Sự thật chứng minh, Phân Quang Thiểm của nàng cực kỳ ưu tú, tránh được tất cả công kích, nàng vòng tới, đạp lên cánh tay tráng kiện của Kim Ti Ma Viên mà mượn lực bắn dựng lên, thân hình mảnh khảnh trực tiếp nhảy đến phía trên đầu Kim Ti Ma Viên. Hai tay nàng giơ cao Phân Quang Thứ, nhắm tới ngay mắt Kim Ti Ma Viên.
Đúng lúc này, nàng đột nhiên phát hiện, tựa hồ nó đang hướng phía mình nhếch nhếch miệng, lại làm ra một cái biểu lộ chỉ nhân loại mới có. Giống như là... Cười khẩy?
Màu vàng! Trước mắt nàng đột nhiên biến thành một mảnh màu vàng chói. Trong chốc lát, Lương Thục Thi chỉ cảm thấy đầu óc trống rỗng, Phân Quang Thứ đã chuẩn bị bộc phát cũng đột nhiên trở nên vô lực.
"Rặc rặc!"
Kim Ti Ma Viên há miệng, một cái cắn tới cổ Lương Thục Thi. Hàm răng sắc nhọn hàm răng đâm vào động mạch cổ, toàn thân thể nàng liền trở nên mềm nhũn trong nháy mắt. Hoắc Thiên Hàn mặt không chút biến sắc đối với cậu mà nói đứa con của bóng tối việc giết người không là gì cả một cây băng chùy, tinh chuẩn vô cùng mà đâm vào giữa vùng tim Lương Thục Thi, nàng, xong.
Một đoàn sáng màu đỏ lao nhanh mà đến, tràn vào cơ thể của Thiên Hàn
Lương Thục Thi vẫn luôn được Băng Thiên Lương chiếu cố những ngày qua, điểm tích góp thực là không ít, chẳng qua giờ phút này chúng đã biến thành đồ của người khác.
Thân thể Băng Thiên Lương gần như là vặn vẹo mà phóng về phía trước, tốc độ của hắn đã tăng lên tới cực hạn, tựa như một đạo thiểm điện mà bắn đi.
Lúc này, hai tròng mắt của hắn đã biến thành màu tím, có thể thấy từ rất xa. Đây là do hắn bỏ ra một cái giá rất lớn để dổi lấy một tuyệt học từ Đường Môn —— Tử Cực Ma Đồng!
Thị lực tốt đã cho hắn thấy bóng dáng làm mình lo lắng kia, nhưng tại thời khắc này, hắn đã trừng mắt muốn nứt ra, bởi vì hắn thấy Lương Thục Thi bị Kim Ti Ma Viên cắn trúng, nháy mắt sau đó đã hóa thành bạch quang.
"Không ——" Băng Thiên Lương phẫn nộ gào lên, toàn thân vang lên một tiếng nổ vang như sấm.
Khảo hạch của Lương Thục Thi đã xong, cái này có nghĩa là rất có thể nàng sẽ không thể tiến vào Sử Lai Khắc viện a! Hắn hao tổn nhiều công sức như vậy, một mực cẩn thận chặt chẽ như vậy là vì cái gì? Chính là vì muốn mang nàng cùng vào Sử Lai Khắc Học Viện.
Hắn thật hối hận, hối hận vì chính mình nhất thời chủ quan, vậy mà lại để cho Lương Thục Thi đuổi theo đầu hồn thú kia. Hắn tuyệt đối không nghĩ đầu hồn thú này lại là một cái bẫy.
Trong luồng điện quang, hắn nhìn thấy một đạo thân ảnh nhảy lên trên lưng Kim Ti Ma Viên, ngay sau đó, đầu Kim Ti Ma Viên khổng lồ liền quét đầu rồi hướng phương xa chạy đi, chui vào rừng cây. Tốc độ của Băng Thiên Lương dưới trạng thái bộc phát thực sự là quá nhanh, chỉ mấy lần hô hấp hắn cũng đã đuổi tới gần.
Hồn Hoàn thứ tư lóe sáng, toàn thân Băng Thiên Lương bộc phát ra một luồng từ quang chói mắt, trong nháy mắt này, hắn biến thành một lôi cầu lớn, thẳng hướng Kim Ti Ma Viên cùng Thiên Hàn trên lưng nó mà đánh tới.
Trong tiếng long ngâm trầm thấp, Thiên Hàn nhảy lên từ trên lưng Kim Ti Ma Viên, song quyền đột nhiên đánh ra, xanh đậm văn Lam Ngân Thảo vòng lại bao trùm cánh tay phải, Long Thần sức mạnh ngang nhiên đón nhận Băng Thiên Lương.
"Oanh —— "
Song phương lập tức đụng vào nhau.
Băng Thiên Lương dừng lại trên không trung một cái chớp mắt rồi rơi xuống mặt đất nay sau đó, mà Thiên Hàn lại bị tạc bay trực tiếp ra ngoài, toàn thân điện quang lượn lờ, đã là một mảnh cháy đen.
Khi kim Ti Ma Viên nghe được âm thanh sau lưng, nó vội vàng quay người nhìn, mắt thấy Thiên Hàn bị tạc bay, nó gào thét một tiếng rồi vọt tới hướng Băng Thiên Lương, đôi cánh tay tráng kiện cứ như vậy mà nện xuống người Băng Thiên Lương.
Thân thể của Thiên Hàn bị tạc bay hung hăng mà đụng vào một cây đại thụ, cây đại thụ cũng biến thành một mảnh cháy đen, hiển nhiên là đã chịu ảnh hưởng từ luồng điện quang trên người cậu.
Thiên Hàn cắn đầu lưỡi mà thầm nghiến răng quở mắng Thiên Hàn ơi là Thiên Hàn xem ra là xem thường Hồn Kỹ thứ 4 của hắn quá rồi. Thật sự là khinh thường địch nhân rồi. Ây da là do ở chung với Quái Vật lâu quá nên sinh ra cảm giác này sao ta? Dù bị thương nhưng nên nhớ Hồn Lực của cậu chính là từ Sinh Mệnh Lực chuyển hóa mà thành dù có bị thương cũng không thành vấn đề
Nhưng vào lúc này, năm người khác của Lăng Thiên học viện cũng đã đã chạy tới. Bọn hắn không nhìn thấy Thiên Hàn, lực chú ý của tất cả đều bị Kim Ti Ma Viên hấp dẫn, lập tức nhào tới, gia nhập chiến đấu.
""một người đi bên kia xem người kia chết chưa." Băng Thiên Lương lạnh lùng nói, đồng thời, toàn thân hắn cũng không ngừng nổ tung từng đạo Lôi đình đánh tới Kim Ti Ma Viên.
Lúc trước hắn không nhìn thấy bạch quang xuất hiện, chỉ thấy Thiên Hàn bị tạc bay. Lúc này hắn đã dần tỉnh táo lại, sự tình đã đã xảy ra, Lương Thục Thi đã phải rời thi đấu, dù hắn có phấn nộ thế nào cũng vô dụng. Dưới loại tình huống này, muốn cho Lương Thục Thi vào vòng trong cũng chỉ còn một biện pháp, đó chính là giết chết tất cả những đối thủ còn chưa ly khai trận thi đấu này. Nếu cuối cùng chỉ còn lại hai tổ bọn hắn, như vậy thì số