Nhìn bóng dáng nam tử trông chỉ mới thanh niên nhưng khí tức ở trên người và mái tóc trắng bạc trông cổ lão vô cùng.
Cả hai người trố mắt nhìn hắn chằm chằm một hồi lâu mà không nói nên lời.Trong mắt họ, Đế Nguyên Quân giống như một tôn thần nhân, một vị cường giả tuyệt thế nào đó đang ẩn mình.
Cảm nhận khí tức thì hắn mới chỉ là Thiên Địa cảnh đỉnh phong nhưng lại khiến cả hai người cảm thấy đang đối mặt với cường giả Tinh Cực cảnh chân chính.Không dừng lại ở đó, trong đầu họ có một cảm giác bản thân đối mặt với người này không kiềm chế được cái cảm giác sợ hãi và muốn quy phục.Lúc này, khóe miệng Vân Diệp hơi run lên một cái rồi đứng dậy, cô cúi người thi lễ.“Đa tạ tiền bối đã ra tay tương trợ, ân huệ này Vân Diệp mãi không quên”.Đáp lại, Đế Nguyên Quân từ trên cao từ từ đáp xuống, ánh mắt hắn bỏ qua tên cận vệ mà nhìn chăm chú Vân Diệp và nói.“Ân huệ cái gì? Chẳng phải ngươi đã đồng ý đáp ứng điều kiện của ta rồi hay sao? Ngươi đồng ý thì ta tất nhiên sẽ ra tay tương trợ”.“Hừm, ngươi quả thật không tệ? Thiên phú liên quan đến hỏa diễm, thuộc ngũ hành nhất hỏa đúng là hiếm có.
Nếu như có thể thức tỉnh thì Thiên Phú ngươi thấp nhất cũng tựu được ngũ phẩm, thậm chí còn cao hơn thế nữa?”“Nhưng đáng tiếc, không có công pháp tu luyện phù hợp nên thực lực của ngươi chỉ xứng đáng đứng ở nhị lưu trong cùng cảnh giới”.“Còn mục đích ngươi đến đây là vì giọt tinh huyết của Hỏa Phụng? Là để đánh thức thiên phú?”“Ngươi thấy ta nói có đúng không?”Vân Diệp nghe thấy vậy thì giật mình, ánh mắt cô nhìn Đế Nguyên Quân lộ vẻ không thể tin được.
Từ trước cho đến nay thì chỉ có giới cao tầng và cha mẹ là biết đến đặc tính thiên phú của cô.
Nhưng hiện tại thì có một người xa lạ chỉ nhìn liếc qua cô một cái liền nhận ra được.Hít vào một ngụm khí lạnh, Vân Diệp hơi cúi người, đáp.“Đúng là không thể qua mắt tiền bối, vãn bối thật sự có thiên phú như thế”.“Biết trước biết sau, tâm tính của ngươi không tệ.
Nhưng mà ngươi đã sai lầm khi lựa chọn cách thức tỉnh này rồi? Thế giới tu chân đầy rẫy nguy hiểm, chỉ cần phán đoán và đưa ra lựa chọn sai lầm thì hậu quả sẽ rất nặng nề”.Đế Nguyên Quân quay người, ánh mắt hắn nhìn về phía đỉnh Hỏa Diệm Sơn rồi thở dài một hơi.“Ta không biết ngươi từ đâu mà biết tinh huyết hỏa phụng có thể giúp thiên phú của ngươi thức tỉnh? Chẳng nhẽ ngươi không biết chuyện mà vẫn nhất quyết tìm đến đó sao?”“Đúng như tiền bối vừa nói”.Vân Diệp gật đầu, ánh mắt cô hiện lên vẻ hối hận, đáp.“Mọi chuyện đều do tên Lý Mộ Viên gây ra? Chính hắn ta là người đã tung tin đồn để khiến gia tộc ta đi vào bẫy”.“Lại là Lý Mộ Viên? Thời gian này ta không ở nên hắn đã gây ra không ít phiền phức, nhưng mà không sao, ta tin đám người La Thiên vẫn có thể sống sót”.Đế Nguyên Quân hơi nhíu mày, trong mắt hắn hiện lên chút tức giận, nói.“Có lẽ hắn ta đã phát hiện thiên phú của ngươi có đặc thù nên mới tung tin đồn như thế.
Nhưng hắn nói cũng không sai, tinh huyết hỏa phụng có thể giúp ngươi thức tỉnh thiên phú nhưng đó cũng là vị thuốc khiến ngươi chết một cách đau đớn”.“Đừng nói là ngươi mà ngay cả cường giả Tinh Cực cảnh cũng không dám luyện hóa nó.
Chỉ cần lực lượng của nó xâm nhập vào cơ thể thì ngươi chắc chắn sẽ bị thiêu đốt dần dần còn nặng hơn thì bạo thể mà chết”.“Lời tiền bối nói là thật?”Vân Diệp rùng mình, ánh mắt cô bán tín bán nghi nhìn hắn, hỏi.“Nếu tinh huyết đó đáng sợ như vậy thì tại sao tên Lý Mộ Viên đó lại tung chiêu dụ bọn ta như vậy?”Thở dài một hơi, Đế Nguyên Quân làm ra vẻ nghiêm trọng, đáp.“Đơn giản mà nói thì hắn muốn dùng máu của ngươi để tế luyện, mượn thiên phú của ngươi để câu thông một phần lực lượng của tinh huyết chứ cho hắn thêm mười cái mạng cũng không dám”.Nhìn lên cao, Đế Nguyên Quân trong đầu thầm nghĩ.‘Chỉ cần có giọt tinh huyết này thì huyết mạch trong người Lâm Tuyết Nhi có cơ hội thức tỉnh được rồi? Tuy sẽ gây ra không ít nguy hiểm nhưng nếu thành công thì thực lực của cô ấy sẽ còn mạnh mẽ hơn hiện tại gấp nhiều lần’.Suy nghĩ một lúc, Đế Nguyên Quân lên tiếng nói tiếp.“Ta đến đây cũng vì tìm kiếm cơ duyên nhưng vì nghe được tin tức tinh huyết nên ta cảm thấy rất hứng thú, ta chắc chắn sẽ thu nó bằng mọi giá.
Ngươi bây giờ dẫn ta đi đến đó, đợi sau khi xong việc thì ta sẽ đáp ứng nguyện vọng của ngươi”.“Vâng”.Vật Diệp gật đầu.“Chẳng phải tiền bối bảo tinh huyết đó rất nguy hiểm hay sao? Còn nữa, ở trên Hỏa Diệm Sơn vẫn còn người của Lý Mộ Viên, bọn chúng hiện tại vẫn đang canh giữ ở trên đó”‘Tinh huyết hỏa phục tuy mang theo hỏa lực rất mạnh và cuồng bạo nhưng để so với Thiên Ma Thần Hỏa thì vẫn còn kém xa’.“Ta nói nó nguy hiểm thì không sai nhưng đối với ta mà nói thì đó chỉ là chuyện nhỏ mà thôi”.Đế Nguyên Quân phất tay, trực tiếp hướng về phía Hỏa Diệm Sơn mà đi.“Ngươi cứ việc giao ta đến đó còn người của Lý Mộ Viên thì cứ giao cho ta.
Khà khà…”.Đi theo sau, tên hộ vệ nhìn qua Vân Diệp, hỏi nhỏ.“Tiểu thư, ngươi thấy người này có đáng tin hay không?”Vân Diệp thở dài một hơi, ánh mắt cô nhìn bóng lưng Đế Nguyên Quân lộ vẻ ngập ngừng suy nghĩ.“Chuyện đó thì ta không biết nhưng tiền bối là người đã ra tay giúp và hắn cũng là người đã đáp ứng yêu cầu của ta nên bây giờ chỉ còn nước đi theo mà thôi.
Còn nếu sau này gặp phải chuyện gì bất trắc thì cứ xem như số của Vân gia ta đã tận”.“Còn bây giờ thì đừng có nghĩ ngờ nữa, ta không hiểu sao nhưng có cảm giác khi đi cùng vị tiền bối này khiến ta có dự cảm tốt lành.
Có lẽ người này có thể giúp ta cũng nên”.Nhìn Vân Diệp chạy nhanh về phía trước, tên hộ vệ thở dài một hơi, hắn cảm thấy khó hiểu thốt ra.“Tiểu thư cùng vị tiền bối này thỏa thuận yêu cầu từ bao giờ vậy? Thật là khó hiểu?”Đặt chân lên ngọn núi, Đế Nguyên Quân ngay lập tức cảm nhận được một luồng hỏa lực cực kỳ mạnh mẽ lao xuống giống như thác đổ.
Chưa dừng lại ở đó, hắn còn có cảm giác huyết khí ở trong cơ thể đang sục sôi mỗi lần hỏa lực quét qua và ngay cả Thiên Ma Thần Hỏa ở trong người cũng bị kích thích.Dừng chân ngẩng đầu nhìn lên đỉnh, Đế Nguyên Quân khẽ nhíu mày.“Đây là do lực lượng của tinh huyết phát ra sao? Quả