Triệu Phong cũng không sử dụng “Minh Tâm Ấn” đối với Khô Lâu đường chủ.
Minh Tâm Ấn, khiến cho mục tiêu hoàn toàn bị nô dịch, có lợi mà cũng có hại.
Chỗ tốt đó là tư duy của mục tiêu, triệt để thuần phục, tránh lo âu về sau.
Chỗ xấu đó là mục tiêu bị nô dịch, giống như con rối, ý thức tư duy bị
giam cầm nhất định, sẽ có đôi chút ảnh hưởng đến tiềm lực phát triển của hắn.
Giống như tư duy của một chủng tộc văn minh, bị xơ cứng, sẽ hạn chế năng lực lĩnh ngộ, và sáng tạo của nó.
Cho nên.
Triệu Phong tạm thời phản đối việc thi triển “Minh Tâm Ấn” lên Khô Lâu đường chủ.
Một Khô Lâu đường chủ xảo trá nhiều âm mưu, hiển nhiên sẽ phát huy nhiều tác dụng hơn một con rối chỉ một lòng biết nghe theo mệnh lệnh.
Hơn nữa, Khô Lâu đường chủ hiện nay, rất khó có thể tạo thành uy hiếp đối với Triệu Phong được nữa.
Gieo “Minh Tâm Chủng” vào linh hồn hắn, chỉ cần một ý niệm, vẫn có thể quyết định sinh tử của hắn.
Sau khi lĩnh ngộ mười loại đồng tử thuật mới, việc bế quan của Triệu Phong, vẫn chưa chấm dứt.
- Còn hơn hai tháng nữa, thực lực tu vi của ta, vẫn cần phải tăng cường củng cố.
Triệu Phong nhắm mắt lại, tiếp tục tu luyện.
Tại phương diện “Tử Vong Minh Đồng”, hắn tạm thời bỏ qua một bên.
Tiếp đó.
Hắn lại đặt trọng tâm vào tu luyện “Vạn Niệm Thần Quyết”, ngoài ra cũng thử tìm hiểu về “Phong Lôi xích sắc” cao cấp hơn.
Đồng thời.
Cứ cách mấy ngày, hắn lại tiến vào Mộng cảnh Thái Cổ một lần.
Trong Mộng cảnh Thái Cổ.
Mỗi lần Triệu Phong tiến vào, đều có thể nán lại một khoảng thời gian ngắn.
Khí tức mà hắn thu hoạch được từ Mộng cảnh Thái Cổ, càng lúc càng nhiều, không ngừng bị thể chất huyết mạch và tâm hồn Đồng lực hấp thu.
Nhất là.
Khí tức Mộng cảnh Thái Cổ, phối hợp với “Vạn Niệm Thần Quyết”, rèn luyện lớn mạnh linh hồn, hiểu quả tăng gấp đôi.
Ngay lập tức.
Linh hồn của Triệu Phong đã tiến thêm một bước lớn mạnh ngưng thực, có thể nói là tiến bộ nhảy vọt.
Lại nửa tháng trôi qua.
“Vạn Niệm Thần Quyết” của Triệu Phong, ý niệm đã có thể chia làm hai
mươi luồng, hiệu quả rèn luyện linh hồn linh thức của hắn, càng ngày
càng tăng.
Bất tri bất giác.
Linh hồn của Triệu Phong đã lớn mạnh đạt tới Đại Đan Nguyên Cảnh đỉnh phong, tiếp cận Nửa bước Vương Giả.
Tiến bộ của hắn, có thể dùng mấy từ “tiến triển cực nhanh” để hình dung.
Thần Linh Nhãn, chính là bảo tàng tại phương diện linh hồn của Triệu Phong.
Vạn Niệm Thần Quyết là một cái chìa khóa, khí tức của Mộng cảnh Thái Cổ, chính là một cái máy gia tốc.
- Cứ tiếp tục xu thế này, qua hai tháng nữa, linh hồn của ta sẽ lớn mạnh đến mức có thể sánh ngang với Nửa bước Vương Giả.
Trong lòng Triệu Phong thầm mong chờ.
Vạn Niệm Thần Quyết quả không hổ là công pháp Thiên cấp, có thể vì tấn
chức Vương Giả Hư Thần Cảnh, mà đặt trụ cột, phát huy tác dụng phụ trợ,
tăng cường xác suất thành công.
Một vài Đại Đế muốn giao dịch pháp quyết này, nhưng Đoan Mộc Thanh đều không đáp ứng.
Hiện nay.
Linh hồn của Triệu Phong dần lớn mạnh ngưng luyện, tiếp cận Nửa bước
Vương Giả, nhưng khả năng vận dụng và khống chế lực lượng linh hồn, còn
hơn xa một số Nửa bước Vương Giả bình thường.
Bởi vậy.
Ý chí của Nửa bước Vương Giả hiện nay, đã rất khó có thể tạo thành uy hiếp đối với Triệu Phong nữa rồi.
Một ngày nọ.
Trong vùng đất hoang vu Thái Cổ, bước chân Triệu Phong chậm chạp hành tẩu.
Hiện tại, hắn tiến vào Mộng cảnh Thái Cổ, đã không còn đơn thuần là hấp
thu khí tức của Mộng cảnh Thái Cổ nữa, mà còn có nhiệm vụ “thăm dò”
không gian này.
- Lần trước đã đi được bốn năm bước, lần này tiến vào, vẫn đứng tại chỗ.
Triệu Phong đều lưu ý mỗi chi tiết nhỏ nhặt.
Mỗi khi Triệu Phong tiến vào Mộng cảnh Thái Cổ, đều sẽ xuất hiện tại vị trí này.
Phía trước là một bãi cỏ.
- Còn phải đi mấy ngàn bước nữa thì mới đến được bãi cỏ kia.
Triệu Phong đi bảy tám bước, lại đứng tại chỗ cả buổi, hấp thu một lượng lớn khí tức Mộng cảnh Thái Cổ.
Trước khi đi, Triệu Phong còn nhìn về phía xa.
Bãi cỏ ở đằng xa, chính là mục tiêu đầu tiên của hắn.
Ở xa hơn nữa là một dòng sông.
Đúng lúc này.
Thần Linh Nhãn của Triệu Phong, chợt chứng kiến một đầu phi cầm thương
cổ ở vòm trời xa xa, dài ước chừng bốn năm thước, đang giương cánh bay
cao.
- Khí tức thật đáng sợ.
Thân hình và linh hồn của Triệu Phong, đều phải thừa nhận một luồng khí tức khổng lồ của Yêu Linh Thái Cổ.
Khí tức của Yêu Linh thân chim này, so với những Yêu cầm đời sau, còn cường thịnh gấp trăm ngàn lần.
Yêu điểu thương cổ này, dường như cảm nhận được sự tồn tại của Triệu Phong, đôi mắt đỏ thẫm chợt lập lòe hào quang.
Ầm…
Thể xác và tinh thần của Triệu Phong chấn động, giống như gặp phải áp bách to lớn của Vương Giả Hư Thần Cảnh.
- Rút lui!
Triệu Phong cảm nhận được nguy cơ cực lớn, lập tức trở về từ trong Mộng cảnh Thái Cổ.
Trong phòng.
Lưng của Triệu Phong đã bị mồ hôi lạnh làm cho ướt sũng.
Bên trong Mộng cảnh Thái Cổ này, chỉ là khí tức của một đầu Yêu cầm, không ngờ đã có thực lực khủng bố như thế.
Trong mảnh thiên địa đó, hắn chỉ có thể miễn cưỡng bước đi, căn bản không có sức phản kháng khi đối mặt với sinh vật như vậy.
Lần “thăm dò” này, khiến cho Triệu Phong xuất hiện một loại báo động.
Đó là ở trong Mộng cảnh Thái Cổ, cũng có thể gặp phải nguy hiểm.
Có thể đoán được, trên mặt đất rộng lớn cổ lão này, tất nhiên có những chủng tộc sinh linh cực kỳ cường hãn.
Sau đó, thời gian chỉ còn lại hai tháng…
Triệu Phong đã đình chỉ việc tìm hiểu, toàn tâm chú ý vào việc tu luyện.
Đan hạch trong cơ thể hắn, đã có dấu hiệu hóa tinh thể, càng lúc càng rõ ràng.
Lúc này.
Rốt cuộc Triệu Phong cũng lấy vật thứ ba từ trong hộp gỗ ra, đó chính là Hóa Tinh Đan.
Trước khi rời đi, lão sư Đoan Mộc Thanh, đã để lại cho Triệu Phong ba vật.
Trong đó, Vạn Niệm Thần Quyết và Minh Đồng bí điển, đều mang đến cho Triệu Phong rất nhiều lơi ích.
- Đây là một viên tinh đan, có thể trợ giúp Tiểu Đan Nguyên Cảnh đỉnh
phong, trùng kích Tôn Chủ Đại Đan Nguyên Cảnh. Vốn dĩ với tu vi của
ngươi, không đủ để sử dụng viên đan này. Nhưng vi sư phát hiện, đan hạch trong cơ thể ngươi, hiện đã tinh thể hóa, để ngươi sớm dùng viên đan
này, có lẽ hiệu quả cũng không tệ.
Trong đầu Triệu Phong, lại vang lên những lời nhắn nhủ của sư tôn Đoan Mộc Thanh.
Nói như vậy.
Chỉ có Tiểu Đan Nguyên Cảnh đỉnh phong, trùng kích Tôn Chủ Đại Đan Nguyên Cảnh, mới thích hợp sử dụng “Hóa Tinh Đan”.
Bằng không.
Tiểu Đan Nguyên Cảnh trung kỳ, hậu kỳ bình thường, e rằng sẽ không chống đỡ nổi dược lực, hoặc là không cách nào hấp thu được phần lớn dược
hiệu, như vậy sẽ rất lãng phí.
Chẳng qua.
Đoan Mộc Thanh thân là Đại Đế Hư Thần Cảnh, hiển nhiên ánh mắt cực chuẩn.
Ông ta không chỉ nhìn ra khí tức sinh mệnh của Triệu Phong đã đạt tới
cực hạn Đại Đan Nguyên Cảnh, mà còn nhìn ra đan hạch trong cơ thể hắn,
đã có dấu hiệu tinh thể hóa.
Cho nên.
Triệu Phong hoàn toàn có thể chống đỡ được dược hiệu, sử dụng nó an toàn.
- Hóa Tinh Đan, không biết dược hiệu của nó thế nào…
Trong tay Triệu Phong cầm một viên tinh đan lấp lánh như thủy tinh, một hơi nuốt vào.
Sau khi “Hóa Tinh Đan” tiến vào trong cơ thể, cũng không có bất kỳ dấu
hiệu hòa tan nào, không hề giống những loại linh đan khác.
Triệu Phong thúc dục chân nguyên, dung nhập vào trong “Hóa Tinh Đan”, hấp thu lực lượng tinh đan dồi dào tinh thuần trong đó.
Lực lượng tinh đan này, tinh luyện mà thuần khiết, sánh ngang với lực lượng “Tinh hạch” trong cơ thể Đại Đan Nguyên Cảnh.
Ục ục…
Lực lượng tinh đan, phát ra hào quang rạng rỡ, hóa thành từng dòng chảy, cực kỳ bá đạo, vận hành trong kinh mạch của Triệu Phong, đồng thời di
chuyển đến “Đan hạch”.
Nếu đổi lại là Đan Nguyên Cảnh bình thường, thân thể kinh mạch, thậm chí là đan hạch, căn bản đều không thể chịu nổi luồng lực lượng này.
Nhưng Triệu Phong lại hết sức nhẹ nhàng.
Thể chất sinh mệnh của hắn, đã đạt tới cực hạn Đan Nguyên Cảnh, thậm chí tiếp cận
Vương Giả.
Cho dù là Nửa bước Vương Giả, thể chất sinh mệnh cũng không bằng Triệu Phong.
Mà “Đan hạch” của hắn, đã có một bộ phận tinh thể hóa, chỉ cần không quá gấp,vẫn có thể gánh chịu luồng lực lượng tinh đan này.
Thời gian trôi qua.
“Đan hạch” bên trong cơ thể Triệu Phong, từng chút một ngưng luyện lớn mạnh, dấu hiệu tinh thể hóa, càng phát ra rõ ràng.
Thời gian gần hai tháng trôi qua rất nhanh.
Triệu Phong đã triệt để hấp thu toàn bộ dược lực của “Hóa Tinh Đan”.
Trong chuyện này, bởi vì vẫn còn cố kỵ Yêu điểu Thái Cổ như hung thần
kia, cho nên Triệu Phong thậm chí còn không dám đặt chân đến Mộng cảnh
Thái Cổ lần nữa.
Cũng may.
Sau một thời gian dốc lòng khổ tu, dưới sự trợ giúp của Hóa Tinh Đan,
đan hạch bên trong cơ thể của Triệu Phong, cơ bản đã tinh thể hóa.
Quy mô của đan hạch, cũng đạt tới Tiểu Đan Nguyên Cảnh hậu kỳ.
- Hiện tại đan hạch trong cơ thể ta, bất kể là chất lượng hay cường độ,
đều không hề kém Đại Đan Nguyên Cảnh bao nhiêu. Chẳng qua quy mô vẫn kém hơn một chút.
Triệu Phong lẳng lặng thể ngộ.
Tu vi của hắn hiện tại, ít nhất là Tiểu Đan Nguyên Cảnh hậu kỳ.
Đại Đan Nguyên Cảnh đối với hắn mà nói, đã không còn tồn tại rào cản cảnh giới nữa rồi.
Bởi vì đan hạch của hắn, cơ bản đã tinh thể hóa, trở thành “Tinh hạch”.
Hắn chỉ cần tích lũy đủ quy mô thể tích của “Tinh hạch”, là có thể nước chảy thành sông, tấn chức Đại Đan Nguyên Cảnh.
- Chỉ còn vài ngày nữa là Bán Thần Di Viên sẽ mở ra.
Triệu Phong thở dài một hơi.
Vài ngày cuối cùng.
Hắn lại định tiến vào Mộng cảnh Thái Cổ một lần nữa, ngưng luyện khí tức của “Đan hạch”.
Dù sao, hắn cũng vừa mới đột phá Tiểu Đan Nguyên Cảnh hậu kỳ, đứng tại một góc độ khác mà nói, chính là mượn nhờ ngoại lực.
Lần này.
Lúc Triệu Phong tiến vào Mộng cảnh Thái Cổ, hắn cực kỳ cẩn thận.
Vụt…
Triệu Phong đứng trên vùng đất hoang vu cổ xưa.
Mà đầu Yêu điểu lần trước gặp được, cũng không xuất hiện nữa.
Triệu Phong hấp thu một lượng lớn khí tức Mộng cảnh Thái Cổ, dung nhập vào “Tinh hạch” trong cơ thể, dùng để củng cố tu vi.
Cùng lúc đó…
Theo thời gian “Bán Thần Di Viên” mở ra càng lúc càng đến gần, tất cả
thiên tài tuyệt đỉnh trong Tông môn của Chân Vũ Thánh Địa, đều lau quyền mài chưởng, đã chuẩn bị rất kỹ càng.
Huyền Chân Thánh Tông.
Trong phủ đệ của Cổ La Đại Đế.
- Tiểu Đan Nguyên Cảnh hậu kỳ, thành công rồi.
Trên mặt Giang Phàm có chút đỏ bừng, ý chí chiến đấu sục sôi.
- Không tệ. Vi sư phải dùng sức mạnh to lớn của Hư Thần Cảnh, toàn bộ
quá trình gia trì cố thủ, mới giúp ngươi thành công hấp thu toàn bộ dược lực của một viên tinh đan.
Cổ La Đại Đế tán thưởng.
Mấy tháng qua, dưới sự đốc thúc của ông ta, Giang Phàm miệt mài cần tu khổ luyện, thực lực cũng đột nhiên tăng mạnh.
- Với huyết mạch Thái Cổ Vạn Tộc Bảng và tu vi của ta đề thăng. Có lẽ
thực lực đã đủ khiêu chiến Thập Đại Thiên Tài Thánh Địa rồi.
Lòng tin của Giang Phàm đã tăng gấp đôi.
Huyết mạch thần thoại của Thái Cổ Vạn Tộc Bảng, khiến bản thân hắn có khả năng phá vỡ rào cản cảnh giới.
Ví dụ như, với tu vi Tiểu Đan Nguyên Cảnh hậu kỳ của hắn, thực lực hoàn toàn có thể khiêu chiến Đại Đan Nguyên Cảnh hậu kỳ.
- Hừ, tên Triệu Phong kia…
Trong lòng Giang Phàm rất thoải mái, mình đột phá thần tốc như vậy, tên Triệu Phong kia nhất định sẽ không đuổi kịp.
Chủ Linh Phong, Thiên U Thánh Tông.
Trong một gian mật điện sâm nghiêm dưới mặt đất.
- Dựa theo ước định, sư tôn “Xích Ma Đại Đế” của ta, vì đoạt cho ngươi
một cái danh ngạch, cho nên đã phải trả một cái giá rất lớn…
Trong đoàn ánh sáng hư vô màu đen, mơ hồ có thể thấy được một thân ảnh nam tử hắc lân.
Nếu như Triệu Phong có mặt ở đây, nhất định sẽ nhận ra vị Ma Đạo Vương
Giả này, chính là “Đồ Vạn Lý” mà ngày đó đã xông đến Kim Sơn Tông.
Đối diện với Đồ Vạn Lý, chính là thanh niên sáng ngời.
- Làm phiền Xích Ma Đại Đế rồi, sư tôn “Tử Vong Đại Đế” của ta, không lâu nữa sẽ xuất quan, đến lúc đó sẽ trọng tạ cho ngài.
Thanh niên sáng ngời lộ ra vẻ mặt ôn hòa.
Đồ Vạn Lý nghe vậy, tâm thần thoáng run sợ.
Tử Vong Đại Đế, chính là Đại Đế truyền kỳ cổ xưa, uy danh của hắn, hoàn toàn chấn nhiếp ba đại Linh Vực tại Thương Hải.
Trên thế gian này, ngoại trừ Thánh Chủ Huyền Quang Cảnh ra, e rằng không có người nào dám nói có thể áp chế Tử Vong Đại Đế được.
- Bên phía chúng ta, chỉ phụ trách chuẩn bị cho ngươi một cái danh
ngạch. Về phần Triệu Phong kia, thì không hề có quan hệ gì với chúng ta. Hắc hắc, các ngươi không sợ Đoan Mộc Đại Đế tới trả thù sao?
Đồ Vạn Lý cười mấy tiếng quái dị.
Mặc dù Tử Vong Đại Đế rất mạnh, nhưng Đoan Mộc Đại Đế cũng không phải dễ chọc, huống chi nơi này còn là địa bàn của Chân Vũ Thánh Địa.
- Chỉ cần có thể tiến vào Bán Thần Di Viên, không ai có thể cứu được
Triệu Phong này. Cách đây không lâu, Đoan Mộc Đại Đế đã ra ngoài, quả
thật là cơ hội nghìn năm có một.
Thanh niên sáng ngời vẫn mỉm cười ôn hòa như trước, nhưng trong vẻ rạng ngời ấy, lại ẩn chứa một tia hàn ý xuyên thấu linh hồn.
- Chậc chậc, ngươi cũng không nên càn rỡ. Thiên tài tiến vào Bán Thần Di Viên, có không ít người đều là đệ tử Chân truyền của Đại Đế. Nhất là
“Nam Cung Thánh” và “Mộng Hi” của bổn Tông. Thực lực vượt qua Nửa bước
Vương Giả, với thực lực của Tử Vệ bên cạnh ngươi, e rằng còn chưa đủ
nhét kẽ răng bọn họ.