Chúa Tể Chi Vương

Người Đội Mũ Rộng


trước sau

Thiếu niên tay nắm Kim cung kia chính là Triệu Phong.

Hai ngày trước, hắn nhờ vào tuyệt học khinh thân Phiêu Lăng Độ và siêu cấp thị lực của mắt trái thăm dò những tên đạo phỉ của Tàn Lang đạo phỉ đoàn, thậm chí còn đem những lộ tuyến ở gần đó ghi tạc vào trong đầu.

Hiện nay, phần lớn tiểu đội của Thiên Vệ Doanh vây công lên núi cũng là do hắn ở trong bóng tối âm thầm thúc đẩy.

Giờ phút này, thủ lĩnh Tàn Lang chạm phải ánh mắt của thiếu, niên cầm Kim cung kia, lập tức xuất hiện một loại trực giác rằng cục diện phía trước tất sẽ nguy cơ tứ phía, rất có thể là đối phương đã chuẩn bị chu đáo rồi.

- Tiểu bối để mạng lại...

Thủ lĩnh Tàn Lang phi thân đánh về phía Triệu Phong

Vụt...

Tốc độ của thủ lĩnh Tàn Lang đạt tới tình trạng đáng sợ, giữa ban ngày ban mặt mà để lại một đạo tàn ảnh màu xanh nhạt, mắt thường khó phân biệt nổi.

Luận tốc độ, hắn còn nhanh hơn tên thủ lĩnh độc nhãn lúc trước vài phần.

Vù vù vù vù...

Sắc mặt Triệu Phong vẫn bình tĩnh, thi triển Tà Thần Tiễn Thuật, âm thanh của ba bốn mũi tên phá không vang lên, bay đi với quỹ tích huyền diệu, có trên có dưới, có trước có sau, vừa vặn chặn đứng lộ tuyến của thủ lĩnh Tàn Lang.

- Tránh ra cho ta!

Thủ lĩnh Tàn Lang bất đắc dĩ, phát động một luồng nội kình hùng hậu màu xanh, giống như sóng gợn lượn lờ quanh người, tạo thành một tầng nội kình hộ thể.

Phụt phụt...

Vẫn có hai mũi tên nhọn đột phá nội kình hộ thể, mà một mũi tên trong số đó còn bắn xuyên chân của hắn, lập tức hắn cảm thấy dưới chân tê rần.

Thụ lĩnh Tàn Lang lập tức hoàng hốt, trên thế gian này sao lại có Thần Tiễn Thủ đáng sợ như thế?

- Người này giao cho ta!

Tại một vùng núi hẻo lánh khác, một thiếu niên tuấn mỹ phi thân nhảy lên.

Chính là Phong Ngâm Nguyệt.

- Tất cả mọi người, lui lại hết...

Thủ lĩnh Tàn Lang không dám dừng lại, liền phát động thân pháp cực hạn, nhằm hướng thâm sơn rừng hoang mà bay đi.

Vù vù vù...

Mấy mũi tên nhọn lại lần nữa phá không rít gào, chặn đứng đường đi của thủ lĩnh Tàn Lang, khiến cho hắn bị ép dừng lại.

- Ngăn hắn lại!

Đám người Lôi Tá, Phong Ngâm Nguyệt cũng từ những phương hướng khác nhau chặn lại.

Bốn đại thiếu niên thiên tài, liên hợp xuất thủ, nhất thời đánh cho thủ lĩnh Tàn Lang phải liên tục bại lui.

Trong đó, lấy Phong Ngâm Nguyệt cận chiến làm chủ lực, còn hai phe Lôi Tá và Lục Tiểu Vân thì kiềm chế.

Triệu Phong thì khống chế từ xa, dùng Tà Thần Tiễn Thuật phát động tiễn thuật công kích, đủ uy hiếp thất trọng võ đạo, lộ tuyến công kích quỷ thần khó lường, mỗi lần đều chặn đứng đường rút của thủ lĩnh Tàn Lang.

Thủ lĩnh Tàn Lang tức giận đến thổ huyết, trong mắt hắn, uy hiếp đến từ Triệu Phong, đặc biệt là tác dụng kiềm chế của đối phương, so với Phong Ngâm Nguyệt còn lớn hơn.

Phụt...

Trên người thủ lĩnh Tàn Lang rất nhanh liền bị thương, trong đó có mấy chỗ thương tổn đều đến từ tiễn thuật công kích cua Triệu Phong.

Giây lát sau.

Triệu Phong đột nhiên thu hồi Kim cung, thân hình phóng tới, áp sát thủ lĩnh Tàn Lang.

- Đến rất hay!

Trong lòng thủ lĩnh Tàn Lang mừng rỡ, hắn đã sớm muốn đánh chết tên Thần Tiễn Thủ khó dây dưa như Triệu Phong, đáng tiếc là khinh thân võ học của đối phương quá tốt, mỗi lần đều chế trụ bước tiến của hắn, không cho hắn cơ hội cận thân.

Bây giờ thì hay rồi, không ngờ đối phương lại không biết tốt xấu mà cận thân vây công.

- Huyền Phong Chưởng!

Trong lòng bàn tay của Triệu Phong hiển động một tầng nội kình màu xanh, lượn lờ quanh người, tuân theo một loại quỹ tích tự nhiên kỳ lạ, phảng phất như một đoàn gió lốc, cũng va chạm với thủ lĩnh Tàn Lang.

Phành...

Sóng khí cường đại quét ra, thoáng chốc đã nuốt sạch mọi thứ trong phạm vi mấy trượng, Triệu Phong mượn lực nhảy ra xa hơn mười thước, lại rút ra Kim Lũ Cung

- Đã xảy ra chuyện gì?

Thân hình thủ lĩnh Tàn Lang hơi chấn động công kích của mình không ngờ lại bị một chưởng huyền ảo kinh người của đối phương hỏa giải, lại còn chặn đứng bước tiến của hắn.

Trong giây lát thất thần, ba người Phong Ngâm Nguyệt lại cuồng bạo công kích, trước sau đều đánh lên người hắn.

Ọc...

Tên thủ lĩnh Tàn Lang thổ huyết tại chỗ, bị thương không nhẹ, lại càng hận Triệu Phong thấu xương, nhưng khiến hắn cảm thấy vô lực chính là bất luận đối phương viễn công hay cận thân đều cực ky khó chơi.

Vù vù vù...

Triệu Phong ở giữa không trung, Kim Lũ Cung liên tục phát động vài mũi tên, nhằm đúng lúc thủ lĩnh Tàn Lang bị thương.

Thủ lĩnh Tàn Lang muốn tránh cũng không được, ba mũi tên đều bắn trúng toàn bộ yếu huyệt.

Một mũi tên trong đó lại càng hiểm hóc đâm trúng bên cạnh trái tim, tiến vào nửa tấc.

- Bạo Vân Phá!

Thủ lĩnh Tàn Lang nổi giận gầm lên một tiếng, Võ Đạo Nội Kình như một đoàn mây bộc phát, khí sóng cuốn ra, đánh bay ba mũi tên, cũng chấn khai đám người Phong Ngâm Nguyệt ra xa mấy trượng

Sau đó, hắn mang theo thân thể dính đầy máu tươi, hóa thành một đạo tàn ảnh, bay về phía Hoành Vân Thiên Lâm.

- Đuổi!

Đám người Phong Ngâm Nguyệt tự nhiên không chịu buông tha. Thủ lĩnh Tàn Lang đã bị thương nặng chiến lực hao tổn rất nhiều, đây chính là cơ hội đoạt được chiến công hiếm có.

- Chỉ có giết người này thì chiến công mới có thể vượt qua Triệu Phong

Trong lòng ba người Phong Ngâm Nguyệt đều có tính toán.

