Vạn Cổ thánh phong.
Trước một tòa cung điện lầu các tàn tạ, hội tụ hai ba trăm đệ tử hạch tâm của Chân Vũ Thánh Địa.
Trên trời.
Sức mạnh thiên địa to lớn vô biên, không ngừng chấn động không gian, lâm viên hào quang rực rỡ, lơ lửng trên đỉnh đầu mọi người.
Lúc đầu.
Lâm viên kia vô cùng mơ hồ, hình thái như một cái bóng.
Nhưng theo thời gian trôi qua, lâm viên trên đỉnh đầu, dần dần trở nên rõ ràng, ngưng thực.
Xem tình hình, dường như đang có xu thế thực thể hóa.
Trước sau lâm viên, đều có một cái cổng lớn rỉ sét loang lổ, hai bên
sừng sững các bức tượng Thần Thú Kỳ Lân trong thần thoại, chất liệu như
kim loại, trông rất sống động.
- Bình thường phải nửa canh giờ nữa, Bán Thần Di Viên mới mở ra hoàn toàn.
Âm thanh của Đổng Kiếm vang lên bên tai.
Triệu Phong và Đổng Kiếm cũng đứng lẫn trong đám người của “Huyền Chân Thánh Tông”.
Tại bên dưới lối vào của Bán Thần Di Viên, ba trăm đệ tử thiên tài, đến
từ hai đại Thánh Tông của Thánh Địa và ba mươi ba cường Tông Nhị Tinh.
“Huyền Chân Thánh Tông” là đại Tông Tam Tinh, có 50 danh ngạch.
Còn cường Tông Nhị Tinh bình thường, tiêu chuẩn là năm danh ngạch.
Một số Tông phái Nhị Tinh siêu cường, tiêu chuẩn lại nhiều hơn một chút, có tám đến mười danh ngạch.
Ví dụ như.
“Vạn Lôi Tông” có tiêu chuẩn đến mười danh ngạch. Còn tiêu chuẩn của “Kim Sơn Tông”, chỉ có năm cái.
Trước khi di viên mở ra, Đổng Kiếm đã giới thiệu cho Triệu Phong về các
Thập Đại Thiên Tài Thánh Địa, ngoài ra còn có một vài nhân vật lợi hại
khác.
Đầu tiên.
Huyền Chân Thánh Tông, lấy Nam Cung Thánh dẫn đầu, tiếp theo là Thần
Dịch Lâm và Nam sư huynh, tu vi đều đạt tới Đại Đan Nguyên Cảnh hậu kỳ.
Ba đại thiên tài này.
Đều liệt vào năm hạng đầu của Thập Đại Thiên Tài Thánh Địa.
Đương nhiên, ngoại trừ ba người này ra, Huyền Chân Thánh Tông, còn có
một số thiên tài chỉ đứng sau cấp bậc Thập Đại Thiên Tài Thánh Địa, đó
là “Chuẩn thập đại thiên tài”.
Những người này đều là đệ tử Chân truyền, tu vi Đại Đan Nguyên Cảnh sơ kỳ, trung kỳ.
Ngoài ra, “Giang Phàm” nắm giữ huyết mạch Thái Cổ Vạn Tộc Bảng, thực lực thậm chí có thể khiêu chiến cả Thập Đại Thiên Tài Thánh Địa.
Vừa vặn.
Ánh mắt của Giang Phàm rơi xuống trên người trên Triệu Phong, sắc mặt có chút phẫn nộ và không cam lòng.
- Triệu Phong này, tu vi cũng đột phá đến Tiểu Đan Nguyên Cảnh hậu kỳ rồi.
Nắm quyền Giang Phàm siết chặt, tận đáy lòng có một tia cảm giác thất bại.
Nhớ lại lúc trước, ở Hư Hải Linh Điện, Triệu Phong trong mắt hắn, căn bản chỉ là một “tiểu nhân vật” không đáng giao thiệp.
Thần Dịch Lâm ở bên cạnh Giang Phàm, cũng chú ý đến việc này.
Sự tiến bộ của Triệu Phong, không phải là thần tốc bình thường, thậm chí còn tạo thành áp lực đối với Giang Phàm hiện đang nắm giữ huyết mạch
Thái Cổ Vạn Tộc Bảng.
- Giang sư đệ, ngươi không nên lo lắng việc này. Dưới tình huống cùng tu vi, ngươi nắm giữ huyết mạch thần thoại Thái Cổ Vạn Tộc Bảng. Đối thủ
của ngươi, chỉ có thể là Thập Đại Thiên Tài Thánh Địa.
Thần Dịch Lâm mỉm cười an ủi.
Giang Phàm nghe vậy, sắc mặt mới hòa hoãn hơn đôi chút.
Hắn quyết định, sau khi tiến vào di viên, nhất định phải thu hoạch nhiều hơn Triệu Phong.
