Chúa Tể Chi Vương

Hải Chiến Đột Kích


trước sau

Bán Thần ấu đồng nhìn quanh bốn phía, Huyễn Thành như ẩn như hiện trong màn sương mù, trong hư ảnh hiện ra một ít cảnh tượng mông lung, tựa hồ chồng lên trời đất bốn phía.

Sơ hình không gian lĩnh vực của trình độ này, dùng mắt của hắn đến xem, đương nhiên chưa đủ nhắc tới.

Nhưng mà, nhanh như vậy miêu tả ra không gian lĩnh vực, mặc dù chỉ là sơ hình, trong trí nhớ của hắn, rất khó tìm ra người thứ hai.

Đối với người mới vào hư Thần Cảnh Vương Giả mà nói, muốn miêu tả không gian lĩnh vực, đối với cấp độ linh hồn, tinh thần ý cảnh, cùng với lý giải không gian, thậm chí ngộ tính, sáng tạo sức tưởng tượng của bản thân, đều có yêu cầu rất nhiều.

Tóm lại.

Miêu tả không gian lĩnh vực, yêu cầu rất nhiều, điều kiện cũng rất hà khắc.

Trừ phi như Nam Cung thánh, có được ảo thể linh hoạt, tinh thông không gian bí pháp, sau khi thăng đến Vương Giả về sau, có thể miêu tả không gian lĩnh vực.

Hoặc là như Triệu Vũ Phi, có đại kỳ ngộ như vậy, đầu tiên đã có sẵn không gian, dùng Tử Thánh tàn linh làm hạch tâm ý chí, hơn nữa có đại đế đứng đầu, không để ý cái giá phải trả, giúp nàng miêu tả một tiểu thế giới đầy đủ.

- Có lẽ, đây là thiên phú huyết mạch đồng tử linh hồn hệ của Triệu Phong. Bản thân cấp độ linh hồn, ý cảnh ngộ tính của hắn, đối với không gian lý giải, đều đạt tới yêu cầu.

Bán Thần ấu đồng trong nội tâm nỉ non.

Cho dù là hắn, hiện tại cũng không có cách nào miêu tả không gian lĩnh vực, có chút điều kiện không thể đạt tới.

Trừ phi có thể được đến ý chí Bán Thần.

Hai ngày kế tiếp.

Hình dáng lĩnh vực của Mê Cung Huyễn Thành này, càng phát ra ngưng thực rõ nét.

Không gian lĩnh vực của Triệu Phong co rút lại, chỉ là bao phủ toàn bộ thuyền Hư Không Hải Quỷ Thi.

Khô lâu đường chủ, đặt mình ở trong lớp sương mù trùng trùng điệp điệp của Mê Cung Huyễn Thành, khó phân thiệt giả.

Chỉ có tầm mắt Bán Thần ấu đồng, có thể thấy được, Mê Cung Huyễn Thành này, chỉ là một loại không gian hư ảnh xen giữa hư ảo cùng vật chất.

Triệu Phong ý niệm khẽ động, đem Huyễn Thành lĩnh vực phạm vi nhỏ này, cho thu vào.

- Một khi ta phát động “Huyễn Thành lĩnh vực” tất cả sẽ tiếp cận địch nhân của ta, tâm thần ý thức đều chịu ảnh hưởng, thậm chí sẽ bị lạc không thể tự kềm chế. Ta nếu như dùng lực lượng lĩnh vực này, phát động công kích, mỗi một quyền một chưởng, có thể hình thành Hồn đạo huyễn lực cường đại bao phủ và trùng kích, làm suy yếu chiến lực đối thủ rất lớn.

Ánh mắt của Triệu Phong lập loè, phân tích lực lượng Huyễn Thành lĩnh vực.

Hồn đạo lĩnh vực, so sánh có chênh lệch, có rất ít Vương Giả miêu tả thành công.

Có được “Huyễn Thành lĩnh vực” này, Triệu Phong sắp có được năng lực một mình chống lại cùng lúc nhiều Vương Giả.

Cường giả có cấp độ linh hồn thấp hơn hoặc là tương tự hắn, đều sẽ phải chịu ảnh hưởng của Huyễn Thành lĩnh vực, hơn nữa tính cơ động củaPhong Lôi chi dực, đối mặt với mấy Vương Giả bình thường, cũng có thể chống lại.

Thế Giới Hồn Hải.

Triệu Phong tại không gian tương đối phong bế này, tiếp tục hoàn thiện Huyễn Thành lĩnh vực.

Không đến mười ngày.

Huyễn Thành lĩnh vực của Triệu Phong, càng phát ra ngưng thực rõ nét, không gian của hắn trong cảnh tượng lĩnh vực, cũng tinh tế tỉ mỉ không ít.

Triệu Phong mang theo tiểu tặc miêu, tiến vào Huyễn Thành lĩnh vực.

Trong tầm mắt cung thành, sương mù mông lung, phạm vi tầm nhìn, không cao hơn mười trượng.

Ở bên trong Mê Cung Huyễn Thành, khắp nơi là thành cung và đường rẽ, địa hình phức tạp, bên tai, còn truyền đến tiếng ca du dương của người cá trong truyện cổ.

Meo meo.

Tiểu tặc miêu nhe răng gọi, đi dạo trong Huyễn Thành lĩnh vực, không ngờ tìm được một khách điếm sương khói có người.

Đương nhiên, người trong khách sạn, đều là giả thuyết.

- Nếu như có thể đạt tới hư Thần Cảnh Đại viên mãn, thì có hi vọng khiến cho hết thảy ở đây, chính thức vật chất hóa.

Triệu Phong không khỏi nỉ non nói.

Nếu như có thể khiến cho lĩnh vực không gian vật chất hóa, vậy thì tương đương, sơ bộ có được năng lực mở không gian.

Khó trách Đoan Mộc Thanh từng nói, loại năng lực thần thông này, đối với Triệu Phong mà nói, cũng không tính xa vời.

Triệu Phong để cho tiểu tặc miêu tiến đến, muốn cho nó hỗ trợ, tìm một vài lỗ thủng hoặc là địa phương chưa đầy.

Không gian lĩnh vực, phạm vi tương đối khổng lồ, lúc mình miêu tả một cái không gian, lúc sơ bộ hình thành, khó tránh khỏi sẽ có một vài lỗ thủng.

Cũng may không gian lĩnh vực, trước mắt cấu tạo coi như đơn giản, lỗ thủng không nhiều lắm. Nó cũng không phải không gian chân chính, không có hình thành vật chất, tánh mạng, thậm chí quy tắc hệ thống.

Càng tiến đến sau, không gian hệ thống phức tạp, càng dễ dàng xuất hiện lỗ thủng, thí dụ như Tử Thánh di tích kia.

Triệu Phong tin tưởng, Bán Thần di viên, cũng có chút lỗ thủng.

Nếu không thì, cái kia Tử Lân Ngọc Giác trong tay Mộng Hi, đã có thể khống chế dị thú của Vương Giả bên trong di viên, đây chính là một loại ăn gian.

- Huyễn Thành lĩnh vực của chủ nhân, đã không còn thua kém lĩnh vực Vương Giả.

Bán Thần ấu đồng, cũng tiến đến quan sát một chút, đưa ra cho Triệu Phong một ít suy nghĩ kiến giải.

Đối với việc này, Triệu Phong sẽ dành cho Bán Thần ấu đồng một ít tài nguyên làm thù lao.

Chỉ cần Bán Thần ấu đồng, có thể đưa ra bất luận phương pháp gì có thể tăng lên thực lực của Triệu Phong, sẽ có tài nguyên làm thù lao.

Triệu Phong làm như vậy, là để đề cao tính tích cực của Bán Thần ấu đồng.

Dù sao, tại tình huống bình thường, hắn đều hạn chế cung cấp tài nguyên cho Bán Thần ấu đồng.

Sau khi hoàn thành Huyễn Thành lĩnh vực, Triệu Phong cũng không có thấy đủ.

- Huyễn Thành lĩnh vực, là Hồn đạo lĩnh vực, một khi ta không thu việc sử dụng lại, sẽ gia tăng nguy cơ Tử Vong truy sát.

Triệu Phong biết rõ, Huyễn Thành lĩnh vực này, tốt nhất không thể sử dụng đơn giản.

Rồi sau đó.

Hắn bắt đầu cân nhắc, lĩnh vực của hắn có mạch suy nghĩ của nó.

Mặt khác hai mạch suy nghĩ của lĩnh vực, theo thứ tự là Phong Lôi lĩnh vực cùng với huyết mạch lĩnh vực.

Dù sao, Huyễn Thành lĩnh vực đã sơ bộ hoàn thiện, Triệu Phong nếm thử miêu tả lĩnh vực khác, cũng không có lỗ gì.

- Tăng nhiều lĩnh vực?

Bán Thần ấu đồng biết được cách nghĩ của Triệu Phong, sắc mặt rất đặc sắc.

Thật sự là “Lòng người nuốt rắn chưa đủ còn muốn nuốt voi” mà, Triệu Phong không phải Vương Giả chân chính, miêu tả một cái không gian lĩnh vực, đã là vượt mức quy định, làm cho người khác cực kỳ hâm mộ.

Không ngờ, hắn có một cái không gian lĩnh vực, còn chưa đủ, còn muốn miêu tả không gian lĩnh vực thứ hai.

- Trên lý luận mà nói, song trọng lĩnh vực cùng đa trọng lĩnh vực, có thể cùng tồn tại. Nhưng mà, có cực nhỏ Vương Giả, đại đế, có thể làm đươc như vậy.

Bán Thần ấu đồng khẽ lắc đầu.

Miêu tả một cái không gian lĩnh vực, phải trả một lượng lớn thời gian và tinh lực, để hoàn thiện tăng cường.

Vương Giả bình thường, cũng còn chưa có không gian lĩnh vực, miêu tả một cái đã không dễ dàng, làm gì còn có năng lực, phân tâm mà đi miêu tả nhiều.

Dốc lòng, là đường tắt tiến tới đỉnh phong.

Người đạt tới hư Thần Vương Giả, đều hiểu rõ đạo lý này, sẽ ở trong một cái lĩnh vực phương hướng, nghiên cứu sâu, càng đi càng xa.

Nói ví dụ.

Miêu tả mấy cái không gian lĩnh vực, trên số lượng chiếm ưu thế, nhưng ở không gian lĩnh vực cấp cao, hoặc là trước mặt tiểu thế giới của đại đế, khả năng không chịu nổi một kích.

Tại phương diện này.

Nên đuổi theo chất lượng, không nên vì số lượng mà sai lầm.

- Chính là nói, ta hoàn toàn có thể miêu tả song trọng lĩnh vực, đúng không?

Triệu Phong bộ dáng “Chấp mê bất ngộ”.

Bán Thần ấu đồng liếc mắt một cái, vô lực giải thích thêm.

Trên thực tế.

Triệu Phong như thế nào không rõ đạo lý chuyên sâu ấy.

Nhưng mà, hắn có thiên phú về miêu tả không gian lĩnh vực, giai đoạn hiện này, vừa rồi không có đại đột phá, nhiều không gian lĩnh vực, thì thêm nhiều một phần chiến lực, sao lại không làm?

Huống chi.

“Huyễn Thành lĩnh vực” của hắn, không thể sử dụng đơn giản.

- Không
gian lĩnh vực thứ hai, lựa chọn Phong Lôi lĩnh vực

Triệu Phong đã có quyết định.

Huyễn Thành lĩnh vực, có thể làm mất phương hướng ảnh hưởng tâm thần ý thức của đối phương, chủ yếu làm suy yếu hạn chế đối thủ, nhưng không thể gia tăng lực công kích của Triệu Phong.

Mà “Phong Lôi lĩnh vực” thì không như vậy, có thể gia tăng chiến lực của Triệu Phong rất lớn.

Hơn nữa.

Triệu Phong còn có một ý tưởng táo bạo.

Đó là, dùng “Thần kiếp Lôi Lực”, với tư cách là trung tâm của Phong Lôi lĩnh vực.

Thần kiếp Lôi Lực, có loại áo nghĩa bất hủ bất diệt, dùng nó làm hạch tâm không gian lĩnh vực, tính ổn định cùng uy lực, đều cao hơn không gian lĩnh vực bình thường.

Mấy ngày kế tiếp.

Ở bên trong ánh mắt quái dị chết lặng của Bán Thần ấu đồng, Triệu Phong bắt đầu miêu tả Phong Lôi lĩnh vực.

Có điều.

Miêu tả Phong Lôi lĩnh vực, độ khó lực cản, lớn hơn rất nhiều.

Triệu Phong có thể nhanh như vậy miêu tả Huyễn Thành lĩnh vực, là vì hắn có thiên phú về mặt linh hồn, cùng với đã sớm có khuôn hình của Mê Cung Huyễn Thành.

Mà Phong Lôi lĩnh vực, cũng không phải là Hồn đạo lĩnh vực.

Cái này cần Triệu Phong đối với Phong Lôi ý cảnh đạt được sự lĩnh ngộ sâu xa, còn phải tái hiện xây dựng một cái khuôn hình lĩnh vực hoàn toàn mới.

- Độ khó, tối thiểu lớn gấp mười lần.

Triệu Phong cảm thấy khó giải quyết.

Nhưng hắn cũng không có buông tha.

Triệu Phong có thiên phú về Hồn đạo, cùng với 《 Vạn Niệm Thần Quyết 》, tại phương diện miêu tả không gian lĩnh vực, có được ưu thế rất lớn.

Mấy ngày sau.

ở bên trong Thế Giới Hồn Hải của Triệu Phong, chỉ là hiện ra một hình dáng mơ hồ của Phong Lôi lĩnh vực, so với hình thức ban đầu, còn cách một quãng xa.

Đồng thời.

Hắn thúc dục 《Vạn Niệm Thần Quyết 》, một lòng vận dụng.

Thế Giới Hồn Hải, đối với sự hấp thu của thần kiếp Lôi Lực, vẫn đang tiến hành.

Chỉ là, Triệu Phong không thể để cho hồn lực, quá mức tiêu hao thiếu hụt, phải tiến hành đứt quãng.

Một ngày này.

Một cổ ý niệm của Triệu Phong, đang tham tu trong Hồn Hải ẩn chứa một tia lực lượng lôi kiếp, cũng cố lãnh ngộ đến lôi kiếp áo nghĩa, tiếp tục dung nhập bên trong trong Xích Diệt Phong Lôi.

Đột nhiên.

Thuyền Hư Không Hải Quỷ Thi, mãnh liệt chấn động, bên ngoài sóng biển ngập trời, gió bão cuốn phăng tất cả.

Triệu Phong mở to mắt.

- Chủ nhân, thuyền Hư Không Hải của chúng ta, đang đụng vào hạm đội của “Lãnh Nguyệt Vương” đang chiến đấu với một vua hải tặc khác.

Khô lâu đường chủ nói.

Bên trên màn sương mù của Hư không vụ hải.

Có bảy, tám chiếc thuyền hải tặc, đang giao phong.

Ở bên phía Triệu Phong, thủ lĩnh là một nam tử tóc vàng Vương Giả cấp Lĩnh Vực.

Kể cả ở bên trong Triệu Phong, nam tử tóc vàng thống lĩnh đến bốn chiếc thuyền hải tặc.

Lãnh Nguyệt Vương, cùng với thuyền Hư Không Hải của nàng, không có trong lần hành động này.

Đối diện hạm đội, chính giữa, vây quanh một chiếc thuyền Hư Không Hải bằng thép có dấu vết gỉ rét loan lỗ, khí phách dữ tợn, dài hơn trăm trượng.

Bên trên tàu biển bằng thép kia, một vị vua hải tặc toàn thân bao trùm bên trong lớp áo giáp bằng thép nặng nề đang đứng ngạo nghễ, chỉ lộ ra một ánh mắt thâm thúy lạnh như băng.

Triệu Phong cảm ứng được, trên người vị Vua Hải Tặc sắt thép này, có một khối Vua Hải Tặc lệnh.

Người này, cũng là một trong Vua Hải Tặc Thập Bát Giác.

- Muốn thu phục ta? Trừ phi Nguyệt Vương cô nương kia, có thể khiến cho ta âu yếm.

Vua Hải Tặc Sắt thép, thanh âm trầm thấp hùng hậu.

- Lẽ nào lại như vậy

- Gã này, thật đúng là chẳng biết xấu hổ

Bên phía nam tử tóc vàng, phần đông hải tặc cường giả, giận tím mặt.

Lãnh Nguyệt Vương, là nữ thần trong suy nghĩ của phần đông đám hải tặc, dùng mị lực của riêng nàng, đã chiêu dụ rất nhiều cường thủ

- Cương Quy vương xem ra ngươi là không có thành ý, gia nhập trận doanh của chúng ta.

Tóc vàng nam tử trên mặt vẻ âm hiểm.

Phản ứng của Cương Quy vương, có chút khác thường.

Thập Bát Giác hải tặc bình thường, không dám đắc tội Lãnh Nguyệt Vương vốn dĩ là trùm vua hải tặc như vậy.

Nam tử tóc vàng hoài nghi, Cương Quy vương này, có khả năng gia nhập một hai trận doanh cường đại khác ở bên ngoài.

- Cương Quy vương? Ngươi là muốn chết sao?

Cương Quy vương nổi giận, hắn đối với “danh xưng” này, rất là bất mãn.

Hắn thực tế am hiểu phòng ngự, như là phòng ngự mai rùa sắt thép, phòng thủ kiên cố, thập phần khó chơi.

Ngoại trừ Tam đại thủ lĩnh, phòng ngự của hắn trong thánh địa hải tặc, gần như là Vô Địch.

- Chiến

Nam tử tóc vàng, thân là Lĩnh Vực cấp Vương Giả, ra lệnh một tiếng, liền dẫn đầu đánh vào phía chiến thuyền của Cang Quy vương.

- Dám khai chiến với ta?

Trong mắt Cương Quy vương, quét qua một tia dị sắc.

Hạm đội sắt thép của hắn, lực va chạm rất đáng sợ, lực phòng ngự cũng rất mạnh, Vua Hải Tặc, đều không muốn cùng hắn khai chiến.

Bá bá

Hai người Lĩnh Vực cấp Vương Giả, thoáng một cái, trong không trung sương mù, đụng vào nhau, truyền đến tiếng vang thấp đục nặng nề.

Rầm rầm bùm

Đồng thời, mấy chiếc thuyền Hư Không Hải bằng thép kia, bá đạo dữ tợn, hùng hổ xông tới.

- Chủ nhân, tình huống không ổn

Khô Lâu đường chủ thấp giọng hô.

Tại sóng lớn trong gió lốc, thuyền Hư Không Hải Quỷ Thi một hồi chập chờn lắc lư, thiếu chút nữa bị lật.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện