Qua thêm thời gian gần một tháng, Đế Nguyên Quân dành toàn bộ thời gian này để đi ra ngoài nhằm tìm kiếm cơ duyên và cũng như chuẩn bị đầy đủ trước khi hắn đột phá.
Trong suốt thời gian này, Đế Nguyên Quân đi qua hơn hai mươi tòa sơn nhạc và thu được hơn mười gốc linh dược Huyền cấp và hơn ba mươi gốc Hoàng cấp linh dược các loại.
Tuy với số lượng này vẫn còn quá ít nhưng thời gian Đế Nguyên Quân đột phá đã không còn nhiều thời gian nữa.
Hắn không biết việc luyện hóa Huyết Đế Mộc sẽ tiêu tốn thời gian là bao lâu? Mười ngày, một tháng, một năm, hay là mười năm,...? Chuyện này thì hắn không thể nói trước được điều gì cả.
Tuy nó chỉ là một hạt giống vừa mới nảy mầm của Huyết Đế Mộc nhưng nó vẫn là Thánh cấp linh dược, tuy không mang theo dược lực khủng bố và khả năng cao siêu mà nó mang lại nhưng việc một người thường có cảnh giới Thức Nhân cảnh đỉnh phong và đang sắp sửa đột phá Ngưng Hải luyện hóa nó thì Thiên Đạo chắc chắn sẽ không để chuyện này diễn ra một cách dễ dàng.
Thêm nữa là việc hắn đồng thời nhập thiên đố cả hai loại lực lượng, cộng thêm Huyết Đế Mộc nữa thì chẳng khác gì đón nhận đồng thời cùng lúc ba loại lỗi phạt khác nhau.
Nguy hiểm là thế nhưng Đế Nguyên Quân muốn lần tu luyện này ít nhất cũng phải đạt được nhiều thành tựu.
Không những thế, bộ công pháp luyện thể Ngũ Hành Bá Thể quyết của hắn có thể phục dụng được tất cả các loại thuộc tính để gia tăng khả năng của nó.
Khi Đế Nguyên Quân luyện hóa linh hỏa để sử dụng ở đan điền như bình thường nhưng khi luyện hóa chuẩn bị thành công thì nó lại xâm nhập vào bên trong quả tim hắn.
Tại đây, Đế Nguyên Quan cảm nhận được rất rõ ở tận sâu trong quả tim hắn có một loại lực lượng nóng bỏng đang thích ứng cùng với công pháp và biến nó trở thành một phần của cơ thể.
Kể từ ngày đó, Đế Nguyên Quân đã nhận ra là bộ luyện thể pháp này không chỉ có đẳng cấp bất phàm mà ẩn sâu ở bên trong nó còn mang lại một loại hiệu quả đặc biệt mà Đế Nguyên Quân không thể tưởng tượng được.
Và mục đích hiện tại của hắn không chỉ là luyện hóa linh hỏa, linh mộc mà hắn còn muốn bồi đắp đầy đủ các ngoại thuộc tính còn lại.
Ngoài ra, Đế Nguyên Quân còn muốn nắm giữ được những loại thuộc tính đặc biệt khác như lôi, quang, ám,...!
Biết việc tìm kiếm một trong các loại thuộc tính này không phải dạng dễ dàng nhưng Đế Nguyên Quân cũng không vì thế mà cảm thấy nản lòng.
Thời gian hắn tu luyện trước đây tuy không được đi ra ngoài tìm hiểu và học hỏi được nhiều thứ nhưng tại Tử Cực Kiếm Môn, hắn đã nghe được không ít những câu chuyện và những ghi chép ở trong thư phòng.
Dẫu có khó khăn như thế nào đi chăng nữa thì hắn vẫn một lòng để cầu được.
Lần tu luyện thứ hai này, Đế Nguyên Quân không được thiên phú trước đây hỗ trợ nên thời gian tu luyện của hắn được xem là rất thoải mái và phù hợp để hắn ra ngoài học hỏi được thêm nhiều thứ.
Đế Nguyên Quân cũng hiểu rất rõ một việc là không chỉ có hắn tìm kiếm những loại thuộc tính này mà trong giới tu chân này thì ai ai cũng mong muốn có thể sở hữu được nên việc Đế Nguyên Quân tranh đoạt cơ duyên giữa một biển người là rất khó nhưng trên thế gian này không có gì mà hắn không làm được.
Tốn thêm khoảng hai ngày, Đế Nguyên Quân đi thám thính xung quanh thì phát hiện một tòa sơn nhạc ở cách đó không xa rất yên tĩnh và không có bất cứ sự hiện diện nào của con người.
Tuy ở trên kia tồn tại không ít những đầu hung thú nguy hiểm nhưng Đế Nguyên Quân lại chọn nó mà không cần suy nghĩ.
Bởi vì, việc hắn luyện hóa và nhập thiên đố sẽ bạo phát không ít lôi quang mang theo uy lực khủng bố nên sẽ không có bất cứ đầu hung thú nào dám tới lại gần.
Ngoài ra, Đế Nguyên Quân chọn nơi này một phần cũng là vì để đám hung thú này ngăn lại đám đệ tử của các gia tộc rải rác ở những nơi lân cận.
Và hơn hết, Đế Nguyên Quân cảm thấy kỳ lạ khi một tòa sơn nhạc đầy rẫy hung thú như thế này thì chắc hắn sẽ có không ít cơ duyên nhưng hắn tự hỏi là tại sao đám người đó lại không đặt chân đến đây? Tuy không biết chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo nhưng Đế Nguyên Quân cảm thấy nơi này có thứ gì đó kỳ lạ nên đám người kia mới không dám đặt chân tới đây.
Nơi nguy hiểm nhất cũng chính là nơi an toàn nhất đối với hắn hiện tại.
Dành thời gian thêm một ngày để quan sát động tỉnh của đám hung thú, Đế Nguyên Quân phát hiện ra một điều là số lượng của chúng ở nơi này là rất đông và cấp bậc của chúng đa phần đều là nhị cấp trở lên.
Ngoài ra thì hắn còn cảm nhận được không ít dòng khí tức tam cấp hung thú có thực lực mạnh mẽ có thể sánh ngang với Huyết Hùng, thậm chí thực lực của chúng còn mạnh hơn nữa và Đế Nguyên Quân cũng không đặt ngoại lệ là sẽ tồn tại một đầu tứ cấp hung thú ở trên kia.
Sau một ngày quan sát động tỉnh ở nơi này, Đế Nguyên Quân quyết định chọn tòa sơn nhạc này và vị trí mà hắn muốn bế quan đột phá lại chính là đỉnh của ngọn núi.
Như thế thì hắn sẽ hạn chế được những phiền phức không đáng có.
Âm thầm đi lên tới đỉnh, thân ảnh Đế Nguyên Quân thoắt ẩn thoắt hiện nhảy qua các cành cây cao và xông thẳng một mạch đi lên.
Cho tới khi hắn sắp sửa lên tới đỉnh thì đột nhiên, Đế Nguyên Quân ngẩng đầu nhìn lên cao rồi khẽ nhíu mày, trông biểu cảm trên gương mặt hắn hiện tại giống