Group chat 1011
Chó Đốm: Anh Trường ơi Toàn ơi Duy ơi anh Vương ơi!
Tồm: Réo cái gì đấy? Đang đi ăn.
Chó Đốm: Bên 1311 chưa có ai về à?
Tồm: Khuya tao mới về, có việc gì thì gọi mấy thằng kia đi.
Khỉ: Em cũng đã về đâu, nay sinh nhật con bé quản lý page nên em phải khao cả hội nhân viên một chầu, bọn này nó quẩy hăng lắm, còn lâu mới về được.
1
Béo: Tao cũng chưa về, nay bên tao có hoạt động khuyến mãi nên khách đông quá.
1
Chó Đốm: Cả ba ông không ai ở nhà luôn? Thế thằng Toàn đâu rồi @Hói
Hói: Đang đi ăn mì, gọi gì?
4
Tồm: Lại mì? Mày muốn biến thành gói mì luôn à mà suốt ngày ăn mì?
Khỉ: Crush chủ tiệm thì cũng không cần tới mức đó chứ Toàn.
Hói: Mày thử crush một người đi rồi biết.
Béo: Ơ thế tính ra là mày thích thằng Mạnh bán mì thật à?
Hói: Chẳng lẽ tôi đùa?
Béo: Nhưng nó thích Đức Cọt mà, mày không nhìn ra à?
Hói: Nhưng Đức đâu có thích Mạnh! Cho nên tôi vẫn có cơ hội.
Tồm: Đi học làm bánh đi rồi nói tiếp em ơi.
Hói: Khồng! Mình phải chinh phục người ta bằng con người riêng của mình chứ không thể làm bản sao của ai khác được! Nói như ông chả quá tôi đi làm thế thân của Đức à?
2
Chó Đốm: Dẹp mấy chuyện tầm phào của mấy ông đi. Toàn về nhà nhanh, có việc.
Hói: Làm sao? Mày sắp hẹo rồi à?
Chó Đốm: Tao đốt hết đống đồ người lạ người quen gì của mày bây giờ đấy.
Hói: Ấy đừng! Có gì từ từ nói chứ làm gì nóng thế. Mà mày khỏi ốm chưa?
Tồm: Ờ đấy quên, hồi sáng nghe Toàn nó bảo mày bệnh đến mức phải gọi thằng Phượng về chăm mà, còn sống không em ơi?
Chó Đốm: Chắc vong đang nhắn tin với mấy ông đấy.
Khỉ: Tháng cô hồn mà, không gì là không thể.
Béo: May đây là nhóm chat riêng chứ mà nhắn vào nhóm chung thể nào cũng có vài ông sợ xanh mặt.
1
Chó Đốm: Thôi bớt lái đi! Tôi đang có chuyện quan trọng, không rảnh xàm với mấy ông. @Hói về nhanh lên.
Hói: Có chuyện gì mà cứ giục mãi thế? Vừa order bát mì còn chưa bưng ra nữa.
Chó Đốm: Gói mang về nhà ăn, chứ bạn thân mày đang không ổn đây, mày có định về không?
1
Hói: Gì? Bạn thân tao làm sao?
Khỉ: Công Chúa nhà mình á? Bị gì mà không ổn?
Tồm: Ê Thanh, mày lại chọc gì nó rồi hả em? Anh đã bảo không ưa nhau thì bớt nói mấy câu đi mà.
Béo: Mày ốm Phượng còn bỏ cả quán cà phê chạy về chăm mày đấy, tuy nó hơi độc miệng nhưng đâu có xấu xa gì mà mày cứ phải kèn cựa với nó mãi thế?
Chó Đốm: Đùa chứ lần nào cũng là Công Chúa của mấy ông gây sự trước mà!
Chó Đốm: Mà thôi tạm bỏ qua chuyện này đi, vấn đề bây giờ không nằm ở đây.
Tồm: Thế nằm ở đâu?
Chó Đốm: Em không biết nữa, đang nói chuyện bình thường tự nhiên thay đổi thái độ về phòng chốt cửa, em gọi ra ăn cơm tối cũng không ra nữa, nhốt mình từ chiều đến giờ hơn ba tiếng rồi.
Tồm: Hở? Sao lại thế? Mày nói gì nó à?
Chó Đốm: Có nói gì đâu! Em chỉ hỏi sao tối qua anh ấy không ăn tối thôi, tự nhiên im lặng, mặt tái cả đi luôn, em gọi mấy câu cũng không thưa, một lúc sau thì đứng bật dậy đi về phòng đóng cửa cái rầm.
Chó Đốm: Mà hình như còn khóc nữa...
2
Hói: Đm vl! Rốt cuộc mày đã làm gì Phượng của tao??? Tao nhờ nó về chăm mày ốm thôi cơ mà, thế quái nào mày chọc nó khóc luôn hả?
Tồm: Thanh ơi là Thanh! May cho mày là Nhô chưa về chưa được add vào đây, để Nhô biết thì mày lên bàn thờ luôn đấy. Tao dặn mày thế nào mày không để vào tai à?
Khỉ: Đợi tí, tao sang bên nhóm kia nhắn nhờ ông Huy cầm bó đũa về nhét vào mũi mày. Dám bắt nạt Công Chúa nhà tao.
Chó Đốm: Ơ cái đm mấy ông đọc hiểu có vấn đề à? Tôi đã bảo tôi không đụng gì đến anh ấy mà! Chưa nói nặng chưa cà khịa chưa to tiếng một câu nào luôn chứ đâu ra bắt nạt?
Béo: Mày không làm gì sao tự nhiên Phượng khóc?
Tồm: Ờ, có thằng Toàn mới hay khóc vớ vẩn thôi, Phượng sẽ không khóc nếu chuyện không thực sự nghiêm trọng.
Hói: Tôi sẽ tạm bỏ qua sự sỉ nhục trong câu nói của anh thưa anh Lương Xuân Trường.
Hói: Tao tính sổ với mày trước, thằng Thanh! Tóm lại là mày đã làm cái gì mà Phượng của tao thành ra như thế? Khai mau!
Chó Đốm: Thề tao cũng đéo hiểu chuyện gì xảy ra luôn! Bọn tao chỉ nói chuyện rất rất rất bình thường thôi mà, trước đấy cũng có làm sao đâu, còn cà khịa ngược lại tao, đùng cái tự nhiên vậy.
Tồm: Không có gì là tự nhiên cả.
Khỉ: Có thể cuộc nói chuyện với mày là không có gì, nhưng với Công Chúa thì khác. Nên giờ thế này, cụ thể mày với anh ấy nói những gì mày kể hết ra đi, để bọn tao xem xem sao.
Béo: Nghe hợp lý đấy, kể đi Thanh.
Tồm: Mà đừng có bỏ chi tiết nào, có sao nói vậy cho anh.
Chó Đốm: Ông làm như con người tôi điêu trá lắm ấy.
Hói: Kể nhanh lên đm mày.
Chó Đốm: Thì đây. Cả ngày tôi nằm ngủ li bì có biết gì đâu, hồi chiều tầm năm sáu giờ gì đó tôi mới tỉnh, thấy Công Chúa của mấy ông ngủ gục cạnh giường tôi.
1
Chó Đốm: Thề lúc biết anh ấy trông tôi cả ngày tôi cũng cảm động vãi ra, nên dù sau đó nói chuyện có hơi khó ưa còn trù ẻo tôi thì tôi cũng không so đo nữa.
Chó Đốm: Mà Công Chúa nhà mấy ông ấy! Tự nhiên hạ đường huyết suýt xỉu làm tôi hoảng cmn hồn.
Hói: Vl! Rồi có làm sao không?
Chó Đốm: Không, có tao ở đấy còn gì. Tao lục gói kẹo đưa cho ăn nên ổn rồi. Nhưng mà ấy, hỏi ra mới biết ông thánh từ tối qua đến nay ăn đúng một bữa sáng là cái bánh mì, tối qua trưa nay đều không ăn, mà thậm chí giờ cơm tối nay đang gọi ra ăn cũng chưa được đây.
Hói: Hả???
Tồm: Mày còn hả cái gì nữa Toàn? Mày ở cùng nhà với nó mà nó ăn uống như nào cũng không biết?
Hói: Đùa! Tối qua Phượng về thì tôi ngủ, sáng nay Phượng dậy tôi chưa dậy, giờ tôi vẫn đang ngoài đường chưa về đây, làm sao biết nó ăn uống như nào!
Chó Đốm: Đấy! Nghe có thấy bực không? Nên tao mới hỏi sao không ăn, trả lời tao là tối về muộn quá bữa nên không ăn được nữa, trưa thì mải lo cho tao nên quên ăn. Vãi cả quên ăn! Thề không tin trên đời có người ăn mà cũng quên.
Tồm: Ờ, rồi sao nữa? Kể vào trọng điểm xem nào, nãy giờ chưa nhìn ra vấn đề.
Chó Đốm: Thì thế em mới bảo không hiểu.
Béo: Kể tiếp đi, chắc sẽ hiểu.
Chó Đốm: Sau đấy tôi cũng hơi cáu, tôi hỏi trưa thì quên không nói, nhưng tối qua rõ ràng có người mang cơm đến tận quán cho mà lại không ăn rồi kêu quá bữa.
Khỉ: Mang cơm tận quán? Ai? Toàn à?
Hói: Tao đi ăn mì xong Mạnh đưa tao về thẳng nhà chứ tao đâu có tạt ngang đưa cơm cho nó làm gì, nó bảo muốn ăn cơm nhà mà, tao tưởng nó sang ăn cùng nhà ai đấy.
Chó Đốm: Mười rưỡi mới về ai cho ăn cùng giờ đấy nữa hả Toàn?
Tồm: Tóc ít não cũng ít.
1
Hói: Ơ nhưng mà thế rốt cuộc là ai mang cơm cho Phượng?
Chó Đốm: Chịu! Không biết. Nhưng nghe loáng thoáng bảo với nhân viên của quán là mang cơm cho Công Chúa, nên chắc là người quen.
Hói: Công Chúa?
Chó Đốm: Ờ, tao thấy chỉ có mấy người quen thân mới gọi anh ấy như thế nên tao nghĩ là bạn bè gì đó nấu cơm đem qua cho, hộp đựng cơm vừa nhìn đã biết là đồ ở nhà xách đi rồi.
Khỉ: Cơ mà làm sao mày lại biết chuyện này? Nhìn thấy tận mắt nữa chứ. Mày đến quán của anh Phượng à?
Chó Đốm: Ờ, đi đưa cơm.
2
Khỉ: Hả?
Tồm: What?
Hói: Gì? Đưa cơm gì?
Chó Đốm: Đưa cơm cho Công Chúa nhà mấy người chứ gì nữa! Qua thấy nhắn trên group bảo muốn ăn cơm nhà mà đòi 11 giờ đêm mới về thì cơm đâu ra? Cũng sợ cái con người yếu như sên đấy xỉu luôn ở quán nên tan làm tôi phi về nhà nấu cơm định mang ra cho.
1
Tồm: Vãi em! Sao đó giờ tao không biết mày bao đồng vậy?
4
Khỉ: Bảo ghét Công Chúa nhà tao, xong người ta nói vu vơ có mấy câu lại đội mưa đi về nấu cơm mang đến tận nơi cho là sao hả Thanh?
Béo: Sao nó cứ cấn cấn ấy nhỉ?
Chó Đốm: Đéo biết, chắc mưa vào hỏng não.
Khỉ: Mà khoan, tức là hôm qua có tận hai người đưa cơm cho, thế mà sao cuối cùng Công Chúa vẫn không có cơm ăn?
Chó Đốm: Chịu! Lúc tao đến thấy cái người kia đến rồi nên tao lại đi về.
Khỉ: Xách cả cơm về?
Chó Đốm: Chứ sao! Tao nấu ăn cũng chả phải ngon, mà Công Chúa nhà mày cũng không ưa tao