Đại Càn Vương triều, trong một dãy quần thể cung điện trôi nổi trên đỉnh núi chìm trong mây.
Ô...ô...ô...n...g!
Trên một cái vòng tròn màu cam to lớn, bỗng nhiên xuất hiện một thông đạo trắng xóa, như ẩn như hiện, xen lẫn giữa thực thể và hư vô.
- Không Gian Thần Huyễn, kết nối thành công rồi.
Một thanh âm to lớn, vang vọng trong hư không thiên địa, ngay cả hơn mười vị Vương Giả và Đại Đế ở phụ cận, cũng đều cảm thấy run sợ.
- Người đầu tiên, Hiên Viên Văn.
Trước thông đạo trắng xóa, xuất hiện một vị thiếu niên văn nhã, dáng vẻ oai hùng, thoạt nhìn có chút ngại ngùng.
Thế nhưng.
Người này lại khiến cho mấy trăm đệ tử và tinh anh tại “Thiên Huyền Cung”, đều không dám khinh thị, trong mắt thậm chí lộ ra kính sợ sâu sắc.
Phía sau Hiên Viên Văn là hai gã đệ tử một nam một nữ, đều là Vương Giả Hư Thần Cảnh.
- Các vị sư huynh muội, ta đi trước một bước.
Hiên Viên Văn mỉm cười nho nhã lễ độ, có vài phần ngại ngùng, sau đó ôm quyền hành lễ với mọi người.
- Sư tôn, ta sẽ không khiến ngài thất vọng đâu.
Cuối cùng, hắn liếc nhìn lên bầu trời cao một cái, đó là một lão giả khô mộc, tu vi ít nhất đạt tới “Bán Thần”.
Khí tức của lão giả này, bình thường không có gì đặc biệt, thậm chí còn không khác gì một phàm phu tục tử.
Ầm…
Lúc Hiên Viên Văn bước vào thông đạo, hư không run rẩy một trận, trong tinh quang trắng xóa, xuất hiện một vết rách.
- Hiên Viên Văn dù sao cũng không phải là Vương Giả bình thường, đã vượt qua cực hạn của thông đạo rồi.
- Nếu đổi lại là một Tông phái Tam Tinh, e rằng còn không dám thử biện pháp này.
Trong vòng tròn vĩ đại màu cam, một vài Vương Giả, Đại Đế, bắt đầu âm thầm thảo luận.
Dưới tình huống bình thường.
Với cấp độ thực lực của Hiên Viên Văn, nếu như mạnh mẽ tiến vào thông đạo, rất có thể sẽ khiến cho Không Gian thoát phá lực, vỡ nát thành vô số mảnh.
Vào thời khắc nguy cơ này.
Cạch…
Trên người Hiên Viên Văn, nổi lên một khối ngọc phiến kỳ dị, nở rộ một trận quang hoa trắng xóa, hư không sinh ra lực thoát phá, vừa gặp nó, lập tức hòa tan.
- Mảnh vỡ Thần Khí.
Phụ cận vòng tròn vĩ đại, chợt truyền đến từng trận kinh thán.
Thần Khí, đó là Lĩnh Vực của Thần.
Không Gian Thần Huyễn, chính là Không Gian dị loại do Cổ Thần để lại, chỉ có lực lượng của Thần, mới có thể đối phó với Thần.
Vụt...
Hiên Viên Văn mượn sự trợ giúp của lực lượng mảnh vỡ “Cổ Thần khí”, thoáng cái đã biến mất tại điểm cuối trong thông đạo.
- Người vượt cấp truyền thống vào, sẽ được truyền tống đến một nơi nào đó trong Không Gian Thần Huyễn, sẽ không cùng hội hợp với mọi người.
Một vị Đại Đế Hư Thần Cảnh thấp giọng nói.
Bịch bịch…
Phía sau Hiên Viên Văn, hai vị một nam một nữ Vương Giả Hư Thần Cảnh, đều bằng vào thủ đoạn của mình, tiến vào Không Gian Thần Huyễn.
Đại Càn Vương triều, Đoan Mộc gia.
Trên khoảng không của một hồ nước màu lam trong suốt, có thể nhìn thấy một thông đạo màu xanh rực rỡ.
- Vũ Phi, chuẩn bị tốt chưa, Không Gian Thần Huyễn tràn ngập kỳ ngộ và hung hiểm, so với Bán Thần Di Viên ngày xưa, còn ác liệt hơn.
Đoan Mộc Thanh cười nói.
Dưới thông đạo màu xanh kia, có một loạt đệ tử và tinh anh của gia tộc.
Người cầm đầu, là một thiếu nữ thanh nhã như tiên, da thịt toàn thân như hạo ngọc bạch tuyết, trong suốt nhàn nhạt, giống như một bức tượng tiên nữ bằng ngọc được chạm khắc tinh tế.
- Chuẩn bị tốt rồi.
Triệu Vũ Phi thản nhiên cười, phương hoa tuyệt mỹ, khiến cho toàn trường đều cảm thấy kinh diễm.
Ngay lập tức, nàng chậm rãi bước về phía thông đạo màu xanh kia.
Thông đạo màu xanh vẫn vững vàng, không hề có một tia rung động và dị thường.
- Quả thật không thể tin nổi, tu vi Vương Giả Hư Thần Cảnh, vậy mà có thể dễ dàng vượt qua thông đạo như vậy.
- Nàng ta quả thật có huyết mạch của “Linh tộc”, Đoan Mộc gia ta có hi vọng phục hưng rồi…
Thân ảnh một vài lão bối trong Đoan Mộc gia, đều lộ ra thần sắc kích động.
Với thựclwcj của Đoan Mộc gia, nhiều nhất chỉ có thể đưa một Vương Giả bình thường tiến vào.
Mà loại tình huống của Triệu Vũ Phi, đã giúp bọn họ tiết kiệm một danh ngạch này.
- Linh tộc, lực lượng của bản thân hòa hợp với thiên địa, không gì sánh nổi, không lâu nữa, Vũ Phi có thể tấn chức Đại Đế Hư Thần Cảnh rồi.
Đoan Mộc Thanh nhìn theo bóng hình Triệu Vũ Phi biến mất, dường như gửi gắm cảm tình nào đó.
Thương Hải, Chân Vũ Thánh Địa.
Trên Vạn Cổ Thánh Phong.
Đệ tử và tinh anh của Huyền Chân Thánh Tông và Thiên U Thánh Tông, tập trung đến hai ba trăm người.
- Thời gian kết nối bên phía chúng ta, chậm trễ hơn Đại Lục Vực một chút, có lẽ phải vài ngày nữa mới có thể kết nối.
- Hai đại Tông phái Tam Tinh chúng ta liên thủ, mới có thể miễn cưỡng đưa hai vị Vương Giả thiên tài là Nam Cung Thánh và Mộng Hi vào trong.
Cao tầng của hai đại Tông môn, bắt đầu thấp giọng nghị luận.
Phạm vi kết nối của Không Gian Thần Huyễn rất rộng.
Không chỉ có thể kết nối với Đại Lục Vực, mà những thế lực Hải Vực xung quanh, chỉ cần thực lực đủ mạnh, là có thể kết nối.
Nhưng bên phía Thương Hải, bởi vì nguyên nhân điều kiện và khoảng cách, cho nên chỉ có vài Tông phái Tam Tinh là có năng lực kết nối với Không Gian Thần Huyễn mà thôi.
Bên phía Đại Lục Vực, có một vài cường Tông Nhị Tinh, cũng có thể kết nối.
Nói cách khác.
Tiến vào Không Gian Thần Huyễn, đều là những thiên tài tinh anh của các thế lực lớn tại Đại Lục Vực và những khu vực xung quanh.
Trong thế giới Tông môn thịnh thế, gần như không có truyền thừa hoặc Bí Cảnh nào có thể so sánh được với “Không Gian Thần Huyễn”.
Vạn Thánh Tông, trên thạch đài tối đen vĩ đại.
Một loạt đệ tử và lão bối tinh anh trong Tông môn, đều đang chờ đợi.
- Một vài thế lực bên phía Đại Lục Vực, có lẽ đã kết nối thành công, nhưng bên phía chúng ta, vẫn còn phải chờ một chút.
Liễu Thiên Phàm mỉm cười, đứng bên cạnh Triệu Phong.
Trong “Thần Huyễn thí tuyển”, hai người đánh ngang tay nhau.
Nhưng Liễu Thiên Phàm không chỉ không tức giận hay phẫn uất, mà còn chủ động kết làm bằng hữu với Triệu Phong.
Liễu Thiên Phàm không kiêu ngạo không nóng nảy, cũng khiến Triệu Phong sinh lòng hảo cảm, từ chỗ đối phương, hắn cũng biết được thêm một số tình huống thế lực Vương triều Đại lục.
- Những thiên tài tinh anh của Đại Càn Vương triều, U Nguyệt Vương triều và những Hải Vực xung quanh, bao gồm cả Tông phái Tứ Tinh cao không thể với tới, cũng đều tham dự Không Gian Thần Huyễn lần này.
Liễu Thiên Phàm cảm khái nói.
Để đủ điều kiện kết nối, thấp nhất cũng là Tông phái Nhị Tinh, hoặc là thế lực cấp bậc Nhị Tinh.
Trong phần đông siêu cấp thế lực tại đây, Vạn Thánh Tông nhỏ bé đến mức nào?
Triệu Phong càng thêm ý thức được, lúc Không Gian Thần Huyễn mở ra, tràng cảnh sẽ hết sức hoành tráng.
Nếu so sánh, có lẽ những truyền thừa hoặc Bí Cảnh mà trước kia hắn tiến vào, đều chẳng đáng là gì.
Trước khi kết nối.
Một vị tiền bối Vương Giả của Vạn Thánh Tông, đang giảng giải những công việc cần chú ý cho mọi người.
Đầu tiên là những nhân tố nguy hiểm trong Không Gian Thần Huyễn.
- Tiếp theo, Tông phái Tam Tinh và các thế lực cao cấp hơn, như là Hoàng tộc, Bát Đại Thần Mâu, Tông phái Tứ Tinh, các ngươi không nên mạo muội trêu chọc.
Tên Vương Giả này, nghiêm túc cảnh báo.
Dù sao đi nữa, Vạn Thánh Tông cũng đã không còn là Đại Tông Tam Tinh như thời kỳ đỉnh phong nữa rồi.
Lại nói, những thiên tài tinh anh của Tông phái Tam Tinh, Tứ Tinh, đều có thực lực đáng sợ, Tông phái Nhị Tinh căn bản không thể sánh bằng.
Cho dù dưới tình huống tu vi ngang nhau, thực lực giữa các thiên tài, cũng sẽ có sự chênh lệch rất lớn.
Lui một bước
mà nói.
Nếu không cẩn thận, sát thương tinh anh trọng yếu mà Hoàng tộc hoặc Tông phái Tứ Tinh bồi dưỡng, e rằng sẽ mang đến tai ương ngập đầu cho Vạn Thánh Tông.
- Đương nhiên, dù sao thì thế lực cấp bậc Tam Tinh, Tứ Tinh vẫn rất ít. Trong Không Gian Thần Huyễn, các ngươi sẽ gặp được càng nhiều thế lực cấp bậc Nhị Tinh hơn…
Vương Giả kia thoáng dừng lại một chút.
Tông phái Tam Tinh khác, ở Vương triều Đại lục, số lượng cũng cực ít.
Về phần Tông phái Tứ Tinh, xác suất gặp được trong Không Gian Thần Huyễn, cũng vô cùng nhỏ bé.
Đại khái là gần một ngày trôi qua…
Một luồng chấn động không gian mờ mịt, đột nhiên hiện lên trên thạch đài đen tối.
Nếu không phải Triệu Phong có cảm quan cường đại, e rằng cũng không nhất định có thể cảm ứng được.
- Có thể kết nối rồi.
Một vài Vương Giả Hư Thần Cảnh của Vạn Thánh Tông, đều cảm thấy tâm thần chấn động.
Bất chợt.
Trận pháp mở ra, trên thạch đài tối đen, xuất hiện một thông đạo màu đen, dường như có thể câu thông với bầu trời.
- Vân Hạo, chuẩn bị xong chưa?
Ánh mắt của mấy vị Vương Giả Hư Thần Cảnh, bao gồm cả một vị Đại Đế, đều hướng về phía một thanh niên cầm đầu.
Vân Hạo này, chính là danh ngạch đặc thù trong hàng ngũ lão bối tinh anh.
Thần Huyễn thí tuyển của Vạn Thánh Tông, chia ra làm lão bối và tân bối (*).
(*) thế hệ trước và thế hệ trẻ
Ngoài năm mươi tuổi, đều là lão obois.
Vân Hạo này vừa vặn năm mươi sáu tuổi, tu vi đạt tới Vương Giả Hư Thần Cảnh, tiềm lực thiên phú thật tốt.
Vạn Thánh Tông hiển nhiên cũng muốn trọng điểm bồi dưỡng hắn.
- Vân Hạo tiền bối, xin hãy chiếu cố nhiều hơn.
Trên thạch đài, một vài đệ tử hậu bối, đều cung kính nói với Vân Hạo.
Khổng Phỉ Linh và Vân Hạo, là hai thiên tài tinh anh mạnh nhất, đại biểu cho Vạn Thánh Tông.
Trên thực tế.
Khổng Phỉ Linh có được huyết mạch Hoàng Đạo, thực lực chân chính cũng không kém Vương Giả Hư Thần Cảnh bao nhiêu.
Nhưng người đầu tiên tiến vào, vẫn là Vân Hạo.
Giờ khắc này, một vài Trưởng lão Vương Giả trong Tông môn, đều lộ vẻ mặt khẩn trương chăm chú.
Phù…
Vân Hạo hít sâu một hơi, cất bước tiến vào thông đạo màu vàng nhạt kia.
Ô...ô...ô...n...g!
Hắn vừa mới bước vào, thông đạo màu vàng nhạt, đã xuất hiện xu thế không ổn định.
- Ổn định đại trận!
Phụ cận thạch đài tối đen, một vi Đại Đế Hư Thần Cảnh và tám vị Vương Giả, lập tức đồng loạt liên thủ.
Thông đạo màu vàng nhạt lúc này, mới có chút ổn định trở lại.
Trên trán Vân Hạo, ứa ra một tia mồ hôi lạnh, vội vàng tăng tốc tiến vào thông đạo màu vàng nhạt.
Thoáng chóco.
Thân ảnh của hắn đã sắp biến mất tại cuối thông đạo kim sắc.
Sắc mặt tám vị Vương Giả và một vị Đại Đế, đều hơi trắng bệch, tâm thần nguyên khí tiêu hao trầm trọng.
Ngay lúc mọi người ở đây, đều cho rằng Vân Hạo sắp thành công…
- A…
Vân Hạo đột nhiên hét thảm một tiếng, vết nứt không gian xuất hiện, lập tức xé hắn thành vô số mảnh.
Vết nứt không gian này, giống như mạng nhện, không ngừng tản mát ra một luồng khí tức cấm kỵ.
Hít…
Những lão bối hoặc đệ tử của Vạn Thánh Tông tại đây, đều sợ đến ngây người, âm thầm vuốt mồ hôi lạnh.
Trên thạch đài tối đen, thoáng chốc trở nên tĩnh mịch.
- Thất bại rồi… Vận khí của Vân Hạo, quả thật quá kém.
- Dù sao đi nữa, Vạn Thánh Tông cũng đã không còn là Tông phái Tam Tinh như năm xưa nữa rồi.
Tại chỗ, vẫn còn lưu lại thanh âm than thở tiếc hận của mọi người.
Tu vi càng cao, xác suất thành công lại càng thấp.
Trừ phi là thế lực Tông môn mạnh mẽ, hoặc là có thể chất huyết mạch đặc thù của “Linh tộc”, thậm chí là “Không Linh Thể” như Nam Cung Thánh, có độ phù hợp cực cao với không gian, như vậy mới có thể gia tăng xác suất thành công.
Thật lâu sau…
Trên thạch đài u ám, trận pháp đã ổn định trở lại, bắt đầu tiếp tục kết nối.
Người thứ hai, chính là Khổng Phỉ Linh.
Khổng Phỉ Linh chỉ có tu vi Nửa bước Vương Giả, ngược lại hữu kinh vô hiểm biến mất tại điểm cuối thông đạo.
- Còn may là Khổng Phỉ Linh không gặp phải chuyện gì.
Lúc này đám cường giả Tông môn mới thở phào một hơi.
Không phải nghi ngờ, Khổng Phỉ Linh có được huyết mạch Hoàng Đạo, tư chất tiềm lực rất cao.
Bịch bịch bịch…
Trên thạch đài tối đen, một đám đệ tử hoặc tinh anh của Tông môn, đã biến mất tại điểm cuối thông đạo.
Từ đó về sau, quả nhiên không xuất hiện bi kịch thảm khốc như “Vân Hạo” nữa.
Một lúc nào đó…
Đến lượt Triệu Phong tiến vào thông đạo vận chuyển.
- Cấp độ linh hồn của ta, có cường độ rất mạnh, không phải đơn giản…
Triệu Phong ngược lại có chút lo lắng.
Theo lý thuyết, lấy tu vi Tiểu Đan Nguyên Cảnh trung kỳ của hắn, không có gì phải lo lắng.
Nhưng lực lượng linh hồn, cũng có liên quan đến khả năng chịu tải của thông đạo.
Vụt...
Triệu Phong đem lực lượng toàn thân, thu liễm đến mức tận cùng, dè dặt bước vào thông đạo vận chuyển.
Thế nhưng.
Lúc đi được một nửa, Triệu Phong đột nhiên cảm thấy thông đạo vận chuyển thoáng lay động một trận, trái tim hắn cũng nhảy vọt lên đến cổ họng.