Đại mỹ nữ, ta đến thu phục ngươi đây?!
“Muốn thu phục ta?”.
Đáp lại, Lâm Tuyết Nhi nhanh chóng rút kiếm rồi xông lên.
“Chỉ sợ ngươi không đủ sức?”.
Lời nói vừa dứt, Lâm Tuyết Nhi tay phải nắm chặt chuôi kiếm rồi liên tục đánh ra ba đạo kiếm quang xông thẳng về phía Lý Anh Hào mà đánh.
Chỉ trong nháy mắt, ba đạo kiếm quang hợp lại với nhau và xoay chuyển tạo thành một luống xoáy lớn mang theo một lượng kiếm khí khủng bố quét phăng mọi thứ ở trên đường đi.
Nhìn thấy công kích đánh tới, Lý Anh Hào cảm nhận uy lực của kiếm chiêu này còn kinh khủng hơn trước gấp nhiều lần và cái cảm giác nguy hiểm đến cùng cực đang dần hiện hữu trong tiềm thức.
Nhận thấy bản thân khó lòng tránh được một kiếm này, Lý Anh Hào nhanh chóng lấy ra một kiện pháp khí rồi mạnh tay bóp nát một cái.
Ngay lập tức, trước người hắn đột nhiên hiện lên một cái hộ thuẫn lớn bảo vệ ở trước mặt và thành công ngăn cản toàn bộ kiếm chiêu.
Nhìn kiếm chiêu tán đú, Lý Anh Hào ló đầu nhìn về phía Lâm Tuyết Nhi rồi lên tiếng.
“Kiếm vừa rồi quả thật rất đáng sợ nhưng đáng tiếc, pháp khí hộ thuẫn trong tay ta mạnh hơn?”.
“Vậy sao?”.
Đáp lại, Lâm Tuyết Nhi chỉ nở một nụ cười nhẹ rồi lên tiếng đáp lời.
“Ta muốn nhìn xem, hộ thuẫn này của ngươi có thể chống đỡ được bao nhiêu kiếm?”.
Lâm Tuyết Nhi vừa nói vừa vuốt nhẹ đầu ngón tay lên lưỡi kiếm và đồng thời truyền vào đó một lượng lớn chân nguyên cho đến khi lưỡi kiếm ánh lên một đạo tinh quang sáng chói.
Tiếp đó, Lâm Tuyết Nhi bộc phát toàn bộ khí tức của bản thân và thúc đầy kiếm khí viên mãn lên đến đỉnh điểm.
Trong lúc Lâm Tuyết Nhi thúc đẩy kiếm khí viên mãn lên đến cực điểm thì đột nhiên, tất cả ánh mắt của những người quan chiến ở trên khán đài, kể cả những gia chủ của những thế lực lớn đều nhìn về phía Lâm Tuyết Nhi với một ánh mắt hết sức kinh ngạc.
Trong mắt họ, Lâm Tuyết Nhi lúc này mới chân chính bộc phát ra thực lực thực sự của bản thân.
Tuy cô chỉ có cảnh giới là Ngưng Hải cảnh tầng tám nhưng khí tức bộc phát ra ngoài đã tiệm cận Thiên Địa cảnh và thậm chí còn mạnh hơn đôi chút.
Nhưng đó vẫn chưa là tất cả bởi vì kiếm khí mà cô vừa dốc hết sức toát ra ngoài đã dần ngưng kết lại và dần tạo thành thực thể.
Mặc dù còn rất mỏng yếu và chưa đủ để thành hình những đó chính là biểu hiện của việc kiếm khí đã được tu luyện đến đại viên mãn và sắp sửa bước vào con đường tham ngộ kiếm ý.
Lúc này, ngồi ở trên lôi đài.
La Thiên ban đầu còn cảm thấy lo lắng khi một mình Lâm Tuyết Nhi đối đầu cùng với Lý Anh Hào nhưng hiện tại thì những suy nghĩ đó đã biến mất và thay vào đó là một cảm giác hứng khởi vô cùng.
La Thiên ngoài mặt nhìn về phía Lý Mộ Viên rồi cười lớn một tiếng.
“Lý gia chủ? Ta thấy những sắp xếp của ngươi đã sai rồi thì phải? Ta thấy Lý Anh Hào không thể chống đỡ lâu hơn được nữa đâu? Haha…”.
“La Thiên, ngươi đừng đắc ý quá sớm?”.
Đáp lại, Lý Mộ Viên sắc mặt âm trầm đến cực điểm rồi thốt ra.
“Mọi chuyện vẫn chưa kết thúc đâu?”.
Sau đó, ánh mắt lão nhìn về phía Lâm Tuyết Nhi thì sắc mặt dần trở nên âm trầm và có chút ngoài ý muốn.
“Thì ra đây chính là người mà ngươi ỷ vào?”.
Quay lại với trận chiến phía bên dưới, sau khi Lâm Tuyết Nhi bộc phát toàn bộ thực lực ra ngoài rồi sau đó vung kiếm đánh ra một đạo kiếm quang mang theo toàn lực đánh về phía hộ thuẫn.
Nhìn đạo kiếm quang kinh khủng đánh tới, Lý Anh Hào đứng nép ở sau đó và cắn răng dốc hết toàn bộ thực lực rót chân nguyên vào hộ thuẫn để ra sức chống đỡ.
Oanh!
Kiếm chiêu kinh khủng va chạm bộc phát một tiếng động lớn cùng với đó là những đợt phong bạo mang theo một lượng lớn khiếm khí sắc bén quét ra xung quanh, cảm tưởng chỉ cần có một ai đó đứng ở bên cạnh thì sẽ bị mảnh vỡ kiếm quang này đánh trọng thương.
Bị đẩy lùi ra sau mấy bước, Lý Anh Hào sau khi ổn định lại cơ thể thì mới có thể thở phào được một hơi.
Với một kiếm vừa rồi của Lâm Tuyết Nhi kinh khủng đến mức mà hắn phải dùng hết toàn lực và dựa vào pháp khí thì mới có thể chống đỡ được.
Nhưng khi hắn vừa mới ngẩng đầu nhìn lên thì trông thấy trên bề mặt của hộ thuẫn dần hiện lên những vết nứt nhỏ và ở giữa chính là một vệt kiếm sâu gần như đã cắt xuyên qua nó.
Lý Anh Hào nhìn thấy một cảnh này thì không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh và hắn cũng không thể ngờ được là úy lực của một kiếm vừa rồi lại đáng sợ đến mức như thế.
Chỉ nghĩ đến việc bản thân nếu như đón nhận trực tiếp một kiếm vừa rồi thì hắn không tưởng tượng được bản thân sẽ phải đón nhận kết quả kinh khủng như thế nào.
Chỉ cần nghĩ tới đây thôi cũng đủ để khiến hắn cảm thấy rùng mình.
Nhìn biểu cảm của Lý Anh Đào lúc này khiến trong lòng Lâm Tuyết Nhi cảm thấy phấn khích vô cùng.
Ánh mắt cô lộ rõ sự khinh thường nhìn hắn ta và nói.
“Đây chính là hộ thuẫn mà ngươi tin tưởng sao?”.
Lâm Tuyết Nhi vừa nói vừa ngưng tụ kiếm chiêu rồi tiếp tục đánh ra.
Nhưng khác với lần trước, Lâm Tuyết Nhi lần này lại quyết định xông về phía trước.
Chỉ thấy cô giẫm nhẹ hai chân rồi nhảy lên cao rồi sau đó đưa thanh kiếm vượt qua đỉnh đẩy và dùng hai tay nắm chặt chuôi kiếm đánh xuống.
Khí tức tuôn trào, kiếm