Ngay khi vừa đặt chân đến tầng thứ hai, Đế Nguyên Quân ngay lập tức bị giật mình và đứng sững lại.
Hắn không phải vì những khung cảnh trước mắt làm cho kinh ngạc mà lượng linh khí ở nơi này nồng đậm đến mức khiến hắn khó lòng mà cưỡng lại được.
Đưa tay lên cao, Đế Nguyên Quân có cảm giác ở trong lòng bàn tay có một thứ lực lượng gì đó nồng đậm và thoải mái thì khẽ nở một nụ cười nhẹ, nói.
“Thật khó tin, nồng độ linh khí ở tầng thứ nhất đã có thể xem là không tệ rồi nhưng đến tầng này lại đồng đậm hơn gấp hai lần? Nếu như ta tiến đến tầng cao nhất thì linh khí sẽ còn gấp nhiều lần nữa hay sao?”
“Quyết định tiến vào tòa tháp này đúng là một quyết định đúng đắn?”
Cất bước đi vào, Đế Nguyên Quân đưa mắt nhìn xung quanh thì thấy những người La gia đang miệt mài tìm kiếm những cơ duyên ở xung quanh và ngay cả Lâm Tuyết Nhi cũng thế, cô cũng bị những thứ xung quanh thu hút và mong muốn tìm thấy được một thứ gì đó.
Đi lướt qua từng món đồ được đặt gọn gàng ở xung quanh, Đế Nguyên Quân tản mát ra tinh thần lực của bản thân bao trùm một vùng rộng lớn rồi đi lượn xung quanh và tất cả những món đồ nằm trong phạm vi tinh thần lực đều bị hắn dò xét một cách triệt để.
Khác với tầng thứ nhất là có rất nhiều pháp bảo và ngọc thạch trân quý thì tầng thứ hai chính là một biển sách vở được ghi chép lại và ẩn ở trong đó có không ít công pháp nhưng tất cả đều không thể nhập vào nhãn quan của hắn.
Thứ mà hắn cần nhất hiện tại chính là những loại đan dược chứa đựng ma khí hoặc một thứ nào đó tương tự mà thôi.
Đi dọc qua hai mươi giá cách cao gần hai mươi trượng, Đế Nguyên Quân đi vào một lối đi tương đối rộng dẫn vào một căn phòng ở sâu bên trong.
Ngay khi vừa đặt chân vào thì hắn đã có cảm giác nơi này có những cổ khí tức là lạ.
Ngay khi vừa tiến vào thì thấy căn phòng nhỏ này là một nhà kho lưu giữ những loại vũ khí với nhiều phẩm cấp và loại khác nhau.
Nhưng trong mắt hắn, tất cả những loại vũ khí ở nơi này đều không có chút tác dụng nào đối với hắn cả.
Cảm thấy có chút thất vọng, Đế Nguyên Quân quay người đi đến căn phòng ở phía đối diện thì thấy nơi này chính là thư phòng với xung quanh là những giá sách, giỏ đựng những bức tranh.
Trông chúng gần như không có gì đặc biệt nhưng Đế Nguyên Quân lại có một cảm giác khó nói nào đó.
Đưa mắt nhìn bức tranh treo ở cuối góc tường, hai mắt Đế Nguyên Quân bất giác mở lớn và trên khóe miệng hắn nở một nụ cười nhàn nhạt, nói.
“Tranh sơn họa thủy này đúng là không tệ, người vẽ ra được bức này lúc còn sinh thời chắc là một người rất có tên tuổi? Thật là hiếm khi được nhìn thấy?”
Nhìn ngắm một hồi lâu, Đế Nguyên Quân quay người đi ra ngoài và trên gương mặt hắn lộ rõ có chút không được vui vẻ cho lắm.
Tiếp tục đi vào theo lối đi, Đế Nguyên Quân tìm đến một căn phòng cũng ở gần đó nhưng cũng chẳng có được chút thu hoạch nào cả.
Đó là một căn phòng nghĩ của một ai đó và xung quanh có không ít trân tài nhưng trong mắt hắn thì tất cả chỉ là những thứ tầm thường.
Tiếp tục tìm đến một căn phòng tiếp theo nhưng đều không có chút thu hoạch nào cả.
Phải mãi cho đến khi hắn đi đến căn phòng cuối cùng thì bước chân hắn đột nhiên dừng lại và biểu cảm trên gương mặt dần lộ rõ sự vui mừng.
Mặc dù bị cánh cửa và trận pháo ở trong căn phòng ngăn lại nhưng vẫn không thể giữ được mùi dược lực nồng đậm đang tản mát ra ngoài.
Đặt nhẹ tay lên tòa trận pháp, Đế Nguyên Quân hít vào một hơi thật sâu rồi từ từ nhắm mắt lại.
Ở trong không gian tiềm thức, toàn bộ xung quanh hắn là một vùng tối tăm và chỉ có bản thân và tòa trận pháp đang sáng lên giữa màn đêm tối.
Cảm nhận nhãn trận thêm một lúc, hai mắt Đế Nguyên Quân từ từ mở ra và trong lòng bàn tay hắn, một lượng chân nguyên lớn xâm nhập vào trận pháp cùng với một lượng lớn tinh thần lực trùng kích về phía trận nhãn.
Chỉ trong nháy mắt, toàn bộ trận pháp của nơi này đều tan biến hết toàn bộ và để lộ một căn phòng nhỏ bị dính đầy bụi bặm trông nơi này giống như không có người qua lại đã một thời gian dài.
Tức tốc đẩy cửa tiến vào, trước mắt hắn là ba kệ đan dược cao gần mười trượng và ở trên đó sắp xếp không ít đan dược trân quý.
Nhìn thấy căn phòng này từ trước đến giờ vẫn chưa được khai phá, Đế Nguyên Quân cảm thấy vui mừng vô cùng.
Chỉ thấy hắn thả tinh thần lực của bản thân ra ngoài rồi bao trùm lấy toàn bộ căn phòng.
Bất giác, Đế Nguyên Quân để ý đến một bình đan dược màu đen ở kệ cuối cùng thì khẽ lên tiếng.
“Nơi này có ít nhất cũng phải một trăm bình đan dược các loại nhưng chỉ có một bình đan dược Địa cấp và một bình đan dược màu đen đặc biệt kia là tương đối tốt.
Tuy