Nhanh chóng rời khỏi đây?!
Lâm Tuyết Nhi nghe thấy vậy thì định quay qua hỏi thì bị biểu cảm trên gương mặt hắn làm chấn kinh, ngay khi cô chuẩn bị lên tiếng thì Đế Nguyên Quân đã nắm chặt tay cô rồi bộc phát toàn lực chạy ra khỏi nơi này.
Cổ tay truyền đến một cảm giác đau nhức, Lâm Tuyết Nhi sắc mặt đột nhiên nhăn lại nhưng không dám lên tiếng bởi vì đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy biểu cảm của hắn thì ngầm đoán được ở sau lưng đang có thứ gì đó cực kỳ nguy hiểm.
Khi cả hai người vừa đi vào trong khu rừng thì mặt nước ở trong ao đột nhiên bắn lên một cột nước lớn và ở trong cột nước đó ẩn ẩn có một cặp mắt màu đỏ tươi đang nhìn về phía hai người lộ vẻ tức giận vô cùng.
Nhìn theo bóng lưng hai người rời đi, đầu hung thú ngẩng đầu rống lớn một tiếng rồi di chuyển cơ thể to lớn dài hơn mười trượng ra khỏi mặt nước rồi lao về phía hai người với một tốc độ cực kỳ nhanh và để lộ ra khí tức ngũ cấp hung thú cực kỳ cường ngạnh khiến tất cả hung thú ở bán kính xung quanh gần ba mươi dặm phải sợ hãi thối lui.
Đó là một đầu cự xà với toàn thân là một lớp lân phiến màu đen nhánh trông cứng chắc vô cùng.
Dùng toàn lực đuổi theo, đầu hung thú dùng cơ thể to lớn đánh nát tất cả mọi thứ chặn ở trước mặt và khi nhìn thấy bóng dáng của hai người thì nó đột nhiên rống lớn một tiếng và bắn ra một đạo kình khí mang theo một lượng nọc độc lớn hướng về phía hai người.
Nhận thấy nguy hiểm đang tới gần, Đế Nguyên Quân mạnh tay kéo Lâm Tuyết Nhi ra trước người và điên cuồng vận chuyện Ngũ Hành Bá Thể Quyết lên đến đỉnh điểm để ngăn cản.
Nhưng vì cách biệt của hai bên là quá lớn và độc do đầu hung thú bắn ra quá mạnh nên công pháp Đế Nguyên Quân thi triển gần như không thể ngăn lại được và bị độc đánh trúng.
Bất giác, ở sau lưng hắn vang lên từng tiếng da thịt bị độc ăn mòn cùng với từng cơn đau khiến toàn thân Đế Nguyên Quân phải run lên kịch liệt, cùng với đó là biểu cảm trên gương mặt hắn cũng như khí tức trên người đang dần bị bạo loạn thì Lâm Tuyết Nhi biết được tình trạng của hắn lúc này nguy hiểm vô cùng.
Vì không chịu đựng được, cả hai người nhanh chóng ngã xuống và nằm lăn lóc trên nền đất mấy vòng mới có thể ổn định lại được.
Nhưng cả hai người không có thời gian dừng lại ở đây bởi vì đầu cự xa đang đuổi tới rất gần.
Mặc dù Đế Nguyên Quân lợi dụng địa hình xung quanh để gây trở ngại cho đầu hung thú nhưng cũng chỉ ngăn cản được một phần nhỏ nào đó mà thôi.
Nhanh chóng đứng dậy, Đế Nguyên Quân nuốt xuống một bình đang dược trị thương mà mặc cho tấm lưng đang bị độc ăn mòn mà tiếp tục di chuyển.
Chạy băng qua từng thân cây lớn, cả hai người gắng gượng lắm mới có thể gia tăng được một chút khoảng cách nhưng nguy hiểm vẫn cứ chực chờ ở sau lưng họ.
Liên tiếp bắn ra từng đợt sóng công kích mang theo độc tố, đầu cự xà bắn ra hơn mười đợt công kích liên tiếp hướng về phía hai người.
Khác với lần trước, cả hai người lúc này cũng đã có sự chuẩn bị nên đã tránh né được hết toàn bộ công kích nhưng cũng vì thế mà tốc độ của họ cũng trở nên chậm lại.
Ngay khi vừa chạy băng ra khỏi khu rừng và hướng ra ngoài vùng đồng bằng, cả hai người nghe thấy sau lưng truyền đến những tiếng nứt gãy và những tiếng động lớn thì không khỏi rùng mình.
Nhìn phía trước là đồng bằng trống trải, Đế Nguyên Quân kìm nén cơn đau và chắm chặt cổ tay Lâm Tuyết Nhi chạy qua một bên và tiếp tục xông thẳng vào trong khu rừng.
Hắn lúc này đã không còn sự chọn lựa nào khác ngoài việc phải liều mình xâm nhập vào trong những khu trung.
Càng chạy, tốc độ của Đế Nguyên Quân càng ngày càng chậm lại và đầu hung thú đã đuổi tới rất gần.
Nhưng đúng lúc này, hắn nghe thấy một tiếng thác nước dồn dập ở phía trước thì nhanh chóng chạy về hướng đó.
Hắn lúc này đã không còn lựa chọn nào nữa ngoài việc phải nhảy xuống thác nước lớn chảy xiết thì may ra mới có thể giữ mạng.
Đuổi theo ở phía sau, đầu cự xà dường như đoán được ý định của hai người thì nó nhanh chóng chuyển hướng lao về phía thác nước.
Ngay khi nó lừa lao đầu ra khỏi khu rừng thì nhìn thấy hai người đang sắp sửa nhảy xuống thác cao gần năm mươi trượng.
Tức tốc lao ra khỏi khu rừng, nó vắt mình trên một mỏm đá lớn nhô ra và lao mình về phía hai người rồi há rộng miệng chộp tới.
Nhưng vì cơ thể nó quá to lớn và nặng nề nên mỏm đã đó không chịu đựng được sức nặng nên đã nứt ra và rơi xuống cùng đầu cự xà.
Và Đế Nguyên Quân ban đầu cũng đã đoán ra được chuyện này nên ngay khi vừa nhảy xuống thì hắn