Đế Nguyên Quân ngồi trên cự chùy, ánh mắt nhìn xuống bên dưới, hai hàng lông mày đột nhiên nhíu lại rồi nói.
“Không ngờ Mộc Cô Nhai bị nhiều người nhắm đến như vậy”.
Ở phía bên dưới, Đế Nguyên Quân nhìn thấy năm đầu tam cấp hung thú đang dần dần tiến lại gần, mặc dù lúc này vẫn chưa đến buổi tối nhưng bọn chúng đã tập trung lại.
Và ở ngoài xa, Đế Nguyên Quân còn cảm nhận được hơn hai mươi cổ khí tức Ngưng Hải cảnh rất mạnh, và còn có một người Thiên Địa cảnh tầng hai dẫn đầu.
Đám người kia mặc dù đủ sức để đánh với đám tam cấp hung thú kia nhưng họ vẫn cẩn thận vô cùng.
Họ ám binh bất động ở khu vực cách đó gần hai dặm, nếu như Đế Nguyên Quân không đứng ở trên cao thì không thể nhìn thấy được, và nếu như hắn không có tinh thần lực mạnh mẽ thì chắc chắn không phát hiện.
Nhìn thế cục này, Đế Nguyên Quân không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh.
Nhìn lại bản thân mình chỉ có cảnh giới Thức Nhân cảnh, hắn bất chợt nở một nụ cười khổ.
Thực lực quá chênh lệch!.
Đế Nguyên Quân đứng ở trên đỉnh núi quan sát một thời gian, sắc trời lúc này cũng đã tối muộn.
Nhanh chóng, hắn liếc mắt nhìn về phía trong góc.
Vành tai khẽ động, Đế Nguyên Quân khóe miệng thốt ra.
“Mộc Cô Nhai, tới rồi”.
Ở phía xa, từng thanh âm xào xạc lá cây truyền tới, Mộc Cô Nhai lê lết từng bước một trông nặng nề vô cùng, thân cây to lớn cao gần năm mươi mét, những cành cây trơ trọi đánh ra xung quanh, trông nó giống như một đứa trẻ đang nô đùa chạy trốn trông rất vui vẻ.
Đế Nguyên Quân quan sát nó một lúc rồi nhíu mày, trên gương mặt lộ ra vẻ khó có thể tin được.
“Chuyện này?”.
.
Harry Potter fanfic
“Ban đầu, ta cứ nghĩ nó chỉ là một cây nhỏ nhưng không ngờ, Mộc Cô Nhai đã phát triển đến mức độ này?”.
“Một Cô Nhai thiên sinh phải vượt qua được mười kiếp mới có thể thành niên”.
“Kiếp thứ nhất phải trải qua một ngàn lần”.
“Nhìn toàn thân nó khô khốc, chắc kiếp thứ nhất của nó chuẩn bị kết thúc”.
“Nếu để nó đạt đến kiếp thứ hai thì ta chắc chắn không thể thu phục được”.
“Đây là cơ hội cuối cùng, tuyệt đối không được phép thất bại”.
Đế Nguyên Quân nhìn Mộc Cô Nhai từng bước tiến lại gần vách núi, ánh mắt hắn nhìn ra xa, nơi mà những đầu hung thú và đám người kia.
“Mộc Mệnh Căn đạt trình độ cao nhất là ở cuối mỗi kiếp, nó ngưng tụ một loại lực lượng mộc tính mạnh mẽ vô cùng, có thể khiến nhục thân của người tu luyện đạt một cấp độ cao hơn, đột phá giới hạn nhục thân, luyện đan dược Huyền cấp thượng phẩm, cực phẩm”.
“Chắc bọn họ đến đây cũng vì mục đích này”.
Lúc này, Mộc Cô Nhai đã đứng trước vách núi, nó như ngẩng đầu lên cao rồi kêu lên một tiếng.
Một thanh âm trẻ con khóc rống lên ở trong đêm.
Từ trên người nó, từng đạo ma khí dần dần bốc lên rồi bao phủ một vùng rộng lớn.
Đám người ở bên ngoài thấy thế thì liên tục lùi lại, ánh mắt lộ ra vẻ ngưng trọng vô cùng.
“Nhanh lùi ra xa, đừng để ma khí này xâm nhập vào trong cơ thể”.
“Bằng không tính mạng các ngươi sẽ không giữ được”.
Trung niên nhân dẫn đầu đám người lớn tiếng quát lớn, ngay lập tức, những người còn lại gật đầu rồi nhảy lùi ra xa.
Ở bên kia, năm đầu hung thú nhanh chóng lùi lại, mặc dù chúng có cấp bậc mạnh ngang, thậm chí cao hơn Mộc Cô Nhai nhưng chúng cũng không dám tiến lại gần.
Một khi bị ma khí xâm nhập thì đừng nói là tam cấp, cho dù là tứ cấp, ngũ cấp, thậm chí lục cấp hung thú cũng cảm thấy đau đầu.
“Vừa hay, ta dùng ma khí của ngươi tu luyện một chút”.
Đế Nguyên Quân nhìn Mộc Cô Nhai rồi nở nụ cười nhẹ nói.
Đế Nguyên Quân hai chân xếp bằng, những ngón tay đan lồng vào nhau rồi đặt ở trước đan điền, ở sau lưng hắn, một bức công đồ dần dần hiện lên.
Chỉ thấy hắn khẽ quát một tiếng “Thu” thì ngay lập tức, ở trong lòng bàn tay hắn hiện lên một cái lỗ màu đen đang hút linh khí và ma khí một cách điên cuồng.
Ở ngoài xa, Đám người nhìn ma khí không đúng liền nói với giọng điệu rất khó hiểu.
“Tại sao ma khí lần này yếu như vậy?”.
“Giống như ma khí đang dần mất đi?”.
“Nhìn xem, ma khí đang bay về phía trên đỉnh núi”.
“Rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra?”.
“Ở trên đỉnh núi rốt cuộc tồn tại thứ gì có thể hút ma khí”.
“Chắc chắn là chí bảo hiện thế”.
“Đợi giải quyết xong Mộc Cô Nhai thì ta phải lên trên đó nhìn xem, rốt cuộc đó là thứ gì?”.
Rống!
Mộc Cô Nhai cảm nhận ma khí đang bị ma khí đang dần mất đi thì rống lớn một tiếng.
Ngay sau đó, tiếng khóc của nó ngày càng lớn hơn và lượng ma khí từ trong cơ thể nó tỏa ra càng ngày càng nồng đậm.
Đế Nguyên Quân ở trên cao dốc hết sức thôn phệ, nhìn những dòng ma khí điên cuồng dung nhập vào trong đan điền, khóe miệng chợt nhích lên.
Cảm nhận ma khí ngưng tụ càng ngày càng nồng đậm, sắc mặt trông thoải mái vô cùng.
Thời gian qua di, Đế Nguyên Quân thôn phệ ma khí gần hai canh giờ, lúc này ánh trăng đã sáng đến điểm cao nhất và Mộc Cô Nhai lúc này đã thải ra hết toàn bộ ma khí ở trong người.
Đế Nguyên Quân thôn phệ triệt để ma khí, hai mắt bất chợt đóng mở liền đánh ra một đạo ma quang màu đen giống như ngọn lửa rồi dần dần tán đi.
Cảm nhận lực lượng ở trong cơ thể, Đế Nguyên Quân vẻ mặt nở một nụ cười nhẹ rồi nói.
“Không tệ, lượng ma khí Mộc Cô Nhai tích trữ cả một kiếp đúng là nồng đậm”.
“Không ngờ, ta chỉ tốn hai canh giờ thôn phệ thôi nhưng cũng đủ để đan điền mở rộng hơn, đạt sáu trượng”.
“Thiên Ma Phần Diễm Quyết coi như có thể sử dụng được thêm một phần”.
Rống!
Cảm nhận xung quanh có nguy hiểm chuẩn bị ập tới, Mộc Cô Nhai ngẩng đầu nhìn lên cao rồi rống lớn một tiếng.
sóng xung kích của tam cấp hung thú mạnh mẽ đánh ra khiến khu vực xung quanh nó phải rung chuyển.
Ngay lập tức, năm đầu hung thú kia cũng đồng thời rống lên, chúng dốc hết toàn bộ sức lực rồi lao lên, mục tiêu là Mộc Cô Nhai.
Ở bên kia, đám người kia đã bắt đầu có động tĩnh, bọn họ theo trung niên nhân kia rồi lao lên.
Rõ ràng mục tiêu của họ đều giống nhau.
Đế Nguyên Quân nhìn một cảnh này rồi thở ra một hơi.
“Ở cuối mỗi kiếp, Mộc Cô Nhai sẽ thả ra toàn bộ ma khí để chuẩn bị đột phá lên kiếp thứ hai, điều đó sẽ khiến thực lực và khả năng hồi phục của nó sẽ yếu đi”.
“Với thực lực của