Bên cạnh hòn giả sơn, Triệu Phong cùng Nam Cung Thánh nhất tề đột phá, sau khi lại củng cố thêm nửa ngày, liền nhanh chóng xuất phát hướng chỗ sâu trong Tà Dương Phủ bay đi.
Bởi vì tu luyện đột phá, hai người đã lãng phí mất thời gian ba ngày. Tiến trình này, có lẽ sẽ lạc hậu so với một ít các thế lực thiên tài tinh anh.
Vụt...
Một tầng hư mang ngân tử sắc cường thịnh bao phủ hai người, lấy tốc độ kinh người hướng bên trong hư không thiểm độn mà đi.
Trong quá trình xâm nhập, hai người vẫn thỉnh thoảng phát hiện một ít kỳ ngộ hấp dẫn.
Trong tòa phủ đệ của Thần này, một số vật dụng này nọ thật tầm thường, đối với cường giả ngoại lai mà nói, đều là tuyệt thế trân bảo cực kỳ hiếm có, thậm chí chưa từng nghe nói qua.
Mà trân tài dị bảo bình thường, Triệu Phong cùng Nam Cung Thánh cũng sẽ không để mắt tới.
Chỉ có một vài trân tài dị bảo cực kỳ có giá trị hoặc công dụng cực tốt, hai người mới ra tay.
Nửa ngày sau, hai người Triệu Phong đã tiến vào chỗ sâu trong Tà Dương Phủ.
Trong tầm mắt, xuất hiện một mảnh lớn lầu các cung điện… Giữa từng tòa từng tòa kiến trúc hùng vĩ kỳ dị kia đều có các dãy hành lang hoặc là cầu nối liên tiếp lại với nhau.
Những tòa kiến trúc này, phong cách phần lớn là sắc điệu u ám, lấy màu sắc tím tái hoặc đỏ sậm chiếm đa số.
Ở trung tâm phần đông các tòa kiến trúc, có một tòa bảo tháp tử tinh cao chọc thẳng tận trời, toàn thân do vô số ngọc thạch tử sắc trong suốt xây dựng mà thành.
Tòa bảo tháp tử tinh kia, đứng ở khoảng cách cực xa, cũng đã cảm nhận được một cỗ uy thế khủng bố áp bách truyền tới.
Một ít kẻ ngoại lai phụ cận, chân nguyên trong cơ thể chợt run sợ khó hiểu, không dám cùng tòa bảo tháp tử tinh kia trực diện chống đỡ. Nếu không, cỗ áp lực kia sẽ tăng lên thêm gấp bội.
- Ọc…
Trên một dãy hành lang, một gã nam tử huyền giáp tuấn lãng chợt phun ra một búng máu, sắc mặt có chút trắng bệch.
- Tề công tử, chớ đối kháng với uy thế của tòa bảo tháp tử tinh kia!
Bên cạnh hắn, một vị lão giả tóc hoa râm vội hô nhỏ một tiếng.
Tu vi của nam tử huyền giáp tuấn lãng cùng lão giả tóc hoa râm cũng đều cao tới Vương Giả Hư Thần Cảnh, nam tử huyền giáp lại càng là Vương Giả cấp Lĩnh Vực.
Chi tiểu đội này, chính là xuất thân từ Tề Công Phủ, một trong mười tám Châu của Vương triều Đại Càn.
- Tòa bảo tháp tử tinh kia, chỉ sợ có quan hệ đến trung tâm của Tà Dương Phủ. Mỗi một khối ngọc thạch tử sắc dùng để xây dựng tòa bảo tháp, phẩm chất uy năng ít nhất cũng tương đương với Thần Tinh thứ phẩm bình thường!
Lão giả tóc hoa râm có chút kinh ngạc nói.
Lão giả tóc hoa râm này vốn là một vị Nửa bước Vương Giả của Tề Công Phủ. Sau khi tiến vào Không gian Thần Huyễn, đặc biệt là Tà Dương Phủ, dưới cơ duyên tương trợ, rốt cuộc cũng đột phá, tiến vào Vương Giả.
Trên thực tế, đại bộ phận thiên tài tinh anh tiến vào Không gian Thần Huyễn hoặc nhiều hoặc ít đều có chút đột phá.
Dù sao, danh ngạch mà các thế lực lớn sàng chọn, dù không phải là tuyệt đỉnh thiên tài, thì cũng là người nổi bật trong đám lão bối.
- Chúng ta đã lạc hậu so với mấy thế lực Thiên Huyền Cung, Hoàng tộc Đại Càn rất nhiều!
Tề công tử mặc huyền giáp, uống vào một giọt trân lộ kỳ dị tìm được từ trong Tà Dương Phủ, thương thế nhanh chóng khỏi hẳn, thậm chí quang trạch trên mặt, so với bình thường còn muốn tốt hơn một chút.
Đám người Tề Công Phủ thoáng chỉnh đốn một chút, sau đó cẩn cẩn thận thận hướng tầng sâu trong Tà Dương Phủ tiến hành thăm dò.
Một đường đi tới này, các thế lực lớn ở bên trong Tà Dương Phủ cũng đều gặp phải một ít nguy hiểm.
Cái gọi là nguy hiểm này, đối với Tà Dương Phủ mà nói, có lẽ chỉ là chuyện tình thật bình thường, nhưng đối với những kẻ ngoại lai mà nói, lại chính là một hồi nguy cơ lớn lao.
Ví dụ như nói, một loại thực vật gai độc nào đó, một cái vũng nước nào đó, một bãi nước đen hôi thối nào đó, cũng có thể loại bỏ Nửa bước Vương Giả, thậm chí Vương Giả bình thường!
Cho nên, trong quá trình đi tới, các đoàn đội thế lực lớn đa phần vẫn luôn duy trì cảnh giác.
Vụt...
Đúng lúc này, hai cái thân ảnh bao phủ trong một tầng hư mang ngân tử sắc đã bay đến phiến cung điện chỗ sâu trong phủ đệ này.
- Tử Phát Song Tà!
Đám người Tề Công Phủ kinh sợ hét lớn một tiếng, từng tên từng tên lộ ra vẻ mặt cừu thị hoặc kinh hoảng.
Trên mặt Tề công tử cùng lão giả tóc hoa râm cũng lộ ra một mảnh sát khí căm thù, trên người chấn động quang huy vĩ lực, trực tiếp truy sát mà đến.
- Tặc tử! Chạy đi đâu…
Tề công tử huyền giáp quát lạnh một tiếng, thần tình âm lệ cùng phẫn nộ, là kẻ đầu tiên truy kích tới.
Vụt...
Hư mang ngân tử sắc đáp xuống trên một cái đình cao, vẻ mặt Triệu Phong cùng Nam Cung Thánh đều là biểu tình nghi hoặc.
- Tử Phát Song Tà, đám các ngươi dám đánh lén, cướp đoạt Tề Công Phủ ta, lại còn giết chết hai gã đệ tử Tề Công Phủ! Bút sổ sách này nên tính như thế nào đây?
Lão giả tóc hoa râm trầm giọng nói.
- Đánh lén, cướp đoạt Tề Công Phủ?
Triệu Phong cùng Nam Cung Thánh liếc mắt nhìn nhau, đều cảm thấy kỳ diệu khó hiểu.
Đúng vậy, bọn họ từng ở trong Không gian Thần Huyễn đánh cướp qua không ít thế lực.
Nhưng dường như, không có xuống tay đối với Tề Công Phủ a!
Ít nhất là sau khi tiến vào Tà Dương Phủ, Triệu Phong cùng Nam Cung Thánh liền thay đổi lộ tuyến phát triển, không còn ra tay đánh cướp các thế lực khắp nơi nữa.
Hai người Triệu Phong cho dù cường đại đến đâu, cũng không muốn đắc tội với tất cả các thế lực.
Cho dù ở trong Không gian Thần Huyễn không sợ, đợi sau khi về đến Đại lục Vương triều, bị một đám Tông phái Tam Tinh, Tứ Tinh này chất vấn truy sát, há có thể chịu nổi?
Đúng lúc này, nam tử huyền giáp cùng lão giả tóc hoa râm của Tề Công Phủ đã từ hai bên đánh tới.
- Thôi Xán Thiên Tinh!
Nam tử huyền giáp tay cầm một cây trường thương. Khoảnh khắc một thương đâm ra, khắp hư không giống như là có vô số ngôi sao bạo liệt đầy trời, khí tức thê hàn đến tận xương tủy xuyên thấu khắp các góc không gian!
Một thương đơn đơn giản giản kia còn dung nhập một cái không gian hư ảnh trầm trọng lạnh như băng.
Luận thực lực, Tề công tử huyền giáp này đã tiếp cận Cửu U Cung Cưu Vô Kỵ kia! Ở trong Không gian Thần Huyễn, hắn cũng tăng tiến tu vi không nhỏ.
- Điêu trùng tiểu kỹ!
Một gã thanh niên huyền y tóc tím vũ điệu, mang theo một mảnh bóng ảnh hư quang ngân tử sắc chói mắt, mạnh mẽ đụng thẳng về phía Tề công tử huyền giáp.
Một mảnh bóng ảnh hư quang ngân tử sắc kia mơ hồ vẽ ra một cái không gian ngân tử sắc cơ hồ như thực chất, bùng nổ một cỗ lực lượng không minh yêu dị đủ để cho Đại Đế động dung.
Ầm... Phốc…
Hai đạo thân ảnh, hai cái Không gian Lĩnh Vực ở giữa không trung chạm với nhau.
- Không tốt!
Tề công tử huyền giáp hô to một tiếng. Một thương đỉnh phong súc lực mà đến kia của hắn, đã bị một cỗ lực lượng không minh tà dị thôn phệ mất!
Chợt, một mảnh ngân tử ba nhận lạnh thấu xương tầng tầng cắt đứt không gian mà đến.
Ô...ô...ô...n...g! Leng keng! Đinh!
Tề công tử liên tục bại lui, một mảnh tinh huy lạnh như băng chói mắt trên người hắn chợt ảm đạm đi hơn phân nửa. Bộ huyền giáp trên người hắn cũng lưu lại một mảnh dấu vết cắt đứt chằng chịt.
Nếu như không có kiện huyền giáp cường đại tiếp cận Thần binh Thiên cấp kia bảo hộ, Tề công tử cho dù không chết cũng bị lột một lớp da.
Cùng lúc đó, chiến đấu giữa Triệu Phong cùng lão giả tóc hoa râm bên kia cũng đã chấm dứt.
- Cút!
Một quyền đơn đơn giản giản của Triệu Phong phát ra một đạo quyền kình kim lam sáng lạn, ngoài mặt dâng lên một tầng điện văn lực phách mãnh liệt.
Ầm...
Một phiến khu vực hư không cũng truyền đến một cỗ cảm giác trầm trọng, phảng phất như có một tòa núi cao khổng lồ chợt buông xuống.
- A!
Lão giả tóc hoa râm vừa mới vào Hư Thần Cảnh kia kêu thảm một tiếng, quang huy vĩ lực vỡ tan, thân thể giống như diều đứt dây, từ giữa không trung rơi thẳng xuống, toàn thân một trận cháy xém.
Chỉ bằng vào một quyền, Triệu Phong chỉ dựa vào lực lượng Thánh Lôi Thể, đã chính diện đánh trọng thương lão giả tóc hoa râm kia!
- Hít…
Đám Nửa bước Vương Giả Tề Công Phủ đuổi tới phía sau, từng tên từng tên hít mạnh một ngụm lãnh khí, sắc mặt trắng bệch.
Chỉ vừa mới đối mặt, Tề công tử cùng lão giả tóc hoa râm đã khoảnh khắc bại lui.
Trong đó, lão giả
tóc hoa râm Hư Thần Cảnh càng là bị gã thiếu niên tóc tím Đại Đan Nguyên Cảnh kia đánh một quyền khiến cho trọng thương!
- Đệ tử Tề Công Phủ, nếu đám các ngươi không cấp cho ta một cái thuyết pháp, đừng mơ tưởng có thể toàn thân trở ra!
Nam Cung Thánh hừ lạnh một tiếng.
Hai người Triệu Phong đột nhiên lọt vào công kích của Tề Công Phủ, cũng đều cảm thấy kỳ diệu khó hiểu.
- Tử Phát Song Tà! Hiện tại đại nạn trước mắt, tất cả mọi người đã bước chung một thuyền, đám các ngươi vẫn là bản tính không thay đổi, xuống tay đối với các đồng đạo nhân loại…
Lão giả tóc hoa râm ngồi bệt trên mặt đất, vẻ mặt bi thương nói.
- Xuống tay? Chúng ta chưa từng xuống tay qua với các ngươi a!
Nam Cung Thánh nổi giận nói.
Triệu Phong thì lại đứng lặng một bên, cặp mày khẽ nhíu lại, không khỏi suy tư một trận.
- Đừng giả ngây giả dại nữa!
- Hai ngày trước, thời điểm Tề Công Phủ ta đang toàn lực thu hoạch Thiên Lộ Trân Thủy, đã bị hai người các ngươi đánh lén tập kích!
- Chính là hai tên tặc tử này! Cho dù các ngươi có hóa thành tro, chúng ta cũng có thể nhận ra!
- …
Đám người Tề Công Phủ nhất thời kích động phẫn nộ chỉ trích.
Tất cả mọi người cũng đều nhận định, Tử Phát Song Tà đã từng xuống tay đối với bọn họ.
- Hừ! Tử Phát Song Tà! Các thế lực bị đám các ngươi xuống tay cũng không chỉ một hai cái!
- Hiện tại, tất cả mọi người đều đã liên thủ lại, muốn đem bọn ngươi diệt trừ!
Những người này vừa sợ vừa hận, cũng không dám dễ dàng động thủ.
Triệu Phong cùng Nam Cung Thánh liếc mắt nhìn nhau, cũng cảm giác có gì đó không thích hợp.
- Tử Phát Song Tà! Để mạng lại!
Trên một dãy hành lang cách đó không xa, gần mười đạo thân ảnh chợt bay vọt mà đến.
Hai gã Vương Giả dẫn đầu, phân biệt là một gã thanh niên hắc bào, một mỹ nữ tóc lam quốc sắc thiên hương.
- Người của Khương gia!
- Khương Thần! Còn có Đệ nhất mỹ nữ Khương gia Khương Phi Tuyết!
Đám người Tề Công Phủ bên này nhìn thấy người mới đến, sắc mặt nhất thời vui mừng.
Triệu Phong cùng Nam Cung Thánh, cùng người Khương gia đã từng giao thủ qua, có thể nói là rất quen thuộc. Chẳng qua, Đệ nhất mỹ nữ Khương gia từng bị Triệu Phong cướp đoạt kia, không ngờ hiện tại cũng đã tấn chức Vương Giả.
Vốn sau tràng bao vây tiễu trừ kia thất bại, đám người Khương gia đã từ bỏ việc truy sát đối với Tử Phát Song Tà. Huống chi sau khi tiến vào Tà Dương Phủ, mọi người cũng đã bị Diệt Thế Hắc Giao Long áp chế, đều là người trên cùng một thuyền cả.
- Tử Phát Song Tà!
Khương Phi Tuyết tóc lam ôn nhu kia, cắn răng hét lớn:
- Đám các ngươi lúc trước cướp đi Thủy Mẫu Chi Tinh của ta, ta đã không tính toán nữa! Không ngờ sau khi tiến vào Tà Dương Phủ, lại đánh lén giết chết một người, tàn hại hai người của Khương gia ta, đánh cướp Ngũ Huyền Trọng Thủy mà chúng ta thật không dễ dàng mới tìm được!
- Triệu Phong! Nam Cung Thánh! Trước khi hóa giải nguy cơ của Diệt Thế Hắc Giao Long, chúng ta phải xử lý hai tên bại hoại đám các ngươi!
Khương Thần phi thân mà đến, cùng với đám người Tề Công Phủ tiến hành giáp công hai người Triệu Phong.
Hai người Triệu Phong vẫn cảm thấy vô cùng mơ hồ.
Sau khi tiến vào Tà Dương Phủ, hai người thật sự không có kết thù kết oán cùng bất luận kẻ nào.
Dù sao trước mắt, tất cả mọi người đều đang bị Diệt Thế Hắc Giao Long áp chế, một điểm cái nhìn đại cục ấy, Triệu Phong vẫn là hiểu được.
- Trước lui đã!
Triệu Phong cùng Nam Cung Thánh nhất tề nảy sinh cùng một ý niệm.
Vụt...
Hai người ở trong một tầng hư mang ngân tử sắc, nhanh chóng rút lui.
- Lưu lại!
Ba đại Vương Giả Khương Thần, Khương Phi Tuyết, cùng với Tề công tử huyền giáp đồng thời ra tay ngăn cản.
Ầm ầm ầm...
Một tầng hư mang ngân tử sắc yêu dị chói mắt thẩm thấu cả một phương hư không. Đồng thời, một cỗ điện văn lực phách Thánh Thể bá đạo bễ nghễ giống như núi cao oanh áp xuống, khiến cho thể phách khí huyết mọi người chấn động một trận.
Thình thịch! Thình thịch! Thình thịch!
Ba đại Vương Giả vừa mới ra tay, toàn bộ đều bị đẩy lui về phía sau. Khương Phi Tuyết mới vào Hư Thần Cảnh, thì càng bị đánh bay ra ngoài, khóe miệng tràn ra một búng máu, tiếu dung tái nhợt.
- Tử Phát Song Tà này, thực lực càng ngày càng cường đại…
Vẻ mặt mọi người đội ngũ song phương tràn ngập kinh hãi.
- Tử Phát Song Tà này, vừa rồi xuống tay, dường như còn có chút giữ lại…
Lão giả tóc hoa râm lúc trước đã bị đánh trọng thương kia, vẻ mặt ngưng trọng, ánh mắt lóe sáng.
Vụt vụt vụt...
Một lúc sau, mười mấy hai mươi đạo thân ảnh, từ trong một tòa điện các đối diện phóng chạy mà đến.
- Thiên Huyền Cung!
Sắc mặt đám người Khương gia cùng Tề Công Phủ ở đây nhất thời vui mừng.
Chỉ là, đám người Thiên Huyền Cung đã tới chậm một bước, Tử Phát Song Tà kia giống như quỷ mị, đã không thấy bóng dáng đâu nữa.
- Đã tới chậm rồi! Tử Phát Song Tà dường như cảm ứng được, trước tiên đã đi rồi!
Ba đại thiên tài Vương Giả Thiên Huyền Cung, Hiên Viên Văn, Gia Cát sư huynh, cùng với nữ tử áo hồng nhanh chóng tiến tới.
Trong mắt ba đại thiên tài Vương Giả cũng lộ ra một tia lãnh lệ.
- Hừ! Tử Phát Song Tà này, thật sự là ngại mạng quá dài mà! Ngay cả người của Thiên Huyền Cung chúng ta cũng dám ra tay đánh lén, tuy rằng không để cho bọn họ thực hiện được!
Vẻ mặt nữ tử áo hồng phủ đầy sương lạnh.
- Chư vị yên tâm, ta nhất định sẽ chính tay thu thập Tử Phát Song Tà kia!
Trên khuôn mặt tuấn nhã của Hiên Viên Văn hiện lên một chút tức giận cùng sát khí.
Bỗng đột nhiên, trong cặp mắt của hắn phun trào ra một cỗ ý chí thần quang làm cho người ta sợ hãi, có loại ý cảnh xỏ xuyên qua hoàn vũ, diệt sát hết thảy!
- Ý chí Đại Đế!
- Cỗ ý chí này, tựa hồ so với ý chí Đại Đế bình thường, còn cường đại hơn một chút…
Đám người Khương gia cùng Tề Công Phủ đều kinh hãi thất sắc.
Đối với điều này, đám người Thiên Huyền Cung không chút nào ngoài ý muốn.
- Nếu không phải là do cố ý áp chế, Hiên Viên sư đệ trước khi tiến vào Không gian Thần Huyễn, đã tấn chức Hư Thần Đại Đế lâu rồi!
Gia Cát sư huynh bình đạm nhẹ nhàng nói.
Đám người Khương gia cùng Tề Công Phủ khiếp sợ rất nhiều, lộ ra sắc mặt vui mừng. Có Hiên Viên Văn cường đại như thế ra tay, muốn thu thập Tử Phát Song Tà kia còn không phải dễ như trở bàn tay hay sao?