sâu xa. Chờ chúng ta tìm được Đại trưởng
lão của “Thiên U Thánh Tông”, sẽ càng có nhiều cơ hội để nghĩ cách bắt
giết tên Triệu Phong kia.
Thanh niên sáng ngời khẽ cười nói.
Thiên U Thánh Tông.
Vài tên Tử Vệ ở đây, đều cảm thấy tâm thần phấn chấn.
Thiên U Thánh Tông, đây chính là siêu cấp đại Tông Tam Tinh nổi tiếng khắp Thương Hải, hơn nữa còn là Ma Đạo Tông phái.
Mà Tử Vong Đại Đế, thân là Đại Đế Hư Thần Cảnh cổ xưa, trong những năm
tháng xa xưa, , đều có một ít giao tình cùng với tất cả các siêu cấp đại năng của Thánh Địa.
- Không sai, nếu có thể mượn nhờ lực lượng của 'Thiên U Thánh Tôn”, uy
hiếp, chèn ép một cái cường Tông Nhị Tinh đỉnh phong, quả thật dễ như
trở bàn tay.
Trên khuôn mặt của Hắc Ngục Vương, mơ hồ nổi lên một vòng lãnh ý.
Cùng lúc đó.
Vụt vụt vụt...
Tại một trận pháp vòng sáng trên một đài thai cơ cao lớn, mọi người bên trên Kim Lân Long thuyền, nhao nhao hiện thân.
Hô
Triệu Phong thở một hơi dài nhẹ nhõm, tiến vào một không gian lạ lẫm.
- Hử? A …
Trong đám người, truyền đến một hồi âm thanh thấp giọng hô.
Một ít Kim Sơn Tông thiên tài vội vàng hiện thân, thân hình trầm xuống, có chút đứng không vững.
Không gian Thánh Địa, nguyên khí thiên địa bàng bạc, phát ra áp lực trùm trời lấp đất.
- Hử? Cái không gian này, có chút cùng loại với Mộng Cảnh Thái Cổ, trong thiên địa áp lực lớn, đối với khí tức từ bên ngoài, có khả năng bài
xích nhất định.
Triệu Phong đứng nguyên tại chỗ, ngược lại không có chút sứt mẻ gì cả.
Không gian lạ lẫm trước mắt này, Thiên Địa nguyên khí tinh thuần, phát ra một luồng khí tức Thượng Cổ nồng đậm.
Đám người Triệu Phong, thân đang ở trên một tòa “Linh Phong” trắng xanh giống như Phỉ Thúy cực lớn.
Đỉnh đầu, bầu trời xanh thẳm như được gột rửa, giống như một khối mộng ảo thiên bích.
- Mỗi bông hoa mỗi cọng cỏ, Thiên Địa nguyên khí, đều tản ra khí tức thời Thượng Cổ .
Một ít cường giả thiên tài, mặt lộ vẻ hưng phấn, lúc này mới đứng vững chân tại chỗ.
Trong thánh địa.
Từng viên gạch mảnh ngói, từng cọng cây ngọn cỏ, kết cấu vật chất, thiên địa khí tức, đều so với ngoại giới mạnh hơn gấp mấy lần.
- Người lần đầu tiên tiến vào Thánh Địa, ngồi xếp bằng tại chỗ, điều tức nửa canh giờ, trước hết thích ứng nguyên khí Thiên Địa ở đây đã.
Lý lão râu bạc nhắc nhở.
Mọi người nghe vậy, nhao nhao khoanh chân mà ngồi.
Người lần đầu tiên tiến vào Thánh Địa, đều cảm thấy một luồng áp lực Thiên Địa to lớn, nguồn gốc từ không gian Thánh Địa.
Triệu Phong cũng giống như mọi người ngồi xếp bằng.
Hoàn cảnh Thiên Địa trong Thánh Địa, khiến cho hắn kinh ngạc không thôi, địa phương kém cỏi nhất, đều so với Thượng Cổ hạp cốc thần bí của Tử
Thánh di tích, mạnh hơn mấy lần.
Mà tòa “Linh Phong” dưới mắt này, phương viên trăm dặm, toàn bộ phong
thể, hun đúc tại bên trong Thiên Địa nguyên khí cổ xưa nồng đậm.
Từ xa phương nhìn ra xa, “Linh Phong” khổng lồ quanh quẩn bên trong hào
quang nhàn nhạt mê ly như mộng, giống như tiên cảnh cách xa thế gian.
Đương nhiên.
Người lần đầu tiên tiến vào, phần lớn cần thích ứng áp lực của không gian Thánh Địa.
Nhưng Triệu Phong lại là một loại khác.
- Áp lực không gian tại đây tuy lớn, nhưng mà so với Mộng Cảnh Thái Cổ, còn lâu mới bằng được.
Triệu Phong trong nội tâm thấp giọng lẩm bẩm.
Bỗng nhiên tiến vào Thánh Địa, hắn không có bất kỳ điểm nào khó chịu.
Nhục thể của hắn trong linh hồn, đều đã hấp thu một lượng lớn khí tức
Mộng Cảnh Thái Cổ, so với khí tức Thượng Cổ ở đây, càng thêm thuần túy,
tới gần bổn nguyên.
Bởi vậy.
Triệu Phong cũng rất nhanh được khí tức thiên địa củaThánh Địa thừa
nhận, sự bài xích bắt nguồn từ không gian, rất nhanh đã tiêu tán.
Ánh mắt của hắn, lại bắt đầu dò xét bốn phía.
Tòa Linh Phong khổng lồ này, như cùng một nguồn suối, thời khắc đều tràn ra Thiên Địa nguyên khí tinh thuần to lớn.
nguyên khí thiên địa, ở chỗ này, hiện ra như sương mù.
Bên trên Linh Phong.
Ở bên trong hào quang nhàn nhạt mê ly mộng ảo, một phiến lầu các điện vũ tinh la vân bố, xen kẽ với đình đài lâm viên, cầu nhỏ nước chảy, một
khung cảnh cổ kính hàm súc thú vị, tựa như Tiên Cảnh bên trong bức tranh thuỷ mặc.
Trên bầu trời, phù quang lược ảnh, khí tức cường đại, có lúc lướt qua,
có thể chứng kiến rất nhiều trân thú phi cầm tuyệt tích từ Thượng Cổ.