Hoạt động đã ngừng hẳn!Tất cả mọi người nghe thấy tin này đều trợn mắt há hốc mồm.Cuộc thi chạy nước rút theo giai đoạn của trường Nhất Trung ở Tam Hà đã được tổ chức không biết bao nhiêu lần, chưa từng xảy ra vấn đề gì, mà lần này, đột nhiên lại bị đình chỉ!Tất cả đều bởi vì một học sinh Giang Hà.Mà càng tồi tệ hơn là bọn họ lại không thể nói bất cứ điều gì.
Oán trách hắn tham gia hoạt động sao? Cái này là do trường học bắt buộc, hắn không tham gia cũng không được? Lẽ nào oán trách do năng lực của hắn mạnh hơn mọi người? Thật nực cười! Không lẽ tham gia hoạt động chỉ có thể chịu đánh chứ không được chống trả?Nhưng mà chung quy thì chuyện này cần phải có ai đó đứng ra gánh vác.Mà người này, chỉ có thể là Hạ Lê Minh.Ban đầu cũng chính hắn đã thề son sắt rằng nếu xảy ra chuyện gì thì hắn sẽ hoàn toàn chịu trách nhiệm!Nghe nói bên trong phòng họp, Hạ Lê Minh bị mắng chửi xối xả, tổ tiên mười tám đời cũng bị thăm hỏi không biết bao nhiêu lần, trực tiếp khấu trừ một năm tiền lương, còn bị phạt nặng nữa! Nếu còn xảy ra chuyện như vậy một lần nữa, phỏng chừng chức chủ nhiệm giáo dục của hắn cũng không giữ được.Mà kết quả cuối cùng của việc này là.Cuộc thi chạy nước rút theo giai đoạn vẫn tiếp tục tiến hành, chỉ có điều Giang Hà không được phép tham gia, nhà trường sẽ tặng bù một giải thưởng phụ.Lúc này.Khối 12 lớp 2, một số học sinh nghe xong tin này thì ngây ra.Giang Hà chèn ép lớp 10?Hoạt động bị buộc dừng?Giang Hà đột phá kỹ năng bóng tối?“Đậu má, thật hay giả thế?”“Hắn lại học được kỹ năng bóng tối?”“Hắn bị treo ở trạng thái phóng xạ 0% hai năm rồi, sao lại biến thành 20% được?”Trong mắt những học sinh cùng lớp này, Giang Hà là ví dụ của một học ngu điển hình, trốn học, đứng nhất từ dưới đếm lên, các loại kỷ lục về thành tích thấp nhất được làm mới liên tục, vốn còn tưởng rằng hắn tham gia cuộc thi chạy nước rút sẽ bị mất mặt, không ngờ lại đè bẹp những tân sinh lớp 10 này.“Tên nhóc này...”Tô Tiêu Mạt cũng rất kinh ngạc.Ngược lại Dương Tiêu không ngạc nhiên chút nào, dán vào người Tô Tiêu Mạt cười nói: “Xem ra anh trai nhỏ Giang Hà của chúng ta cũng có không ít bí mật nhỉ.”...Sân tập.Sau khi có kết quả xử lý của trường, Giang Hà cảm khái: “Thầy chủ nhiệm Địa Trung Hải đúng là có thực lực cõng nồi*.”*nhận tội thay người khácHạ Lê Minh đối xử với hắn tốt quá rồi.Vùng ngoại ô hôm nay không an toàn, cứ tưởng ở trường sẽ nhàm chán lắm, không ngờ lại xảy ra chuyện thú vị thế này, còn có thể lấy được phần thưởng mà chẳng cần làm gì.Tất nhiên những lời này mà để Hạ Lê Minh nghe được, chắc sẽ phun 3 lít máu mất.Chương trình biểu diễn của Giang Hà đã kết thúc.Kỳ thực đối với hắn, hoạt động lần này cũng khá quan trọng.Nếu thật sự vô dụng, Giang Hà cũng sẽ không lãng phí thời gian quý báu của hắn để tham gia hoạt động này, nhưng càng trọng hơn là Giang Hà muốn kiểm tra thực lực của mình, cũng muốn xem thử trình độ của hắn ở Nhất Trung chiếm vị trí nào !Và bây giờ, hắn đã có câu trả lời.Quả nhiên học sinh không giống với các người tu luyện bên ngoài!Đặc điểm của học sinh: Tu luyện nhanh, rất nhanh đã có thể đạt đến trạng thái khí.
Suy cho cùng không cần phải tu luyện kỹ năng bóng tối, chỉ cần cố gắng chăm chỉ là đủ rồi.
Nhưng đa số sức chiến đấu của học sinh đều có vấn đề, người có thể học được cách chiến đấu cơ bản đã xem như rất tốt rồi, còn về kỹ năng bóng tối...Thật sự là hàng hiếm!Nếu không thì Giả Đằng cũng sẽ không được gọi là thiên tài chỉ nhờ vào Ưng Chỉ Thủ.
Đối với các học sinh “trạng thái phóng xạ” là một cảnh giới vượt quá giới hạn.Còn đặc điểm của những người tu luyện bên ngoài trường học: Tu luyện chậm, dù sao cũng không có môi trường tốt như ở trường, lần nào cũng liều mạng chém giết mới có có thể miễn cưỡng theo kịp tiến độ của học sinh, hơn nữa vì để sống sót, không thể nào không có kỹ năng bóng tối, tốc độ tu luyện về cơ bản lại càng chậm hơn.Nhưng đồng thời, sức chiến đấu của những người tu luyện bên ngoài trực tiếp áp đảo!Giang Hà suy tính đại khái, nếu như Trần Tiểu Yến đến đây, cũng có thể đạt đến cùng một cảnh giới, dù sao bọn họ cũng ở trạng thái phóng xạ rất lâu rồi.Đây là sự chênh lệch về sức mạnh.Mà Giang Hà, đã đi tu luyện vô số lần ở ngoài trường học.“Tinh.”“Mời bạn học Giang Hà đến văn phòng trường để nhận giải thưởng.”Màn hình sáng lên, một tin nhắn được gửi đến.
Giang Hà liếc nhìn xung quanh, đi đến phòng giáo vụ, hắn cũng muốn xem xem, trường học có thể bồi thường cho thứ gì....Văn phòng trường.Mọi người đều đang bàn luận sôi nổi về giải thưởng của Giang Hà.
Dự định ban đầu là cho Giang Hà một ám vũ có thể sử dụng ở trạng thái phóng xạ, thứ vũ khí mang năng lượng tối cực mạnh này, dùng vào giai đoạn nước rút chuyển cấp của học sinh là tốt nhất.
Nhưng mà không ngờ, chuyện này lại bị Hạ Lê Minh phản đối kịch liệt.“Để Giang Hà tham gia hoạt động lần này là lỗi của ta.”“Vì vậy ta cũng nên chịu một chút, hãy để ta tự mình đền bù cho Giang Hà.”“Ở chỗ ta có một tấm kỹ năng bóng tối, vừa hay cũng phù hợp với bạn học Giang Hà, nếu làm phần thưởng trao cho hắn ta, chắc cũng đủ để bù đắp cho mất mát lần này.”Sau khi nói xong, Hạ Lê Minh lấy ra tấm kỹ năng bóng tối đặt lên bàn.“Ấy?”Các vị lãnh đạo ngơ ngác nhìn nhau.Tự mình bồi thường?Cái tên này....!được lắm!“Rất tốt.”Thầy hiệu phó nhìn hắn một cái: “Nếu đã thế này thì quyết định như vậy đi, nhưng dù như thế cũng không được phép có lần sau đâu đấy.” “Cảm ơn ngài.”Cuối cùng Hạ Lê Minh cũng thở phào nhẹ nhõm.Cuộc