Mà lúc này, toàn bộ mặt đất phía dưới hắn cũng đã biến thành mặt băng, từng đám cây băng nhọn nhô lên, Băng gai cũng không dài, cũng không quá sắc bén, nhưng tình cảnh này đã khiến hắn hoàn toàn không có chỗ đặt chân. Vào lúc này, hắn cũng không thể ứng biến nổi nữa rồi.Ý định của hắn là tìm khe hở của rừng băng gai này, rồi tận khả năng mà dùng mũi chân chĩa xuống đất, đồng thời dùng hai cánh bảo trì cân bằng.
Thiên Hàn nhảy lên đầu gối khẽ quỵ xuống muốn dem lòng ngực của hắn đè xuống
Trong tích tắc này, Kim Tường đã rất khó làm ra lựa chọn, dưới thân có băng đâm, trên không có Thiên Hàn. Hơn nữa, hiện tại hắn đã hoàn toàn mất thăng bằng, căn bản là không có đầy đủ thời gian để mà ứng đối loại nguy cơ này. Sau khi suy nghĩ nặng nhẹ, Lựa chọn của Kim Tường tại thời khắc cuối cùng là, dùng một đôi cánh ngăn trở rừng băng nhọn phía dưới dưới, hai chân quỳ gối, thử dùng đầu gối để ngăn một cước này của cậu
"Oanh!"
Theo tiếng rơi xuống đất! Toàn thân Kim Tường đã đập xuống mặt đất, đôi cánh của hắn thiếu chút nữa đã bị đánh tan. Chân phải Thiên Hàn dẫm nát đầu gối Kim Tường, đầu gối lại đụng ngực hắn, lực lượng của một kích này rất lớn, trực tiếp đánh bay Kim Tường xuống đất.Trong nháy mắt Kim Tường bị Thiên Hàn đạp trúng, hắn chỉ cảm thấy sao gia hỏa này lại nặng nề tới vậy a!
Vụn băng vẩy ra, Kim Tường đau đến méo miệng. Diệp Linh Đồng nhìn một trận chiến này, trong nội tâm thầm giật mình. Nàng không khỏi nghĩ đến, nếu như đổi là mình, liệu mình có thể làm tốt hơn Kim Tường không?.
"Kim Tường, ngươi thua." Lữ Thiên Tầm bước tới kéo Kim Tường đứng lên từ mặt đất, sau đó nói với hắn: "Nói xin lỗi đi."
Kim Tường làm vẻ nhếch miệng mà đứng người lên, vẻ mặt không tình nguyện, nhưng vẫn hướng Lam Hiên Vũ gật đầu: "Việc lúc trước, thực xin lỗi."
Thiên Hàn phủ đầu gối của mình, A! Nhớ Nguyệt lão sư quá đi! Cả papa đi học chả vui chút nào.
Lữ Thiên Tầm cười nói: "Hoan nnghên ngươi gia nhập lớp thiếu niên năng động, ta là Lữ Thiên Tầm, lớp trưởng." Hắn vừa nói vừa đưa tay ra với Thiên Hàn
Thiên Hàn vương tay nắm lại đột nhiên, một lực lớn truyền tới từ bàn tay Lữ Thiên Tầm, như một chiếc kìm kẹp lấy tay cậu. Thiên Hàn dửng dưng như không có chuyện dùng sức 1 chút
Lữ Thiên Tầm không khỏi lộ vẻ vẻ kinh ngạc, mặc cho hắn có phát lực như thế nào, có vẻ như tất cả sức lực hắn dồn vào tay đều bị bàn tay của Thiên Hàn thôn phệ.
"Ngươi là song sinh Võ Hồn?" Lữ Thiên Tầm thốt ra.
Ngươi là song sinh Võ Hồn? sức phán đoán thật sự là lợi hại a!
Trong lúc nói chuyện, Lữ Thiên Tầm đã buông lỏng tay, dưới một đám ánh mất hiếu kì nhìn chăm chú, cuối cùng Thiên Hàn cũng vẫn gật đầu.
"Tốt rồi, mọi người lại đứng một lát a. Kim Tường, ngươi đi về trước thay quần áo đi, lát nữa đi học nếu lão sư hỏi ta sẽ giúp ngươi giải thích." Lữ Thiên Tầm quay sang nói với Kim Tường.
"A, cám ơn."
" Hắn ta thế nào? " Đường Việt nhướng mày nhìn Lữ Thiên Tầm mà cất giọng hỏi những người bạn của mình
Tịnh Y nhún vai " Tinh Thần Lực quá yếu "
Bọn họ cùng tuổi vậy mà Tịnh Y Tinh Thần Lực đã gần 300 rồi trong khi bọn họ quá yếu, đây là thể loại không thể chấp nhận được. Ngôn Hy không ưa nói " lực lượng quá yếu "
Ngôn Hy thật sự rất muốn cười có thật Võ Hồn của hắn thuộc loại Sư Tử hay không vậy? Nhìn qua thật không dũng mãnh
" Trong lớp này chú ý ai nhất? " Đường Việt lại hỏi ánh mắt chán chường nhìn xunh quanh, nhất định phải dẫn Thiên Hàn đến thế giới Đấu La mới được.
" Hắn ta " Lưu Triệt chỉ về phía 1 hài tử có mái tóc màu ngắn mà đen cùng đôi mắt xanh. Nhìn sơ qua cậu ta rất dễ nhìn, có phần tuấn tú nhưng không bằng Thiên Hàn.
Băng Dao mỉm cười nói " Cảm nhận Hồn Lực cho thấy cậu ta là song sinh Lam Ngân Thảo. Long Thần huyết mạch "
Long Thần huyết mạch đối với bọn họ không phải là trân quý, cha mẹ của bọn họ huyết mạch và sức mạnh đã sáng ngang với Long Thần bọn họ lại được tạo ra từ hai huyết mạch cao quý nhất hỏi liệu có ngang hay hơn Long Thần huyết mạch hay không? Câu trả lời đương nhiên là hơn rồi. Bởi vì huyết mạch áp chế hay Võ Hồn áp chế đối với bọn họ không tác dụng. Nếu có thì chỉ có mấy đại nhân vật mà thôi.
Đường Việt thấy Thiên Hàn đi về liền ra hiệu cho mọi người đừng nói chuyện mỉm cười nói " Thiên Hàn trưa chúng ta đi đến thế giới Đấu La "
" Ừ "
Bất quá, sau khi vào trong sân huấn luyện thì Thiên Hàn liền trợn tròn mắt. Nơi này rất khác với tưởng tượng của cậu, cậu phải là sân huấn luyện rộng rãi hoặc là nguyên một đám truyền bá hình thức. Nhưng đây lại lài một không gian không lớn chút nào, chỉ hơn phòng học của bọn cậu một chút. Mô phỏng khoang thuyền chỉnh tề mà để ở chỗ này, không nhiều không ít, vừa vặn ba mươi đài.
Mô phỏng khoang thuyền....
Mô phongt khoang thuyền à chúng ta thật có duyên đúng không. Ở nhà riêng thì có hơn 10 cái ở biệt thự thì có hơn trăm cái. Đây là cỡ nào có duyên a! Hư cái này dùng cái khác
"Tập luyện trong mô phỏng khoang thuyền sao?" Thiên Hàn nhìn các bạn hỏi thể hiện rõ 1 chút cổ quái
Ngôn Hy nói "Cũng không phải sao? Những học viện sơ cấp khác cũng không cái đãi ngộ này đâu, thường thì phải tới học viện trung cấp mới có mô phỏng khoang thuyền, lúc sử dụng còn phải trả phí đó. Nhưng lớp thiếu niên năng động chính là không giống vậy. Mô phỏng khoang thuyền đã an toàn lại còn thuận tiện, thật tốt a!"
" chúng ta tới lần đầu tiên thì phải đi đăng ký một lát, sau đó mô phỏng khoang thuyền này sẽ luôn giữ lại cho chúng ta. Đi thôi." Lưu Triệt mỉm cười nói
Đăng ký rất đơn giản, sau khi được xác nhận thân phận lớp thiếu niên năng động. Tiến vào mô phỏng khoang thuyền, trước mắt là một mảnh đen kịt.
Tất cả đều như thật, nơi đây cũng không phải rừng rậm lần trước mà là một cái thành trấn.
Trên đường phố hối hả, nhìn qua cũng không có gì khác thế giới thực.