Ba năm sau.
Tới lúc này, lớp thiếu niên năng động đã thành lập được ba năm rồi.
Ba năm qua đi, giờ đây Thiên Hàn đã trưởng thành.
Vốn dĩ cậu cũng là dạng người cao lớn trong đám bạn cùng tuổi, lúc này, cậu cũng đã tiếp cận mười một tuổi, thân cao túc 1m5, cũng coi là cao trong lớp. Mặt mày cậu cũng lớn hơn trước một chút, ngoài vẻ đáng yêu khi còn bé thì giờ đã thêm vài phần tuấn tú, một đôi mắt to đặc biệt sáng ngời.
Ngoài khung cửa sổ Hoắc Trạm Dực vẫn đứng ở đó mà nhìn con trai. Thời gian ba năm trôi đi nhưng đối với hắn không có 1 sự thay đổi nào. Hoắc Trạm Dực lặng lẽ nhìn con trai sau đó liền biến mất và quay về nhà của mình. Bởi bỏ áo vest đang mặc Hoắc Trạm Dực ngã người lên trên ghế sô pha cởi cà vạt ra mà ngắm dưỡng thần
3 năm rồi!
Thời gian 3 năm trôi qua thật nhanh!
Bắc Nguyệt nàng không thể 1 lần chủ động đến thăm ta sao? Lần nào cũng là ta chủ động cả. 3 năm ròng rã đó hắn ngày nào cũng đến Thiên Đấu Tinh hành động cứ như vậy mà lặp lại như 1 quy trình bất tận
Khi Thiên Hàn về đến nhà cậu lại có một cảm giác lạ lẫm, bởi vì cả một học kỳ qua cậu về không được mấy lần. Việc học của lớp thiếu niên năng động vốn là rất nặng nề, hơn nữa, với tư cách đệ tử của Ngân Thiên Phàm cùng Quý Hồng Bân nên nhiệm vụ trên người cậu lại càng nhiều hơn nữa.
Nhìn thấy papa đang nầm trên sô pha mà nở một nụ cười lấy 1 cái chăn mà đắp cho cha, lấy áo khoác cùng với cà vạt mà mắc lên nơi treo đồ. 3 năm ròng rã trôi qua mama không 1 lần đến thăm papa toàn là papa chủ động đi thăm mama mà thôi. Điều này khiến cho cậu rất phiền lòng. Không biết quan hệ của bọn họ chừng nào mới có khả năng quay lại như trước đây. Thiên Hàn đi vào bếp làm vài món đơn giản mà bước lên phòng mà lúc này ngoài ban công xuất hiện một bóng người
" Vé đến Thiên Đấu Tinh đã đặt sẵn chưa? "
" Vâng, đã đặt xong " Người đó cung kính nói
Thiên Hàn lơ đảng nói " Nhớ là đặt chuyến bình thường là được, không nên để papa biết "
" Rõ thưa thiếu chủ " Người kia đáp sau đó cung kính cúi chào rồi biến mất
Thiên Hàn thở dài một hơi Hồn Lực của ta ơi đến khi nào mới đột phá Hồn Tôn đây. Chứ 3 năm mà chỉ có 27 cấp là hơi bị lâu đó. Nhưng nỗi thất vọng nhanh chóng biến mất bởi vì cậu sắp đến Thiên Đấu Tinh nơi mà Bắc Nguyệt lão sư ở.
........
" Trời sáng rồi sao? " Hoắc Trạm Dực nhìn khung cửa sổ mà lẩm bẩm lại nhìn món ăn trên bàn mà nở một nụ cười. Thiên Hàn hôm qua mới về sao? Ngôi nhà thiếu hơi ấm này chừng nào mới có khả năng trở lại ấm áp như lúc ban đầu đây. Hoắc Trạm Dực nhìn tấm giấy trên bàn mà khóe môi gật gật
" Thiên Hàn! "
Hoắc Trạm Dực thét lên một tiếng mà vội vàng ăn hết bữa sáng mà nhanh chóng biến mất. Thiên Hàn đến Thiên Đấu Tinh 1 mình như vậy quá nguy hiểm nha!
Cậu đứng trong đại sảnh của trung tâm du hành vũ trụ mà nhìn hình chiến hạm trên màn hình lớn, ba năm qua, cậu đã học được rất nhiều tri thức từ Ngân Thiên Phàm học được rất nhiều tri thức. Ngân Thiên Phàm đã nói cho cậu biết, sở dĩ khi học trụ cột lái chiến hạm trụ cột lại phải bắt đầu từ việc tập điều khiển các loại phương tiện giao thông, là vì nguyên lý cơ bản để điều khiển khá giống nhau.
Điều khiển không chỉ là một công tác đơn giản, mà trọng yếu hơn là phải cảm ngộ được chân lý của việc điều khiển, phải làm cho người cùng máy móc hoàn toàn dung hợp, phải hiểu được tất cả những máy móc mà mình đièu khiển, phải biết năng lực cực hạn của máy đó nằm ở đâu, như vậy mới có thể phát huy được năng lực cực hạn của nó.
Mà Ngân Thiên Phàm cũng chỉ dạy cậu một ít tri thức có quan hệ với chiến hạm giữa các hành tinh, dạy hắn điều khiển Chiến Cơ không gian, nhưng chưa bao giờ dạy cậu điều khiển chiến hạm. Ngân Thiên Phàm nói cho Lam Hiên Vũ, Chiến Cơ không gian chính là phiên bản thu nhỏ của chiến hạm, rất nhiều phương thúc tác chiến của chiến hạm đều từ Chiến Cơ không gian mà đến. Học giỏi việc điều khiển chiến cơ không gian chính là trụ cột để trở thành một vị quan chỉ huy chiến hạm ưu tú
Sau khi phi thuyền vũ trụ xuyên qua tầng khí quyển, nhịp phi hành liền trở nên vững vàng hơn, tiếp tục ổn định mà gia tốc, hướng đích tới mà bay.
Ngồi minh tưởng một lát cậu quả thật là cần thời gian để dung nhập hai loại năng lượng này lấy lại sức mạnh thật sự chứ kiểu này quả thật là không quen chút nào. Vòng xoáy xanh lam bạc và xanh dương đậm đã bắt đầu lớn hơn bên trong vòng xoáy chính là 1 quả cầu hỗn độn sắc thái không biết có bao nhiêu sắc thái 7, 9, 12......và bên trong quả cầu hỗn độn sắc thái chính là những quả cầu màu sắc nhỏ hơn, bây giờ có màu vàng, màu đỏ, màu xanh lam hết rồi hiện tại chỉ có nhiêu đó mà thôi
Trong nháy mắt, đã qua ba ngày rồi, phi thuyền vũ trụ vẫn như trước dùng tốc độ cao mà phi hành. Đối với vũ trụ mênh mông bát ngát mà nói, một chiếc phi thuyền như vậy thật sự là quá nhỏ bé rồi.
"Hô —" thở dài ra một hơi, ngay khi cậu chuẩn bị quay về chỗ ngồi, đột nhiên, tiếng cảnh báo chói tai vang lên. Tiếng cảnh báo tới quá đột nhiên, cậu vội vàng bám lấy vách tường bên người, vẻ mặt mờ mịt, không biết chuyện gì xảy ra. Chuyện gì vậy? Phi thuyền vũ trụ có cảnh báo sao? Chẳng lẽ, phi thuyền gặp trục trặc sao?
"Tất cả mọi người chú ý, tất cả mọi người chú ý, chúng ta gặp một phi thuyền không rõ chặn đường, xin mọi người ở nguyên tại chỗ ngồi cho tốt. Vì lý do an toàn, dây an toàn ở tất cả chỗ ngồi sẽ cưỡng chế giữ chặt đến khi nguy hiểm được giải trừ. Xin mọi người không nên bối rối, cứ ngồi tại vị trí và không nên cử động."
" Hải tặc vũ trụ, trời ạ! Thế nào lại gặp phải hải tặc vũ trụ a?"
Đúng lúc này, Thiên Hàn nghe được từng âm thanh khinh hoảng truyền đến từ ngoài cửa buồng, có vẻ là tiếp viên hàng không đang nói chuyện với nhau.
"Có trời mới biết a! Năm chiếc chiến hạm loại nhỏ đây. Mặc dù chỉ là trinh sát hạm cỡ rất nhỏ nhưng cũng không phải phi thuyền dân dụng chúng ta có thể đối phó đó a!
"Không phải chúng ta có một chiến cơ không gian sao? Có thể đỡ nổi không?"
"Nói đùa gì vậy? Một chiến cơ không gian làm sao có thể đối phó được năm chiếc trinh sát hạm cấp sao băng? Trừ phi có vương bài phi công mới có thể. Lần này chúng ta cũng không có phi công đi theo, ai có thể nghĩ một chiến phi thuyền dân dụng như chúng ta lại gặp được hải tặc vũ trụ chứ."
" Oanh "
Đúng lúc này, cả phi thuyền vũ trụ đột nhiên kịch liệt chấn động.
"Trời ạ! Bọn hắn công kích! Bọn hắn không phải vì bắt chẹt vơ vét tài sản sao, đây là muốn giết chúng ta a! Vì sao chứ! Chỉ sợ vòng phòng hộ sẽ không chống đỡ được lâu a. Đã xong, ta còn chưa có kết hôn mà, ta không muốn chết a!"
Bên ngoài đã bắt đầu truyền đến những tiếng kêu khóc.
Hải tặc vũ trụ chủ động tiến công, còn có năm chiếc trinh sát hạm cấp sao băng loại nhỏ, đã vậy, chúng còn không có ý muốn bắt cóc vơ vét tài sản, mà là muốn giết người. Đây là những thứ Thiên Hàn tổng kết ra từ lời nói của những người bên ngoài, không hề nghi ngờ, đây chính là tuyệt cảnh. Thứ duy nhất làm cho cậu phải kinh ngạc là trên phi thuyền dân dụng cũng có một chiến cơ không gian, thế nhưng, nó lại không có phi công.
"Oanh, oanh, oanh!" Toàn bộ phi thuyền kịch liệt chấn động lên, tiếng cảnh báo chói tai vang lên gần như không ngừng
Cậu chậc lưỡi một cái phải giải quyết nhanh đám hải tặc này nếu để papa biết sẽ không vui, cậu không muốn!
"Òanh "
Phi thuyền vũ trụ lại một lần nữa phát sinh chấn động kịch liệt.
Thiên Hàn mãnh liệt đẩy cửa phòng vệ sinh mà vọt ra. Bên cạnh ghế chờ ngoài sảnh buồng vệ sinh, hai nhân viên đang cột dây an toàn, ngồi ở chỗ kia mà lạnh run.