Chung Cư Bùng Binh

Chương 196


trước sau





Đồ nhi:

Sư phụ ơi!

Sư phụ!

Bớ sư phụ ơi!

2

Sư phụ:

Việt Anh à.

Tuy sư phụ thực sự đã quyết định cả đời độc thân.

Nhưng nếu em cứ cute như vậy nữa, sư phụ không chắc mình có muốn thay đổi quyết định hay không đâu. 
14

Đồ nhi: 

Sư phụ:

Biết em dễ thương thế này thì anh đã cua từ mấy năm trước rồi.

Đâu để đến bây giờ em đã thuộc về một bé mầm non dễ thương khác cơ chứ...

Haizzz... nhân sinh đúng là nhiều tiếc nuối, luôn khiến ta bỏ lỡ lương duyên.

Đồ nhi:

Anh nói khùng nói điên cái gì thế?

Mà anh nói em sao thì nói, không có tà lưa sang bé Mầm của em nghe chưa!

Sư phụ:

Anh trêu một tí mày đã hỗn xược với anh thế hả?

Đồ với chả đệ!

Đồ nhi:

Ai bảo anh nhây!

Em nhắn tin để nói chuyện quan trọng đó!

Chuyện của anh Quyết anh Dũng đó! 

Anh có muốn nghe không?

Sư phụ:

Không.

Đồ nhi:

Ủa?

Sư phụ:

Ngoài chuyện này ra không còn gì khác nữa đúng không?

Anh đi chơi.

Bye.

Đồ nhi:

Eeeeeeeeeeeeeeeee!

Anh phải nghe chứ!

Sao lại không nghe?

Anh quan tâm hai anh ấy lắm cơ mà! Chịu trách nhiệm chính trong công tác tư tưởng hàn gắn cho hai anh ấy cơ mà!

Anh phải nghe!

Không nghe em nhiều chuyện với ai bây giờ...

Mọi người trong chung cư đều biết hết rồi...

Sư phụ:

Nhưng anh không cần nghe.

Đồ nhi:

Sao lại không cần?

Lúc anh Đức nhà anh Linh mới lên báo tin anh còn hốt hoảng lắm cơ mà, sao bây giờ chưa biết chuyện gì xảy ra mà lại bình chân như vại thế?

Sư phụ:

Mày là đồ đệ của anh mà còn cần phải hỏi câu đó à? 

Anh là thánh sống đấy, mọi chuyện xảy ra anh đều nắm rõ trong lòng bàn tay.

Đồ nhi:

Nói hay cái miệng lắm!

Anh không chứng kiến làm sao anh biết được?

Rõ ràng lúc đó anh còn nhắn thôi chết rồi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});

Hay có ai tình báo cho anh trước em rồi phải không?

Sư phụ:

Không, anh đoán thôi.

Đồ nhi:

Đoán sao?

Sư phụ:

Từ lúc Đức cún lên báo tin đến giờ đã hai tiếng rồi.

Nếu có chuyện gì nghiêm trọng, người đầu tiên nhắn cho anh sẽ là anh Quyết chứ không phải mày.

Mà nếu là mày liên lạc với anh trước, thì sẽ là gọi điện cầu cứu chứ không rảnh rang thừa thời gian nhắn tin như này.

Nếu mày đã nhắn tin tức là mọi chuyện đều ổn, và mày chỉ lên tìm anh để tám chuyện với thăm dò thêm phán đoán của anh về diễn biến tiếp theo thôi.

Đồ nhi:

Đỉnh dữ zậy xao?

Sư phụ:

10 điểm cute, xứng đáng được anh cua.

Nhưng 1 điểm chính tả nhé.

Em mà nhắn với Hoàng nhà Béo Béo là có khi ổng block em luôn rồi đó.

Đồ nhi:

Xàm!

Em chỉ sợ bé Mầm block thôi, còn lại em méo quan tâm.

Sư phụ:

Ghê!

Có bồ cái là không thèm để ý đến ai nữa luôn.

