Ta cảm thấy bị khinh thường bởi vì sự yếu kém của hai ngươi?!
La Thiên gồng mình, hai mắt phát ra một đợt tinh quang kinh khủng cùng một tiếng quát vang trời.
Bộc phát thực lực, La Thiên vung mạnh tay đánh ra hàng loạt đạo công kích hướng thẳng về phía năm mươi người mà đánh.
Mặc dù đang ở trong giai đoạn suy yếu nhưng uy lực của những đạo công kích này vẫn mạnh mẽ vô cùng.
Đám người kia chỉ cần không để ý một chút và bị đánh trúng thì ngay cả Thiên Địa cảnh đỉnh phong không chết cũng bị trọng thương nặng.
Liên tiếp, từng tiếng kêu thảm thiết của đám người vang lên và có không ít người có thực lực hơi yếu một chút nên bị công kích của La Thiên chấn nát thành huyết vụ.
Lúc này, một vị lão giả đứng ở ngoài xa quan sát cảm thấy không được vui cho lắm liền bộc phát khí tức của bản thân ra ngoài rồi xông lên.
Lão ta vung tay ngưng tụ một lượng lớn chân nguyên hướng thẳng về phía La Thiên mà đánh và đồng thời quát lớn.
“Tên La Thiên cứ để cho ta giải quyết, các ngươi hợp lực giải quyết tên còn lại?”
“Hồng Nhi lão đầu, tên La Thiên tuy đã bị suy yếu nhưng thực lực của hắn vẫn rất đáng sợ.
Để ta đến giúp ngươi?”
Kéo sau đó, một lão giả khác cũng bộc phát khí tức rồi lao lên.
Chỉ thấy hai người kia như hóa thành hai vệt tinh quang xông thẳng về phía La Thiên với sát cơ vô cùng mãnh liệt.
Trong mắt họ, La Thiên lúc này trông không khác gì một ngọn đèn heo hút và sớm tàn trong cơn bão lớn.
Hồng Nhi lão giả vung tay hướng thẳng về phía ngực La Thiên với toàn bộ thực lực.
“La Thiên, chịu chết đi?”
Đan chéo hai tay trước ngực, La Thiên cắn răng dốc hết toàn lực để chống đỡ.
Mặc dù đã bộc phát chân nguyên tạo thành lá chắn nhưng đứng trước uy lực một kích toàn lực của Hồng Nhi lão giả Tinh Cực cảnh tầng hai thì trở nên mỏng yếu vô cùng.
Răng rắc!
Không chống đỡ được lâu, màn chắn chân nguyên dần hiện lên những vết nứt lớn rồi thình lình phá toái nhưng công kích của lão giả vẫn chưa kết thúc và tiếp tục đánh tới.
Oanh!
Quyền kình kinh khủng đánh trúng, La Thiên mặc dù đã dốc hết toàn bộ sức lực để chống đỡ nhưng bản thân chẳng còn bao nhiêu phần lực nên bị đánh văng ra xa hàng chục trượng.
Bất chợt, La Thiên đột nhiên run lên một cái rồi từ trên khóe miệng chảy xuống một dòng máu tươi tanh nồng.
Chưa kể, hai tay hắn lúc này đang run lên không ngừng vì một kích vừa rồi gần như đã đánh gãy hai tay của hắn.
Cắn răng chịu đựng, La Thiên đưa tay lên lau đi vết máu ở trên khóe miệng thì đột nhiên rùng mình một cái.
Ở sau lưng hắn bỗng truyền đến một cổ nguy cơ vô cùng to lớn.
Không kịp suy nghĩ, La Thiên theo bản năng cúi người xuống thì một lòng bàn tay mang theo một lượng chân nguyên nồng đậm hóa thành một lưỡi kiếm khí chém sượt qua đầu khiến một phần tóc bị cắt xén.
Con ngươi đột nhiên ngưng tụ, La Thiên cắn răng, hai tay chống mạnh xuống đất rồi gồng mình đá mạnh chân ra sau và đánh bay Thượng Thương lão giả ra xa mấy trượng.
Phất tay phủi đi lớp bụi đất dính trên bụng, Thượng Thương lão giả khịt mũi khinh thường, nói.
“Nỏ mạnh hết đà? Đây là cách mà ngươi chống lại ta sao?”
“Thật là yếu kém”.
La Thiên nghe thấy vậy thì nhíu mày, mặc dù một kích vừa rồi hắn đã dùng rất nhiều lực nhưng khoảng cách thực lực của hắn và hai người kia hiện tại là rất lớn.
Mặc dù cảnh giới cả ba người là ngang bằng và thực lực của hắn hơi nhỉnh hơn một chút.
Có thể khi còn tại đỉnh phong thực lực thì La Thiên có thể đánh với hai người này một trận mà không bị chèn ép triệt để nhưng với tình hình của hắn bây giờ mà muốn chống trả là một điều cực kỳ khó và trong tâm trí thậm chí còn hiện lên một ý niệm buông bỏ.
Thân mang trọng thương rồi bị đuổi giết suốt một thời gian khiến thực lực của La Thiên bị bào mòn và không kịp hồi phục nên với chút chân nguyên còn lại thì thực lực của hắn chỉ còn lại chưa đến năm thành.
Và bây giờ, hắn đang phải đối mặt với hai cường giả Tinh Cực cảnh tầng thứ hai đang ở đỉnh phong thực lực thì chẳng khác gì đâm đầu vào vách tường cứng.
Hắn càng đâm đầu, càng chống trả thì bản thân sẽ càng bị thương.
Nhưng…
La Thiên cho dù dù gặp phải hiểm cảnh cũng chưa một lần có ý định cam chịu và đầu hàng.
Kể cả bản thân có thể chết bất cứ lúc nào thì hắn cũng phải liều hết mình và chống trả cho đến giây phút cuối cùng.
Gồng mình đứng dậy, La Thiên hít vào một hơi thật sâu rồi thở ra.
Trên gương mặt hắn lúc này đã hiện lên vẻ mệt mỏi, khí sắc thì trông nhợt nhạt và có thể ngã xuống bất cứ lúc nào.
Cho dù là thế nhưng trong mắt hắn vẫn hiện lên sự cứng cỏi và chiến ý chưa một lần bị rung động.
Hai chân mở rộng, hai tay từ từ đưa ra hai bên, cả cơ thể đang dần hạ thấp xuống.
La Thiên cắn răng hét lớn một tiếng rồi bộc phát toàn lực ra ngoài.
Không chỉ có thế, hắn mặc kệ bản thân sẽ phải tao ngộ hiểm cảnh mà thiêu đốt tinh huyết của bản thân để gia tăng thực lực trong một thời gian ngắn.
“La Thiên, ngươi đây là muốn chết trong đau đớn?”
Hồng Nhi lão giả nhìn thấy vậy thì tức giận quát lớn một tiếng.
“Thượng Thương, không được để hắn tiếp tục? Hắn ta bây giờ chỉ đang giãy dụa trước khi chết thôi, xông lên giết hắn?”
Lời nói vừa dứt, cả hai người bộc phát toàn lực rồi giẫm mạnh chân xông lên.
Ngưng tụ một lượng lớn chân nguyên vào toàn bộ cánh tay, cả hai người như hóa thành một vệt tinh quang lao vút về phía La Thiên với một tốc độ nhanh đến chóng mặt và mặt đất phía bên dưới bị kinh khí mãnh liệt của cả hai tạo thành một đường rãnh lớn.
Cảm nhận nguy hiểm đến gần, hai mắt La Thiên trầm tĩnh liếc nhìn một cái.
Sau đó, hắn ta từ từ đứng dậy rồi nghiêng người tránh né.
Nhìn hai đạo quyền kình đáng qua trước mặt, La Thiên nhanh tay chộp lấy cổ tay của cả hai ngươi rồi dùng lực kéo mạnh một cái.
Sau đó, La Thiên giẫm mạnh chân nhảy lên cao rồi ném mạnh cả hai người xuống dưới khiến mặt đất bị lõm xuống hai cái hố lớn.
Tiếp đến, La Thiên như hóa thành một tôn chiến thần không có