Ngay sau khi thu Địa Linh Thảo, Đế Nguyên Quân tiếp tục đi đến mục tiêu tiếp theo.
Ngẫm lại những loại linh dược có ở trong bản đồ, hắn đột nhiên lắc đầu nói.
“Để luyện được Ngũ Hành Linh Đan thì cần phải có đủ năm loại linh dược và nhục thân của năm đầu hung thú tượng trưng cho mỗi thuộc tính”.
“Ta đã có Địa Linh Thảo, Địa Xà, nên bây giờ cần có bốn loại linh dược và hung thú có thuộc tính khác nữa?”.
“Đáng tiếc, trong bản đồ chỉ có ghi chú của Địa Linh Thảo, còn những loại còn lại thì không thấy đâu?”.
“Không biết Thiên Bảo Các có loại linh dược này hay không?”.
Đế Nguyên Quân nhớ lại lời nói của trưởng quản và ác ý ở trong lời nói, Đế Nguyên Quân bất chợt nở một nụ cười lạnh rồi đi sâu vào bên trong Nam Hoang Sơn Mạch.
Nhưng hắn tìm kiếm một thời gian dài nhưng không phát hiện khu vực xung quanh không hề có thứ mà hắn muốn.
“Gần nhất chính là Hỏa Linh Thảo, nếu như tìm đến Hỏa Diệm Sơn chắc sẽ có chút tin tức”.
“Thực lực của ta bây giờ quá yếu, không thể cùng tam cấp hung thú đánh một trận”.
Thẳng hướng đi về phía Hỏa Diệm Sơn, Đế Nguyên Quân còn cách chổ đố chưa đến hai dặm, bầu không khí xung quanh bắt đầu có chút thay đổi, hắn có thể cảm nhận được nhiệt độ ở trong không khí càng ngày càng nóng.
Đế Nguyên Quân chuẩn bị tiến sâu vào bên trong thì đột nhiên, một giọng nói nam tử từ sau lưng truyền lại.
“Vị huynh đệ, xin chậm đã?”.
Nghe giọng nói gấp gáp của nam tử, Đế Nguyên Quân quay đầu trả lời.
“Có chuyện gì?”.
“Ta gọi Nhậm Thanh Sơn, không biết vị huynh đệ tên là gì?”.
Nhậm Thanh Sơn nở một nụ cười nhẹ nói.
“Nhìn hướng ngươi đi là tiến vào Hỏa Diệm Sơn đúng không?”.
“Hỏa Diệm Sơn rất nguy hiểm, ở đó có rất nhiều đầu hung thú mạnh nên đi một mình sẽ rất khó để hành động”.
“Vừa hay, bọn ta còn thiếu người đi cùng, nên ngươi có muốn kết minh với bọn ta không?”.
“Gọi ta Vô Lương là được?”.
Đế Nguyên Quân ánh mắt không có chút gợn sóng trả lời.
“Ta thấy Hỏa Diệm Sơn không đáng sợ như ngươi nói”.
“Và nhất là ta chỉ thích hành động một mình, nếu như ngươi không có chuyện gì nữa thì ta đi trước”.
“Vô Lương huynh đệ chậm đã”.
Nhâm Thanh Sơn nhìn Đế Nguyên Quân chuẩn bị rời đi thì đưa tay ra hiệu.
“Thật ra bọn ta phát hiện một gốc Huyền cấp hạ phẩm linh quả tên là Hỏa Linh Quả, nhưng ở đó có một đầu nhị cấp đỉnh phong Hỏa Sư bảo vệ nên muốn đoạt là rất khó”.
Hỏa Linh Quả?!
Đế Nguyên Quân nghe thấy vậy liền nở một nụ cười, Hỏa Linh Quả đạt phẩm giai Huyền cấp và khả năng mà nó mang lại mạnh hơn Hỏa Linh Thảo rất nhiều, một ngàn gốc Hỏa Linh Thảo thì chỉ có một gốc kết quả thì được gọi là Hỏa Linh Quả.
Nếu như có nó vào trong tay thì Ngũ Hành Linh Đan sẽ có tác dụng hơn rất nhiều và khả năng tầng thứ hai của Ngũ Hành Bá Thể Quyết sẽ thăng tiến thêm một chút.
Nghĩ đến đây, Đế Nguyên Quân trong lòng càng thêm vui mừng, hắn nhanh chóng dừng lại rồi nở một nụ cười nhẹ nói.
“Được a”.
Nhậm Thanh Sơn thấy Đế Nguyên Quân gật đầu đồng ý thì vui mừng vô cùng.
“Vô Lương huynh đệ, ngươi đợi một chút, những người khác đang trên đường đến”.
“Tùy ý”.
Đế Nguyên Quân ngồi dựa vào một gốc cây gần đó rồi nói.
Đợi khoảng chừng mười phút!
Đế Nguyên Quân liếc mắt nhìn ra xa thì thấy ba người hai nam, một nữ đang chạy nhanh đến, Nhậm Thanh Sơn thấy những người kia liền gật đầu một cái.
“Các ngươi lại đây, ta giới thiệu thêm một người mới”.
Hắn chỉ tay về phía Đế Nguyên Quân rồi nở nụ cười nói.
“Dây là Vô Lương huynh đệ, là người ta vừa mời vào trong nhóm”.
“Còn đây lần lượt là Lê Mộng, Lê Ái Ái và Nhậm Vân Hà”.
Hắn chỉ tay về phía ba người rồi tiếp tục nói.
“Thanh Sơn, người này ta thấy không mạnh lắm”.
Lê Mộng nhìn Đế Nguyên Quân rồi đánh giá.
“Người như hắn đi vào chỉ khiến ta vướng tay chân thôi”.
“Lê Mộng, ngươi đừng đánh giá người khác theo kiểu phiến diện như vậy?”.
Nhậm Thanh Sơn lắc đầu nói.
“Mạnh hay yếu không quan trọng, miễn sao ta có người trợ giúp là tốt rồi”.
“Ngươi cũng biết Hỏa Diệm Sơn hung hiểm như thế nào? Nên có thêm một người nữa trợ giúp sẽ tốt hơn”.
“Thanh Sơn nói đúng đó, đệ đừng lo nghĩ nhiều quá”.
Lê Ái Ái đứng ở bên cạnh gật đầu nói.
“Tỷ, ta đây chỉ lo lắng thôi mà?”.
Lê Mộng có chút phật lòng, ánh mắt bực tức nhìn Đế Nguyên Quân nói.
“Được rồi, chuyện này đứng nói nữa?”.
Nhậm Vân Hà hai tay vòng ở trước ngực lên tiếng.
“Thời gian không còn sớm, ta đi thôi”.
“Hừ”.
Lê Mộng nhìn Đế Nguyên Quân rồi hừ lạnh một tiếng.
Mặc dù hắn không thích nhưng ý của những người khác đã quyết nên hắn không thể không theo.
Đế Nguyên Quân đi theo sau bốn người rồi lắc đầu.
‘Nhị cấp đỉnh phong Hỏa Sư rất mạnh, ở dưới tam cấp thì nó được xem là cường đại, bốn người này chỉ có cảnh giới Ngưng Hải cảnh tầng một, đối phó với Hỏa Sư thì hơi khó một chút’.
‘Chưa kể, nó còn có trạng thái cuồng nộ, khi vào trạng thái này thì thực lực nó sẽ tăng lên gấp hai lần, sức mạnh có thể sánh ngang với một đầu ngụy tam cấp hung thú’.
‘Khả năng thắng của những người này là bằng không’.
Đế Nguyên Quân thở dài một hơi rồi đi theo sau.
Cho đến khi họ đi đến lưng chừng núi rồi tìm đến một hang động lớn ở cạnh đó.
Nhậm Thanh Sơn đưa tay ra hiệu những người ở sau lưng dừng lại rồi nói nhỏ.
“Mọi người cẩn thận một chút, đầu Hỏa Sư này có thính giác rất tốt”.
Ba người đi theo sau gật đầu rồi bước từng bước nhẹ đi vào bên trong, Đế Nguyên Quân liếc mắt nhìn xung quanh thì thấy có không ít viên đá ửng hồng trông cực kỳ nóng bỏng và ở dưới chân hắn cảm nhận được nhiệt đột đang dần dần tăng lên.
Hắn đánh ra một đạo chân nguyên bao bọc cơ thể rồi thở nhẹ một hơi, có vòng bảo vệ ở bên ngoài nên nhiệt độ giảm xuống một cách đáng kể.
Cẩn thận tiến vào được khoảng năm phút, lúc này họ đã đứng trước một eo đá nhỏ và một lối đi vào sâu bên trong nối thông với một động rộng lớn.
Họ liếc mắt nhìn vào bên trong thì thấy đầu Hỏa Sư đang nằm ngủ ở dưới nền đất và bên cạnh có một gốc linh thảo mọc lên và ở trên đỉnh là một quả màu đỏ rực lớn khoảng chừng một viên bi nhỏ nhưng nhiệt lượng nó phát ra là rất lớn.
Nhậm Thanh Sơn phất tay rồi cùng ba người lao vào bên trong, Hỏa Sư hai tai khẽ run, nó nghe thấy những tiếng động đang lao nhanh vào bên trong nên nhanh chóng tỉnh dậy, nó hướng ánh mắt sắc bén nhìn về phía bốn người rồi “Rống!” lớn một tiếng.
Bị người khác xâm phạm lãnh địa và nó cảm nhận được địch ý của bọn họ nên mạnh mẽ lao lên, khí tức nhị cấp đỉnh phong bùng phát.
Lực lượng trên người bạo tăng lên gấp hai lần.
Nó lao đến bốn người rồi nhảy lên cao, hai chân trước đưa lên cao để lộ những móng vuốt sắc nhọn đánh xuống.
“Súc sinh, đứng hòng”.
Nhậm Thanh Sơn lớn tiếng