Nghe theo lời Hứa Tiểu Kiều nên cả hai người cắn răng rồi quay người chạy đi.
Đám đệ tử của Thiên Lang Bang thấy vậy liền quay người đuổi theo.
Nhưng khi cách hai người gần trăm mét thì bị một đạo hắc khi xẹt qua chắn ngang ở trước mặt.
Hứa Tiểu Kiều một tay đưa lên lau vệt máu ở trên khóe miệng, một tay đánh ra đạo hắc khí ngăn ngay trước mặt đám người.
Vẻ mặt sắc lạnh ánh mắt âm trầm nhìn đám người Thiên Lang Bang.
“Có ta ở đây, các ngươi đừng hòng rời đi”.
Đám đệ tử Thiên Lang Bang thấy vậy thì ồ lên, gương mặt lọ ra vẻ tức giận quát.
“Tiện nhân khốn kiếp, dám ngăn bọn ta”.
“Ngươi nghĩ một mình ngươi có thể ngăn trăm người bọn ta sao?”.
“Không biết sống chết”.
“Ta còn tưởng sau khi quay về Thiên Lang Bang thì được vui vẻ với ba đại mỹ nhân nhưng ngươi đã muốn chết như vậy thì đừng trách bọn ta ra tay độc ác”.
“Nhanh, xông lên giết ả”.
Ánh mắt kiên định nhìn đám người, Hứa Tiểu Kiều hít vào một hơi thật sâu rồi quát lớn một tiếng.
“Muốn đuổi theo họ thì phải bước qua ta trước”.
“Hừ, một mình ngươi thì làm được gì?”.
“Chống cự vô ích thôi… Chịu chết đi”.
Men theo hơi thở ra, toàn thân Hứa Tiểu Kiều bị một đạo hắc khí đen khịt bao trùm.
Đạo ấn ký trên trán cô liên tục phát ra tinh quang, theo công pháp mà cô vận chuyển, ma khí trên người thình lình bạo phát lên gấp nhiều lần.
Khí tức Ngưng Hải cảnh tầng bảy mạnh mẽ bộc phát, khí thế dọa người vô cùng.
“Đến đây”.
Hứa Tiểu Kiều hét lớn một tiếng rồi cầm kiếm xông lên.
Lao thẳng vào trung tâm đám người, Hứa Tiểu Kiều cố gắng kìm nén thương tích ở trong người mà dốc hết sức để tấn công.
Bị Thiên Ma Chi Khí bao trọn cơ thể, trông Hứa Tiểu Kiều lúc này giống như đã nhập ma.
Cô hoàn toàn mất đi cảm giác đau đớn, trên người bị nhiều thương tích nhưng cô chưa một lần nhăn mặt hay bị đánh lùi.
Mà trái lại, cô càng chiến thì khí tức trên người càng ngày càng thịnh, khả năng của Thiên Ma Chi Khí mang lại sẽ tăng lên.
Cảm nhận cơ thể đang hòa mình với Thiên Ma Chi Khí, Hứa Tiểu Kiều gồng mình hét lớn một tiếng rồi toàn thân tung ra toàn bộ ma khí ở trong người.
Dần dần, cơ thể cô bị ma khí xâm nhập vào trong cơ thể rồi cường hóa cơ thể cô lên đến một tầng cao mới.
“Thiên Ma Đại Lực, khai”.
Những thương tích trên người lành lại một cách nhanh chóng và đạo ấn ký trên mi tâm cô càng ngày càng rõ nét.
Từ một điểm sáng nay ánh lên rồi chuyển thành hình mũi kim rồi mọc lên ba đạo vết đen gấp khúc ở mỗi bên rồi từ từ nứt ra.
Một con mắt màu đen với con ngươi màu đỏ nhìn xuống giống như đấng chủ tể.
Bộ công pháp này được Đế Nguyên Quân truyền thụ có phẩm chất cao vô cùng.
Nhưng thời gian tu luyện quá ngắn nên cô chỉ nhập tiểu thành của tầng thứ nhất mà thôi.
Nên khi sử dụng sẽ bị hạn chế rất nhiều, chưa kể lượng Thiên Ma Chi Khí trong người cô quá thấp nên một khi đã sử dụng hết ma khí thì sẽ bị công pháp ăn mòn cơ thể.
Cho dù là thế nhưng đây chính là cách duy nhất mà cô có thể dùng vào lúc này.
Bởi vì cô biết bản thân làm như vậy là đúng, và cô biết chủ nhân ở trong hoàn cảnh này cũng sẽ làm như vậy.
Bị khí tức kinh khủng của Hứa Tiểu Kiều đẩy lùi ra xa, đám đệ tử Thiên Lang Bang vẻ mặt vừa kinh hãi vừa ho sợ nhìn cô.
“Khốn kiếp, ả tiện nhân này sao còn thực lực kinh khủng như thế này?”.
“Đây còn là Ngưng Hải cảnh tầng bảy sao?”.
“Thiên Địa cảnh cao lắm cũng như thế này mà thôi”.
“...”.
Bị uy thế Hứa Tiểu Kiều dọa sợ, đám đệ tử liếc mắt nhìn nhau lộ ra vẻ do dự, không có ai dám đứng xông lên.
Đứng ở ngoài xa!
Đổ Mễ trưởng lão ánh mắt nhìn chằm chằm Hứa Tiểu Kiều lộ ra vẻ ngưng trọng.
Mặc dù cảnh giới của Hứa Tiểu Kiều chỉ là Ngưng Hải cảnh tầng bảy nhưng khí tức của cô bây giờ ít nhất cũng phải Thiên Địa cảnh tầng một.
Chưa kể, lão còn cảm nhận được ma khí trên người cô càng ngày càng nồng đậm.
Điều này khiến Đổ Mễ trưởng lão phải kiêng dè thêm vài phần.
Nhìn đám đệ tử do dự không dám xông lên, Đổ Mễ trưởng lão đạp không lao tới rồi quát lớn.
“Các người chia ra, một nửa đuổi theo hai người kia, những người còn lại thì cùng ta xử lý nữ tử ma đạo này”.
Đáp đệ tử nghe lệnh, bọn họ nhìn nhau rồi chia ra, một nửa đuổi theo hai người.
Thấy đám người chạy đi, Hừa Tiểu Kiều ánh mặt lạnh lẽo nhìn qua, thanh âm ma mị quát lớn.
“Ai cho các ngươi đi”.
Hứa Tiểu Kiều quay người, cô đánh ra một chưởng rồi đạp không lao lên.
Ở sau lưng, Đổ Mễ trưởng lão thúc dục chân nguyên trong cơ thể rồi đạp không đuổi theo.
“Đứng lại cho ta”.
Rồi sau đó đánh ra một chưởng.
“Cút”.
Cảm nhận nguy hiểm từ sau lưng truyền đến, Hứa Tiểu Kiều quay người, cô vận lực rồi đánh ra một chưởng rồi quát lớn một tiếng.
Oanh!
Song chưởng giao phong mãnh liệt, nhưng trái với lần trước.
Thực lực Hứa Tiểu Kiều lúc này gần như đã sánh ngang với Đổ Mễ trưởng lão.
Chưởng khí của cô có thể ngạch kháng trực tiếp mà không hề thua kém.
Nhưng cô không muốn phân cao thấp nên chủ động thu tay.
Mượn vụ nổ bộc phát, Hứa Tiểu Kiều quay người đạp không bay đi, cô chẳng mấy chốc thì đuổi kịp những người kia.
Bị Đổ Mễ trưởng lão truy đuổi gắt gao và phải chống trả liên tục nên lượng ma khí trong người cô đã hao tổn rất lớn.
Và vì đây là lần đầu tiên vận dụng công pháp này nên Hứa Tiểu Kiều cảm thấy toàn thân đau nhức vô cùng.
Nhưng cô không vì thế mà dừng lại, thậm chí tốc độ còn nhanh hơn trước rất nhiều.
Bỗng, Hứa Tiểu Kiều cảm nhận trong cơ thể bộc phát mộ cổ lực lượng đang cố gắng đào thoát ra khỏi cơ thể.
Khóe miệng Hứa Tiểu Kiều dần chảy xuống một dòng máu tươi rồi đột ngột rơi xuống đất rồi lăn thêm mấy vòng rồi mời ổn định lại, cố gắng đứng dậy.
Cô cảm nhận bụng dưới đau nhức vô cùng, cảm giác giống như bị đan điền sắp bị nứt ra.
Ở trên cao!
Đổ Mễ trưởng lão từ từ hạ xuống đất, ánh mắt khinh thường nhìn Hứa Tiểu Kiều, nói.
“Không biết ngươi đã sử dụng công pháp gì để gia tăng thực lực nhưng với tình trạng của ngươi bây giờ thì lấy gì để chống đỡ”.
“Ta đoán không nhầm thì công pháp này của ngươi đang dần mất tác dụng nên ngoan ngoãn đưa tay chịu trói đi, chống cự vô ích mà thôi”.
Cố gắng ổn định lại đan điền, Hứa Tiểu Kiều gương mặt tái xanh trông cực kỳ khó coi, trên khóe miệng cô chảy xuống một dòng máu tươi tai nồng, ánh mắt khẽ run nhìn đám người rồi cười khẽ nói.
“Các ngươi