- Đệ tử Huyền Chân Thánh Tông, sau khi tiến vào di viên, các ngươi phải
phối hợp với nhau, nghiêm cấm chém giết lẫn nhau để tranh danh đoạt lợi.
Một luồng ý chí Đại Đế uy nghiêm, vang lên trong đầu đám đệ tử.
Trưởng lão Chấp Pháp.
Đệ tử Chân truyền của Thánh Tông đều cảm thấy tân thần run rẩy, vội vàng đồng ý.
Sau đó.
Dưới sự giới thiệu của Đổng Kiếm, Triệu Phong lại nhận thức một vài thiên tài của các cường Tông khác.
- Nàng ta, chính là Mộng Hi. Trong số Thập Đại Thiên Tài Thánh Địa, chỉ
thiên tài tuyệt thế như nàng mới có thể chống lại Nam Cung Thánh, nắm
giữ huyết mạch thần thoại Thái Cổ Vạn Tộc Bảng.
Ánh mắt của hai người thoáng dừng lại trên người một thiếu nữ lam thường bách điệp.
Thiếu nữ kia, tiếu nhan hoàn mỹ như ngọc, đôi mắt như tinh huyễn, mê ly
như mộng, mái tóc xanh buông xuống, theo gió nhẹ tung bay, không nhiễm
chút bụi trần, phảng phất là hình tượng hoàn mỹ như mộng ảo.
Toàn trường.
Đông đảo thiên tài đều hướng ánh mắt lên người Mộng Hi, khó tránh khỏi cảm thấy một tia kinh diễm.
Bất luận là người nào, đứng nhìn từ bất kỳ góc độ nào, Mộng Hi đều trở thành hình tượng nữ thần hoàn mỹ nhất trong lòng bọn họ.
- Khí tức huyết mạch thật kỳ lạ.
Trong lòng Triệu Phong có một tia kinh diễm đã lâu không gặp, Mộng tiên
tử với mái tóc xanh kia, khiến hắn sản sinh một loại bản năng muốn bảo
vệ.
Thịch thịch thịch thịch…
Thần Linh Nhãn đột nhiên sinh ra một tia cảm ứng.
Tâm tư của Triệu Phong bình tĩnh trở lại, thoát khỏi tình trạng bị vẻ đẹp hoàn mỹ kia “đầu độc”.
- Lực lượng huyết mạch của Mộng Hi này, sở trường hệ Linh Hồn.
Triệu Phong lập tức đưa ra kết luận.
Ồ?
Thiếu nữ lam thường bách điệp với mái tóc xanh, ánh mắt chợt lóe sáng
như sao, lưu ba như nước xoau chuyển, dừng lại trên người Triệu Phong.
Thoáng chốc.
Một luồng huyết mạch áp bức mạnh mẽ đến từ linh hồn, khiến toàn thân Triệu Phong thoáng cứng lại.
Đồng thời.
Ánh mắt của Mộng Hi, không biết là vô tình hay cố ý, thoáng dừng lại trên người Triệu Phong giây lát.
Đổng Kiếm ở bên cạnh Triệu Phong, cảm thấy tâm linh như muốn nghẹn lại, ý thức tư duy, thậm chí cả huyết mạch chân nguyên, đều ngưng trệ.
Hành động của Mộng Hi, cũng khiến một số Thập Đại Thiên Tài Thánh Địa khác chú ý.
Thiên tài có thể khiến cho Mộng Hi sản sinh hiếu kỳ và kinh dị, hẳn là sẽ không đơn giản.
- Hắn chính là đệ tử Chân truyền mới gia nhập sao?
Nam Cung Thánh cũng không khỏi liếc nhìn Triệu Phong một cái, trên mặt không hề có một chút rung động nào.
- Không sai, hắn chính là Triệu Phong, được Đoan Mộc Đại Đế thu làm đệ tử Chân truyền.
Một vị đệ tử Chân truyền ở bên cạnh vội đáp.
Cùng lúc đó.
Triệu Phong lập tức cảm nhận được từng luồng ánh mắt mang theo áp lực,
không thiếu của Thập Đại Thiên Tài Thánh Địa, nhìn vào chăm chú.
Trong số đó.
Triệu Phong còn cảm nhận được ánh mắt mang theo địch ý, thậm chí là sát cơ đến từ phương diện linh hồn.
- Triệu Phong, nhân sinh không ngờ lại trùng hợp như vậy, chúng ta lại gặp mặt, cùng xuất hiện trên một sân khấu.
Tại Thiên U Thánh Tông, một “thanh niên sáng ngời” mang theo nụ cười ôn hòa, đánh giá Triệu Phong.
Chính lúc này.
Đổng Kiếm cũng giới thiệu:
- Thanh niên sáng ngời kia, chính là đệ tử mới gia nhập Thiên U Thánh
Tông, tên là Ôn Lạc An, thực lực hẳn là không thua kém gì cấp bậc Thập
Đại Thiên Tài Thánh Địa, rất có thể sẽ là một con hắc mã trong “Bán Thần Di Viên” lần này.
Thanh niên sáng ngời kia, tên là “Ôn Lạc An”, tu vi đạt tới Đại Đan Nguyên Cảnh hậu kỳ.
- Ôn Lạc An?
Ánh mắt Triệu Phong lóe lên, trong lòng thầm sinh đề phòng.
Thanh niên sáng ngời kia, mang đến cho hắn một tia nguy cơ áp bức.
- Ngoại trừ hai đại Thánh Tông ra, Lôi Chấn của “Vạn Lôi Tông” nắm giữ
huyết mạch Thượng Cổ Lôi Linh hiếm thấy, chuyên tu Lôi lực, sức chiến
đấu cực mạnh.
Đổng Kiếm nhắc nhở.
Lôi Chấn?
Ánh mắt của Triệu Phong, lập tức bắt gặp một vị nam tử đi chân trần,
dáng vẻ khôi ngô cao lớn, mái tóc rối bù, trên người vác một thanh cự
kiếm.
Tu vi của Lôi Chấn này, đạt tới Đại Đan Nguyên Cảnh trung kỳ, trong cơ
thể tỏa ra khí tức Lôi lực, đủ khiến chân nguyên Phong Lôi trong cơ thể
Triệu Phong chấn động liên hồi.
- Khí tức Lôi lực thật mạnh.
Triệu Phong chỉ dựa vào cảm ứng một tia Lôi lực, liền cảm nhận được sâu sắc sự đáng sợ của người này.
- Hừ, truyền thừa của Phong Lôi Đại Đế sao? Năm đó Phong Lôi Đại Đế đã
từng ở “Vạn Lôi Tông” ta, tham tu rất nhiều tuyệt học Lôi đạo, bằng
không cũng khó mà có được uy danh sau này.
Lôi Chấn thầm nói.
Vạn Lôi Tông, chính là Tông phái tu hành Lôi đạo nổi bật tại Thương Hải.
Trong Thánh Địa này, thực lực của nó cũng tiếp cận với Tông phái Tam Tinh, vượt xa
những Tông phái như Kim Sơn Tông.
Ngay cả “Phong Lôi Đại Đế” năm xưa, cũng đã từng tu hành tại “Vạn Lôi Tông”.
Nếu như không có Vạn Lôi Tông, sẽ không có một Phong Lôi Đại Đế huy hoàng ngày nay.
- Thập Đại Thiên Tài Thánh Địa, không một người nào đơn giản cả.
Triệu Phong chú ý đến tất cả những người thuộc Thập Đại Thiên Tài Thánh Địa, mà Đổng Kiếm cũng tận tình giới thiệu cho hắn.
Thời gian dần trôi qua.
Trên đỉnh đầu, lâm viên kia từ một cái bóng mơ hồ, đã dần thực thể hóa rõ ràng.
Trên khoảng không của Vạn Cổ thánh phong, thoáng run rẩy một trận.
Loại cảm giác này, giống như không gian và không gian đang đè nén va chạm.
Thần Linh Nhãn của Triệu Phong, rất nhanh đã nhìn thấu một vài manh mối.
Nếu như đem không gian, so sánh như bọt biển.
Vậy thì bây giờ, một cái bọt biển nhỏ, đang hòa vào một cái bọt biển lớn là “không gian Thánh Địa”.
Bán Thần Di Viên, chính là một không gian Bí cảnh.
Nó là do một vị “Bán Thần” ngày xưa, dùng thủ đoạn nghịch thiên mở ra.
- Bán Thần Di Viên, sắp mở ra rồi.
Trên Vạn Cổ thánh phong, ha ba trăm thiên tài Thánh Địa, đều ngước đầu nhìn lên.
Giờ khắc này.
Mọi người đều nhìn thấy rõ toàn bộ đường nét của “Bán Thần Di Viên”, đồng thời xuất hiện hai cánh cửa đồng cực lớn.
- Bán Thần Di Viên có hai lối vào, một trước một sau.
Trong đầu Triệu Phong, lập tức xuất hiện tư liệu liên quan.
Trước mặt.
Hai cái cửa đồng rỉ sét loang lổ, phân biệt do Huyền Chân Thánh Tông và Thiên U Thánh Tông nắm giữ.
Tiếp đó, mới đến lượt một vài cường Tông Nhị Tinh.
Ầm…
Không gian lại một lần nữa lay động.
Còn may, không gian tại Vạn Cổ thánh phong này cực kỳ ổn định, lại được xây dựng Không Gian đại trận vô cùng vững chắc.
Trong tầm nhìn.
Một góc “Bán Thần Di Viên” thực thể hóa, chợt chìm xuống, hoàn toàn nằm trên “Vạn Cổ thánh phong”.
- Một góc không gian của di viên, đã hòa vào Vạn Cổ thánh phong.
- Bán Thần Di Viên đã mở ra rồi.
Trong hư không, từng luồng thần niệm quét đến, xuất phát từ rất nhiều cường Tông đại Tông của Thánh Địa.
- Bán Thần Di Viên, tiến quân!
Nam Cung Thánh ngạo khí lăng vân, xông lên trước, hóa thành một đạo hư
tuyến huyền ngân, tiến vào cánh cửa đồng lớn rỉ sét loang lổ.
Cùng lúc đó.
Mộng Hi cũng tung người nhảy lên, tại chỗ chỉ thấy một dải tóc xanh như thác nước mộng ảo lóe lên, chớp mắt đã biến mất.
Hai đại thiên tài siêu cấp Thánh, Mộng, đứng trên đỉnh cao nhất, dùng
tốc độ mà người khác không thể đuổi kịp, tiến vào Bán Thần Di Viên.
Vụt vụt vụt...
Hai đại thiên tài Thánh Tông, mỗi người chiếm lấy một cánh cửa đồng, nhanh chóng tiến vào Bán Thần Di Viên.
- Triệu sư đệ, sau khi tiến vào Bán Thần Di Viên, tốt nhất ngươi hãy hội hợp với các đệ tử đồng môn, như vậy mới không chịu thiệt.
Đổng Kiếm nhắc nhở một câu, sau đó cũng nhảy đến gần cửa đồng.
Triệu Phong gật đầu, cũng không do dự nữa, tại chỗ chỉ lưu lại một vệt
tàn phong tử sắc, bóng người đã biến mất không thấy tăm hơi đầu nữa.
- Quả nhiên là Tử Diệt Phong Lôi.
Ở đằng sau, Lôi Chấn của Vạn Lôi Tông, khẽ nhếch lên một nụ cười lạnh.
Ầm…
Theo những thiên tài của Thánh Địa lần lượt tiến vào, hai cánh cửa đồng
to lớn của Bán Thần Di Viên, chợt trở nên mờ nhạt, mơ hồ hiện ra xu thế
không ổn định.
Cho đến khi.
Toàn bộ hai, ba trăm thiên tài Thánh Địa, tiến vào Bán Thần Di Viên thì cánh cửa đồng mới lờ mờ đến cực điểm.
Ầm…
Hai cảnh cửa đồng lớn, đồng thời đóng lai.
Trên Vạn Cổ thánh phong, chỉ còn lại một góc nhỏ thực thể của “Bán Thần Di Viên”.
Cho dù là Vương Giả, Đại Đế Hư Thần Cảnh, cũng rất khó đem thần niệm thẩm thấu vào trong Bán Thần Di Viên.
Vụt…
Thân hình Triệu Phong trầm xuống, bản thân xuất hiện trong một mảnh lâm viên cổ lão.
Thoáng chốc.
Một luồng áp lực thiên địa hùng vĩ từ bên trong Bán Thần Di Viên ép tới.
- Quả nhiên.
Thân hình Triệu Phong thoáng dừng lại, sau đó tiếp tục bước đi.
Trong Bán Thần Di Viên, cấp bậc không gian vượt xa Thánh Địa, so với Đảo vực phổ thông thì càng mạnh hơn gấp nhiều lần.
Những tin tức này, Triệu Phong đã nắm rõ từ mười ngày trước.
Cũng trong lúc đó.
Rất nhiều thiên tài tiến vào Bán Thần Di Viên, thân hình khó tránh khỏi lung lay một trận.
- Áp lực thật mạnh…
Những thiên tài Thánh Địa này, vội vàng tiến vào Bán Thần Di Viên, khuôn mặt lập tức đỏ bừng, có chút khó thở.
Tu vi Tiểu Đan Nguyên Cảnh, thậm chí không cách nào phi hành nổi trong Bán Thần Di Viên này.
Cho dù là Đại Đan Nguyên Cảnh, muốn phi hành trong điều kiện ở đây, cũng là xa xỉ vô cùng.
Ngoài ra.
Các loại áo nghĩa sức mạnh, đều bị hạn chế rất lớn.
Thí dụ như.
Đại Đan Nguyên Cảnh ở ngoại giới, có thể phát động chiến kỹ siêu phạm
vi, một hơi quét ngang mấy chục dặm, tiêu diệt cả một cái thành nhỏ.
Nhưng ở trong Bán Thần Di Viên này, chiêu thức có tính phạm vi của Đan
Nguyên Cảnh, nhiều nhất chỉ có thể bao phủ từ mười đến hai mươi trượng.
Ngoài ra, các phương diện như tốc độ, cũng bị hạn chế mạnh.