Chúa Tể Chi Vương

Rời Khỏi Tông Môn


trước sau

- Triệu Phong ngày xưa đã không còn. Ta tên Triệu Phong, Tả Đồng Thiên Quân tại Thương Hải – Chính là tên của ta.

Thanh âm này vang vọng thiên địa, xuyên thấu linh hồn.

Trong phương viên mấy ngàn dặm, vô số sinh linh trí tuệ, không chỉ nhân loại, đều có thể rõ ràng lĩnh ngộ được hàm nghĩa trong lời nói này.

Nghe vậy, rất nhiều cường giả ở đây, như Linh Quỳnh Đại Đế và đám người Lục Vân Vương của Vạn Thánh Tông, cùng với Thiết Li Thiên trên bầu trời, đều cảm thấy thể xác và tinh thần chấn động.

Thanh âm của Triệu Phong, không thể nghi ngờ, chính là một loại tuyên cáo đối với ngoại giới thiên địa.

Tuyên cáo thân phận thực sự của bản thân.

Triệu Phong trước kia, đã sớm không còn.

Mặc dù hắn kế thừa cái thân thể này, nhưng ý chí linh hồn, mới là bản chất của một người.

Triệu Phong cũng không muốn mang sứ mệnh và danh nghĩa của người khác mà sống nữa.

Hơn nữa, thân phận thực sự của hắn, trong thời gian ngắn, đã gần như sáng tỏ, cũng không thể giấu được lâu nữa.

- Thì ra là thế.

Đám trưởng bối và đệ tử của Vạn Thánh Tông từng quen thuộc với Triệu Phong, đều giật mình, trong lòng thầm thở dài, thần sắc trở nên phức tạp.

Ngẫm lại cũng đúng.

Thế gian này sao có thể xuất hiện yêu nghiệt nghịch thiên bực này được, chỉ trong thời gian một năm ngắn ngủi, từ một tiểu bối Chân Linh Cảnh, nhảy vọt tới cấp độ Vương Giả, thậm chí chiến lực còn có thể diệt sát Đại Đế.

- Như vậy thì nhiều điểm đáng ngờ cũng được sáng tỏ rồi.

Nam Phong vương lộ ra một tia thông suốt.

Trong Thế giới Tông môn, đạt tới cấp độ Vương Giả Hư Thần Cảnh, việc đoạt xá trọng sinh, cũng không phải là chuyện cổ quái đáng ngạc nhiên gì.

Trước đây, Triệu Phong và Ngữ Tình quận chúa tiếp xúc, mà hắn tuổi còn trẻ như vậy đã có thể hồi phục “Vân Tằm Tiên Điệp”, Nam Phong vương tất nhiên phải điều tra thân thế của hắn một phen.

Kết quả điều tra, phát hiện trên người Triệu Phong có rất nhiều điểm đáng ngờ.

Mà bây giờ, Triệu Phong đã công bố thân phận thực sự, tất cả chân tướng liền trở nên rõ ràng.

- Đây… Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?

Sắc mặt Thiết Li Thiên trở nên nghiêm túc, thế cục đột nhiên biến chuyển, khiến hắn hoàn toàn không kịp trở tay.

Vụt...

Thiết Li Thiên vung tay một cái, trong Tiểu Thế Giới nhảy ra một thân ảnh già nua, chính là Triệu gia gia.

- Quả thật là như thế.

Triệu gia gia cười chua xót, vẻ mặt phức tạp:

- Phong nhi, vốn dĩ đã bị người của Ân gia hại chết, sau khi chết, bị một đại năng từ thiên ngoại mượn xác hoàn hồn.

- Vậy huyết mạch Huyết Ma Dương…

Trong mắt Thiết Li Thiên chợt lóe tinh quang.

Điều mà hắn quan tâm nhất, chính là huyết mạch Huyết Ma Dương hoàn mĩ, sinh tử của Triệu Phong, chỉ là chuyện phụ.

- Huyết mạch Huyết Ma Dương, cũng là do sau khi “hắn” hàng lâm, mới xuất hiện.

Triệu gia gia giải đáp rất chi tiết.

Trước khi Triệu Phong đoạt xá trọng sinh, mặc dù tư chất của Triệu Phong cũng không tệ, nhưng cũng không có được huyết mạch cường đại như vậy.

Thiết Li Thiên nghe vậy, không khỏi lâm vào trầm tư trong giây lát.

Hắn hoài nghi, sau khi Triệu Phong hàng lâm, đã phát sinh biến cố nào đó, khiến cho huyết mạch ẩn tính của khối thân thể này, hồi phục lại.

Thậm chí rất có khả năng, Triệu Phong nắm giữ một loại bí pháp nào đó, có thể thúc đẩy huyết mạch thức tỉnh và biến hóa.

Trên thực tế.

Trên thế gian này có rất nhiều sinh linh, trong cơ thể hoặc ít hoặc nhiều đều có tỷ lệ huyết mạch, chẳng qua là hết sức mỏng manh, hoặc là luôn trong trạng thái ẩn tính, có lẽ cả đời cũng không thể thức tỉnh.

- Triệu Phong này sau khi đoạt xá trọng sinh, tiền thân nhất định là đại năng cái thế của một khu vực nào đó, ít nhất cũng là Đại Đế đỉnh phong, thậm chí là Thánh Chủ Huyền Quang Cảnh.

Thiết Li Thiên hít sâu một hơi.

Sự tình đã trở nên phức tạp.

Triệu Phong là đoạt xá trọng sinh mà đến, như vậy đối với Thiết gia, thậm chí là Vân Lĩnh Triệu tộc, đều không có cái gọi là lòng trung thành.

Dưới loại tình huống như vậy, muốn hắn trở về Thiết gia, khó khăn sẽ lớn hơn rất nhiều.

- Quảng sư huynh.

Triệu Phong đứng ngạo nghễ trên hư không, ánh mắt dừng lại tại một thân ảnh trong sơn môn, tại đó có một người đang sợ hãi run rẩy.

- A…

Quảng sư huynh kia sợ tới mức mất hồn mất vía, trực tiếp phụ phục trên đất.

Triệu Phong hừ lạnh một tiếng, ý niệm chợt động, một luồng sức mạnh to lớn của thiên địa, bao trùm lên người Quảng sư huynh.

- Đại nhân tha mạng, Triệu Đại Đế tha mạng…

Quảng sư huynh căn bản không hề có chút sức phản kháng nào, đã bị kéo lên giữa không trung.

Từ trên xuống dưới Vạn Thánh Tông, cũng không có người nào dám ra tay ngăn cản.

Bao gồm cả “Lục Khung Vương” – sư tôn của Quảng sư huynh, cũng biến sắc, không dám nói gì.

- Cái chết của Triệu Phong trước kia, chính là do ngươi và Ân gia cấu kết. Nếu đã làm chủ của cái thân thể mới này, ta tất sẽ không bỏ qua cho ngươi.

Triệu Phong cười nhẹ.

Hiện nay, hết thảy chân tướng đã sáng tỏ, thời cơ cũng chín muồi rồi.

Có vài chuyện, cho dù gặp phải khó khăn, cũng phải giải quyết, mà Triệu Phong cũng không hề sợ hãi.

Sắc mặt Quảng sư huynh tái nhợt, dưới ý chí của Triệu Phong bao phủ, hắn ngay cả những ý niệm nói dối cũng không khởi dậy nổi.

- Chết đi!

Ý niệm Triệu Phong vừa động, Quảng sư huynh đã bị một luồng sức mạnh to lớn vô hình, đè ép thành bụi phấn.

Đạt tới cấp độ Hư Thần Cảnh, linh hồn đã lột xác, ý chí tâm hồn đều dung nhập với trung tâm áo nghĩa thiên địa, chỉ một ý niệm cũng có thể vận chuyển lực lượng áo nghĩa thiên địa tương ứng.

Cái gọi là sức mạnh to lớn của Vương Giả, chính là như vậy.

Mà Đại Đế Hư Thần Cảnh, linh hồn ý chí đại viên mãn, có thể vận chuyển được sức mạnh to lớn càng mạnh hơn.

Về phần Thánh Chủ trình độ cao siêu, bọn họ được bao bọc trong cảnh giới cấp độ càng không gì bì nổi, nghe nói ngay cả sinh mệnh vật chất, lực lượng chân nguyên, cũng đều hóa thân vào bên trong áo nghĩa thiên địa.

Đến trình độ đó, chỉ cần một ý niệm, là có thể trấn áp lực lượng chư thiên, thoát ly phạm trù vật chất và sinh linh bình thường, tiếp cận Lĩnh Vực của Thần.

Đương nhiên, về những điều này, Triệu Phong cũng chỉ biết được đôi chút.

Sau khi gặp được “Phong Hậu” trong Tà Dương Phủ, trình độ sinh mệnh của nó đạt tới Thánh Chủ Huyền Quang Cảnh, nhưng hoàn toàn chỉ là một chủng tộc mang ý nghĩa sinh tồn để sinh sôi nẩy nở, không thể chân chính vận dụng lực lượng của bản thân được.

Ầm…

Sức mạnh to lớn chấn động,Quảng sư huynh đã bị một ý niệm của Triệu Phong loại bỏ, hóa thành tro bụi.

Dưới Vương Giả, chẳng khác gì con kiến.

Cho dù là tại Đại Lục Vực, Vương Giả Hư Thần Cảnh, đối với hàng tỉ vạn người tu hành mà nói, vẫn là tồn tại cao siêu không gì sánh kịp.

Mà tại những địa vực bình thường, cũng rất ít khi gặp được Vương Giả Hư Thần Cảnh.

Chẳng qua, Triệu Phong sẽ đạt tới trình độ ngày càng cao, sau này sẽ tiếp xúc với những nhân vật cùng một “vòng tròn” với mình, sẽ càng xuất hiện nhiều tồn tại cao cấp hơn.

Bịch bịch…

Trong Vạn Thánh Tông, đám thành viên đệ tử như Hoàng Vân Hổ, Vương Viên, đều đồng loạt quỳ xuống đất, không đứng dậy nổi.

- Tha mạng… Triệu Đại Đế tha mạng…

Những kẻ này, trước kia đều có chút kết thù kết oán với Triệu Phong, bây giờ đều chủ động nhận tội.

Hiện nay, trong Vạn Thánh Tông, không có bất kỳ kẻ nào dám ngăn cản Triệu Phong giết người.

Đừng nói là thành viên đệ tử bình thường, cho dù là Vương Giả Hư Thần Cảnh, Triệu Phong muốn giết là có thể giết ngay.

Vừa rồi, Triệu Phong giết chết Quảng sư huynh, mà sư tôn “Lục Khung Vương”, cũng không dám hó hé một câu, lại càng không dám ra tay ngăn cản.

Mặc dù Quảng sư huynh chỉ là đệ tử ký danh của Vương Giả, thế nhưng như vậy cũng có thể thấy được sự cường thế của Triệu Phong vào giờ phút này.

- Triệu Phong trước
kia đã mất, từ hôm nay trở đi, ta sẽ rời khỏi Vạn Thánh Tông.

Thanh âm đạm mạc, quanh quẩn khắp sơn môn Vạn Thánh Tông.

Triệu Phong cũng không để ý đến đám người Hoàng Vân Hổ, những ân oán trước kia, chẳng qua chỉ là tranh đấu giữa đám đệ tử. Với trình độ của hắn, căn bản không cần để trong lòng.

- Rời khỏi Vạn Thánh Tông.

Từ trên xuống dưới Vạn Thánh Tông, từ đệ tử ngoại môn đến Vương Giả Đại Đế, thể xác và tinh thần đều chấn động.

Không thể không nói.

Đại năng như vậy rời khỏi Tông môn, đối với Vạn Thánh Tông mà nói, quả là một tổn thất lớn.

Thế nhưng.

Toàn bộ Vạn Thánh Tông, chỉ có một vài người mới có thể đoán được dụng tâm của Triệu Phong.

Sau khi kết thúc Không Gian Thần Huyễn, “Tử Phát Song Tà” đã đắc tội với rất nhiều siêu cấp thế lực, một Vạn Thánh Tông nho nhỏ, căn bản không thể bảo hộ được Triệu Phong.

Triệu Phong làm như vậy, thoạt nhìn có vẻ vô tình, nhưng kỳ thực là muốn phân rõ giới hạn với Vạn Thánh Tông, tránh sau này nguy hại đến Tông môn.

- Triệu Phong này là kẻ trọng tình trọng nghĩa, làm người có nguyên tắc. Chẳng qua, cái tên Tả Đồng Thiên Quân này, dường như có chút quen tai…

Nam Phong vương thoáng tán thưởng, sau đó lại lâm vào trầm tư trong giây lát.

Vùng Thương Hải, cách Đại Lục Vực tương đối xa. Mà giữa hai nơi này, còn cách một cái Nam Lâm Hải nữa.

Uy danh của Tả Đồng Thiên Quân, xuất hiện tại vùng Thương Hải, cũng chỉ mới vài năm.

Trước mắt, chỉ có một bộ phần người tại Nam Lâm Hải là biết được danh hiệu này.

Còn ở những Hải vực phụ cận Đại Lục Vực như Thiên Phong Đại Đảo Vực, thì có rất ít người biết, chỉ có một vài tổ chức tình báo mới biết được danh hiệu này.

- Triệu Phong, Vạn Thánh Tông ta cũng sẽ không giữ ngươi. Nhưng bất kể ngày sau thành bại ra sao, ngươi ít nhất cũng từng là thành viên của Tông môn.

Hình chiếu Đại Đế của Từ lão quái, phiêu phù giữa không trung, thở dài một tiếng.

“Từ lão quái” này, vốn dĩ chính là Đại Đế đỉnh phong của Vạn Thánh Tông, chẳng qua do trùng kích Huyền Quang Cảnh thất bại, mà sinh mệnh thọ nguyên đã tiếp cận đại nạn rồi.

Ý tứ của hắn, chính là hi vọng Triệu Phong có thể lưu lại một phần tình nghĩa.

Lấy tiềm lực tạo hóa của Triệu Phong, cùng với những đại kỳ ngộ của hắn, ngày sau thành tựu quả thật không thể hạn lượng.

Nếu tương lai, Triệu Phong có thể nhảy vọt đến một cấp độ càng cao hơn, hi vọng lúc đó hắn có thể niệm phần tình nghĩa này mà chiếu cố Vạn Thánh Tông một chút.

- Hư Không Chuyển Vật.

Trong huyết mạch tả đồng của Triệu Phong, đột nhiên nổi lên một tầng gợn sóng, tập trung tại cấm địa sơn môn của Vạn Thánh Tông.

Ồ?

Trong cấm địa, một lão giả đang khoanh chân ngồi, đột nhiên phát hiện trước mặt xuất hiện một cái bình ngọc nhỏ.

Thân ảnh già lão này, chính là Từ lão quái của Vạn Thánh Tông.

Hắn theo bản năng đưa tay tiếp lấy bình ngọc nhỏ kia, mơ hồ nhìn thấy bên trong đọng lại nửa bình quỳnh tương màu sắc rực rỡ.

- Sinh mệnh thọ nguyên của ngươi, đã tiếp cận đại nạn, trừ phi đột phá Thánh Chủ Huyền Quang Cảnh mới có thể vãn hồi. Mà bình “Bách Nguyên Thánh Tương” này, xem như nể tình đồng môn, tạm thời giao cho ngươi.

Một thanh âm nhàn nhạt, vang lên bên tai Từ lão quái.

- Bách Nguyên Thánh Tương.

Từ lão quái đang ngồi xếp bằng trong cấm địa, đột nhiên thân hình chấn động, vẻ mặt mừng như điên, kích động trong lòng khó có thể dùng lời nói hết.

- Đương nhiên, đây cũng không chỉ hoàn toàn là tình nghĩa đồng môn. Nếu như ngươi tấn chức thành công, ngày sau sẽ phải để ta sai khiến ba lần.

Thanh âm của Triệu Phong, lại tiếp tục vang lên.

- Không thành vấn đề, chỉ cần có thể tấn chức thành công, ngươi chính là phụ mẫu tái sinh của ta, cho dù để ngươi sai khiến mười lần, ba mươi lần thì đã sao chứ?

Từ lão quái cưỡng chế sự kích động phấn chấn trong lòng mà nói.

Hắn không đoán cũng biết, Bách Nguyên Thánh Tương này khẳng định là có được từ trong Không Gian Thần Huyễn. Với hoàn cảnh của Đại Lục Vực hiện nay, gần như không có khả năng xuất hiện trân bảo thánh tương bực này.

- Trong lòng ngươi, có lời hứa này là được.

Thanh âm của Triệu Phong, vang lên bên tai Từ lão quái.

Đạt tới trình độ như Từ lão quái và Triệu Phong, trong nhân sinh và đại kỳ ngộ, bất kỳ lời hứa hẹn nào, cũng sẽ có hiệu quả như tâm ma, không chênh lệch nhiều.

Huống chi, sinh mệnh thọ nguyên của Từ lão quái đã tiếp cận đại nạn, nên mới phải làm ra hứa hẹn này.

Trên không trung của Vạn Thánh Tông.

Thân hình Triệu Phong càng bay càng cao, hoàn toàn từ biệt những thành viên của Vạn Thánh Tông.

Bắt đầu từ lúc này, hắn đã chính thức rời khỏi Vạn Thánh Tông.

Hơn nữa, thân phận của hắn là đoạt xá trọng sinh, ngày sau những siêu cấp thế lực khác có truy sát, cũng không có khả năng chạy đến địa bàn của Nam Phong vương, làm hại đến Vạn Thánh Tông.

Bên kia.

Nam Phong vương và Thiết Li Thiên trên tầng mây, trong lòng không khỏi có vài phần chờ mong.

Sau khi rời khỏi Vạn Thánh Tông, Triệu Phong sẽ đi trên con đường nào?

Nam Phong vương mặt đầy tiếu ý, vừa định chuẩn bị mở lời.

Vụt...

Đột nhiên, một đạo liệt quang hồng ảnh, nhanh chóng lóe lên, giành trước xông đến bên cạnh Triệu Phong.

- Triệu Phong, xin nghe ta nói một lời.

Thiết Li Thiên, hít sâu một hơi, lời nói khẩn thiết, giành mở miệng trước Nam Phong vương.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện