Cùng với thanh âm của Dược Vương Cốc thánh tử thì toàn trường bắt đầu reo hò lên một cách phấn khích.
Tuy bọn họ không biết vị thánh tử này là ai nhưng kể từ khi có sự xuất hiện của người thanh niên này thì đám trưởng lão của mười đại tông môn đó kiềm hãm khí thé và sự hách dịch.
Được lệnh của thánh tử, một lão giả đứng ở trung tâm lôi đài lớn giọng lên tiếng.
“Nếu mọi người đã đến đông đủ thì ta tuyên bố buổi lẽ trưởng thành chính thức bắt đầu”.
“Nhưng trước lúc đó ta sẽ nhắc lại quy định của lễ trưởng thành, sở dĩ ta nhắc lại là vì năm nay sẽ có một vài điểm khác biệt so với năm trước”.
Lão giả đưa mắt nhìn về phía chỗ ngồi của Dược Vương Cốc thánh tử và mười vị trưởng lão rồi nói với một giọng điệu kính cẩn.
“Điều mà chư vị và các vị thiên kiêu mong muốn nhất chính là phần thưởng và phần thưởng năm nay sẽ to lớn hơn những năm trước gấp nhiều lần”.
“Đối với các thiên kiêu trẻ tuổi khi đạt mười vị trí cao nhất trên thiên kiêu bảng Minh Vương Thành sẽ nhận được một viên Ngưng Khí Đan Huyền cấp hạ phẩm và một vạn linh thạch làm phần thưởng”.
“Ngoài ra, mười thiên kiêu xếp hạng cao nhất còn có thể bái nhập vào một trong mười đại tông và ba vị trí cao nhất còn nhận được phần thưởng từ thánh tử lần lượt là Thăng Cấp Đan có phẩm chất Huyền cấp trung phẩm”.
“Và vị trí thứ nhất còn nhận được sự chỉ điểm từ trưởng lão Dược Vương Cốc”.
Lời nói vừa dứt thì toàn trường không kiềm lòng được mà thốt ra thành tiếng và bàn tán một cách phấn khích.
Còn các thiên kiêu sắp sửa tham gia thì ai ai cũng tràn đầy sự vui mừng và tự tin trên gương mặt vì mục tiêu của tất cả chính là vị trí thứ nhất.
Chỉ cần nhận được sự chỉ điểm của trưởng lão Dược Vương Cốc thì tương lai chắc chắn sẽ trở thành cường giả một phương.
Ngồi ở trên cao, Minh Viễn đưa mắt nhìn qua Minh Hoàng, Minh Ngọc với ánh mắt đầy sự tin tưởng và nói nhỏ.
“Phần thưởng của vị trí thứ nhất rất lớn nhưng theo ta thấy thì với thực lực của hai con sẽ rất khó đạt được.
Ta thấy đám đệ tử của mười tông môn dẫn tới có thực lực rất mạnh nên lúc giao chiến không cần phải liều mạng, ta muốn hai con phải đảm bảo tính mạng”
“Cả hai con không cần phải đặt nặng xếp hạng của bản thân vì nó chỉ là gánh nặng.
Ta chỉ muốn hai con hãy cố gắng hết sức mình còn phần thưởng gì đó thì ta không cần.
Cái cốt yếu nhất chính là sự an nguy của hai con”.
“Nếu như có chuyện gì xảy ra, ta chắc chắn sẽ ra tay nên đừng quá lo lắng”.
“...”.
Minh Hoàng, Minh Ngọc nghe thấy vậy thì cúi đầu đáp.
“Vâng thưa cha”.
Mặc dù cả hai đều gật đầu đồng ý nhưng trong thâm tâm lại nổi lên không ít sóng gió, trên gương mặt thì hiện lên vẻ kiên định và ánh mắt nói lên sự chắc chắn.
Đối với cả hai người mà nói thì họ chắc chắn phải đạt được vị trí thứ nhất bởi vì muốn không bị mười tông môn đó nhắm trúng thì họ phải nhận được sự công nhận và bảo vệ của Dược Vương Cốc.
Để đạt được điều đó thì vị trí thứ nhất chắc chắn phải đạt được!
Bằng mọi giá!
Trong lúc đám người đang còn bàn tán sôi nổi thì thanh âm của lão giả tiếp tục vang lên.
“Điều mà ta muốn nói tiếp theo chính là màn cá cược của mười đại tông môn và Minh gia chủ”.
“Theo ước định của hai bên thì nếu như thiên kiêu Minh gia không đạt được vị trí thứ nhất thì nhi nữ Minh Huyên sẽ phải bái nhập một trong mười đại tông.
Còn nếu như thiên kiêu Minh gia thật sự đạt được vị trí thứ nhất thì mười đại tông phải thực hiện theo lời hứa”.
“Không được đánh chủ ý lên người Minh Huyên và sau này không được phép đặt chân tới Minh Vương Thành một bước”.
Sau đó, ánh mắt của lão giả nhìn về phía cả hai bên rồi hạ thấp giọng, nói.
“Minh gia chủ, các vị trưởng lão đồng ý chứ?”
Ngồi ở trên cao, mười vị trưởng lão nhếch mép khẽ nở một nụ cười nhàn nhạt rồi gật đầu lên tiếng.
“Ta đồng ý”.
‘Ngày này cuối cùng cũng đến?’
Còn phía bên kia, Minh Viễn toàn thân khẽ run lên một cái và không kiềm chế được liền nắm chặt tay lại.
Tuy trong lòng đang rất lo lắng nhưng trên gương mặt vẫn cố thể hiện sự bình tĩnh nói.
“Ta đồng ý”.
“Nếu cả hai bên đều đã đồng ý thì ta sẽ nói đến quy định của buổi lễ trưởng thành”.
“Hiện tại có hơn ba trăm vị thiên kiêu từ các gia tộc đủ điều kiện tham gia, tuy số lượng năm nay có giảm so với những năm trước nhưng quy định vẫn được giữ nguyên”.
“Vòng đầu tiên sẽ là phần thi chịu uy áp và sẽ kết thúc khi còn một trăm người còn trụ lại”.
“Vòng thi thứ hai sẽ là phần cảm ngộ, thiên kiêu sẽ đón nhận một chiêu của công pháp mà lão phu đưa ra và điều kiện để vượt qua vòng thứ hai này là trong vòng một nén nhang phải nhập được tiểu thành”.
“Vòng cuối cùng chính là phần tranh tài, các thiên kiêu sẽ tiến hành bốc thăm số thứ tự và sẽ tiến thành tranh đấu.
Sau mỗi trận dành chiến thắng đầu tiên, Thiên kiêu sẽ được nhận một lệnh bài thách đấu và tù bỏ thách đấu”.
“Điều này có nghĩa một thiên kiêu sẽ có một quyền thách đấu và một quyền từ chối duy nhất”.
Đột nhiên,