Nhìn bóng lưng hai người hòa mình vào trong dòng người, Hồng Vận Thành sắc mặt dần trở nên ngưng trọng và khó coi vô cùng.
Bản thân tuy chỉ là Thiên Địa cảnh đỉnh phong nhưng dựa vào vị thế của gia tộc và có thế lực to lớn chống lưng nên Tinh Cực cảnh cũng phải nể mặt.
Nhưng hai người che mặt không rõ danh tính này chỉ chỉ là hai tên Ngưng Hải cảnh nhưng lại dám nói những lời nói đó.
Điều này càng khiến Hồng Vận Thành cảm thấy khó hiểu vô cùng.
Trong bất giác, Hồng Vận Thành chìm đắm trong suy nghĩ mà không để ý bản thân buột miệng thốt ra từ bao giờ.
“Hai tên này dám đứng trước mặt Thiên Địa cảnh buông lời ngạo mạn thì chỉ có hai trường hợp, thứ nhất là kẻ điên không sợ chết còn thứ hai là đệ tử thuộc thế lực lớn nào đó? Rốt cuộc thì hai người này thuộc trường hợp nào đây?”
“Kể cả hai người này là người của thế lực lớn nhưng mối nhục này ta nuốt không trôi? Muốn đối phó thì trước tiên phải tìm hiểu kỹ trước rồi ra tay cũng không muộn?”
Nhìn sắc mặt cha không được tốt cho lắm, Hồng Vận Thiên vẻ mặt tức giận bừng bừng.
Ánh mắt hắn ta nhìn theo bóng lưng hai người mà không hề kiềm chế sát ý của bản thân và thốt ra thành tiếng.
“Tên khốn kiếp đó? Hắn vậy mà dám khiến ta phải cúi đầu nhận lỗi? Mối nhục ngày hôm nay ta sẽ nhớ lấy và sẽ khiến ngươi phải trả giá gấp trăm, gấp ngàn lần?”
Nhìn dáng vẻ Hồng Vận Thiên tức tối, Hồng Vận Thành gạt bỏ những suy nghĩ ở trong đầu rồi thở dài một hơi rồi lên tiếng.
“Thiên nhi, để con phải chịu ủy khuất rồi? Ta biết con hiện tại đang rất khó chịu nhưng con phải biết dùng chữ ‘Nhẫn’ để làm đầu”.
“Thân phận của hai người đó hiện tại không rõ ràng nên con tốt nhất đừng đụng vào, nếu như đối phương là người của đại tông môn thì Hồng gia ta sẽ tao ngộ không ít kiếp nạn.
Nhưng ta cũng không thể để mặt mũi của Hồng gia bị người khác qua mặt như thế được?”
Sau đó, hắn liếc mắt nhìn những tên thân cận ở phía bên dưới rồi lên tiếng căn dặn.
“Các ngươi đi điều tra thân phận của hai người đó cho ta? Tốt nhất là càng sớm càng tốt?”
“Vâng thưa gia chủ”.
Ngay lập tức, bốn người thân cận đồng loạt gật đầu trả lời.
Hòa mình vào trong dòng người, Lâm Tuyết Nhi cảm thấy chuyện này sẽ không dừng lại ở đây nên quay qua nhìn Đế Nguyên Quân với một ánh mắt lo lắng, hỏi.
“Dựa vào thực lực của ta hiện tại có thể đối phó người vừa nãy được sao? Tuy không cảm nhận được khí tức chân chính nhưng trung niên nhân đó có cảnh giới ít nhất là Thiên Địa cảnh cao tầng?”
“Nếu như bị họ ngắm trúng thì ta sẽ gặp không ít chuyện phiến phức khác nữa?”
Đáp lại, Đế Nguyên Quân thở dài một hơi rồi lắc đầu, ánh mắt hắn nhìn Lâm Tuyết Nhi lộ rõ ưu sầu nhưng trên khóe miệng hắn lại hiển hiện một nụ cười nhẹ.
“Chuyện này ngươi chớ lo, tên Hồng gia chủ có thể mạnh hơn nhưng ta thấy hắn là một người có tính rất cẩn thận.
Nên ta nghĩ hắn sẽ không ra tay trực tiếp mà ban đầu sẽ phái người tìm hiểu thân phận thực sự của ta trước rồi mới quyết định?”
“Chỉ cần thân phận của ta không bị bại lộ thì ta vẫn sẽ an toàn?”
“Ta cũng mong là vậy?”
Lâm Tuyết Nhi vẻ mặt âm trầm cùng với ánh mắt lo lắng nhìn ra xa.
Bất giác, cô thở dài một hơi rồi quay người nhìn Đế Nguyên Quân rồi nở một nụ cười nhẹ, nói.
“Mặc kệ đám người đó có ra tay với ta hay không? Chỉ cần đi vào trong bí cảnh thì bọn họ sẽ không từ bỏ cơ duyên mà đi đối phó ta đâu”.
Đế Nguyên Quân nghe thấy vậy thì bật cười thành tiếng, ánh mắt hắn liếc nhìn về phía không gian vỡ nát đang dao động thì gật đầu một cái.
“Đúng là thế thật, đợi khi đi vào trong đó thì bọn họ không có thời gian đối phó ta mà phải dốc sức để sống sót ở trong đó? Kể cả hắn là Thiên Địa cảnh hay là Tinh Cực cảnh đỉnh phong thì khi tiến vào đều là cửu tử nhất sinh”.
Cảm nhận dòng năng lực không gian dao động, trong đầu Đế Nguyên Quân dần hiện lên khung cảnh ở bên trong bí cảnh và theo những gì mà hắn suy đoán thì kẻ thù lớn nhất cũng chính là thứ có thể giết đa phần những người ở đây chính là “Không gian loạn lưu”.
Đó chính là một mảnh vỡ hỗn loạn của không gian sau khi vỡ ra và ẩn chứa một dòng năng lượng hư không cùng hỗn độn cực kỳ mãnh liệt.
Ngay cả Tinh Cực cảnh đỉnh phong cũng không thể chống đỡ được mà trực tiếp bỏ mang khi bị “Không gian loạn lưu” đánh trúng và cuốn vào bên trong.
Dựa vào những hiểu biết của bản thân về dao động không gian và nghĩ đến cảnh tượng những kẻ có ý định ra tay với hắn bị loại lực lượng này đánh trúng thì cảnh tượng đó đẹp đẽ và phấn khích đến nhường nào.
Không chỉ có thế, Đế Nguyên Quân có thể dựa vào những hiểu biết của bản thân để có thể trốn thoát được những kẻ truy đuổi và có cách dồn chúng vào trong hoàn cảnh khốn cùng.
Nhìn Đế Nguyên Quân vẻ mặt đầy sự suy nghĩ cùng với điệu cười tà dị trên gương mặt hắn thì Lâm Tuyết Nhi bất chợt run lên một cái.
Trong ánh mắt cô lúc này thì Đế Nguyên Quân trông không khác gì một người đầy toan tính và có phần đáng sợ.
Nhưng cô không vì thế mà