Cho tới bây giờ, điểm chiến công của Triệu Phong đã vượt lên dẫn đầu, cơ hội duy nhất của bọn hắn chính là giết chết thủ lĩnh Tàn Lang.

Triệu Phong cũng thi triển Phiêu Lăng Độ đuổi theo.

Trong số đám thiếu niên ở đây, luận tốc độ thì Phong Ngâm Nguyệt là nhanh nhất, tiếp theo là Triệu Phong sau đó mới tới Lôi Tá và Lục Tiếu vân.

- Tên này rốt cuộc là kẻ biến thái nào, thực lực sao lại đáng sợ như vậy?

Lôi Tá và Lục Tiểu Vân liếc nhìn nhau, trong lòng có chút kinh hãi.

Chẳng qua, lúc này Triệu Phong cũng bại lộ khí tức tu vi đạt tới cực hạn lục trọng

Chỉ trong chốc lát, bốn tên thiếu niên thiên tài đã đuổi vào trong Hoành Vân Thiên Lâm trải dài vô tận.

Khu vực khấu loạn vốn giáp giới với Hoành Vân Thiên Lâm, cho nên ba người cũng không cảm thấy kỳ quái.

Triệu Phong thì lại càng nắm rõ địa hình xung quanh như lòng bàn tay.

Bất kể tên thủ lĩnh Tàn Lang có chạy trốn như thế nào thì cũng không thoát khỏi bị mắt trái của Triệu Phong tập trung

Nghiễm nhiên, Triệu Phong liến trở thành kẻ dẫn đầu trong đám người, ngay cả Phong Ngâm Nguyệt có khi cũng phải tham khảo lộ tuyến truy đuổi của Triệu Phong

Nửa canh giờ sau, khu vực rừng cây phía trước đột nhiên trở nên âm u.

Hả?

Thân hình Triệu Phong thoáng khựng lại, mắt trái của hắn có thể nhìn thấu vài dặm, đột nhiên chứng kiến một cảnh tượng:

- Đại nhân cứu ta.

Thủ lĩnh Tàn Lang máu tươi chảy đầm đìa, bay đến bên một gốc cổ thụ che trời.

- Làm sao vậy? Ngươi hiện đã không còn dùng được nữa, lại còn làm bại lộ nơi trú ngụ của ta.

Trên một gốc cổ thụ che trời, một thân ảnh đội mũ rộng vành nói, thanh âm có chút khàn khàn.

Dưới cái mũ rộng vành, mơ hồ có thể thấy được một con mắt màu u lam, phát ra một luồng khí tức khiến người run sợ.

Phịch...

Thủ lĩnh Tàn Lang không thể chặn nổi áp bách của ánh mắt đó, trực tiếp quỳ trên mặt đất.

- Đại nhân tha mạng

Với tu vi thất trọng võ đạo của hắn, đối diện với thân ảnh thần bí đội mũ rộng vành này cũng không dậy nổi ý niệm phản kháng

- Ngươi đã mất đi giá trị lợi dụng rồi.

Thân ảnh đội mũ rộng vành vươn một tay lên, một vòng quang khí màu xám phát ra khí tức âm lãnh khiến máu thịt như đông cứng, quét thẳng về phía thủ lĩnh Tàn Lang.

- Không tốt...

Thủ lình Tàn Lang hoàng hốt, Võ Đạo Nội Kình trong cơ thể mãnh liệt dâng lên hộ thể.

Phụt...

Toàn thân hắn tuôn tràn ra Võ Đạo Nội Kình, nhưng chỉ trong giây lát, vòng quang khí màu xám kia đã đem thân thể của hắn hóa thành một bãi nước đen.

Chất lỏng màu đen này chảy xuống mơ hồ có thể nhìn thấy một bộ khô lâu hình người.

Thân ảnh đội mũ rộng vàng kia rốt cuộc là loại tồn tại gì, chỉ nhấc tay một cái đã giết chết Đại Sư thất trọng võ đạo kia, ngay cả thi cốt cũng hóa thành nước đen.

Chuyện này thật sự quá kinh
khủng.

Hơn nữa, đôi mắt màu u lam bên dưới chiếc mũ rộng vành kia phảng phất như đột nhiên liếc về phía hắn.

Triệu Phong cảm thấy toàn thân phát lạnh, cảm giác huyết dịch giống như ngưng kết lại, ngay cả hít thở cũng không thông

Gầm...

Khu vực xung quanh thân ảnh đội mũ rộng vành đột nhiên truyền đến chấn động lớn, kèm theo đó là mặt đất lắc lư.

Chỉ thấy hai ba con hung thú cao cấp khổng lồ xuất hiện bên cạnh người thân ảnh đội mũ rộng vành, sau đó lao về phía Triệu Phong

Ba con hung thú cao cấp này, thực lực của mỗi con đều không kém gì Kiếm Xỉ Hổ hai cánh mà trước đây Triệu Phong đã gặp, thực lực ít nhất từ bát trọng võ đạo trở lên.

Chạy mau!

Triệu Phong kinh hãi lạnh người, phi thân chạy thoát ra khỏi Hoành Vân Thiên Lâm.

Đám người Phong Ngâm Nguyệt cũng phát giác khí tức của vài hung thú cao cấp, lập tức vội vàng bỏ chạy thục mạng

- Tại sao lại đột nhiên xuất hiện hung thú cao cấp.

Thân ảnh của hai gã Quảng Quân Vệ hiện ra trong Hoành Vân Thiên Lâm, nhanh chóng nghênh đón đám hung thú cao cấp.

Gầm...

Ba con hung thú cao cấp phát ra tiếng gầm dữ dội, lập tức bị hai tên Quảng Quân vệ đánh cho đầu rơi máu chảy.

Đại khái chừng mười nhịp hô hấp qua đi, ba con hung thú cao cấp “ầm ầm” ngã xuống đất bỏ mạng

- Đây là thực lực chân chính của Quảng Quân Vệ sao?

Mắt trái của Triệu Phong thấy rõ toàn bộ quá trình, không khỏi líu lưỡi.

Chém giết ba con hung thú cao cấp, trong hai tên Quảng Quân Vệ lại tách ra một người chạy đến vị trí mà thi thể của tên thủ lĩnh Tàn Lang đã biến thành nước đen.

- Rốt cuộc là lực lượng thế nào mới có thể biến một Đại Sư thất trọng võ đạo lập tức hóa thành một bãi nước?

Một màn này khiến cho tên Quảng Quân Vệ kia phải hít sâu một hơi.

Lúc hắn đến đây thì tên thần bí đội mũ rộng vành kia đã sớm không thấy bóng dáng đâu nữa.

Ba người Triệu Phong sau khi chạy ra khỏi Hoành Vân Thiên Lâm, đều thở phào một

Hơi.

- Không biết tên thủ lĩnh Tàn Lang còn sống hay đã chết rồi.

Lôi Tá và Lục Tiểu Vân đều không cam lòng.

Lúc này, một tên Quảng Quân Vệ đột nhiên phi thân đến sát bên cạnh mấy người.

- Tình huống có biến, nhiệm vụ tiêu diệt đạo phỉ lần này, đến đây là kết thúc.

Ngữ khí của Quảng Quân vệ có chút gấp gáp.

Tại sao lại như vậy?

Nhiệm vụ tiêu diệt đạo phỉ, tại sao lại dừng?

Đám người Phong Ngâm Nguyệt đều cảm thấy khó hiểu.

Theo bọn hắn biết, khu vực khấu loạn này vẫn còn rải rác một số đạo phỉ, thậm chí còn có trinh sát mật thám của nước láng giềng.

- Không nên hỏi! Lập tức trở về quận Quảng Lăng!

Thần sắc Quảng Quân vệ trở nên ngưng trọng

Chỉ có Triệu Phong là không nói, dường như đang suy nghĩ chuyện gì đó, chuyện này tất có liên quan đến thân ảnh thần bí đội mũ rộng vành kia

Thân ảnh đội mũ rộng vành đó nắm giữ lực lượng sợ rằng đã vượt qua khỏi cực hạn nhân thể, chỉ một cái nhấc tay đã biến một Đại Sư thất trọng võ đạo thành nước đen.

Trong ngày hôm đó.

Dưới sự chỉnh hợp của bảy tám tên Quảng Quân Vệ, những thiếu niên thiên tài của Thiên Vệ Doanh đều theo đường cũ trở về.

Sau khi rời khỏi khu vực khấu loạn, vài tên Quảng Quân Vệ mới thở phào một hơi.

Nhưng chẳng biết tại sao, Triệu Phong vẫn luôn cảm giác có một đôi mắt vô hình từ một nơi bí mật nào đó gần đây đang lạnh lùng nhìn chằm chằm đoàn người mình.

Trong không gian của mắt trái đột nhiên hiện lên con mắt âm lãnh màu u lam kia, vừa nhìn đã giật mình kinh hồn.

Mấy ngày sau, thiếu niên của Thiên vệ Doanh đã trở về quận Quảng Lăng.

Cho đến khi về tận quận Quảng Lăng thì loại cảm giác bất an như bị nhìn trộm mới biến mất.

Quận Quảng Lăng chính là địa bàn của “Quảng Quân Hầu” có võ lực thông thiên, ngay cả quỷ thần khắp nơi cũng phải kiêng kỵ vài phần.

Trong Thiên vệ Doanh, thanh niên chất phác bắt đầu làm công tác thống kê điểm số chiến công.

- Phong Ngâm Nguyệt, 45 điểm chiến công.

- Lôi Tá, 32 điểm chiến công.

Lục Tiểu Vân, 26 điểm chiến công.

Điểm chiến công của mỗi thiếu niên thiên tài trong Thập Thiên Vệ đều lần lượt được tuyên bố.

Phần lớn điểm chiến công của Thập Thiên Vệ đều khoảng chừng trên dưới 20.

- Triệu Phong, điểm chiến công... 72 điểm.

Lúc đọc đến đây, đồng tử của thanh niên chất phác thoáng co rút lại, cảm thấy ngoài dự liệu.

Chẳng qua, người làm công tác thống kê chiến công là Quảng Quân Vệ, bản thân thanh niên chất phác là Tam Vệ trong Quảng Quân vệ, cho nên biết chắc việc tính toán không thể sai

72 điểm chiến công!

Đám thiếu niên đều hít vào một ngụm lãnh khí, điểm chiến công nấy quả thật là nắm trọn ưu thế vượt lên dẫn đầu. Phải biết rằng, điểm chiến công của một vài thiếu niên thậm chí còn không vượt qua 10.

- Hừ, nếu ta cũng có thể chiếm được tiện nghi, chém giết thủ lĩnh thất trọng, nói không chừng hạng nhất sẽ là của ta.

Rất nhiều thiếu niên trong Thiên Vệ Doanh đều cảm thấy không phục.

Rất nhanh, điểm chiến công đã được tuyên bố xong, trong tiểu đội Triệu Phong, Hoàng Kỳ và Triệu Vũ Phi cũng nhận được hơn 20 điểm chiến công, hầu như không thua đám người Lục Tiểu Vân.

Điều này khiến cho vẻ mặt của hai người Lục Tiểu Vân và Lý Tử Văn đều có chút khó coi.

Lúc xuất phát, bọn hắn còn từng cười nhạo năng lực sinh tồn của tiểu đội Triệu Phong, bây giờ tình cảnh này quả thật không khác gì giáng cho bọn hắn một cái bạt tai

- Triệu Phong, với tư cách là điểm chiến công hạng nhất, ngươi được lựa chọn tăng thêm ban thưởng.

Thanh niên chất phác giữ lại một mình Triệu Phong.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện