Ta chỉ mong là ngươi đừng chết quá sớm?!
Đứng ở dưới diễn võ trường, ánh mắt Đế Nguyên Quân liếc nhìn xung quanh giống như đang tìm kiếm thứ gì đó nhưng hắn chẳng hề phát hiện được gì cả.
Đứng chen chúc giữa dòng người, Đế Nguyên Quân đưa mắt nhìn về phía vị trí trên cao và lão giả đang ngồi tọa trấn ở trên đó thì khẽ nhíu mày.
“Thật không ngờ, lão già này xuất thân từ một tứ phẩm tông môn mà lại mang trên mình cổ khí tức cường đại này?”.
Đế Nguyên Quân nhìn lão với ánh mắt đánh giá thốt ra.
“Thiên Địa cảnh đỉnh lại có thể sánh ngang được với Tinh Cực cảnh, quả là một người có thực lực đáng sợ?”.
“Ta thật sự rất tò mò, không biết tông môn này thật sự là tứ cấp hay là tam cấp tông môn đây?”.
Gần một nén hương sau!
Lão giả đứng ở trên cao rồi vung mạnh cánh tay một cái và bắn ra một cổ khí tức bao trùm lấy diễn võ trường khiến đám người đứng ở phía bên dưới cảm nhận được mức độ nặng nề ngay lập tức.
Cảm nhận uy áp đè nén đang ngày một tăng lên, Đế Nguyên Quân đưa mắt nhìn lên thì khẽ nhíu mày.
Tuy cảnh giới của lão giả kia là Thiên Địa cảnh đỉnh nhưng uy áp lại có thể sánh ngang được với Tinh Cực cảnh.
Và tuy thực lực của hắn hiện tại đã tăng lên không ít nhưng cổ uy áp này vẫn đủ để khiến hắn cảm thấy có chút nặng nề.
Thời gian dần trôi qua, uy áp đè xuống ngày một tăng lên và đám người đang liên tục ngã xuống.
Ban đầu, hơn một vạn người đến tham dự nhưng chưa đến ba tức hô hấp thì con số này đã giảm xuống chỉ còn hơn một ngàn người.
Và với uy áp đang dần tăng lên một cách chóng mặt của lão giả thì đám người phía bên dưới phải đón nhận sự chèn ép là rất lớn.
Bọn họ cắn răng, sử dụng đan dược, họ cố gắng để có thể chống đỡ lâu nhất có thể.
Nhưng…
Uy áp đè nén đã sớm vượt qua Thiên Địa cảnh và đang không ngừng tăng lên, Thiên Địa cảnh tầng một, tầng hai,...!rồi đến tầng năm, tầng sáu.
Rất nhanh, đám người phía bên dưới không chịu đựng được nữa mà thay nhau ngã xuống.
Khi thấy số lượng vừa đủ để qua vòng, Thập Vân Đào nhanh chóng thu lại uy áp của bản thân và ném xuống từng mai đan dược hồi phục cho đám người.
Với dược lực khủng bố lan tỏa, tất cả mọi đau nhức, mọi mệt mỏi, mọi hao tổn trên người họ dần biến mất và thay vào đó là một cảm giác nhẹ nhõm mà thoải mái vô cùng.
“Dúng Huyền cấp thượng phẩm đan dược hồi phục?”.
Đế Nguyên Quân ánh mắt có chút kinh ngạc nhìn lão giả, thốt ra.
“Ngạn Tương Môn này thật biết đầu tư?”.
Vòng thứ hai bắt đầu, Lão giả vung tay đánh ra một đạo chân nguyên hóa hình thành những văn tự bay lơ lửng trên không trung và lên tiếng.
“Các ngươi bây giờ đã hồi phục hết thì vòng thứ hai cũng nên bắt đầu?”.
“Trong vòng một canh giờ, các ngươi phải tham ngộ được đoạn văn tự này và ta sẽ chọn ra tám người có khả năng cảm ngộ nhanh nhất và phát huy được nhiều khả năng của nó nhất để tiến vào vòng thứ ba”.
“Bắt đầu đi?”.
Ngẩng đầu nhìn đoạn văn tự, Đế Nguyên Quân khóe miệng lẩm nhẩm đọc theo thì bất chợt nở một nụ cười nhẹ, nói.
“Đây là một bộ kiếm pháp tàn khuyết? Khả năng cao là Địa cấp kiếm pháp nhưng hiện tại thì cao lắm cũng chỉ phát ra được không đến hai thành?”.
Đưa mắt nhìn biểu cảm cuống cuồng của đám người, Đế Nguyên Quân cười khẩy một tiếng rồi nhắm mắt và bắt đầu cảm ngộ.
Dần dần, ở trong đầu hắn hiện lên một đạo thân ảnh với trên tay là một thanh trường kiếm dài đang thi triển đoạn kiếm chiêu đó.
Với khả năng sử dụng kiếm thông thạo trước kia, Đế Nguyên Quân hoàn toàn cảm ngộ nó chỉ trong một thời gian ngắn.
Nhưng hắn cũng chẳng gấp gáp tỉnh dậy mà tiếp tục diễn hóa những phần kiếm chiêu còn lại.
Tuy ban đầu vẫn còn cảm thấy có một chúng gượng gượng nhưng trong tiềm thức của hắn đã thi triển không biết bao nhiêu lần.
Mặc dù không biết bộ kiếm pháp đó lúc hoàn chỉnh sẽ có uy lực mạnh như thế nào và thi triển ra sao.
Nhưng Đế Nguyên Quân dựa vào khả năng tham ngộ siêu việt đã mừng tượng được những phần còn thiếu của bộ kiếm pháp.
Biết là kiếm pháp hắn nghĩ ra sẽ khác biệt so với bộ kiếm pháp hoàn chỉnh nhưng uy lực của nó phát ra cũng phải một chín một mười.
Thời gian kết thúc, lão giả đứng ở trên cao dương mắt nhìn xuống lên tiếng.
“Các ngươi đồng thời thi triển đoạn văn tự thành kiếm chiêu? Ta sẽ dựa vào đó để mà đánh giá khả năng của các ngươi?”.
Nhìn đám người dần thi triển kiếm chiêu vừa tham ngộ, Đế Nguyên Quân có chút bất ngờ khi Lạc Tuyết Dung đã có thể thi triển được một phần da lông ở bên ngoài.
Nhưng chỉ với chừng đó vẫn là chưa đủ để có thể sánh được với những thiên kiêu khác.
Bọn họ tuy cũng chỉ mới cảm nhận được da lông ở bên ngoài nhưng mức độ thành thục và uyển chuyển của kiếm chiêu tốt hơn Lạc Tuyết Dung không chỉ một thành.
Lần lượt, từng người thi triển nối tiếp nhau cho đến lúc gần cuối và tới lượt hắn đứng ra thực hiện.
Thông qua việc nhìn đám người kia tung ra kiếm chiêu thì hắn đã mừng tượng ra được khả năng của tất cả và hắn thi triển kiếm chiêu bị hạn chế đi rất nhiều.
Nhưng chỉ với chừng đó cũng đủ để khiến hắn lọt vào tám vị trí thông qua.
Từng đạo kiếm chiêu tung ra thanh mảnh, trông nhẹ nhàng nhưng bao