Buổi sáng rời giường vệ sinh cá nhân xong, Mộc Thanh mở cửa ra phòng khách không thấy ai, cô nhìn một vòng thì thấy người đàn ông đang mang chiếc tạp dề đứng ở phòng bếp, quay lưng về phía cô, một hình ảnh hài hoà đến kì lạ, bố cô cũng hay vào bếp nấu ăn cho mẹ, nên cô rất ngưỡng mộ những người đàn ông vì người phụ nữ của mình mà vào bếp, dù kết quả có ngon hay không thì cảm giác đó cũng thật hạnh phúc, đáng tiếc người đàn ông này không thuộc về cô.
Nghe tiếng bước chân Thiên Bình quay đầu nhìn lại.
“Dậy rồi sao? Ngồi đợi anh một lát, sắp xong rồi.”
Cô gật đầu ngồi xuống ghế nhìn anh, anh mặc đồ ở nhà màu đen thoải mái, mang một cái tạp dề màu đen.
Một lát sau, món ăn được mang lên, hai tô cháo đậu xanh thịt bò bằm đơn giản, tô đặt trước mặt cô rắc một ít hạt tiêu không bỏ hành, còn tô của anh hành tiêu đầy đủ, thì ra anh vẫn nhớ cô không thích ăn hành lá, trong phút chốc trong lòng bỗng cảm động.
“Em ăn đi cho nóng.”
“Dạ.” Ngoài dự đoán hương vị rất thơm ngon, người đàn ông này ngay cả nấu ăn cũng ngon như vậy.
Ăn xong, anh dọn dẹp rửa chén, Mộc Thanh ra phòng khách ngồi xem tivi, dọn phòng bếp xong xuôi anh đi ra ngồi cạnh cô, đưa tay lên trán cô sờ thử, không còn nóng nữa, tuy nhiên khuôn mặt vẫn còn nhợt nhạt.
“Em còn thấy khó chịu ở đâu không?”
“Không ạ, anh không đi làm sao?”
“Anh làm việc ở nhà.” Vừa nói xong chuông cửa vang lên, anh ra mở cửa, Lý Tống tay trái cầm hồ sơ, tay phải cầm túi đồ siêu thị gật đầu chào anh.
“Cậu mang túi đồ ăn bỏ vào tủ lạnh đi.” Anh lấy bìa hồ sơ đi vào thư phòng.
Lý Tống đi vào thấy Mộc Thanh ngồi trong phòng khách thì lịch sự chào hỏi rồi đi vào phòng bếp, sắp xếp đồ ăn bỏ vào tủ lạnh, xong việc anh ấy đi vào thư phòng.
Mộc Thanh không có việc gì làm nên đi dạo xung quanh căn nhà, ngoài ban công có vài chậu hoa, có thuỷ tiên, thạch thảo, lan hồ điệp…anh cũng thích trồng hoa sao? Cô nhìn trên tầng cũng có vài chậu hoa đung đưa nên tò mò đi lên xem, hai bên vách tường có vài chậu hoa đỗ quyên hồng, đỏ, vàng treo lủng lẳng bên trên trông thật đẹp mắt, bên góc cửa sổ có một cây dương cầm màu trắng, cô rất bất ngờ vì từ hoa đến đàn đều giống sở thích của mình.
Cô đi đến đưa tay sờ sờ vào phím đàn, cảm hứng dạt dào nên ngồi xuống đặt hai