Chúa Tể Chi Vương

Uy Hiếp Quần Hùng


trước sau

Lúc hai người Triệu Phong bước vào Luyện Chú lâu, cảm quan đều bị thần u của một đao tinh diệu kia lấn áp, ý chí tinh thần giống như bị chém phá, cảm thấy lạnh lẽo như băng.

Đao mang trắng tinh rực rỡ kia, chém phá hư không, bễ nghễ vạn vật, một chuỗi điện mang tuyết lân bắn tung tóe, giống như đem toàn bộ không gian nghiền thành mảnh vụn.

- Hiên Viên Văn thành công rồi.

Trong Luyện Chú lâu, một trận kinh thán vang lên, trong mắt tuyệt đại đa số cường giả, đều lộ vẻ kiêng kỵ và kính phục.

Hiên Viên Văn này quả không hổ là thiên kiêu cái thế của Tông phái Tứ Tinh “Thiên Huyền Cung”, tuổi còn trẻ đã tấn chức Đại Đế Hư Thần Cảnh, còn được Thứ Thần Khí chấp nhận.

Trên Đại Càn Hoàng Bảng, Hiên Viên Văn xếp hàng thứ bảy, trong đám thiên tài tiến vào Không Gian Thần Huyễn, xếp hạng cũng là cao nhất.

Nếu như có thể sống sót rời khỏi Không Gian Thần Huyễn, xếp hạng của Hiên Viên Văn, ít nhất sẽ còn tăng thêm vài bậc nữa.

- Không hổ là Thứ Thần Khí…

Bước chân của Triệu Phong thoáng ngừng lại, nhưng vẫn tiếp tục bước vào Luyện Chú lâu.

Mặc dù hắn cũng có một kiện Thứ Thần Khí, nhưng chẳng qua chỉ là loại phụ trợ, cũng không có năng lực công kích gì.

Mà uy lực của đao mang Thứ Thần Khí, lại mơ hồ vượt qua cấp độ Đại Đế, có thể uy hiếp cả Thánh Chủ Huyền Quang Cảnh.

Đương nhiên.

Thứ Thần Khí uy lực vĩ đại bực này, Hiên Viên Văn vẫn còn chưa thể chân chính nắm giữ trong tay. Cho dù đã được Thứ Thần Khí tán thành, nhưng khi nắm đao này trong tay, Hiên Viên Văn vẫn gặp phải thiệt thòi rất lớn.

Lúc này.

Trên gương mặt tuấn lãng của Hiên Viên Văn đã nghẹn đỏ bừng, vận chuyển lực lượng toàn thân, mới có thể nắm giữ được Thứ Thần Khí.

Trước mắt, hắn tạm thời không cầu có thể khống chế được thanh đao trong tay, chỉ cầu có thể tạm thời ổn định nó là tốt rồi.

- Chỉ khi đạt tới cấp độ Bán Thần, mới có thể phát huy được uy lực chân chính của Thứ Thần Khí.

Nam Cung Thánh khẽ nói.

Hai người không khỏi nghĩ đến Bán Thần Côn Vân.

Thành tựu của Bán Thần Côn Vân vào thời kỳ đỉnh phong, có thể nói là vô cùng huy hoàng, e rằng trong hàng ngũ Bán Thần, cũng là tồn tại hết sức mạnh mẽ.

Trước kia, lúc ở “Bách Bảo Lâu” trong Bán Thần Di Viên.

Càn Khôn Kiếm và Tỏa Thiên Cung mà Triệu Phong đạt được, còn chưa phải là bảo vật ở tầng cao nhất.

Có thể đoán được, trong tay Bán Thần Côn Vân, rất có khả năng có được Thánh Khí truyền thừa, Thần binh Thiên cấp, thậm chí có Thứ Thần Khí cũng không phải là chuyện lạ.

- Chúc mừng Hiên Viên Văn sư huynh.

Đám Vương Giả của Thiên Huyền Cung, đều lộ vẻ mừng rỡ, có vài phần ngưỡng mộ và kính phục.

- Bảo vệ Hiên Viên sư đệ.

Nữ tử áo hồng dẫn theo mấy người, bảo hộ xung quanh Hiên Viên Văn.

Vụt...

Gia Cát sư huynh cũng nhanh chóng tiếp cận, cảnh giác những kẻ phương khác.

- Không cần.

Hiên Viên Văn hít sâu một hơi, ý chí Đại Đế trên người, dưới sự trùng kích từ áo nghĩa và uy thế của Thứ Thần Khí, lại càng cường thịnh mạnh mẽ hơn.

Đồng thời, tinh khí thần của hắn cũng có chút tiêu hao.

Tại một nơi khác.

- Mau dốc sức…

Ba đại hoàng tử của Hoàng tộc, hợp lực thu lấy Thứ Thần Khí “Khuyết Khẩu Phủ”.

Trong đó, Cửu hoàng tử thực lực mạnh nhất là chủ lực, đang đứng tại vị trí trung tâm.

Dưới sự hợp sức của ba người, “Khuyết Khẩu Phủ” kia đang chậm rãi hạ xuống.

Ô...ô...ô...n...g!

Đột nhiên, thể tích của Khuyết Khẩu Phủ chợt hóa thành một tòa núi nhỏ, gần như chạm đến đỉnh của Luyện Chú lâu, toàn thân phiếm động một tầng ô quang nặng nề, trong hư không mơ hồ truyền đến một trận rung động.

Trong khoảnh khắc đó.

Toàn bộ người trong Luyện Chú lâu, đều cảm thấy một luồng áp bách nặng nề khó hiểu.

Ọc…

Vài vị Vương Giả bình thường ở gần đó, ngay lập tức hộc máu, thân hình lung lay không vững.

- Khống chế được rồi…

Ba đại hoàng tử hợp lực, miễng cưỡng ép Khuyết Khẩu Phủ bằng tòa núi nhỏ xuống.

Ô...ô...ô...n...g!

Khuyết Khẩu Phủ vĩ đại, thể tích chậm rãi áp súc, khống chế trong phạm vi vài chục trượng, khí tức cũng thu liễm hơn rất nhiều.

Bởi vì Khuyết Khẩu Phủ này có chút tương tự Thần binh hạng nặng, cho nên càng khó khống chế hơn.

Ba đại hoàng tử hợp lực, mới có thể miễn cưỡng ổn định nó.

Nhất thời.

Hai kiện Thứ Thần Khí có khuyết điểm tại nơi này, đều đã có chủ nhân tạm thời nắm giữ.

Thiên Huyền Cung và Hoàng tộc, chính là hai đội ngũ có thực lực hùng hậu nhất nơi này, đám thế lực Vương Giả khác, tự nhiên không dám tùy tiện nhúng tay.

- Ồ? Tử Phát Song Tà…

Trong Luyện Chú lâu, không biết là kẻ nào đột nhiên kinh hô một tiếng.

- Mọi người cẩn thận, hai tên tặc tử này lại tới rồi…

Một vài thế lực Vương Giả ở đây, đều lộ vẻ cảnh giác.

Dù sao đi nữa, Tử Phát Song Tà cũng nổi danh là đánh lén, cướp đoạt của người khác, cho đến nay còn chưa từng chịu phải thiệt thòi.

- Trong Luyện Chú lâu này, dường như chỉ có Thần binh khí cụ trên giá vũ khí, là vẫn hoàn chỉnh…

Triệu Phong truyền âm cho Nam Cung Thánh.

Dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, “Song Tà” kia không coi ai ra gì, vẫn tiếp tục tiến vào sâu trong hỏa lô.

- Tử Phát Song Tà, các ngươi còn dám trở về, thật đúng là tự tìm tử lộ.

Trong Luyện Chú lâu, có một vài Vương Giả không biết nội tình, còn cho rằng đây chính là Song Tà lúc trước đã ra tay, hoặc là Song Tà giả mạo.

Chỉ có những cường giả vừa trở về, là trong mắt vẫn còn vài phần kính sợ.

- Tử… Phát… Song… Tà.

Sau khi Hiên Viên Văn ổn định Thứ Thần Khí, trong mắt chợt bắn ra một tia sát khí lạnh thấu xương.

Thoáng chốc.

Một luồng ý chí sức mạnh to lớn khôn cùng, chấn động phương diện linh hồn, bao phủ lấy hai người Triệu Phong, khí thế che trời lấp đất.

- Hiên Viên sư đệ, dừng tay…

Gia Cát sư huynh muốn ngăn cản, đã không còn kịp nữa.

- Hiên Viên Văn, ngươi hãy dẫn đầu, mọi người cũng bắt Song Tà.

Mà trên sân, còn truyền đến không ít thanh âm tán thành Hiên Viên Văn thảo phạt Tử Phát Song Tà.

Vài tên Vương Giả còn lại của Thiên Huyền Cung, như nữ tử áo hồng, không biết nội tình, cũng tràn ngập đối địch với Triệu Phong.

Trước đây.

Tử Phát Song Tà giả mạo, thậm chí còn dám đánh lén cả Thiên Huyền Cung.

Ầm…

Thoáng chốc, luồng ý chí sức mạnh to lớn kia, đã bao trùm lên hai người Triệu Phong.

Trên thực tế.

Một vài Vương Giả vừa rút về, còn mang tâm lý chờ xem kịch vui.

Bởi vì bọn họ đã từng thấy Triệu Phong dùng sức một người, đánh cho hai tên Lam Giao Vương kia chạy trối chết.

Như vậy, đối diện với Đại Đế vừa tấn chức, lại nắm giữ Thứ Thần Khí mạnh mẽ chưa từng có như Hiên Viên Văn, liệu Tử Phát Song Tà từ trước tới nay vẫn thuận lợi, còn có thể toàn thân trở ra hay không?

- Hừ!

Triệu Phong hừ lạnh một tiếng, vẫn đi về phía trước, cũng không hề dừng lại chút nào.

Ô...ô...ô...n...g!

Mắt thường chỉ thấy một tầng sương trắng kỳ dị, bao trùm quanh thân hai người.

- Tiểu Thế Giới… Ồ? Thứ Thần Khí…

Hiên Viên Văn thoáng giật mình, hắn vừa tấn chức Đại Đế, nhưng vẫn chưa hình thành Tiểu Thế Giới.

Hơn nữa, Tiểu Thế Giới có sẵn của “Mê Không Giới”, lại không phải bình thường.

Khó hiểu nhất chính là.

Ý chí Đại Đế của hắn trùng kích, lại như đá chìm vào đáy biển, không hề có động tĩnh gì.

- Làm sao có thể, Tiểu Thế Giới thuộc phương diện vật chất, cũng không có bao nhiêu năng lực phòng ngự trước lực lượng ý chí. Huống chi, trong Tà Dương Phủ, Tiểu Thế Giới của
ngoại giới, hoặc là Không Gian Lĩnh Vực, đều sẽ bị áp chế, rất khó có thể hoàn toàn hiện ra…

Hiên Viên Văn có chút thất thần.

Hắn đã tấn chức Đại Đế, tầm mắt tự nhiên không giống bình thường.

- Ta không tin.

Hiên Viên Văn đem ý chí Đại Đế thúc dục đến mức tận cùng, sức mạnh to lớn của thiên địa, đè ép lên hai người Triệu Phong.

Trong lòng Nam Cung Thánh chấn động, luồng ý chí Đại Đế tuyệt cường kia, giống như xuyên suốt hết thảy, chém phá toàn bộ ý cảnh, khiến linh hồn của hắn bị đè nén một trận.

Khóe miệng của Triệu Phong, chợt nhếch lên một tia châm biếm.

Một màn quỷ dị xuất hiện.

Ầm…

Thân hình Hiên Viên Văn đột nhiên rung lên, hét lớn một tiếng, sắc mặt đại biến, tại phương diện linh hồn như có vạn lôi chấn vang.

- Hiên Viên sư đệ, ngươi không sao chứ.

Đám người nữ tử áo hồng, Gia Cát sư huynh, đều kinh hãi tột độ.

Hiên Viên Văn ổn định thân hình, trên mặt đỏ bừng, Thứ Thần Khí trong tay, cũng thiếu chút nữa mất đi khống chế.

Hắn cảm giác ý chí Đại Đế của mình, lọt vào một tầng rào cản vạn lôi bất hủ.

Lần đầu tiên, ý chí Đại Đế của hắn, lại như đá chìm đáy biển.

Lần đầu tiên, hắn lọt vào phản phệ đáng sợ như vậy, loại cảm giác như lôi kích tê dại, mơ hồ theo ý chí Đại Đế truyền vào tâm hồn.

- Hiên Viên Văn, ngươi tốt nhất nên nắm giữ Thứ Thần Khí của bản thân trước đi.

Triệu Phong thản nhiên cười.

Hắn mang theo Nam Cung Thánh, vẫn không coi ai ra gì, tiến về phía hỏa lô.

- Ngươi…

Hiên Viên Văn nghẹn khuất, trên gương mặt tuấn tú lúc đỏ lúc xanh, không biết là tức giận hay là áp lực do Thứ Thần Khí mang đến.

Nhưng quả thật, bởi vì một thoáng phân tâm của hắn vừa rồi, nên Thứ Thần Khí trong tay thiếu chút nữa đã mất đi khống chế.

Giống như, thiếu niên tà di kia, quả thật đang hảo ý nhắc nhở hắn.

Một màn này, khiến cho rất nhiều thiên tài Vương Giả ở đây, đều trợn mắt há hốc mồm.

- Hai tên tặc tử kia, không ngờ lại không thèm để ý đến ý chí Đại Đế của Hiên Viên Văn.

- Không chỉ như vậy, dường như Hiên Viên Văn còn chịu thiệt thòi nữa?

- Hiên Viên sư đệ phải ổn định Thứ Thần Khí, e rằng không thể dốc hết toàn lực, cho nên mới để Song Tà này đắc ý.

Trên sân nổi lên một trận sóng lớn, đám Vương Giả ở đây, đều không khỏi thảo luận một phen.

Người vốn muốn xem trò hay, cũng cảm thấy vô cùng ngoài dự liệu, sắc mặt cực kỳ quái dị.

- Hiên Viên sư đệ.

Vẻ mặt Gia Cát sư huynh trở nên nghiêm trọng, một bàn tay đặt trên người Hiên Viên Văn.

- Gia Cát sư huynh…

Sau khi Hiên Viên Văn ổn định Thứ Thần Khí, lại hướng ánh mắt về phía cố vấn của đội ngũ.

- Nói đến thì dài, nhưng Triệu Phong này, chúng ta ngàn vạn không nên khinh suất đắc tội.

Gia Cát sư huynh trịnh trọng nói.

Lời này vừa nói ra, vài vị Vương Giả khác của Thiên Huyền Cung, như đám người nữ tử áo hồng, đều cảm thấy kinh ngạc.

Nhưng biểu hiện mạnh mẽ của Tử Phát Song Tà, đã khiến cho mấy người của Thiên Huyền Cung, cảm thấy giật mình ngoài dự liệu.

Lời nói của Gia Cát sư huynh, càng khiến mọi người coi trọn hơn.

- Tên tặc tử kia, không ngờ lại chiếm được Thứ Thần Khí “Mê Không Giới”, dường như ngay cả Hiên Viên Văn đang bị hạn chế, cũng không làm gì được hắn.

“Thập Tam hoàng tử” bên phía Hoàng tộc, không khỏi cắn răng, vẻ mặt tràn ngập oán hận.

Bát hoàng tử và Lạc Tôn nhìn nhau, thần sắc trở nên ngưng trọng.

Hai người bọn họ, không chỉ từng tiếp xúc với Triệu Phong một hai lần, nhưng mỗi lần gặp mặt, đối phương đều khác một trời một vực, càng thần bí khó lường và khiến người ta kiêng kỵ hơn.

Đối phương giống như một cái động không đáy, càng tiến sâu vào thăm dò, lại càng cảm thấy đáng sợ.

Lúc này.

Tử Phát Song Tà vẫn thản nhiên chậm rãi tiếp cận khu vực hỏa lô, quỹ tích này, cũng giống hệt hai người Lam Giao Vương lúc trước.

Một vài Vương Giả đã rút về, như đám người Gia Cát sư huynh, đều đem chuyện truy kích ở bên ngoài, kể lại một lượt.

- Song Tà lúc trước giả mạo, chính là Lam Giao Vương và Thiên Biến Huyễn Long.

- Hai người Lam Giao Vương, bị một mình Triệu Phong đánh bại? Còn bị đối phương cướp đi Thứ Thần Khí?

Trong Luyện Chú lâu, một vài Vương Giả biết được tin tức, đều chấn động vô cùng.

Mạnh như Hiên Viên Văn, sau khi biết được tin tức này, ánh mắt lúc nhìn Tử Phát Song Tà, cũng có vài phần kiêng kỵ.

Giờ phút này, trong Luyện Chú lâu.

Ba phương mạnh nhất là Hiên Viên Văn, ba đại hoàng tử, Tiểu Kiếm Thánh, đều vị “tuyệt thế Thần binh” mà phân tâm.

Hai người Triệu Phong tiến vào lúc này, có thể nói là hoành hành vô kỵ.

- Triệu Phong, nếu như vừa rồi thực sự động thủ…

Nam Cung Thánh thầm vuốt mồ hôi lạnh một phen.

- Nếu như chính diện chiến đấu, chúng ta muốn chống lại Hiên Viên Văn hoặc là ba đại hoàng tử liên thủ, phần thắng tương đối nhỏ. Thế nhưng, cục diện đã bị chúng ta trấn áp rồi.

Triệu Phong khẽ cười.

Nam Cung Thánh nghe vậy, không khỏi quan sát xung quanh, chỉ thấy phần đông Vương Giả, đều lộ vẻ kiêng kỵ và cảnh giác, thậm chí còn có một số người trốn tránh, không dám nhìn thẳng bọn hắn.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện