Tưởng chừng như mọi thứ đã kết thúc, cả ba người đồng thời nhắm mắt chờ đợi cái chết đang đến dần.
Nhưng họ chờ đợi một lúc nhưng vẫn không thấy có chuyện gì xảy ra, khi họ dương mắt nhìn xung quanh thì giống như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
Nhìn ra xa, cả ba người nhìn thấy toàn bộ khu vực đều đang dần hiện lên những vết nứt lớn và chưa dừng lại ở đó.
Họ dần cảm nhận được những khí tức từ bên ngoài thông qua những vết nứt đó.
Và thình lình, một thanh âm sụp đổ vang lên khiến cả ba người giật mình tỉnh dậy.
Khi đó, họ đưa tay kiểm tra thì thấy những vết thương lúc trước đã tiêu biến hết toàn bộ.
Đúng hơn là những chuyện vừa rồi giống như chưa từng xảy ra.
Càng kỳ lạ hơn là cả ba người để ý xung quanh thì thấy ánh mắt của những người đi qua đều nhìn họ với ánh mắt khó hiểu, thậm chí còn chỉ tay về phía họ rồi cười thấm và bàn tán ở sau lưng.
“Chuyện này là sao?”.
Lâm Tuyết Nhi vẻ mặt lo ngại nhìn hai người thốt ra.
“...”.
Lạc Tuyết Dung sắc mặt xị xuống, trên gương mặt lộ ra vẻ suy nghĩ, đáp.
“Có lẽ ta bị một tên nào đó đã dùng huyễn thuật khiến tâm trí ta bị kéo vào trong đó? Mục đích của chúng rõ ràng là không muốn giết ta mà là muốn dùng huyễn cảnh để phá nát tâm của ta và đáng sợ hơn là khiến ta trở nên điên dại nếu như không kịp thời phá giải?”.
“Nếu đúng là như thế thì tên thi triển huyễn thuật đó hết chân nguyên hay là có người đã âm thầm ra tay cứu?”.
Hứa Tiểu Kiều liếc mắt nhìn xung quanh nhưng không thấy có chuyện gì bất thường nên lên tiếng.
“Không có chuyện trùng hợp như thế được, hắn ta còn một bước cuối cùng nữa là đã thành công nên chắc chắn không phải do hắn hết chân nguyên?”.
Lâm Tuyết Nhi thở dài một hơi rồi lắc đầu, đáp.
“Ta tin chắc người đã ra tay là hắn?”.
“Là chủ nhân sao?”.
Hứa Tiểu Kiều vẻ mặt đầy nghi hoặc, đáp.
“Nhưng ta không hề cảm nhận được khí tức nào là của chủ nhân cả?”.
“...”.
Hai người nghe thấy vậy thì lắc đầu thở dài một hơi.
Lâm Tuyết Nhi ánh mắt có chút buồn tủi, đáp.
“Ta không rõ vì sao hắn không đến Lạc gia nhưng ta chắc chắn người cứu ta chính là hắn?”.
“Ta cũng nghĩ là như thế nhưng chuyện này ta gặp hắn rồi nói sau?”.
Lạc Tuyết Dung gật đầu, gương mặt lộ ra vẻ lo lắng, nói.
“Chuyện cấp bách bây giờ là ta phải quay về Lạc gia càng sớm càng tốt.
Ta không biết bọn chúng sẽ còn làm ra chuyện gì nữa?”.
“Thêm nữa, ta vừa rồi trúng huyễn thuật nên tinh thần lực và nguyên thần cũng bị ảnh hưởng không nhỏ, nếu không cẩn thận thì sẽ ảnh hưởng đến sau này nữa?”.
Đứng ở trên mái nhà nhìn xuống, Đế Nguyên Quân nhìn theo bóng lưng ba người đi về phía Lạc gia rồi quay qua nhìn ra xa thì trông thấy những tên hắc y nhân đang âm thầm nhảy qua những căn nhà cao ở và chúng chia nhau ra thành nhiều nhóm di chuyển khắp nơi.
Và trong đó có hai nhóm đang di chuyển nhanh về phía Lạc gia và về phía ba người với số lượng hơn hai mươi người.
Càng kỳ lạ hơn là đám hắc y nhân này lại tùy tiện hành động trước mắt của rất nhiều người mà không hề lo ngại một chút gì cả.
Giống như có một thế lực lớn nào ở trong thành muốn đối phó với những gia tộc và các thiên kiêu chuẩn bị cho ngày khảo hạch luyện đan ngày mai.
Cảm thấy quá kỳ lạ, Đế Nguyên Quân lấy bộ đồ của tên hắc y nhân mặc vào rồi âm thầm nhập bọn với bọn chúng.
Nhưng dọc đường đi thì đám người này lại không hề lên tiếng, thậm chí chúng cũng chẳng để ý mọi thứ xung quanh mà chăm chăm đi về phía trước giống như những con rối đang thực hiện nhiệm vụ trong vô thức.
Đứng trên mái nhà Lạc gia nhìn xuống, Đế Nguyên Quân thấy ba người họ đã về đến Lạc gia an toàn thì trong lòng cảm thấy nhẹ hơn hẳn.
Tuy ban nãy hắn đã âm thầm giết chết tên sử dụng huyễn thuật nhưng vẫn đến hơi muộn một chút.
Khi hắn vừa đến thì ba người họ đã lâm vào tình trạng không được tốt cho lắm, nhưng may mắn là ý chí và sự kiên định đã vực dậy từ trong cửa tử.
Nhìn đám đệ tử và các vị trưởng lão Lạc gia đứng vây kín xung quanh căn phòng của cả ba người.
Đế Nguyên Quân cảm nhận khí tức của những người đó rồi lắc đầu và thở dài một hơi.
“Tuy Lạc gia rất có thế lực, nhưng bảo vệ kiểu như thế này thì chẳng khác gì báo cho bọn hắc y nhân biết?”.
Liếc mắt nhìn ra xa, Đế Nguyên Quân thấy hai nhóm hắc y nhân khoảng chừng bốn mươi người đang âm thầm trốn sau mái nhà và quan sát cẩn thận xuống phía bên dưới.
Toàn bộ ánh mắt bọn chúng đều chăm chăm nhìn về phía căn phòng của cả ba người, nhưng chúng không hấp tấp tấn công mà đứng đợi ở đó một hồi lâu và từ từ áp sát lại gần.
Trên căn phòng của ba người đang tỉnh dưỡng, Đế Nguyên Quân thấy một tên hắc y nhân đang nhẹ tay gỡ ra một viết ngói rồi lấy ra một cái ống màu xanh nhạt và định thổi độc xuống dưới.
Đúng lúc này, Đế Nguyên Quân lấy một mảnh ngói ném về phía tên hắc y nhân khiến hắn bị giật mình một cái rồi trong lúc bất cẩn ngã nhào đất thì đám người Lạc gia mới ý thức được chuyện bản thân bảo vệ lỏng lẻo như thế nào? Ngay cả một tên Ngưng Hải cảnh cũng có thể qua mặt được tất cả?
Ngay khi hành động bị bại lộ, đám hắc y nhân trốn ở trên mái nhà cũng không chịu yên phận nữa mà đồng loạt xông lên.
Tuy cảnh giới của chúng chỉ là Ngưng Hải cảnh nhưng đối mặt với các vị trưởng lão Thiên Địa cảnh của Lạc gia mà không có một chút sợ hãi nào cả.
Chúng giống như con thiêu thân đâm đầu về phía căn phòng mà không màng đến những người xung quanh.
Tuy dồn tất cả về phía mục tiêu là tốt nhưng đám người này lại quá khinh thường sự cảnh giác của Thiên Địa cảnh cường giả.
Ngay khi chúng vừa từ trên mái nhà nhảy xuống thì những vị trưởng lão cũng đã đồng loạt ra tay.
Chỉ thấy họ vung tay đánh ra từng đạo chưởng ấn đánh về phía đám hắc ý nhân khiến chúng bị tổn thất thảm trọng.
Hơn bốn mươi người xông lên nhưng bị tiêu diệt hơn phân nửa chỉ trong nháy mắt.
Còn những tên