Sau lưng Triệu Phong, hơn mười đạo thân ảnh đen kịt đang lơ lửng, một luồng sát khí kinh thiên ngưng tụ như thực chất.
- Ma Chủ đại nhân, người trước mắt chính là địch nhân lớn nhất của chúng ta.
- Giết hắn đi, chúng ta có thể xưng bá, tất cả phải khuất phục dưới chân chúng ta.
Trong lòng Triệu Phong lập tức sáng tỏ, trong hoàn cảnh này, hắn thân là một nhân vật phản diện của một Đại Đảo Vực, có ý đồ chinh phục toàn bộ nơi này.
Mà Vũ Thiên Ngô đối diện với hắn, tất nhiên là anh hùng cứu thế rồi.
Sau lưng Vũ Thiên Ngô, có mấy đạo thân ảnh thánh khiết lơ lửng.
- Chiến Vương đại nhân, nhanh đánh chết tên ma đầu kia!
- Chỉ có như vậy mới có thể cứu vớt được thiên hạ muôn dân trăm họ.
Trong đôi mắt thâm thúy của Vũ Thiên Ngô, lập tức lóe lên một tia ý chí chiến đấu kinh thiên.
Tràng quyết đấu như vậy, quả thật quá hợp ý hắn rồi.
Hơn nữa, hoàn cảnh ở nơi này, so với địa phương mà hắn chiến đấu với Triệu Phong ở Thanh Hoa Vực, cũng cực kỳ tương tự.
Vũ Thiên Ngô thậm chí còn có loại ảo giác như vậy.
Hắn và Triệu Phong, chợt nhớ tới lúc trước, đã quyết chiến một trận cuối cùng tại Thanh Hoa Vực.
Chẳng qua lúc đó, chênh lệch của hai người cũng không có lớn như bây giờ, lúc đó cả hai đều là cảnh giới Đại Đế.
- Triệu Phong, hãy để ta kiến thức một chút về huyết mạch Huyết Ma Dương hoàn mỹ đi!
Huyết mạch trong cơ thể Vũ Thiên Ngô, bị chiến ý ảnh hưởng, lập tức sôi trào.
Ô...ô...ô...n...g!
Chỉ thấy một đạo “thân ảnh băng lãnh” khổng lồ thần bí từ cổ chí kim. Hình thái đạo thân ảnh này bắt đầu cùng trọng điệp với thân thể Vũ Thiên Ngô.
Chỉ trong thoáng chốc.
Động tác của Vũ Thiên Ngô và đạo thân ảnh băng lãnh kia đã hô ứng nhất thể, giống như như đúc.
Nhất cử nhất động của hắn, đều tản mát ra một luồng ý chí Thần Quỷ, tiêu diệt hết thảy sức mạnh trong hư không.
Trong khoảnh khắc đó.
Vũ Thiên Ngô giống như Chiến Thần phụ thể, hư không bốn phía lâm vào trong hào quang mỹ lệ bá đạo, xông thẳng tới tận trời xanh.
- Thiên Hạ Vô Song!
Trên người Vũ Thiên Ngô hiện lên một luồng ý chí tinh thần bễ nghễ, lăng không xuất thủ.
Chỉ thấy một đạo chưởng quang mỹ lệ giống như cực quang thần bí quét ngang bốn phương, từ trong chưởng thế của Vũ Thiên Ngô phát ra.
Ầm ầm ầm...
Đạo chưởng quang này nghiền nát hết tất cả, lập tức đánh tới trước mặt Triệu Phong, trực tiếp đánh lên người hắn.
Ầm ầm ầm...
Một đám phong bạo hình trọn xuất hiện giữa sa mạc, khuếch tán ra khắp bốn phía.
Phành…
Một đạo hào quang màu đỏ rực rỡ kinh thiên động địa, đột nhiên từ vị trí đó bắn ra.
Vù vù…
Phong bạo sa mạc, trực tiếp bị một luồng khí lực Kinh Lôi Viêm Dương chấn tan.
Chỉ thấy trong phong bạo sa mạc, Triệu Phong giống như một đầu Huyết Lôi Ma Tôn, lặng lẽ đứng yên, lực lượng Viêm Lôi bạo liệt khủng bố, dường như đánh tan hết tất cả.
Khí lực bá liệt và Thánh Lực, cùng với chiến ý kinh thiên ngưng tụ như thực chất, trực tiếp va chạm vào nhau.
Phành phành phành...
Ánh sáng đỏ cam đan xen với nhau, lấp lánh rực rỡ vô cùng.
- Không hổ là huyết mạch Huyết Ma Dương hoàn mỹ, là huyết mạch Hoàng Đạo cực phẩm sánh ngang với Chiến Thiên Vô Song.
Vũ Thiên Ngô cảm thấy huyết mạch của mình, đã tự thúc đẩy đến cực hạn.
Một luồng ý chí chiến đấu kinh khủng, lập tức bao phủ lấy hắn, khiến Vũ Thiên Ngô có cảm giác như chính mình hóa thân ành một cái hư ảnh khổng lồ thần bí cổ xưa, lực lượng toàn thân đã đạt tới đỉnh phong, gần như muốn bạo phát.
Hư ảnh thần bí sau lưng hắn, lập tức khuếch trương vài lần, càng thêm ngưng thực hơn.
- Chiến lực tăng lên thật nhanh chóng.
Triệu Phong thoáng run rẩy.
Triệu Phong vẫn hiểu biết đại khái về huyết mạch của Vũ Thiên Ngô.
Đây là một loại huyết mạch khủng bố, giúp đề thăng chiến lực, càng đánh càng hăng.
Nhưng lúc này, hai người chỉ mới gián tiếp giao thủ một lần, không ngờ ý chí chiến đấu của Vũ Thiên Ngô đã trực tiếp nhảy lên đến cấp độ khủng bố như vậy.
Chiến lực của hắn, đã hoàn toàn sánh ngang Thánh Chủ.
- Đến đây đi!
Thân thể Huyết Viêm của Triệu Phong, đột nhiêng bộc phát ra một trận thanh âm Dương Viêm nổ tung.
Phành…
Triệu Phong lưu lại một đoàn hư ảnh Huyết Viêm, thân hình lập tức tiếp cận Vũ Thiên Ngô, đột nhiên đánh ra một quyền.
Lực lượng Huyết Viêm Lôi Điện vô tận, kèm theo uy áp Thánh Lôi Thể Phách, trực tiếp nghiền áp ra ngoài.
Phành…
Vũ Thiên Ngô bổ ra một chưởng, ánh sáng màu cam giống như Kim Dương rực rỡ, chưởng thế quét ngang thiên địa, dẫn phát uy năng không hề thua kém huyết mạch Huyết Ma Dương sở trường về lực bộc phát.
Phốc…
Một luồng diễm khí, lập tức bám lên hư ảnh hàn băng của Vũ Thiên Ngô, điên cuồng thiêu đốt.
- Thiêu đốt, ăn mòn, thậm chí còn có cả hấp huyết hồi nguyên.
Thần sắc Vũ Thiên Ngô chấn động, đây là lần đầu tiên hắn kiến thức lực lượng của huyết mạch Huyết Ma Dương hoàn mỹ, quả thật cũng có chỗ khủng bố riêng của nó.
- Bí kỹ Vô Song – Loạn Vũ Xuân Thu!
Mái tóc đen của Vũ Thiên Ngô bay phất phới, quang hoa mỹ lệ bao trùm khắp toàn thân, có dấu hiệu tinh quang hóa, giống như một kiện áp giáp Chiến Thần.
Ngay lập tức, hư ảnh sau lưng cũng giống như được mặc lên một tầng khải giáp Chiến Thần.
Hiệu quả thiêu đốt của Huyết Ma Dương, lập tức bị khắc chế nhất định, không lâu sau, những Huyết Viêm thiêu đốt này cũng chậm rãi biến mất.
Phành phành phành...
Quyền chưởng của Vũ Thiên Ngô oanh kích, từng đạo quyền quang chưởng ảnh khổng lồ, thế công như bài sơn đảo hải, mỗi một quyền một chưởng, đều kèm theo ý chí tinh thần không gì địch nổi, nghiền áp hết tất cả.
Triệu Phong cũng càng đánh càng hăng, Dương Viêm khắp toàn thân điên cuồng thiêu đốt, toàn thân hắn tràn ngập huyết sắc, giống như chí bảo lưu ly, ngẫu nhiên còn xuất hiện một tia Lôi Điện.
Ý chí linh hồn của Triệu Phong, đã đạt tới cấp độ Thánh Chủ, lại thêm lực phòng ngự cường đại của Thánh Lôi Thể, cũng không hề e ngại thế công của Vũ Thiên Ngô chút nào.
Mà trong chiến đấu, hiệu quả hấp huyết hồi nguyên của huyết mạch Huyết Ma Dương, vẫn có hiệu quả nhất định.
Phành phành phành...
Song quyền Triệu Phong huy động, lực lượng Lôi Viêm bạo liệt vô cùng, giống như núi lửa bộc phát, mỗi lần công kích đều kèm theo lực lượng bộc phát khủng bố không gì sánh nổi.
Trải qua trận chiến lần trước với Thiết Lăng Vân, Triệu Phong khống chế huyết mạch Huyết Ma Dương càng thêm thuận lợi tự nhiên.
Mà Triệu Phong cũng áp chế tiêu hao huyết mạch Huyết Ma Dương đến mức thấp nhất, lúc công kích thì lại có thể lập tức bộc phát ra.
Nhưng hắn không thừa nhận cũng không được, Vũ Thiên Ngô lúc này, bất kể là công kích hay là phòng ngự, đều tăng tới một trình độ vô cùng khủng bố.
Với năng lực bộc phát của Triệu Phong, mà cũng không thể tạo thành bao nhiêu thương tổn đối với hắn.
Ầm...
Thanh âm chiến đấu của hai, cực kỳ kinh thiên động địa, chỉ thấy trong vô số phong bạo đầy trời, ánh sáng lóa mắt không ngừng nổ tung.
- Triệu Phong, xuất ra bản lĩnh thật sự đi!
Vũ Thiên Ngô giống như tuyệt thế Chiến Thần, toàn thân và hư ảnh hàn băng sau lưng, toát ra một tầng hào quang mỹ lệ, có uy thế như nuốt chửng cả thiên địa.
Ý chí chiến đấu trên người hắn, lại một lần nữa dâng lên, vượt qua Thánh Chủ bình thường.
- Cũng tốt, dù sao thì thời gian còn thừa cũng không nhiều nữa.
Triệu Phong lùi ra sau hơn mười trượng, ven đường chỉ lưu lại một tia Huyết Viêm cực nóng.
- Huyết Ma Trùng Kích.
Chỉ thấy huyết diễm lưu ly khắp toàn thân Triệu Phong tăng vọt, thiêu đốt sôi trào, truyền ra
từng trận thanh âm hỏa diễm bùng nổ.
Sau lưng hắn, một đạo hư ảnh Huyết Dương đỏ rực, dần dần hiển hiện, hoa văn trên đó không ngừng vặn vẹo xoay tròn.
Ầm...
Thân ảnh Triệu Phong lóe lên rồi biến mất, chỉ lưu lại một đạo tàn ảnh hồng sắc, tiến tới trước mặt Vũ Thiên Ngô.
Ầm...
Triệu Phong đột nhiên nện ra một quyền, trong khoảnh khắc đó, phảng phất toàn bộ lực lượng Huyết Viêm đều tràn vào, nổ tung, giống như dung nham núi lửa phun trào.
Huyết Viêm Lôi Quang nóng rực khủng bố, giống như hoàn toàn nuốt chửng Vũ Thiên Ngô và đạo hư ảnh hàn băng sau lưng hắn.
Phốc…
Hiệu quả thiêu đốt của huyết mạch Huyết Ma Dương, lập tức kích phát.
Vũ Thiên Ngô và đạo hư ảnh sau lưng, đều trực tiếp bị thiêu đốt, phảng phất như một tòa núi lửa.
- Chiến Thiên Vô Song.
Toàn thân Vũ Thiên Ngô bùng lên huyết diễm, khẽ thốt ra một chữ.
Ô...ô...ô...n...g!
Hư ảnh hàn băng sau lưng hắn, mỗi một tấc trên người, đều phóng ra hào quang màu cam.
Bản thân Vũ Thiên Ngô giống như một vầng diệu nhật, toàn thân tràn ngập từng tia hào quang cực nhỏ, nối liền chặt chẽ với hư ảnh hàn băng.
Ô...ô...ô...n...g!
Đột nhiên, hư ảnh hàn băng xuất hiện một đôi mắt màu cam, bộc phát ra ý chí tinh thần chiến đấu khủng bố kinh thiên.
Trong khoảnh khắc đó, Vũ Thiên Ngô triệt để hóa thành hư ảnh hàn băng khổng lồ này, hai mắt tràn ngập ý chí chiến đấu, tạo thành trùng kích vô hình, thậm chí có thể đánh sâu vào tâm thần của Thánh Chủ.
Phốc…
Dưới luồng lực lượng tuyệt cường này gia trì, thân ảnh Viêm Dương huyết sắc cực lớn, liền bị đánh tan ngay lập tức.
- Man Thần Phủ!
Đôi măt Vũ Thiên Ngô rực rỡ như sao, đột nhiên vung chưởng, trong hư không truyền đến hàng loạt tiếng nổ thạch phá kinh thiên, mơ hồ có thể thấy được một thanh Cự Phủ lấp lánh, đấu khí như cầu vồng, từ trên trời chém xuống.
- Chiến lực thật là khủng khiếp…
Giờ khắc này, Triệu Phong giống như đang đối mặt với một tòa núi lớn, hứng chịu ý chí chiến đấu và ý cảnh trùng kích khổng lồ.
Mà một kích khủng bố như tuyệt thế Chiến Thần này, Triệu Phong cũng không dám ngạnh kháng.
- Triệu Phong, tình huống cực kỳ không ổn, số trận thắng lại bị Thập Tam hoàng tử vượt qua rồi.
Lúc này, thanh âm của Cửu hoàng tử đột nhiên vang lên.
Cửu hoàng tử cũng biết tình huống của Triệu Phong lúc này, nhưng lại không thể không nói tin tức này cho Triệu Phong biết.
- Đã như vậy…
Thần sắc Triệu Phong đột nhiên trở nên trầm tĩnh.
Mặc dù lúc hắn chiến đấu với Tân Vô Ngân và Vũ Thiên Ngô, đều là vì thỏa mãn bản thân.
Nhưng hắn cũng biết rõ, chuyện quan trọng nhất trước mắt là gì.
Ầm...
Sau lưng Triệu Phong, một luồng lực lượng Lôi Điện Phong Bạo cực kỳ cổ xưa, điên cuồng tràn ra, chậm rãi dung nhập vào hư không.
Trong phương viên gần trăm trượng, hư không đã bị phong bạo càn quét bừa bãi, vài tia quy tắc áo nghĩa không gian Thái Cổ còn sót lại, cũng bị Triệu Phong khống chế.
Đồng thời, thân thể xích sắc của Triệu Phong, cũng lóe lên một luồng diệu quang Kim Lôi, bên ngoài thân thể còn xuất hiện một tầng cương tráo Huyết Sắc Lôi Viêm cổ xưa.
Triệu Phong cũng không đợi một kích tuyệt thế của Vũ Thiên Ngô hàng lâm, bằng không, trải qua một thời gian tụ lực, uy lực của một kích này sẽ càng kinh hủng hơn.
Vụt...
Triệu Phong trực tiếp bay lên, song chưởng đẩy ra, dốc hết lực lượng Cổ Lôi và Thánh Lôi Thể Phách, ngưng tụ trên Lôi cương hộ thể.
Đồng thời, lực lượng Phong Lôi trong Tiểu Thế Giới Phong Lôi, cũng lập tức tập trung trên người Triệu Phong.
Vào khoảnh khắc đó, Triệu Phong trong Tiểu Thế Giới Phong Lôi giống như một Lôi Thần Chiến Tôn, Xích sắc Lôi quang vờn quanh người, vô cùng dữ tợn khủng bố.
Rầm rầm rầm…
Xích sắc lôi điện cùng hào quang kinh thế, trực tiếp oanh kích cùng một chỗ.
Toàn bộ không gian "hoàn cảnh quyết đấu" đột nhiên điên cuồng chấn động, sa mạc phong bạo nổi lên, giống như tận thế ập đến.
Vụt...
Ngay khoảnh khắc đó, một đạo Xích Lôi thiểm điện, điên cuồng lướt đi, xuất hiện trước mặt Vũ Thiên Ngô.
- Thần Mâu Phân Giải!
Triệu Phong trực tiếp phát động toàn bộ năng lực huyết mạch đồng tử của mắt trái.
Chỉ có một chiêu này, mới có thể khắc chế chiến lực tăng trưởng vô hạn của Vũ Thiên Ngô.
Ầm ầm ầm...
Lúc sa mạc phong bạo tản đi, Vũ Thiên Ngô nằm trên mặt đất, toàn thân đầy máu và mồ hôi.
- Người thắng, Triệu Phong!
Một khắc sau, cả hai trở lại trong mê cung.
Triệu Phong trực tiếp phục dụng một vài dược phẩm trân tài, sau đó mở ra năng lực mắt trái, tìm kiếm địch nhân.
- Triệu Phong, vừa rồi ngươi chiến thắng Vũ Thiên Ngô, số trận thắng của chúng ta và Thập Tam hoàng tử, đã bằng nhau rồi.
Thanh âm của Cửu hoàng tử chợt vang lên.
- Biết rồi.
Triệu Phong lạnh nhạt trả lời.
Hắn quá mức tập trung vào trận chiến với Vũ Thiên Ngô, không phân thần đi trợ giúp Kinh Khải, khiến cho số trận thắng của đoàn đội chậm đi, thậm chí còn bị vượt qua.
Dù sao thì đoàn đội của Thập Tam hoàng tử, cũng có năm người đang ở trong mê cung.
Chỉ còn lại một ít thời gian cuối cùng.
Triệu Phong sẽ không để cho số trận thắng của Thập Tam hoàng tử vượt qua Cửu hoàng tử lần nữa.