Triệu Phong cũng không lưu lại lâu, vội vàng mang theo Lý Tuyết Di, chạy như bay gần vạn dặm.
Không lâu sau…
Phía trước xuất hiện một vùng sơn thủy, bách hoa bay tán loạn, giống như chốn thế ngoại đào viên được phác họa trong tranh sơn thủy, cảnh trí
thiên nhiên tráng lệ, gột rửa sạch sự phồn hoa của thế gian, hết thảy ồn ào náo động, đều bị tách rời khỏi nơi này.
Khung cảnh yên tĩnh, cảnh trí như thi sơn họa thủy, khiến người ta chìm đắm bên trong, khó có thể tự kiềm chế.
Tâm tình thoáng có chút vội vàng của Triệu Phong, lại trở nên tĩnh lặng.
Suốt cả chặng đường, hắn cũng đã có chút ngộ ra, chỉ cầu không thẹn với lương tâm là được.
- Đến rồi.
Lý Tuyết Di mang theo Triệu Phong, bay về phía tòa bích sơn như nước,
bên trên lầu các san sát, cổ vận cổ hương, mơ hồ còn truyền đến tiếng
đàn du dương.
Nơi này, chính là Tông môn của Thiên Thánh Cầm Cung, là một khung cảnh an bình không tranh với thế gian.
Thần Linh Nhãn của Triệu Phong, quét qua toàn bộ khí tức tồn tại bên
trong Thiên Thánh Cầm Cung, đột nhiên minh bạch tại sao Thiên Thánh Cầm
Cung lại dần dần xuống dốc.
Vì sao mà Tông phái Nhạc đạo, rất khó có thể sừng sững tại đỉnh phong?
Bởi vì, nơi này quá an nhàn.
Hoàn cảnh an bình vô lo, thiếu đi sự cạnh tranh, mất đi sự theo đuổi đối với ý chí chiến đấu vô tận.
- Tuyết Di!
- Lý sư tỷ!
Dọc trên đường đi, đám thành viên của Thiên Thánh Cầm Cung thoáng chào hỏi với Lý Tuyết Di.
Những người này, đều dùng ánh mắt tò mò để đánh giá Triệu Phong.
Nhìn Triệu Phong và Lý Tuyết Di sóng vai phi hành, trong mắt một vài nam đệ tử, khó tránh khỏi có chút cừu thị và ghen ghét.
- Các vị Chấp pháp, vị này là khách quý mà sư tôn mời đến.
Lý Tuyết Di nói.
Thành viên Tông môn phụ trách Chấp pháp, nghe thấy Lý Tuyết Di trịnh trọng nói thì lập tức ào ào thối lui.
Trong lòng Lý Tuyết Di thoáng trấn định, đi theo bên cạnh nàng là một vị Vương Giả Hư Thần Cảnh, vạn nhất có gì mạo phạm xung đột, như vậy cũng
không phải là nói đùa.
Không lâu sau…
Hai người đi tới trước một tòa cung điện, xung quanh là hoa liên trắng tinh vây quanh.
- Cung chủ và Đại trưởng lão đều đang bế quan.
Trước cung điện, một nam một nữ là thành viên của Thiên Thánh Cầm Cung, ngăn cản hai người.
Theo Lý Tuyết Di đến nơi này, Triệu Phong đã minh bạch được hiện trạng của Thiên Thánh Cầm Cung.
Trong Thiên Thánh Cầm Cung có hai vị Vương Giả Hư Thần Cảnh, phân biệt
là Cung chủ và Đại trưởng lão, thậm chí hai người còn là một đôi vợ
chồng.
- Bế quan? Hai vợ chồng Thiên Thánh Cầm Cung, hẳn không phải là song tu chi đạo chứ?
Triệu Phong không khỏi suy nghĩ tà ác.
Theo tuổi tác tăng lên, hắn không còn là thiếu niên đơn thuần chất phác
như trước kia nữa, đối với chuyện nam nữ, hắn đã thông suốt hơn nhiều
điều.
- Triệu tiền bối, ngài xem…
Lý Tuyết Di có chút khó xử.
Cung chủ và Đại trưởng lão, đều đang bế quan, mà Triệu Phong thân là cường giả Hư Thần Cảnh, cũng không thể chậm trễ được.
- Không thể chờ.
Triệu Phong thoáng trầm ngâm, lập tức quyết định.
Nếu ở lại đây thời gian quá lâu, nguy cơ Tử Vong truy sát, rất có thể từng bước tiếp cận.
Phải biết rằng.
Tổ hợp bốn người Triệu Phong, mấy ngày trước đã đánh cướp một chiến
trường Nhị Tinh, mà nữ hài nắm giữ Vận Mệnh Chi Đồng, cũng không phải là ngồi chơi không.
Ầm…
Bỗng nhiên, một luồng sức mạnh to lớn của Vương Giả, giống như núi cao vĩ đại, bao phủ áp bách cung điện trước mặt.
Bên ngoài cung điện, nhất thời xuất hiện quang liên đủ dạng màu sắc, hình thành một trận pháp cường đại che chở.
- Ngươi… Ngươi dừng tay!
Lý Tuyết Di cảm nhận được sức mạnh to lớn phô thiên cái địa, không khỏi thất sắc.
Triệu Phong khống chế khá tốt, sức mạnh to lớn chỉ khống chế trong một
khu vực nhỏ, bằng không, rất có thể sẽ khiến cho cả dãy núi này đều sụp
đổ.
Quang liên rực rỡ bao bọc xung quanh cung điện, tầng tầng vỡ tan.
Phải biết rằng, cấp độ linh hồn của Triệu Phong và Đại Đế Hư Thần Cảnh,
cũng không hề chênh lệch bao nhiêu, ý chí cũng mạnh mẽ vô cùng.
- Người nào?
- Vương Giả phương nào đến mạo phạm Thiên Thánh Cầm Cung ta?
Trong cung điện, chợt truyền đến tiếng quát của một nam một nữ.
Triệu Phong khoanh tay mà đứng, vẫn cười nhạt tự nhiên.
Lý Tuyết Di nhìn về phía thanh niên toàn thân được bao phủ trong một tầng quang huy sức mạnh to lớn, vẻ mặt hết sức phức tạp.
Chẳng lẽ, vị Vương Giả trẻ tuổi này, không sợ xúc phạm đến cơn thịnh nộ của hai đại Vương Giả của Thiên Thánh Cầm Cung sao?
Vụt... Vụt…
Một nam một nữ, hai đạo thân ảnh được một tầng quang huy sức mạnh to lớn bao phủ, chợt xuất hiện trước mặt Triệu Phong và Lý Tuyết Di.
Trong đó có một vị mỹ nhân mặc bích thường cao quý đoan trang, chính là Cung chủ của Thiên Thánh Cầm Cung.
Một vị khác là một trung niên nho nhã, hiển nhiên là Đại trưởng lão của Tông phái.
- Tuyết Di!
Mỹ nhân bích thường và trung niên nho nhã, đều kinh nghi bất định, ánh
mắt lướt qua đảo lại giữa hai người Triệu Phong và Lý Tuyết Di.
Thoạt nhìn Triệu Phong và Lý Tuyết Di rất hòa thuận, cũng không có dáng vẻ ngăn trở gì.
Hai đại Vương Giả thở phào một hơi, không khỏi hoài nghi quan hệ giữa Triệu Phong và Lý Tuyết Di.
- Chẳng lẽ, Tuyết Di đã tìm được một vi Vương Giả để làm phu quân tương lai?
Ánh mắt của mỹ nhân bích thường dường như có chút ái muội, khiến kiều
nhan của Lý Tuyết Di không khỏi phiếm hồng, biết rằng sư tôn đã hiểu
lầm.
Cung chủ và Đại trưởng lão của Thiên Thánh Cầm Cung, cũng không giận dữ chất vấn, ngược lại trước hết đánh giá Triệu Phong.
Thân là cường giả Nhạc đạo, tu thân tĩnh tâm, tu dưỡng vô cùng tốt.
Hơn nữa, đối phương là một Vương Giả Hư Thần Cảnh, lại trẻ tuổi như vậy, đến thăm Thiên Thánh Cầm Cung, còn xuất thủ kinh động bọn họ, nhưng
không hề đả thương một cành cây ngọn cỏ nào, quả thật không đơn giản.
Hai đại Vương Giả liếc nhìn nhau, bọn họ tin rằng, bản thân không nhìn thấu vị Vương Giả Hư Thần Cảnh này.
- Tại hạ Triệu Phong, đến từ Chân Vũ Linh Vực xa xôi. Có việc quan
trọng, đặc biệt đến Thiên Thánh Cầm Cung, ghé thăm nhị vị tiền bối.
Triệu Phong không kiêu ngạo không siểm nịnh mà nói.
- Mời!
Hai vị Vương Giả Nhạc đạo, thấy Triệu Phong cử chỉ hữu lễ, không có chút cảm giác tuổi trẻ khí thịnh nào, không khỏi nảy sinh hảo cảm.
Thiên Thánh Cầm Cung, thật sự tình nguyện tin tưởng, Triệu Phong và Lý
Tuyết Di có quan hệ hoặc là manh mối gì đó tại phương diện kia.
Dù sao đi nữa.
Vương Giả trẻ tuổi như vậy cũng rất hiếm gặp, ý chí Hư Thần Cảnh này,
dường như còn hơi nhỉnh hơn hai vị Vương Giả lâu năm như bọn họ.
Trong một gian thính các lịch sự tao nhã, tràn ngập hương thơm.
Bốn người vợ chồng Cung chủ Thiên Thánh Cầm Cung, Lý Tuyết Di và Triệu Phong, trước sau nhập tọa.
Lúc nói chuyện, Triệu Phong cũng trực tiếp nói rõ ý đồ đến đây.
- Phạm Luân Cổ Âm Điện? Tuyết Di, bảy năm trước, ngươi thật sự đã nhìn thấy một đạo thân ảnh?
Hai vợ chồng Cung chủ, đều khiếp sợ sâu sắc.
Phạm Luân Cổ Âm Điện chính là do Thủy Tổ khai sơn Thiên Thánh Cầm Cung
phát hiện ra, từng có người ngoài tiến vào Phạm Luân Cổ Âm Điện.
- Thân ảnh đó là một nữ tử, vô cùng ăn khớp với người mà Triệu Phong
tiền bối đã đề cập. Ảo giác năm xưa, không ngờ lại trùng hợp như vậy.
Lý Tuyết Di xác nhận.
Vừa rồi nàng đã trao đổi với Triệu Phong, bảy năm trước từng nàng đã
nhìn thấy một thân ảnh, vô cùng ăn khớp với Liễu Cầm Hâm mà Triệu Phong
miêu tả.
- Không ngờ lại có việc này! Khó trách năm đó, Phạm Luân Cổ Âm Điện lại tự phát mở ra.
Vợ chồng Cung chủ cũng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
Hai người trao đổi ánh mắt chỉ trong giây lát, rất nhanh đã có quyết định.
- Chuyện này, nhất định phải điều tra chân tướng rõ ràng.
Sắc mặt vợ chồng Cung chủ, lập tức trở nên ngưng trọng.
Phạm Luân Cổ Âm Điện chính là truyền thừa trung tâm của Thiên
Thánh Cầm
Cung, thế nhưng lại bị ngoại nhân tiến vào mà thần không biết, quỷ không hay.
Chuyện như vậy, khiến vợ chồng Cung chủ rất khó có thể bình tĩnh.
Từ một góc độ nào đó mà nói, đây chính là một nguy cơ tiềm ẩn đối với Thiên Thánh Cầm Cung.
Vợ chồng Cung chủ quyết định phải tra cho ra manh mối, nếu như trong truyền thừa có lỗ hổng nào đó, vậy thì phải kịp thời tu bổ.
Hai bên thẳng thắn thành khẩn công bố, sau đó quyết định liên thủ tra rõ việc này.
Triệu Phong vui vẻ gật đầu, cảm thấy vợ chồng Cung chủ này đều là người
thông tình đạt lý, cũng không có tận lực bài xích Triệu Phong.
Mục đích của hai bên, cơ bản đã nhất trí.
Triệu Phong muốn xác định sinh tử hạ lạc của vị hôn thê, còn vợ chồng Cung chủ thì muốn điều tra rõ sơ hở truyền thừa trung tâm.
Nửa canh giờ sau…
Vợ chồng Cung chủ, triệu tập cao tầng của Thiên Thánh Cầm Cung, tham gia hội nghị Trưởng lão, tu vi thấp nhất cũng là Tôn Chủ.
Bởi vì việc tiếp theo, phải dùng phương thức “không bình thường”, để tiến vào truyền thừa trung tâm.
Trên nguyên tắc mà nói, điều này là vi phạm môn quy tổ huấn.
Hành vi như vậy, cần có chín đại Trưởng lão, cùng nhau ra quyết định, lấy công chính làm đầu.
Chín đại Trưởng lão đều biết “tính nghiêm trọng” của việc này, cho nên toàn bộ đều thông qua.
Truyền thừa trung tâm, bị ngoại nhân thần không biết quỷ không hay tiến vào, đây quả là chuyện khó có thể tha thứ được.
Không lâu sau…
Đám cao tầng của Thiên Thánh Cầm Cung, chậm rãi đi đến nơi trọng địa canh gác.
Trước mắt, là một mảnh thâm uyên sương sáng bao phủ chiếu rọi.
Mắt trái của Triệu Phong, mơ hồ nhìn thấy một tòa đền đài khổng lồ thần
bí xa xưa, tráng lệ rộng rãi, ước chừng có bốn mươi chín tầng, xung
quanh chập chờn một tầng thải quang mông lung, mơ hồ không thể nhìn rõ.
Nhưng Triệu Phong có thể nhìn ra được, tại khu vực trung tâm của cổ điện có hình thù giống như cự luân kia, có lẽ là ánh sáng.
Mơ hồ, huyết mạch Thái Cổ Vạn Tộc Bảng của Triệu Phong thoáng có chút rung động, Thần Linh Nhãn cũng khẽ nhảy lên.
Mặc dù Phạm Luân Cổ Âm Điện này được đại trận huyền diệu tầng tầng phong cấm, nhưng Triệu Phong vẫn như cũ cảm nhận được một luồng khí tức Thái
Cổ.
Luồng khí tức Thái Cổ này, cùng với luồng khí tức trong Mộng cảnh Thái Cổ, cũng có vài phần tương tự.
Triệu Phong có một loại trực giác rằng, Phạm Luân Cổ Âm Điện này, Thiên
Thánh Cầm Cung tuyệt đối không có khả năng nắm trong tay.
Cổ điện này chính là do Thủy Tổ khai sơn Thiên Thánh Cầm Cung khai quật
ra, cho dù vị đó là đại năng Nhạc đạo, đã bước nửa bước vào cấp độ Thánh Chủ Huyền Quang Cảnh, cũng không thể phá giải bí mật của Phạm Luân Cổ
Âm Điện.
Ô...ô...ô...n...g!
Vợ chồng Cung chủ cùng với vài vị Trưởng lão liên thủ, huy động trận kỳ, vầng ánh sáng tại trung tâm vực sâu lưu chuyển lay động, chợt tản ra
bốn phía, xuất hiện hình thái “Phạm Luân Cổ Âm Điện”.
Mặc dù tầng ánh sáng như sương mù đã triệt hồi, nhưng tòa cung điện Nhạc đạo này, vẫn như cũ có một loại cảm giác mông lung hỗn độn.
Khí tức Thái Cổ này, càng lúc càng mãnh liệt hơn, khiến cho người ở đây, sinh ra cảm giác ngưỡng mộ như con kiến nhìn thấy người khổng lồ.
Vụt vụt vụt...
Vợ chồng Cung chủ dẫn theo vài vị cao tầng, bao gồm cả Triệu Phong, Lý
Tuyết Di, tổng cộng có chín người, tiến vào trong vực sâu rộng lớn.
Ngoại trừ Lý Tuyết Di ra, những người khác, tu vi thấp nhất cũng là Đại Đan Nguyên Cảnh.
Tiếp đó.
Ba đại Vương Giả là vợ chồng Cung chủ và Triệu Phong liên thủ, mới có thể cưỡng chế mở ra Phạm Luân Cổ Âm Điện.
Mặc dù Thiên Thánh Cầm Cung nắm giữ trận pháp, nhưng “không bình thường” mở ra, vẫn gặp phải lực cản rất lớn.
Chỉ trong phút chốc…
Ba luồng sức mạnh to lớn của Vương Giả, dung nhập vào một cái lệnh bài cổ ngân đặc thù ở trước mặt Phạm Luân Cổ Âm Điện.
Vợ chồng Cung chủ đều là Vương Giả cấp Lĩnh Vực, thực lực không tầm thường.
Triệu Phong bày ra sức mạnh to lớn, cũng không hề thua kém vợ chồng Cung chủ, điều này nói rõ ý cảnh Vương Giả của hắn, ít nhất đã đạt tới cấp
bậc Vương Giả Lĩnh Vực.
Ô...ô...ô...n...g!
Trên lệnh bài cổ ngân, chợt nở rộ một trận thải hoa đầy trời, nhẹ nhàng rung động, chậm rãi bay lên.
Cùng lúc đó…
Ầm ầm ầm...
Trước Phạm Luân Cổ Âm Điện, một cánh cửa kim loại cổ ngân phong cách cổ xưa, chậm rãi mở ra đại môn.
Lệnh bài cổ ngân, bay lên càng cao thì đại môn lại mở ra càng nhiều.
Lúc đại môn kim loại cổ xưa mở được một phần ba, thì lập tức dừng lại.
Bởi vì nếu là mở ra bình thường, có thể mở ra được một phần ba cũng rất không tệ rồi.
- Nắm chặt thời gian!
Thanh âm gấp gáp của vợ chồng Cung chủ vang lên.
Vụt...
Triệu Phong hóa thành một đạo ánh sáng xích hồng, dùng tốc độ nhanh nhất, cũng là người đầu tiên tiến vào Phạm Luân Cổ Âm Điện.
Theo sau là hai vợ chồng Cung chủ, Lý Tuyết Di, cùng nhau tiến vào Phạm Luân Cổ Âm Điện, cuối cùng là mấy vị Trưởng lão.
Phạm Luân Cổ Âm Điện tầng thứ nhất.
Dưới chân là bậc thềm uốn lượn, thoạt nhìn không thấy điểm cuối, trên
thạch bích phía trước, có một vài vách tường vẽ hình nối liền từ xa xưa.
Một màn quỷ dị xuất hiện.
Cảnh tượng vẽ trên vách tường, lóe lên quang ảnh của nhân vật cổ điển,
thậm chí thanh âm phát ra từ vách tường, cũng rất sống động như hiện ra
ngay trước mắt.
Bước chân của Triệu Phong, thoáng gặp phải một luồng lực cản.