Trong sân, mưa phùn không ngớt.
Triệu Phong tiến vào Tàng Thư Phòng, nơi này không có tiếng động chiến
đấu ầm ĩ ở Bán Thần Di Viên, có một loại cảm giác hưởng thụ an bình đã
lâu.
Tàng Thư Phòng, thuộc về một căn phòng sách nhỏ, điển tịch bên trong, có đến mấy trăm bản.
Triệu Phong vội vàng đưa mắt liếc nhìn thêm vài lần, điển tịch ở nơi này, không có một bản công pháp truyền thừa nào.
- Vương Triều khí vận học, Huyền Mê về Thiên Cơ tộc, Thái Cổ Vạn Tộc Bảng, Thần Kiếp Thiên…
Ánh mắt của Triệu Phong, đảo qua những điển tịch cổ xưa trên giá sách.
Những bí mật thần thoại, hoặc những điều cấm kỵ ở bên ngoài, đều có thể nhìn thấy trong những quyển sách này.
Điển tịch ở nơi này, so với Tông phái Tam Tinh ở Chân Vũ Thánh Địa, rất có khả năng có sự liên quan.
Dù sao.
Tàng Thư Các của Tông phái Tam Tinh, cũng có một số nội dung hạch tâm, là bí mật.
Sách bên trong Tàng Thư Phòng, phần lớn đều có thể đọc qua, nhưng cũng có quyền hạn nhất định.
Đầu tiên, sách ở nơi này, không thể mang ra.
Tiếp đó, một ngày chỉ có thể đọc năm mươi thư tịch trong phòng sách này.
- Muốn xem hết sách ở nơi này, cho dù là dùng tốc độ nhanh nhất, cũng phải mất mười ngày.
Trên mặt Triệu Phong thoáng lộ vẻ trầm ngâm.
Phải biết rằng.
Bán Thần Di Viên chỉ mở ra nửa tháng.
Không ai nguyện ý dùng hai phần ba thời gian đó, để đi đọc sách trong phòng.
Trước kia, khi Bán Thần Di Viên mở ra, cũng có rất ít người chấp nhận
tổn hao vài ngày, ở trong Tàng Thư Phòng đọc sách, nhưng ngoại trừ học
thức phong phú hơn thì cũng không có kỳ ngộ thu hoạch nào.
- Dù tao ta cũng có thể nhất tâm đa dụng, vậy thì còn không bằng ở chỗ này đọc sách.
Triệu Phong đã có sự lựa chọn.
Vạn Niệm Thần Quyết giúp hắn có thể nhất tâm đa dụng, trong lúc đọc
sách, còn có thể chú ý đến cuộc tranh đoạt Bán Thần tinh huyết.
Trước mắt.
Trong Bán Thần Di Viên, cũng chỉ có Bán Thần Di Viên, mới có thể sinh ra lực hấp dẫn trí mạng đối với Triệu Phong.
Vụt...
Rất nhanh.
Tâm niệm của Triệu Phong đã chia ra làm ba luồng.
Luồng thứ nhất, thỉnh thoảng chú ý đến tình huống “Bán Thần tinh huyết”.
Luồng thứ hai, ở lại trong Tàng Thư Phòng, đọc sách hoặc là thăm dò thư phòng.
Luồng thứ ba, dùng để tham tu cảm ngộ.
Trong Bán Thần Di Viên, thời gian rảnh rỗi, đều dùng cho việc tu luyện.
Nếu như những thiên tài khác biết được, không biết sẽ có cảm tưởng như thế nào.
Thiên tài bình thường, tiến vào Bán Thần Di Viên, có người nào là không nghĩ cách giành giật kỳ ngộ?
Nửa canh giờ sau…
Thần Linh Nhãn của Triệu Phong, đã quan sát toàn bộ mỗi ngóc ngách hẻo
lánh trong thư phòng, nhưng cũng không phát hiện ra manh mối gì.
Thư phòng của Bán Thần, ngoại trừ thư tịch ra, đơn giản chỉ là những thứ như văn phòng tứ bảo.
Chất liệu tạo nên những vật này, đều giống như bình thường, nhưng dưới
tác dụng của ý chí Bán Thần, nó không thể phá hủy, cũng không thể đem ra ngoài.
- Chẳng lẽ, bên trong Tàng Thư Phòng này, quả thực không hề có bất kỳ kỳ ngộ nào?
Trong lòng Triệu Phong thầm nghĩ.
Chẳng qua.
Những điển tịch trong Tàng Thư Phòng, đối với bản thân Triệu Phong, cũng có lực hấp dẫn nhất định.
Huống chi, hắn nhất tâm đa dụng, ngoại trừ đọc sách ra, còn chiếu cố đến việc tu luyện, chú ý đến tình huống của Bán Thần tinh huyết nữa.
Thậm chí.
Triệu Phong còn có thể phân hóa tâm niệm, điều khiển hai Tinh Đình Nhân, đi Bách Hoa Viên, vơ vét một số thiên tài địa bảo.
Hai Tinh Đình Nhân này, có chiến lực tiếp cận Nửa bước Vương Giả,tốc độ và tính cơ động đều vượt xa thường nhân.
Cứ như vậy.
Ý niệm của Triệu Phong, đã chia thành bốn luồng.
Nhưng bây giờ, hắn thai nghén ra ý chí Nửa bước Vương Giả, cảnh giới
“Vạn Niệm Thần Quyết”, cũng đạt tới trạng thái nhất niệm hóa trăm, không tốn sức chút nào.
Ôm tâm lý “dù sao cũng không thiệt thòi”, Triệu Phong bắt đầu tĩnh tâm đọc sách.
Nói là đọc, còn không bằng nói là phục chế.
Những điển tịch kia, cầm trong tay Triệu Phong, lật qua một lượt, trong quá trình đó, nội dung đã khắc sâu vào đầu.
- Thái Cổ Vạn Tộc Bảng.
Trong tay Triệu Phong, chợt xuất hiện một bản cổ thư.
Trong sách tự thuật về hơn một ngàn huyết mạch chủng tộc thuộc Thái Cổ Vạn Tộc Bảng.
Ngay cả huyết mạch truyền thừa của “Mộng Hi”, “Giang Phàm”, cũng có trong đó.
Huyết mạch của Mộng Hi, đến từ “Mộng Diệp tộc” ở thời đại Thái Cổ, xếp hàng hai trăm ba mươi chín trong Thái Cổ Vạn Tộc Bảng.
Sau khi Triệu Phong xem xong đủ loại năng lực của Mộng Diệp tộc, hắn không khỏi sợ hãi thán phục.
Mộng Diệp tộc, có một loại năng lực đáng sợ, đó là có thể tiến vào trong mộng cảnh của người khác, giết chết mục tiêu.
Trong mộng cảnh này, lực lượng của Mộng Diệp tộc, gần như là vô địch.
Chẳng qua.
Loại năng lực này có hạn chế rất lớn. Ít nhất là, trong Bán Thần Di Viên này, có rất ít người sẽ chìm vào giấc ngủ.
Xâm nhập vào mộng cảnh của người khác, bản thân Mộng Diệp tộc, cũng cần phải chìm vào giấc ngủ, tiến vào mộng cảnh.
Đương nhiên.
Biến thái chính thức, vẫn là những chủng tộc thần thoại có xếp hạng hàng đầu trong Thái Cổ Vạn Tộc Bảng.
- Xếp hạng nhất, Thái Cổ tộc.
Lúc Triệu Phong đọc đến chủng tộc này, tâm linh huyết mạch đều cảm thấy chấn động.
Ngay cả Thần Linh Nhãn, cũng sinh ra một tia rung động rất nhỏ.
Chỉ bằng ba chữ này, đã có thể khiến cho những huyết mạch hậu thế, cảm thấy một loại áp bách nặng nề.
Thái Cổ tộc: Chính là chủng tộc hoàn mỹ nhất thế gian, còn được gọi là
“Chân Thần nhất tộc”, sau đại chiến Thái Cổ, cơ bản đã bị diệt sạch.
Thái Cổ tộc, vừa ra đời, đã có được “Tiên Thiên Thần Ma Thể”, cho dù còn nhỏ, cũng có được thể chất Bán Thần. Chỉ cần vừa trưởng thành, không
cần tu luyện, cũng được gọi là Cổ Thần.
Sau khi Triệu Phong xem hết giới thiệu về chủng tộc, hắn không khỏi hít một ngụm khí lạnh.
Lực lượng của Bán Thần, kinh khủng đến bực nào? Chỉ nhìn và hết thảy
những sức mạnh to lớn và kỳ tích trong Bán Thần Di Viên này, cũng đã có
thể thấy được đôi chút rồi.
Thế nhưng.
Thái Cổ Vạn Tộc Bảng, khi sinh ra đã có được Tiên Thiên Thần Ma Thể, cho dù là một đứa trẻ nhỏ, cũng có được thể chất tương đương với Bán Thần.
- Quá nghịch thiên, cũng may là Thái Cổ tộc, cơ bản đã tuyệt tích, sau này cũng chưa từng xuất hiện lại.
Triệu Phong than dài một tiếng.
Đương nhiên.
Chủng tộc bài danh mười hạng đầu, cơ bản đều đã tuyệt tích, hoặc là gần như tuyệt chủng.
Đáng nhắc tới chính là.
“Thiên Cơ tộc”, cũng bài danh trong mười hạng đầu, thậm chí là năm hạng đầu.
- Thiên Cơ tộc: thế giới Phạm Trụ, chủng tộc có trí tuệ lớn nhất, thậm chí còn có thể ngược dòng tìm hiểu Thái Cổ trước kia.
Kinh khủng nhất chính là.
Thiên Cơ tộc đã chế tạo ra vũ khí đại hủy diệt, có thể hủy thiên diệt địa, thậm chí chế tạo ra cả cỗ máy thời gian.
Mặc dù những điều này chỉ là nghe đồn, còn chưa được kiểm chứng.
- Xem ra, lúc trước Tân Vô Ngân có thể tiến vào Thiên Cơ truyền thừa, quả thật là không đơn giản.
Triệu Phong thầm nghĩ.
Xếp hạng nhất, Thái Cổ tộc.
Xếp hạng ba, Thiên Cơ tộc.
Xếp hạng bảy, Quang tộc.
Xếp hạng tám, Kim Ô tộc.
Xếp hạng chín, Diệt Thế Long tộc.
Xếp hạng mười chín, Linh tộc.
Triệu Phong xem hết những chủng tộc bài danh hàng đầu, không khỏi cảm khái vô cùng, cảm thấy mình quả thật rất nhỏ bé.
Bản cổ tích “Thái Cổ Vạn Tộc Bảng” này, có chút hư hại, cũng không ghi
chép tất cả các chủng tộc, mà có một số chủng tộc được nhắc tới, lại tự
thuật không đầy đủ.
Không lâu sau.
Triệu Phong đã xem xong Thái Cổ Vạn Tộc Bảng, không khỏi sinh lòng rung động và hướng tới đối với thời đại Thái Cổ Man Hoang.
Khó có thể tưởng tượng nổi, chủng tộc ở thời đại đó, đã tạo ra những thần thoại như thế nào.
Thời gian chậm rãi trôi qua.
Triệu Phong đã quên đi việc thăm dò kỳ ngộ trong Tàng Thư Phòng của bản thân, hắn vẫn đang chìm đắm trong biển sách học vấn.
Những thư tịch này, có liên quan đến thiên văn, địa lý, nhân văn, lịch
sử, cũng không có trợ giúp gì đối với thực lực của bản thân.
Thế nhưng.
Đọc qua những cổ thư
này, Triệu Phong đã học được rất nhiều, tầm mắt cũng trở nên sắc bén hơn.
- Thì ra, Đại Lục vực trong truyền thuyết là thực sự tồn tại. Vượt qua
“Thương Hải”, sau đó vượt qua “Nam Lâm Hải”, là có thể đến Đại Lục vực.
- “Tông phái Ngũ Tinh” chí cao, tại Đại Lục vực, kể cả những Linh Vực Thánh Địa ở gần đó, đều chưa bao giờ xuất hiện.
Triệu Phong đã biết được một bí mật không thể tưởng tượng nổi.
Khu vực “Thương Hải” và ba đại Linh Vực Thánh Địa, vẫn chỉ là một góc nhỏ của tòa băng sơn thế giới Phạm Trụ.
Bất tri bất giác.
Triệu Phong đã đắm chìm trong những học thức mênh mông này.
Đương nhiên.
Những luồng ý niệm khác của hắn, cũng không hề nhàn rỗi.
Một luồng dùng để tu luyện, cũng khá là đơn giản.
Một luồng dùng để điều khiển hai Tinh Đình Nhân, thăm dò Bách Hoa Viên, vơ vét những thiên linh địa bảo trong đó.
Thoải mái nhất, vẫn là luồng ý niệm bên phía Tiểu Tặc Miêu.
Thông qua Tiểu Tặc Miêu, Triệu Phong đã nắm rõ tình huống bên phía “Dưỡng Tâm Điện”.
Trong Dưỡng Tâm Điện, có một nửa số thiên tài đã từ bỏ việc tranh đoạt “Bán Thần tinh huyết”.
Những người lưu lại, đều là tinh anh, gần một nửa trong số đó, đều có tu vi Đại Đan Nguyên Cảnh.
Nam Cung Thánh và Mộng Hi đối kháng, đã lâm vào cục diện bế tắc.
Nếu như chiến đấu thì hai người có lẽ đã phân ra thắng bại.
Thế nhưng.
Uy năng thần lực của Bán Thần tinh huyết, lại khiến cho việc tranh đoạt Thần Huyết trở nên khó khăn vô cùng.
Cho dù là Vương Giả chính thức, ở trước mặt Bán Thần tinh huyết, cũng phải thừa nhận áp lực cực lớn.
Một ngày trôi qua…
Thần sắc trêm mặt Nam Cung Thánh và Mộng Hi, đều có một tia mệt mỏi, chiến lực suy yếu nhất định.
Thế nhưng, hai người vẫn không từ bỏ.
Chỉ cần một bên từ bỏ, bên còn lại sẽ có khả năng rất lớn thu hoạch được Bán Thần tinh huyết.
- Ha ha, các ngươi còn chưa phân thắng bại, vậy thì Bán Thần tinh huyết này, cứ giao cho Ôn mỗ tìm hiểu đi.
Một tiếng cười khẽ, từ trên đỉnh đầu truyền đến.
Người nào?
Sắc mặt Nam Cung Thánh và Mộng Hi đều khẽ biến, vô thức ngẩng đầu.
Chủ nhân của âm thanh đó, không ngờ dễ dàng tiếp cận hai người và Bán Thần tinh huyết như vậy.
Vụt...
Một thanh niên sáng ngời, phiêu phù trên Bán Thần tinh huyết, toàn thân phát ra một luồng khí tức ôn hòa.
- Thu!
Thanh niên sáng ngời vươn tay ra, đột phá rào cản của hai đại thiên tài, nhắm thẳng đến Bán Thần tinh huyết.
Ầm…
Trong khoảnh khắc thanh niên sáng ngời vươn tay, không gian mơ hồ vang
vọng, nước da toàn thân hắn, nổi lên một tầng ánh sáng màu vàng rực rỡ
chói lọi.
Nhìn kỹ lại thì thấy tóc và làn da của thanh niên sáng ngời, đã nổi lên một tầng kim trạch.
Từ xa nhìn lại, quả thật giống như một Kim Dương chiến thần.
- Mơ tưởng.
Mộng Hi tay cầm Tử Lân ngọc giác, khống chế dị thú Vương Giả, phát động công kích với thanh niên sáng ngời.
- Mở!
Thanh niên sáng ngời không chút e ngại, giống như Hoàng Kim chiến thần, một chưởng phong bế công kích của dị thú Vương Giả.
Ầm…
Sóng khí màu vàng khủng bố và tử điện diễm khí, lập tức tràn ngập nửa khuôn viên Dưỡng Tâm Điện.
Những thiên tài ở gần đó, đều giật mình hoảng sợ.
- Chiến lực sánh ngang Vương Giả, điều này làm sao có thể?
Ngay cả Mộng Hi, cũng có chút thất thần.
Chính vì khống chế linh hồn, cho nên dị thú một sừng của nàng, chỉ có thể phát huy bảy thành chiến lực của Vương Giả.
Nhưng dù vậy thì cũng đủ kinh thế hãi tục rồi.
Đinh…
Nam Cung Thánh đánh ra một đạo phong mang màu bạc, lực lượng cấm kỵ của
“Huyền Không Liệt”, chém thẳng lên người thanh niên sáng ngời, nhưng chỉ nghe thấy một trận âm thanh kim loại va chạm.
Trên làn da vàng óng của thanh niên sáng ngời, vỡ ra một vết nứt lớn, nhưng lại không đổ máu.
Khoảnh khắc này.
Hắn phảng phất như đã thực hóa thành Hoàng Kim chiến thần, không gì không làm được.
- Thiên Dương Chiến tộc, bài danh thứ chín mươi tám trong “Thái Cổ Vạn Tộc Bảng”…
Trong đôi mắt đẹp dịu dàng, mê ly như mộng ảo của Mộng Hi, lần đầu tiên lộ ra một tia kinh hãi.
Thái Cổ Vạn Tộc Bảng, lại còn bài danh thứ chín mươi tám.
Đây là lần đầu tiên nàng nghe nói có huyết mạch bài danh trước 100 trong Thái Cổ Vạn Tộc Bảng.
- Thái Cổ Vạn Tộc Bảng, những loại huyết mạch bài danh trước 100, đều là những tồn tại nghịch thiên.
Huyết mạch trong cơ thể Giang Phàm, cũng bị áp chế.
Huyết mạch chủng tộc của hắn, bài danh ba bốn trăm gì đó trong Thái Cổ Vạn Tộc Bảng, kém xa Thiên Dương Chiến tộc rất nhiều.
- Hừ, huyết mạch trước 100 trong Thái Cổ Vạn Tộc Bảng, chính là một
đường ranh giới lớn. Huyết mạch “Thiên Dương Chiến tộc”, có thể khiến
chiến lực của ta, trong thời gian ngắn đủ sức chống lại Vương Giả.
Khóe miệng thanh niên sáng ngời, chợt nhếch lên một nụ cười nhạt.
Quyền kháng dị thú Vương Giả, ngạnh kháng một kích của Nam Cung Thánh.
Dưới ánh mắt kinh hãi của phần đông thiên tài, Ôn Lạc An cường thế đăng tràng.
Thân hình Ôn Lạc An hơi nhoáng lên một cái, một tay cường thế đè xuống.
Khí tức của huyết mạch Thái Cổ Vạn Tộc Bảng bài danh trước 100 phủ xuống, ngay cả Bán Thần tinh huyết, cũng mơ hồ bị áp chế.
Bàn tay hoàng kim của thanh niên sáng ngời, bắt lấy “Bán Thần tinh huyết”.