Đi khỏi nhà thi đấu Lạc Ly vẫn luôn cúi đầu mà đi phía sau lưng của cậu Thiên Hàn thấy lạ liền quay lại nhìn nàng. Chỉ thấy nàng cúi đầu xuống mái tóc che gần nửa khuôn mặt, bộ dáng này là lần đầu tiên cậu nhìn thấy lập tức lòng liền co rút lại lo lắng hỏi
" A Ly ngươi bị làm sao vậy? "
Lạc Ly chậm rãi đứng lại một đôi mắt không mấy sáng ngời nhìn cậu " Ngươi thật tên là Hoắc Thiên Hàn "
Thiên Hàn khó hiểu " Không tên là Hoắc Thiên Hàn thì tên gì? "
" Không phải tên là Huyết Dạ sao? " Lạc Ly lẩm bẩm gọi tên đó, nàng nói chỉ đủ nàng nghe mà thôi nhưng đối với thính giác siêu nhạy bén của Long Thiên Hàn dĩ nhiên là nghe rồi. Đồng tử nhất thời kịch liệt co rút lại..... Huyết Dạ, đó không phải là tên của cậu sao? Tại sao nàng lại biết cái tên này.......trong quá khứ mình đã gây ra lỗi lầm gì với nàng sao....nếu đúng là như vậy....mình nhất định phải không nhận.....nhất định phải giấu nàng ấy! Không để nàng biết!
Cậu không nhớ rõ rốt cuộc là quá khứ của mình đã gây hại gì đó cho nàng nhưng ách hẳn là chuyện không tốt. Có lẽ phần quá khứ mà nàng giữ có lẽ là quá khứ mình gây ra đau khổ cho nàng.....Đáng trách mà....mình rốt cuộc là làm gì? Tuy cậu không biết mình đã làm gì nhưng nhìn biểu cảm của nàng ách hẳn cậu đã gây ra 1 lỗi lầm không nhỏ cho nàng...nàng đến đây là tìm mình trả thù sao....hắn không sợ bị trả thù thứ hắn sợ nhất chính là nàng rời xa hắn....nàng hận hắn không sao? Bởi vì khi nàng hận hắn nàng sẽ khắc sâu hình ảnh của hắn vào trong đầu sẽ mãi mãi nhớ đến hắn. Nhưng việc nàng rời xa hắn, hắn nhất định sẽ đau khổ đến chết.... nàng là người bạn loài người đầu tiên làm bạn với hắn......là người cùng hắn sát vai chiến đấu.....là người mà hắn muốn ở cùng....Vì vậy hãy đừng rời xa ta!
Lòng và tâm hồn của hắn vốn đã là chìm vào bóng tối vĩnh cửu khó khăn lắm mới có 1 tia sáng xuất hiện trong đời của của hắn - là nàng. Vậy nên bằng mọi cách hắn nhất định sẽ không để nàng biến mất. Nhất định là như vậy! Lạc Ly lại hỏi " Không phải là họ Hiên Viên "
" Họ Hiên Viên? Tại sao tôi lại phải họ Hiên Viên " Thiên Hàn thật sự là lần này không biết thật rồi. Nàng biết tên thật của hắn vậy tại sao lại hỏi Họ nữa. Hơn nữa lại là họ Hiên Viên cái họ này hắn chưa từng nghe cũng không có ấn tượng. A Ly rốt cuộc là nàng đang suy nghĩ cái gì? Ta đã làm gì nàng trong quad khứ? Họ Hiên Viên kia là sao?
Lạc Ly lắc đầu: “Không sao, có thể là ta nghĩ nhiều rồi đi. Đi thôi, chúng ta nhanh lên trở về, ta thật đau đầu.” Ký ức trào lên, kéo theo lấy nàng tự thân huyết mạch cũng đang biến hóa, trận trận mãnh liệt kích thích phảng phất muốn đem Tinh Thần Chi Hải giống như hủy diệt, đầu của nàng bên trong không ngừng truyền đến trận trận đau đớn.
......................
- Ting!
Hồn Đạo Máy Điện Thoại truyền đến tin nhắn Trạm Dực đang chăm chú nhìn màn hình máy tính bàn tay không ngừng gõ bàn phím tốc độ cực nhanh. Nghe tiếng tin nhắn liền vơ tay bắt lấy điện thoại quét dấu vân tay mở lên xem dòng tin nhắn râtd đơn giản như sau " 31 vạn đã được rút ra " Trạm Dực ngạc nhiên lẩm bẩm
" Nó chịu dùng tấm thẻ kia rồi sao? "
Hắn không phải ngạc nhiên vì số tiền rút quá nhiều mà là ngạc nhiên vì thấy Thiên Hàn sử dụng đến tấm thẻ đó. Thiên Hàn đúng là rất siêng năng cần cù kiếm tiền mà tiêu không đụng chạm đến tấm thẻ đó nhưng hôm nay lại sử dụng đến thật làm hắn thấy ngạc nhiên mà. 31 vạn không biết Thiên Hàn mua cái gì nhỉ. 1 tầng khí tức tỏa ra bóp nát lấy thời gian Hoắc Trạm Dực chậm rãi mở mắt ra khóe môi khẽ câu lên một nụ cười
" Thì ra là mua 1 món trang sức sao? "
Lão Sư người hiện tại đang rảnh hay không Trạm Dực rời khỏi ghế đứng qua khung cửa sổ nhìn Sử Lai Khắc thật sự thông qua Tinh Thần Lực truyền tin cho Thiên Ninh
Thiên Ninh Ân! Ta hiện tại rất rảnh "
Vậy liền tốt phiền người đến tìm Hải Thần Các Chủ phong bế lại việc Thiên Hàn có tấm thẻ đó Trạm Dực chậm rãi đi vào vấn đề cần lão sư làm giúp
Thiên Ninh ngạc nhiên " Nó chịu dùng rồi sao? "
" Ừ, mua 1 món đồ đấu giá
Hảo, ta liền đi
..............
Lạc Ly trở lại ký túc xá liền trực tiếp tiến phòng minh tưởng.
Đóng cửa phòng phòng minh tưởng lại, nàng có chút lảo đảo đi vào phòng minh tưởng trung ương khoanh chân ngồi xuống. Cảm thụ được Sinh Mệnh Lực bên trong phòng minh tưởng đập vào mặt, nàng lúc này mới dễ chịu một chút.
Trong đầu giống như có mấy trăm chùy nhỏ liên tục đánh mạnh vào, các loại mảnh vỡ kí ức không ngừng trào lên mà ra, đồng dạng đang chấn động còn có nàng Võ Hồn. Phía sau, màu bạch quang ảnh luôn luôn như ẩn như hiện, ở kia màu bạch quang ảnh bên trong, càng có mãnh liệt kim sắc, huyết sắc và lục lam sắc quang mang đang cuộn trào.
Một đoàn nhàn nhạt bạch sắc quang mang tùy theo từ trên người nàng trào lên mà ra, tựa như luồng không khí lạnh hướng ra phía ngoài càn quét. Phòng minh tưởng bên trong sinh mệnh năng lượng cơ hồ là trong nháy mắt liền bị bạch sắc quang mang bao phủ.
Lạc Ly mặt lộ vẻ vẻ thống khổ, nàng vốn định thông qua minh tưởng đến làm dịu đau đầu, nhưng lúc này giờ phút này, trình độ đau đầu bỗng nhiên tăng lên tới cực hạn, làm nàng có một loại cảm giác tinh thần muốn sụp đổ
Lúc trước xuất hiện trong đầu kia từng khối mảnh vỡ kí ức bỗng nhiên trở lên rõ ràng, mỗi một màn đều là như thế rõ ràng.
Kia phần hồi ức để thân thể của nàng không tự giác hơi run rẩy lấy, thân ảnh quen thuộc, còn có một màn kia màn làm nàng cực kỳ bi thương tràng cảnh, không ngừng đánh thẳng vào tâm linh của nàng.
“Không...... Không...... Không muốn a!”
" mama....papa....cứu con....."
Từng tiếng thống khổ rên rỉ dưới đáy lòng vang lên, mái tóc của nàng tung bay trong không trung da thịt dường như trở nên mềm mại và trắng nõn hơn, từng trận băng vụ không ngừng dâng lên. Hồn Lực hồn đậm cực đại di chuyển trong không khí
Sau lưng của nàng xuất hiện một thân ảnh mờ nhạt là 1 vật thể nhìn giống Hồ Ly nhưng lại không giống lắm bởi vì trên người lại có vảy rồng hòa vào bộ long. Đôi mắt đầy tuyệt vọng nếu Hoắc Trạm Dực có ở đây nhất định sẽ ngạc nhiên mà lẩm bẩm rằng " Tiểu hồ ly chúng ta lại gặp nhau rồi "
" Không.......không muốn.......ta không muốn trở về. Địch nhân đã bị tiêu điệt rồi ta chỉ muốn hảo hảo ở bên người kia...nhưng hắn rời đi rồi lại không quay về nữa. Ta phải đi tìm hắn "
Ý niệm chấp nhất bỗng nhiên từ linh hồn chỗ sâu nhất xông ra. Mảnh vụn ký ức lại tập hợp lại hiện ra rõ ràng trong đầu của nàng là 1 thanh niên rất đẹp trai đang mỉm cười nhân hậu với nàng nếu không kể các xác chết rê gợn xunh quanh hết thảy tất cả đều bình thường
“Đi vào nhân gian, ta muốn làm gì?”
“Đã không còn cừu hận, chỉ có ân tình! "
Hoắc Thiên Hàn rốt cuộc là vì sao ngươi lại giống hắn đến như vậy. Không phải Huyết Dạ nhưng lại có đến 7 phần giống hắn không phải họ Hiên Viên nhưng lại có đến 8 phần giống người đó. Hoắc Thiên Hàn ngươi là hậu nhân của hắn hay sao?
Lạc Ly trong miệng thì thầm: “Không chỉ có hàn băng, còn có ma hồn. Ta Võ Hồn rốt cục chân chính đã thức tỉnh sao? Là bởi vì ta tìm được tiến vào nhân gian chân chính nguyên nhân cùng mục đích sao? Ta, ta thật có thể trở thành một người sao? Ta tới đây, là muốn báo ân đây này.”
Hồn Hoàn cũng theo đó từ dưới người nàng nổi lên.
Tử sắc, tử sắc, tử sắc, tử sắc!
Là, ngay một khắc này, nàng cái thứ tư Hồn Hoàn xuất hiện. Cấp 40, đột phá! Từ giờ khắc này bắt đầu, nàng đã là tứ hoàn Hồn Tông.
Lạc Ly chậm rãi khép kín hai mắt, thời gian dần qua, hết thảy chung quanh đều trở nên yên tĩnh lại, tất cả rét lạnh đều lặng yên không một tiếng động rút đi, chỉ có từ bốn phương tám hướng bị phòng minh tưởng hấp dẫn mà đến sinh mệnh năng lượng vẫn như cũ dồi dào.
.................
Thiên Hàn ngồi trong phòng minh tưởng cầm lấy hộp chứa viên bảo thạch hình giọt nước kia từ từ mở ra
Kia lóe ra thải sắc quang mang bảo thạch xuất hiện ở trước mặt hắn.
Hình giọt nước bảo thạch tại tia sáng cũng không sáng