Đồ nhi:

Bé Mầm lại vừa cằn nhằn vì chuyện em bệnh mãi không khỏi.

Hí hí!

Nhìn cái bộ dạng lo lắng mà hông làm gì được, cau có lầm bầm nhưng cũng không nỡ mắng em nặng lời sao mà đáng iu thế nhợ!

Yêu không để đâu cho hết.

Sư phụ:

Biết người yêu cute rồi không phải khoe nữa.

Quay lại chính sự, kể anh nghe tình hình cụ thể lúc đó ra sao đi.

Đồ nhi:

Tưởng anh không muốn nghe, không cần nghe.

Sư phụ:

Nghe thêm chi tiết cho vui.

Mày có muốn biết tiếp theo sẽ ra sao không?

Muốn thì kể đi, không thì thôi.

Dù sao anh không ép.

Đồ nhi:

Muốn chứ!

Để em kể.

Sư phụ:

Ngoan.
1

Ông Đức Duy kia lại quậy cái gì nữa vậy?

Đồ nhi:

Ông này cầm tinh con đỉa hay gì ấy, dai vch!

Nay ổng đến đâm chọt tiếp, ổng mặc cái áo giống y hệt cái áo anh Dũng mua cho anh Quyết để đền giùm thằng Bánh Bao.

Xong ổng bảo là áo anh Dũng mua cho ổng làm quà sinh nhật. 

Mua cho ổng cái tiện mua cho anh Quyết luôn.

Dù sao anh Dũng cũng chỉ nói là mua để đền giúp Toản mà.

Sư phụ:

Nói dối kiểu này đâu có giống những gì Đức Duy sẽ làm nhỉ.

Lời nói dối này quá dễ vạch trần, cơ bản không có cơ sở gì để tin.

Đồ nhi:

Em cũng thấy lạ.

Đã nói dối còn ngay trước mặt anh Dũng như thế, bị ngáo hay gì trời?

Sư phụ:

Cơ mà với tính nóng nảy của anh Quyết thì dù biết 100% là nói dối, anh ấy cũng sẽ ném mẹ cái áo mà lao vào đấm cha nội kia.

Vậy là đủ để dí thêm vài nhát dao vào vết thương của anh Dũng rồi.

Không cần thiết anh Quyết phải tin.

Đồ nhi:

Èo!

Sư phụ:

Đấy là trước kia thôi, chứ giờ anh Quyết biết kiềm chế hơn rồi.

Hôm trước ổng còn để bị đánh đến trật khớp tay luôn mà, nên anh tin ổng cũng sẽ kiềm chế được.

Đồ nhi:

Yep!

Anh ấy tuy có tức, nhưng cuối cùng vẫn chọn tin anh Dũng, nghe lời anh Dũng, không nói gì nhiều, chỉ đuổi Đức Duy đi thôi.

Cha nội đó còn mặt dày bảo nhà Dũng, Dũng không đuổi thì thôi, anh có quyền gì.

Tới lúc anh Dũng đuổi thì lại dài giọng đừng phũ phàng với em vậy mà, em thực sự nghiêm túc theo đuổi anh, anh xua đuổi em như vậy em tổn thương đó.

Ọe! Gớm ói!

May lúc sau Quýt đi ra, ổng tưởng là con Strawberry lần trước cào ổng á, ổng sợ nên mới đi về luôn.
6

Sư phụ:

Quýt giống Strawberry thôi chứ hiền hơn nhiều, còn hơi rụt rè sợ người lạ nữa. 

Phải Strawberry là bị cào rách mặt rồi chứ ở đó mà có thời gian chạy.

Đồ nhi:

Con mèo đấy dữ thật! 

Em còn sợ.

Vừa dữ còn vừa háo sắc nữa chứ. 

Ghét thật!

Sư phụ:

Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, cha nội Đức Duy làm vậy thì khác gì tự hủy?

Dù anh Dũng có không quay về với anh Quyết nữa thì hẳn cũng không chấp nhận một kẻ xấu xa lại còn dở hơi như Đức Duy.

Rốt cuộc cha nội này muốn làm gì nhỉ?

Đồ nhi:

Em cũng không biết.

Anh không đoán được à?

Sư phụ:

Tên này hành sự không theo quy tắc nào cả.

Anh thật sự không nhìn thấu được.

Đồ nhi:

Khó vậy sao?

Em cứ tưởng trên đời này không người nào anh không hiểu được.

Sư phụ:

Nếu là người thì đúng.

Nhưng đây là con đỉa mà.
1

Đồ nhi:

Ờ ha!

Hợp lý!

Sư phụ:

Anh Quyết sao rồi?

Đồ nhi:

Tạm ổn.

Ổng tức cha nội kia lắm, nhưng đang high với cái áo mới hơn.

Dù áo giống của ông Duy nhưng vì là anh Dũng mua cho nên ổng vẫn thích.

Nghe Xuân bảo anh Dũng hơi áy náy, tính bảo anh Quyết vứt đi, anh ấy sẽ mua cái khác, nhưng anh Quyết không vứt, còn ôm khư khư bảo về sẽ cất thật cẩn thận nữa cơ.

Sư phụ:

Tiến bộ hơn nhiều rồi.


Nếu là anh ấy ngày trước chắc đã xé nát cái áo thành tám chục mảnh.

Đồ nhi:

Công nhận.

Anh ấy còn không chịu thay đổi nữa chắc phải FA trọn đời giống anh quá.

Sư phụ:

FA như anh không phải ai cũng làm được đâu nhé.

Cơ bản là không hề giống nhau!

Đồ nhi:

Ok thì không giống nhau.

Mà thằng bạn Bánh Bao của em vẫn không thoát nạn anh ạ.

Chậc chậc.

Sư phụ:

Hửm?

Bánh Bao làm sao?

Đồ nhi:

Anh Quyết đúng là có high thật, nhưng vì bị Đức Duy chọc phá giữa chừng nên vẫn ôm một cục tức không nhỏ đâu.

Ổng quát nó sợ muốn đái ra máu, bắt nó khâu lại cái áo rách đó, còn cấm nó cầu cứu anh Dũng, để ổng phát hiện ra là ổng cho nó ra bã.

Mà nó thì biết khâu vá gì, đang lục nát cái google tìm hướng dẫn khâu vá kìa.

Sư phụ:

Chậc chậc, tội nghiệp chiếc bánh bao đáng iu của tôi.

Đồ nhi:

Bớt nhận vơ đi sư phụ.

Đến tai Xuân nó lại vác kim tiêm sang chích cho vài chục phát giờ.

Sư phụ:

Bé Đậu hiền lắm, làm sao làm những việc hung dữ như zậy được.

Đồ nhi:

Hiền thì hiền nhưng từ hồi chơi với anh Chinh anh Trọng riết cũng bớt hiền đi rồi.

Anh Chinh cho nó xem nhiều phim Thái lắm, mà anh biết phim Thái đánh ghen ra sao rồi đấy.

Cẩn thận.

Sư phụ:

Anh là thánh mà, anh đỡ được hết ????

Đồ nhi:

Thế thánh cho em xin lời phán xem đến khi nào anh Dũng anh Quyết mới làm lành đây?

Sư phụ:

Sắp rồi, nhanh thôi.

Anh Dũng lụy mà, giờ anh Quyết lại thay đổi đến mức này, sớm muộn gì cũng đổ.

Nhưng Đức Duy vẫn là một biến số khó lường.

Tuy không thể thay đổi được kết quả, nhưng sẽ tác động đến quá trình.

Anh cần xem xét kỹ hơn mới nói chính xác được.

Đồ nhi:

Ghê nhỉ.

Hồi đầu em tưởng chỉ là tuesday đơn thuần thôi.

Sư phụ:

Từ lúc cậu ta thành công phá tan hoang nhà hai anh Quyết Dũng thì anh đã biết cậu ta không đơn giản rồi.

Không phải ai cũng nhìn ra được điểm yếu nhất trong mối quan hệ của hai người này để mà chọt vào đâu.

Và càng không phải ai nhìn ra được cũng dám chọt.

Đồ nhi:

Cái này thì công nhận, là em nhìn người chưa đủ sâu rồi.

Sư phụ:

Còn cần rèn luyện nhiều em à.

Nhưng mày dù luyện cỡ nào cũng không bằng được anh đâu, đến Đức Duy cũng không bằng.

Đồ nhi:

Gì chứ?

Anh thì em chịu thua, vì anh là thầy em, nhưng cha nội kia mà đòi hơn em á?

Sư phụ:

Tất nhiên!

Vì mày có điểm yếu mà nó không có, đó là tình yêu.

Đồ nhi:

Hả?

Sư phụ:

Nhớ sư phụ

từng nói gì với mày không?

Con người có điểm yếu trí mạng chính là tình cảm, và tình yêu là một trong những thứ tình cảm trí mạng nhất.

Chỉ có không yêu, không động lòng với bất kỳ ai thì mới có thể chân chính trở thành người sáng suốt nhất, gặp drama gì cũng có thể hóa giải, là người làm chủ trong mọi cuộc chơi.

Đồ nhi:

Thế thì chịu thật.

Em yêu Bình, đó là sự thật em không thể nào thay đổi được.

Sư phụ:

Ừ, tình yêu tuy là điểm yếu, nhưng cũng là diễm phúc cho ai có được.

Hãy cứ enjoy với sự ngu muội ngọt ngào đó đi.

Đồ nhi:

Thế theo anh thì Đức Duy cũng giống anh à?

Vậy anh có tự tin thắng được ổng không?

Sư phụ:

90%.

10% còn lại còn phải xem.

Nhưng anh có linh cảm, 10% này càng lúc càng giảm đi nhiều rồi.




___




Lost N:

Anh Dũng.

Do Hung Dung:

Xin lỗi ai vậy ạ?

Lost N:


Là em.

Đức Duy.

...

Lost N:

Đừng vội block em!


Em có chuyện quan trọng muốn nói với anh.

Do Hung Dung:

Tôi với cậu không có gì để nói với nhau cả.

Lost N:

Sao vậy?

Anh chia tay với Quyết rồi, còn sợ anh ta ghen sao?

Do Hung Dung:

Không liên quan đến anh ấy!

Tôi ghét cậu, không muốn nói chuyện với cậu, thế thôi.

Lost N:

Sao anh lại ghét em?
4

Em đâu có làm gì tổn hại đến anh như ông sếp cũ cục cằn độc tài của em đâu.

Em yêu anh, đơn thuần là yêu mà thôi.

Em luôn muốn anh được hạnh phúc vui vẻ, thì tại sao anh lại ghét em?

Cho dù có chưa thích em, thì cũng đừng ghét em chứ.

Em đau lòng đó.
6

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Do Hung Dung:

Không làm tổn hại tôi?

Cậu chọc phá tôi với anh Quyết, khiến hai chúng tôi chia tay thành ra cớ sự như ngày hôm nay, cậu còn dám nói là không làm gì tổn hại đến tôi?

Lost N:

Tự anh chắc cũng hiểu nguyên nhân sâu xa khiến hai người chia tay là vì cái gì đúng không?

Không phải em rồi cũng sẽ là một người khác, hoặc chẳng cần ai chen vào, sớm muộn hai người cũng sẽ đi đến kết cục này.

Vì anh ta vốn không xứng với anh, không thích hợp với anh.

Do Hung Dung:

Câm miệng!
1

Anh ấy ra sao không đến lượt cậu nói!

Tôi còn chưa tính sổ chuyện lần trước cậu làm anh ấy bị thương đâu.

Lost N:

Chà!

Thế lần trước anh ta đánh em tơi bời hoa lá thì sao?

Mà đánh em cũng không sao, em cướp mất anh mà, bị đánh cũng đúng.

Nhưng anh ta còn khiến anh bị thương nữa, lần đó em đã đau lòng biết bao nhiêu.

Em thấy tay anh còn sẹo, anh không biết em xót xa như thế nào đâu.

Do Hung Dung:

Anh ấy không cố ý!

Lost N:

Không cố ý không phải lời biện hộ để trở thành vô tội.
7

Giang sơn dễ đổi bản tính khó dời, anh ta sẽ không thay đổi được đâu.

Anh đừng hi vọng gì nữa.

Do Hung Dung:

Cậu nói cái quái gì thế hả?

Nếu không có lời lẽ gì hay ho hơn thì làm ơn biến đi giùm!

Không thì để tôi block cậu.

Lost N:

Ấy đừng! Bình tĩnh đi mà.

Em nói những lời này chỉ muốn tốt cho anh thôi.

Do Hung Dung:

Sự xuất hiện của cậu đã là không tốt cho tôi rồi.

Lost N:

Có thể ở thời điểm này là vậy.

Nhưng tương lai sẽ khác.

Em yêu anh, em sẽ mang lại được hạnh phúc cho anh mà, sao anh không thử chấp nhận em?

Do Hung Dung:

Cậu không có tư cách để nói về tình yêu.

Tình yêu không phải sự ích kỷ bất chấp thủ đoạn như thế.

Lost N:

Thế độc đoán gia trưởng như người yêu cũ của anh thì phải à?

...

Lost N:

Anh đừng thấy anh ta bây giờ kìm nén không bộc phát, anh ta chỉ đang hối hận tạm thời thôi.

Anh mà tha thứ, chấp nhận quay lại, sớm muộn gì anh ta cũng ngựa quen đường cũ, tổn thương anh lần hai.

Do Hung Dung:

Cậu im đi!

Lost N:

Anh không yêu em cũng được, không sao cả, nhưng anh đừng quay lại với anh ta.

Em có thể không được anh chấp nhận, nhưng em không muốn thấy anh đau khổ.

Do Hung Dung:

Chuyện của tôi không đến lượt cậu lên tiếng.

Từ nay về sau đừng bao giờ xuất hiện trước mặt tôi nữa, nếu không đừng trách tôi.

Và tôi cảnh cáo cậu, nếu cậu còn đụng đến anh Quyết nữa, tôi sẽ không tha cho cậu đâu.
1

Lost N:

Anh Dũng.

Do Hung Dung:

Cậu gọi cái gì?

Lost N:

Anh vẫn còn yêu anh ta phải không?

Do Hung Dung:

Không liên quan đến cậu.

Lost N:

Vậy là đúng rồi.

Anh ta thật may mắn, dù rằng anh ta chẳng ra gì.

Do Hung Dung:

Tôi cấm cậu nói xấu anh ấy!

Cậu không có tư cách! 

Lost N:

Em biết, em xấu xa.
3

Nhưng em yêu anh, là thật.

Do Hung Dung:

Tôi không quan tâm.
3

Lost N:

Em biết bây giờ anh không tin, nhưng rồi một ngày anh sẽ tin thôi (x)

Ơ block em rồi à (x)

Nick thứ 4 rồi đấy (x)

Anh thật tuyệt tình (x)

Nhưng chính vì như vậy em mới thích anh (x)
5

Ước gì em được may mắn như ông sếp cũ độc tài của em nhỉ (x)

Ha ha! Thôi không sao (x)

Không có được theo cách này thì lại bày cách khác thôi (x)

Em nhất định sẽ chiếm được vị trí trong lòng anh (x)
3

Anh là người đầu tiên em muốn yêu thương, sau em gái của em (x)

Anh xứng đáng có được điều đó từ em, xứng đáng hơn bất cứ ai (x)

Chúng ta cùng chờ xem nhé, sẽ nhanh thôi (x)

Em hứa đó (x)
4



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện