Chúa Tể Chi Vương

Bảo Quang Kinh Thế


trước sau

Hoàng cung Đại Càn.

Cái thạch bàn cổ xưa điêu khắc đầy phù văn kỳ dị, đang lơ lửng trên bầu trời, năng lực kỳ dị chấn động, tạo thành mười cái màn ánh sáng màu trắng.

Tại trung tâm của mỗi cái màn ánh sáng, đều là hình ảnh hoàng tử.

Cường giả trên trời và xung quanh đại điện, đều chỉ có thể nhìn thấy hình ảnh xung quanh hoàng tử trong một khoảng cách nhất định, hơn nữa còn có hạn chế rất lớn.

Nhưng lúc này, tiêu điểm của tất cả mọi người, gần như đều tập trung tại màn ánh sáng của Cửu hoàng tử.

- Nhị hoàng tử cũng đến cấm địa Hắc Phong Cốc rồi.

- Đáng tiếc, Nhị hoàng tử không tiến vào.

- Hoàng tử sao có thể mạo hiểm như vậy được, nếu như gặp phải nguy cơ, chỉ có thể thông qua “Thái Tử ngụy ấn” cầu cứu, như vậy cũng tương đương với việc chấm dứt kỳ ngộ trong “thí luyện Thái Tử” rồi.

Tất cả cường giả và thế lực to lớn trên bầu trời, đều xôn xao nghị luận.

Từ xưa đến nay, tình huống cấm địa trong thí luyện Thái Tử, vô cùng hiếm thấy.

Bởi vậy, nó lại càng khiến mọi người chú ý hơn.

Thử nghĩ mà xem, cấm địa trong không gian Thái Cổ còn sót lai, rốt cuộc là như thế nào, có phải là bảo tàng trân quý trong thời kỳ Thái Cổ hay không?

- Cấm địa Hắc Phong Cốc, đây chính là vùng cấm địa có mức độ nguy hiểm cực cao trong lăng mộ Hoàng tộc, còn may là Thần nhi vẫn ở tương đối xa nơi đó.

Nam tử uy nghiêm, cũng hiểu rất rõ tính cách của Thập Tam hoàng tử.

Nếu như Thập Tam hoàng tử phát hiện nơi cấm địa không còn là cấm địa này, hắn nhất định sẽ tiến vào trong thăm dò.

Mà bầu không khí khẩn trương nhất, lại là đại điện của Cửu hoàng tử và Nhị hoàng tử.

- Với cảnh giới của Triệu Phong, tiến vào cấm địa, liệu sẽ không có chuyện gì chứ?

Một tên Trưởng lão của Tông môn Nhị Tinh, thầm kinh ngạc.

Mặc dù hắn không xem trọng Triệu Phong, nhưng trận pháp trong Hộ Long Ngọc của Triệu Phong đã sử dụng, nếu như chết trong đó, thì Cửu hoàng tử sẽ mất đi một thành viên.

- Có Ưng lão dẫn đội, hẳn là sẽ không có vấn đề gì.

Mặc dù Nam Phong vương nói vậy, nhưng trong lòng cũng không an tâm lắm, năm xưa hắn đã tiến vào tham gia thí luyện Thái Tử, cho nên biết rất rõ sự khủng bố của cấm địa.

Nghe nói, lúc đó, Hắc Ám Âm Phong trong cấm địa Hắc Phong Cốc, đã có xu thế suy yếu.

….

Trong cấm địa Hắc Phong Cốc.

- Lại là một khu vực truyền thừa.

Trên mặt Lôi Thông lộ vẻ kinh dị.

Chỉ thấy phía trước một vách đá dựng đứng, có một cái cửa đá phong cách cổ xưa, bên ngoài cửa đá còn có một tầng thủy văn vặn vẹo, lộ rõ hào quang năm màu.

Theo lý thuyết, truyền thừa do Thánh Chủ lưu lại, đều giấu kín trong không gian thiên địa, chờ người hữu duyên mở ra.

Mà ở bên ngoài cấm địa Hắc Phong Cốc, lại có nhiều cửa vào truyền thừa như vậy, chứng tỏ những khu vực truyền thừa này đã sớm bị phát hiện và khai thác, chẳng qua là chưa bị công phá, cho nên lối vào mới lộ ra bên ngoài mà thôi.

Theo lý thuyết, trong cấm địa Hắc Phong Cốc, gần như không có người nào thăm dò, chỉ có những Thánh Chủ lúc sắp chết, mới mạo hiểm tiến vào Hắc Phong Cốc để bố trí truyền thừa.

Bởi vậy, dưới tình huống bình thường, lối vào những truyền thừa này, có lẽ sẽ giấu rất kín, chờ đợi người bên ngoài vào khám phá, chứ không phải trực tiếp lộ ra ngoài như vậy.

Chẳng qua, mọi người cũng không nghĩ nhiều như vậy, chuyện bánh từ trên trời rơi xuống, cũng không phải là chưa từng phát sinh.

- Quả nhiên là kỳ ngộ khắp nơi mà.

Kinh Khải không thể kìm chế được kích động, lập tức xông lên.

Đội viên của lão giả áo bào tím cũng nhìn nhau vài lần, giành xông vào bên trong cửa đá trước Kinh Khải.

Ưng lão và Triệu Phong cũng không chịu thua kém, liền theo sau tiến vào.

Trong nháy mắt, sự vật xung quanh xoay chuyển, mọi người đã tiến vào một đảo vực hoang vu, xung quanh đảo vực là long quyển phong bạo kinh thiên, cả hòn đảo nằm trong vòng xoáy mãnh liệt, phảng phất như vùng tuyệt địa.

- Đây tuyệt đối là khu vực truyền thừa của Huyền Quang Cảnh đại thành.

Lão giả áo bào tím cảm nhận xung quanh một lượt, trong lòng có chút sục sôi.

Tiểu Thế Giới truyền thừa ở đây, cũng đã bị hư hại rất lớn, trong Tiểu Thế Giới xuất hiện vô số kẽ hở, Hắc Ám Âm Phong cũng từ đó mà xâm nhập vào bên trong.

Thế nhưng, dù bị tàn phá nghiêm trọng thế nào thì truyền thừa này vẫn vận chuyển không ngừng, từ đó cũng có thể thấy được chỗ phi phàm của nó.

- Chẳng qua, tại sao trong truyền thừa lại có Hắc Phong Âm Quỷ?

Tên Đại Đế trẻ tuổi, chợt nhìn về phía trước đảo vực.

Bên trên hòn đảo, có vô số thi hài hình người, hình thể hơi lớn, nhưng không thấy bóng dáng một người sống nào.

Chỉ có vô số Hắc Phong Âm Quỷ, đang lởn vởn xung quanh đảo vực, vô cùng quỷ dị âm trầm.

Mà ngay tại trung tâm đảo vực hoang vu này, lại có một tòa lầu gỗ, bên trong lấp lánh hào quang đặc biệt, khiến cho tòa lầu gỗ bình thường này, giống như được phủ lên vàng son lộng lẫy.

- Rất có thể là Thánh Chủ đã bày ra truyền thừa này, nhưng Tiểu Thế Giới trải qua một thời gian dài, nguồn năng lực đã khô kiệt, cuối cùng mới bị Hắc Ám Âm Phong trong cấm địa Hắc Phong Cốc ăn mòn, mà bên trong Tiểu Thế Giới này, lại có sinh vật nhân loại, sau một thời gian dài bị Hắc Ám Âm Phong ảnh hưởng, cuối cùng tử vong, linh hồn cũng trở thành Hắc Phong Âm Quỷ.

Lão giả áo bào tím có chút kích động.

Như vậy, khảo nghiệm trong truyền thừa này, chính là giết chết những Hắc Phong Âm Quỷ này.

Hơn nữa, thoạt nhìn thì Tiểu Thế Giới này, hẳn là truyền thừa của một vị Huyền Quang Cảnh đại thành.

- Ưng lão, đội viên của ngươi, có mấy người am hiểu công kích linh hồn?

Lão giả áo bào tím mỉm cười hỏi thăm.

Tình huống hiện nay, chính là lúc thể nghiệm tác dụng của việc liên hợp tiểu đội.

- Chỉ có một mình ta!

Ưng lão không chút do dự trả lời.

- Như vậy thì không được, trong tiểu đội của chúng ta, vừa vặn có hai vị Chuẩn Thánh Chủ là ta và Lôi Thông có thể sử dụng công kích linh hồn, bởi vậy, các ngươi dường như xuất lực quá ít thì phải.

Lão giả áo bào tím khẽ lắc đầu, liếc nhìn Triệu Phong, tiếp tục nói:

- Tuy nhiên, Triệu Phong chỉ là Vương Giả hậu kỳ, vậy mà có thể thuần phục được trân thú như Cự Hùng Băng Tinh, xem ra ý chí linh hồn cũng không phải kém, có lẽ cũng có bí pháp công kích tại phương diện linh hồn a.

Sau khi nói xong, lão giả áo bào tím mới mỉm cười dò xét Triệu Phong.

Ngược lại, Triệu Phong lại nhìn về phía tòa lầu gỗ phương xa, bộ dạng như không nghe thấy gì.

Lão giả áo bào tím có chút xấu hổ, ngoài ra, hắn cũng hoàn toàn không thể nhìn thấu tên tiểu bối này.

- Hắn chỉ am hiểu Huyễn thuật, không có bí pháp công kích.

Ưng lão liền thay Triệu Phong trả lời.

Hắn có thể nhận ra, tiểu đội của lão giả áo bào tím, đang che giấu ác ý đối với bọn họ.

Bởi vậy, trong mắt người khác, Triệu Phong là dễ bị xem nhẹ nhất, cho nên tốt nhất là không nên để thực lực chân chính của hắn bại lộ.

- Không bằng như vậy đi, để Triệu Phong xuất ra một ít Linh sủng để yểm hộ, như vậy, tài nguyên trong truyền thừa sẽ chia đều 5:5, hoặc có thể dựa vào bản lĩnh, thế nào?

Lão giả áo bào tím có chút không cam lòng.

Mặc dù Triệu Phong chỉ là Vương Giả hậu kỳ, thế nhưng lão giả áo bào tím lại cảm thấy thiếu niên này, tuyệt đối không bình thường, bằng không thì hắn sao có thể thu được lợi ích cực lớn trong Không Gian Thần Huyễn?

Một đường đến đây, trên người Triệu Phong đã xuất hiện rất nhiều hiện tượng không hợp lý.

Bởi vậy, lão giả áo bào tím đành vắt hết óc, suy nghĩ biện pháp thăm dò nội tình của Triệu Phong.

- Cũng được, ta cũng không hy vọng không làm mà hưởng!

Ý thức của Triệu Phong chìm vào Mê Không Giới, từ trong đám Hắc Văn Độc Hạt, chọn ra mười đầu Hắc Van Độc Hạt là Vương Giả đại thành.

Độc tố ở đuôi bò cạp của Hắc Văn Độc Hạt, có tác dụng ăn mòn linh hồn, tại một phương diện nhất định, cũng có thể xem là công kích linh hồn.

- Tốt, Ưng lão, Tuần Thú Sư trong đoàn đội của các ngươi, quả nhiên không tầm thường, loại Hắc Văn Độc Hạt này, cũng là Yêu thú trong lăng mộ Hoàng tộc a.

Ánh mắt lão giả áo bào tím lóe lên, nhìn về phía Hắc Văn Độc Hạt to lớn trên mặt đất, trong lòng có chút đắc ý, xem ra một lá bài tẩy của Triệu Phong đã bị bại lộ rồi.

Triệu Phong liếc nhìn lão
giả áo bào tím, cũng không nói gì.

- Bắt đầu đi!

Tại khu vực truyền thừa lúc trước, Lôi Thông thất thủ trong tay Triệu Phong, có chút nôn nóng không thể chờ đợi được, lập tức muốn phát tiết.

- Lên nào, Ưng lão!

Lão giả áo bào tím trực tiếp xông lên, một luồng lực lượng linh hồn kinh người, trực tiếp phóng ra.

Lão giả áo bào tím tùy ý đánh ra một chưởng, Tử Quang đầy trời phóng ra, ẩn chứa thương tổn cả vật chất lẫn linh hồn.

Dù sao thì hắn cũng là Chuẩn Thánh Chủ, từng thử trùng kích Huyền Quang Cảnh, cho nên cũng có rất nhiều tâm đắc đối với việc dung hợp chân nguyên và linh hồn.

Cùng lúc đó…

Trên hoang đảo, phần lớn Hắc Phong Âm Quỷ đều bị hấp dẫn đến, hóa thành từng đạo gió lốc màu đen, vô cùng ngưng thực, giống như một trận hắc ám phong bạo, lao thẳng tới chỗ mọi người.

Vụt vụt vụt...

Thân hình Ưng lão đột nhiên phiêu hốt, trong ông tay áo màu đen, bàn tay tùy ý vung lên, liền có mấy chùm tia sáng u ám, dung nhập vào hư không, sau đó đánh trúng chỗ hiểm trên người Hắc Phong Âm Quỷ.

Phương thức công kích của Ưng lão, hiển nhiên là một loại bí pháp linh hồn vô cùng cao thâm, thậm chí còn ẩn chứa áo nghĩa Không Gian.

Mà trong tay Lôi Thông, lại xuất hiện một viên Lôi Châu tịch mịch, hắn chỉ cần đem lực lượng linh hồn dung nhập vào, liền có thể thông qua Lôi Châu, phóng thích ra công kích linh hồn thuộc tính Lôi.

Đây hiển nhiên là đạo cụ phụ trợ đặc thù mà hắn chuẩn bị cho thí luyện Thái Tử lần này.

Phía trước ba người, hơn mười đầu Hắc Văn Độc Hạt của Triệu Phong, thì có nhiệm vụ hấp dẫn hỏa lực của Hắc Phong Âm Quỷ.

Dưới sự liên hợp công kích của ba vị Chuẩn Thánh Chủ, toàn bộ Hắc Phong Âm Quỷ trên hoang đảo, liền nhanh chóng giảm bớt.

Một lúc lâu sau, toàn bộ Hắc Phong Âm Quỷ đã bị tiêu diệt.

Ngay lập tức, sau người liền trực tiếp phóng tới chỗ tòa lầu gỗ lóe lên Bảo Quang kia.

Phương thức phân phối, tất nhiên là ai tới trước đoạt được, liền thuộc về người đó.

Ưng lão, Kinh Khải và lão giả áo bào tím, trực tiếp nhảy vào từ cửa chính, còn Triệu Phong và Lôi Thông và tên Đại Đế trẻ tuổi thì bay về phía cửa sổ lầu hai.

- Thần binh Địa cấp Cực phẩm.

Tên Đại Đế trẻ tuổi lập tức sững sờ.

Trong lầu gỗ, bất kỳ vật phẩm bài trí gì, ví dụ như tấm gương, tranh vẽ, lư hương, đều tản mát ra khí tức tiếp cận Địa cấp Cực phẩm.

- Thần binh Thiên cấp.

Ánh mắt Lôi Thông nhìn chằm chằm vào một cây bút lông kim sắc trên giá sách, liền trực tiếp lao tới.

Đây hiển nhiên là một bộ Thần binh Địa cấp Cực phẩm, liên hợp lại thì uy lực sẽ đạt tới cấp độ Thần binh Thiên cấp.

- Công pháp chiến kỹ.

Còn tên Đại Đế trẻ tuổi thì trực tiếp phóng tới một cái giá sách bên cnahj giường gỗ, trên đó xếp đặt rất nhiều thư tịch cổ xưa.

Còn Triệu Phong thì bay về phía đầu giường, tại bên dưới một chiếc gối, hắn phát hiện một vài bình thuốc và mười khối Thần Tinh thứ phẩm.

- Tiểu bối, nhiều Thần Tinh thứ phẩm như vậy, muốn nuốt một mình sao?

Sau khi Lôi Thông thu hoạch Thần binh Thiên cấp, liền trực tiếp đánh tới chỗ Triệu Phong, trên tay lập lòe Lôi quang.

Triệu Phong mặt không đổi sắc, trực tiếp đem toàn bộ bình thuốc và Thần Tinh thứ phẩm, thu vào Mê Không Giới.

Khóe miệng Lôi Thông nhếch lên nụ cười dữ tợn, chưởng phong lập lòe Lôi quang, tiếp tục đánh tới.

- Hừ!

Triệu Phong hừ lạnh một tiếng, vận chuyển Viêm Chi Phong Lôi, đánh ra một quyền.

Ầm...

Quyền chưởng tương giao, Lôi quang hỏa diễm nổ tung, Triệu Phong không chút sứt mẻ, còn Lôi Thông thì trực tiếp bị đánh bay, rơi xuống tầng trệt, tay phải cháy đen, cảm thấy một trận đau đớn tê liệt, khí huyết trong cơ thể sôi trào.

- Làm sao có thể?

Trên mặt Lôi Thông tràn ngập khiếp sợ, mặc dù một chưởng vừa rồi, hắn chỉ sử dụng sáu thành lực đạo, nhưng tại sao người chịu thiệt lại là hắn?

Đối thủ chỉ là một tên Vương Giả Hư Thần Cảnh mà thôi.

Lực đạo của Triệu Phong, sao có thể khủng bố như thế?

Lôi, Hỏa song thuộc tính ẩn chứa trong đó, cùng lúc bộc phát uy lực, khiến cho lòng người run rẩy kinh hãi.

- Lôi Thông, các ngươi…

Tên Đại Đế trẻ tuổi, sau khi thu hồi toàn bộ thư tịch cổ xưa, liền nhìn thấy Lôi Thông bay ngược lại, vội vàng chạy tới hỏi thăm.

Bỗng nhiên.

Rầm rầm rầm…

Toàn bộ Tiểu Thế Giới truyền thừa, phát ra từng trận nổ vang chấn động, trong hư không, không ngừng xuất hiện vết nứt lan tràn, sóng biển xung quanh trở nên mãnh liệt dâng tràn, phảng phất như sắp dìm ngập cái hoang đảo này.

Rắc rắc…

- Không tốt, Tiểu Thế Giới này sắp sụp đổ rồi.

Thanh âm của lão giả áo bào tím ở bên dưới lầu vang lên.

- Đi mau, Kinh Khải, Triệu Phong!

Thần sắc Triệu Phong khẽ biến, liền tiện tay thu hồi mấy thứ vật phẩm, sau đó trực tiếp bay lên không trung.

Sáu đạo nhân ảnh, theo một khe nứt trong hư không của Tiểu Thế Giới, trở lại Hắc Phong Cốc.

Khoảnh khắc lúc bọn hắn đi ra, tất cả mọi người đều ngây người tại chỗ, ánh mắt cùng tập trung tại một điểm.

Chỉ thấy, sâu trong Hắc Phong Cốc, có một đạo Bảo Quang chi khí chín màu rực rỡ, phá tan Hắc Ám Âm Phong, chiếu rọi cả bầu trời.

Phảng phất như sâu bên trong Hắc Phong Cốc, có tuyệt thế chỉ bảo siêu việt Huyền Quang Cảnh, hào quang của Bảo Khí bỗng nhiên thức tỉnh, cho dù là Hắc Phong Cốc, cũng không thể che mờ được ánh sáng kinh thế của nó.

- Nơi đó… Có bảo vật gì?

Kinh Khải nuốt nước miếng, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Bảo Quang chín màu lấp lánh đó, không thể dời mắt đi được.

Tại một đống loạn thạch trong Hắc Phong Cốc, một cái tiểu đội bốn người, đột nhiên từ trong một mật đạo nhảy lên.

- Chẳng lẽ là Thứ Thần Khí xuất thế?

Đây là thành viên thuộc đoàn đội của Nhị hoàng tử, trong đó có một lão giả râu dê dẫn đội, thần sắc vô cùng rung động mừng rỡ, nhìn về phương xa.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện