Ta bằng mọi giá sẽ tìm ra được cách và sẽ không bao giờ đánh mất ngươi?!Sáng sớm ngày hôm sau, cả hai người đang dừng chân tỉnh dưỡng ở trên cành cây cao thì Đế Nguyên Quân bỗng cảm nhận được một luồng khí tức hung thú đang dần tiến lại gần thì bừng tỉnh.Liếc mắt nhìn ra xa, Đế Nguyên Quân nhìn thấy một đầu cự viên với cơ thể to lớn cao hơn ba trượng đang nhảy qua từng cây đại thụ cùng với khí tức tứ cấp đỉnh phong mạnh mẽ bộc phát ra ngoài.Dần dà, đầu cự viên càng ngày càng tiến lại gần và cả hai người âm thầm cảm nhận được một cổ áp lực nặng nề đè nén.
Tuy cảnh giới của nó chỉ là tứ cấp đỉnh phong nhưng thực lực thật sự lại có thể sánh ngang được với ngũ cấp.Tuy vẫn còn yếu hơn so với Ám Nhật Ma Hổ một chút nhưng thực lực vẫn bá đạo vô cùng.Tiếng động càng ngày càng gần, cả hai người đứng nép mình ngay sát gốc cây và cố gắng để ẩn giấu khí tức của bản thân.
Ngay cả việc hô hấp cũng không dám thở mạnh.Đợi cự viên rời đi, cả hai người lúc này mới có thể thở phào được một hơi.Lúc này, Đế Nguyên Quân quay qua nhìn Lâm Tuyết Nhi rồi lên tiếng.“Bây giờ ta sẽ đi vào sâu hơn và không biết trong đó sẽ có những đầu hung thú đáng sợ nào đang ẩn mình nên cẩn thận một chút”.“Với thực lực của hai ta hiện tại thì chỉ có thể ẩn mình chờ đợi thời cơ chứ không thể trực tiếp đối kháng với chúng được”.“Nhân tiện, trong tay ta còn ít linh dược nên thời gian này chủ yếu là tu luyện để gia tăng thực lực.
Thời điểm này sẽ rất khó khăn nhưng ta dám chắc một điều, chỉ cần ta vượt qua được thì mọi chuyện sẽ đâu vào đấy và cơ duyên ở nơi này sẽ về trong tay cả mà thôi”.Lâm Tuyết Nhi gật đầu đáp lời.“Ta bây giờ cũng đang nghĩ đến chuyện đó? Ta từ trước đến giờ cứ có cảm giác ngươi có thể nhìn thấu được suy nghĩ của người khác vậy?”Lâm Tuyết Nhi hai mắt khẽ nhíu lại và nhìn hắn với một ánh mắt châm chọc cùng nụ cười nhẹ, hỏi.“Có khi nào? Ngươi có thuật đọc tâm? Có thể nhìn thấu được tất cả mọi thứ?”Đưa tay gõ nhẹ đầu Lâm Tuyết Nhi, Đế Nguyên Quân bất giác nở một nụ cười nhẹ, đáp.“Lúc này mà vẫn nói đùa như thế được? Ngươi lạc quan hơn những gì ta suy nghĩ?”“Ta biết ngươi sẽ hiếu kỳ và tiếp tục hỏi thêm nữa nên ta sẽ giải thích một lần”.Nhìn dáng vẻ Lâm Tuyết Nhi mong chờ, Đế Nguyên Quân thở dài một hơi rồi lên tiếng nói tiếp.“Thật sự mà nói thì thuật đọc tâm đó từ trước đến giờ chưa từng tồn tại hoặc có thì cũng chỉ là một loại thiên phú đặc biệt nào đó mà thôi”.“Ai cũng nghĩ thuật đọc tâm sẽ rất bá đạo nhưng ta lại có hướng nghĩ khác.
Đối với cường giả thì việc bị người khác đọc tâm không phải chuyện quá to tát hay nói đúng hơn là những người đó sẵn sàng để cho đối phương nhìn thấu để đạt được mục đích nào đó chẳng hạn”.“Ngoài việc để cho người khác nhìn thấu thì những bậc cường giả chân chính có thể ẩn giấu tâm tư của bản thân, thậm chí họ còn có thể lợi dụng nó để đạt được mục đích hoặc cũng có thể khiến người khác phán đoán sai lệch nhằm để bản thân được lợi”.“Nhưng cái gì cũng có hai mặt nên ta không thể nhìn chuyện một cách phiến diện được?”“Còn việc ta có thuật đọc tâm thì ta trả lời là vừa có cũng vừa không? Nói đúng hơn thì chuyện này chẳng có gì to tát, chỉ cần ngươi trải qua những chuyện này thì tự bản thân sẽ có nhận định riêng”.“Chà…”.Lâm Tuyết Nhi nghe thấy vậy thì lộ ra vẻ ngạc nhiên và buột miệng thốt ra thành tiếng.“Nghe ngươi nói khiến ta có cảm giác như ngươi là một lão nhân đã từng trải chứ không phải thiếu niên mười chín, hai mươi tuổi?”“Ngươi có khi nào là một lão già đầu đoạt xá trùng tu?”“Ngươi nghĩ mọi chuyện dễ dàng như vậy sao? Việc ta có phải đoạt xá hay không thì chẳng có gì quan trọng, nói chung thì ta vẫn chính là ta và không có gì thay đổi”.Đế Nguyên Quân quay người, ánh mắt nhìn ra xa và nói.“Nói đúng hơn thì ta có thể đoạt xá người khác nhưng người khác muốn đoạt xá ta là chuyện không thể?”“Mà thôi, chuyện này dừng lại ở đây đi, đợi sau khi rời khỏi bí cảnh thì ngươi có thể tùy ý hỏi và ta sẽ trả lời một phần nào đó.
Còn bây giờ thì thời gian cấp bách và điều thiết yếu hiện tại là tìm được nơi an toàn nào đó để bế quan”.“Ngươi nhớ đấy? Đợi sau khi ra ngoài ta muốn ngươi giải đáp hết những thắc mắc”.Chỉ tay vào sâu trong khu rừng, Lâm Tuyết Nhi suy ngẫm một lúc rồi lên tiếng.“Biết ở sâu trong rừng sẽ có nhiều nguy hiểm nhưng nơi nguy hiểm nhất cũng chính là nơi an toàn nhất.
Ta nghĩ ở đó sẽ có một hang động nào đó thôi?”“Đúng là thế thật”.Đế Nguyên Quân gật đầu đáp.“Tranh thủ thời gian còn sớm nên ta di chuyển thôi, nếu được thì ta muốn tìm được trước khi màn đêm buông xuống”.Cẩn thận đi sâu vào trong khu rừng, cả hai người cẩn trọng từng bước di chuyển và quan sát xung quanh thật kỹ càng.
Chỉ cần phát hiện một động tĩnh dù chỉ là nhỏ nhất thì sẽ dừng lại ngay lập tức và quan sát mọi chuyện tiếp theo sẽ diễn ra.Đi vào được thêm một lúc, cả hai người dừng chân tại bìa rừng ngay cạnh con sông lớn ở trước mắt.
Đế Nguyên Quân cẩn thận nhìn xuống rồi nói với giọng điệu không chắc chắn.“Dưới con sông này chắc sẽ tồn tại