Thiên Hàn gương mặt ửng đỏ không ngừng thở dốc, cậu cảm thấy thật ngứa ngáy tay chân thật muốn động nhưng lại bất lực a! Cậu không ngừng nằm trên thành ghế sô pha thở dốc bởi đôi tay nóng như lửa chạm vào người của mình cảm nhận hai thỏa to tròn liên tục cọ vào ngực của mình. Thiên Hàn hít sâu một hơi cố gắng áp chế lại tâm trạng của mình nhìn vào nhà tắm thì 1 ý tưởng thoáng qua. Nước lạnh! Đúng là nước lạnh, nước lạnh có thể áp chế lại 1 một chút xuân dược trong người của nàng, nếu dùng thêm Cực Chí Chi Băng của mình ách xuân dược sẽ giải được.
Nghĩ là làm bởi vì đây là cách duy nhất, cậu ôm lấy A Ly mà lao về phía nhà tắm vội vàng mở vòi sen mức tối đa để cho nước lạnh xối lên người nàng và cậu. Cho dù là nước lạnh, nhưng mà sau khi tiếp xúc với thân thể nóng bỏng của nàng thì cũng phát ra thanh âm xuy xuy giống như đổ nước vào than hồng. Hơi nước nồng đậm trong nháy mắt tràn đầy cả gian phòng, cả gian phòng vệ sinh liền trở nên mông lung.
Được nước lạnh dội vào, nhất thời Lạc Ly cảm thấy hơi có chút thư thái, nhưng vẫn còn điểm nóng trong người vẫn giống như bạch tuộc mà liên tục luồng tay vào trong áo của hắn. A Ly rốt cuộc là nàng biến thái đến mức nào vậy? Hoắc Thiên Hàn thầm mắng trong lòng một tiếng. Tiểu yêu tinh, nếu nàng không đủ tuổi cậu nhất định sẽ đè nàng xuống mà sẽ làm " thịt " nàng
Hơi nước nồng đậm che mất tầm mắt của cậu, nhưng cậu vẫn có thể nghe được rõ ràng tiếng thở dốc kịch liệt của A Ly. Hơi thở Cực Hạn Chi Băng liền phát ra, chống cự lại Xuân Dược trong cơ thể của nàng.
Cực Hạn Chi Băng nhất thời khiến cho Lạc Ly giống như nắng hạn lâu ngày gặp mưa to vậy, thở dài một hơi thỏa mãn. Bàn tay cũng ngừng lại mấy động tác đầy biến thái của mình mà cả cơ thể dựa vào vai của cậu. Thiên Hàn thở dốc 1 tiếng cố gắng khống chế hàn khí xâm nhập vào cơ thể của nàng mà áp chế lại xuân dược trong cơ thể của nàng
Sương mù ở trong phòng tắm dần dần tan đi, hóa thành một tầng băng vụ khuếch tán ra bên ngoài. Không khí trong sạch bắt đầu xuất hiện ở xung quanh, trong phòng tắm cực kỳ im lặng, chỉ nghe tiếng nước ào ào không ngừng chảy. Đột nhiên tiếng nước chảy đã ngừng lại từ bên trong nhà tắm Hoắc Thiên Hàn bế lấy Lạc Ly, cả hai đều ướt như chuột lột trên người bọn họ đều có một chút băng sương dính vào quần áo. Thiên Hàn thở dài một hơi mà bế nàng rời khỏi nhà tắm cuối cùng xuân dược đã áp chế hết nhưng nàng lại hôn mê. Thiên Hàn đặt nàng lên giường mà dở khóc dở cười rốt cuộc là ai thay quần áo cho nàng đây. Cuối cùng cậu vẫn là dùng hỏa nguyên tố làm khô quần áo cho nàng.
Cậu đắp chăn cho nàng sau đó nhẹ nhàng mà rời khỏi phòng của mình đi đến tủ quần áo lấy ra bộ đồng phục Sử Lai Khắc học viện khác mà mặc vào. Mà đúng lúc này papa Trạm Dực xuất hiện ở phòng của cậu khiến cho cậu giật hết cả mình. Ánh mắt chột dạ vô cùng nếu papa biết Lạc Ly và mình ban nãy xảy ra tình huống dở khóc dở cười thế nào cậu nhất định sẽ đào lỗ chôn mình
" Lại đây, chúng ta đi gặp Bắc Nguyệt " Trạm Dực hướng hắn vẫy tay khẽ gọi 1 tiếng, đơn giản hai chữ " Bắc Nguyệt" đã kích thích cậu vô cùng vội vàng nói
" Vâng "
Ánh bạc lóe sáng cả hai đã biến mất Trạm Dực mày khẽ nhíu lại lại thấy có người đi cùng với Bắc Nguyệt liền dem khẩu trang và đội nón vào.
Đúng lúc này, Thiên Hàn vô thức nhìn về 1 hướng tối tăm không xác định, dường như tối tăm bên trong có một loại lực lượng đặc thù dẫn dắt tầm mắt của cậu
Một đạo thân ảnh xuất hiện ở trong thông đạo, người nọ là một thân bình thường đồ thể thao màu đen, đội chiếc mũ vận động màu đen, vành nón ép tới cùng với đeo một cái khẩu trang màu đen
Coi là bình thường trang phục như thế nhưng vẫn không thể nào dấu nổ phong độ nổi bật. Nàng dáng người hoàn mỹ thì không cách nào bị che lấp khí chất cũng thế. Người nọ chậm rãi mà đến, tựa hồ cũng cảm nhận được sự tồn tại của cậu và papa, vô thức ngẩng đầu, cặp kia thanh tịnh ánh mắt sáng ngời nhìn chăm chú lên bên này.
Bốn mắt đối với đúng, Thiên Hàn nhịn không được hô lên: " Bắc Nguyệt lão sư! "
Bắc Nguyệt trong ánh mắt hân hoan, bước chân rõ ràng nhanh hơn một chút. Thời gian dài như vậy không gặp, nàng còn mặc thành như vậy, Thiên Hàn như cũ có thể một cái đem nàng nhận ra.
Có một người cùng đi với Bắc Nguyệt là một gã nử tử đồng dạng quần áo đồ thể thao, nhìn bộ dạng chừng ba mươi tuổi, tướng mạo bình thường, mặt khác hết thảy cũng đều lộ ra rất bình thường, trong đám người tuyệt không đáng chú ý.
Bắc Nguyệt tóc dài màu đen bị buộc thành đuôi ngựa, lọn tóc tiếp cận bắp chân, chẳng qua là cái này một đầu tóc dài màu đen, khiến cho nàng đặc biệt tịnh lệ, đặc biệt gây chú ý ánh mắt của người ngoài.
Thiên Hàn vội vàng chạy lại ôm lấy nàng lâu lắm rồi cậu mới gặp lại mama tất nhiên là nhớ vô cùng rồi. Bắc Nguyệt đồng dạng mà ôm lấy cậu trong mắt tràn ngập vui vẻ " Đã cao hơn rồi "
Ngửi ngửi trên người nàng nhàn nhạt mùi thơm, Thiên Hàn lại kích động lại hưng phấn: " Bắc Nguyệt lão sư, Bắc Nguyệt lão sư, ta thật là nhớ ngươi a!"
" Bắc Nguyệt chúng ta thật nhớ nhớ ngươi " Hoắc Trạm Dực qua chiếc khẩu trang mà nói hắn đặc biệt nhấn mạnh chữ " ta " với hàm ý rất rõ ràng là " Bắc Nguyệt ta thật sự rất nhớ nàng a! "
Bắc Nguyệt khẽ mỉm cười ngầm hiểu thông điệp của hắn " Ta cũng nhớ các ngươi, lần này thuận tiện kiểm tra tình huống một lát bọn hắn đi vào Sử Lai Khắc Học Viện về sau tu luyện như thế nào "
Thiên Hàn ngẩn đầu lên nói " Lão sư, người mới đến liền muốn kiểm tra tình huống tu luyện của ta a?"
Bắc Nguyệt sờ đầu Thiên Hàn "Đúng vậy a, nhìn xem ngươi tiến bộ được nhanh không? "
Lúc này, cùng với Bắc Nguyệt cái kia tên nữ tử đã đi tới bên người nàng, thấp giọng nói: "Đi trước a, xe của chúng ta đã đến."
"Ân." Bắc Nguyệt gật đầu.
" Bắc Nguyệt lão sư, vị a di này là?" Thiên Hàn hỏi.
Bắc Nguyệt cười nói: "Đây lão sư bằng hữu, theo giúp ta cùng đi đấy."
Cái kia tên nữ tử xem một chút Hoắc Thiên Hàn cùng Hoắc Trạm Dực trên mặt lộ ra vẻ mỉm cười: "Các ngươi tốt, ta là An Bội Cửu, là bằng hữu của Bắc Nguyệt, rất hân hạnh được biết các ngươi, nghe nói ngươi đều là Sử Lai Khắc Học Viện học sinh giỏi? "
"A di tốt." Thiên Hàn hướng cô ấy gật đầu chào
An Bội Cửu nói: "Chúng ta tại mẫu tinh bên này có xe, xe đã đến, không bằng cùng một chỗ ngồi xe của chúng ta a."
"Tốt!"
Một cỗ màu trắng bạc Hồn Đạo ô tô đã ngừng ở bên ngoài. Cái này chiếc Hồn Đạo ô tô đường cong trôi chảy, thân xe rất dài, lại không làm cho người ta có cảm giác cồng kềnh
Bọn họ mới đi đến Hồn Đạo ô tô bên cạnh, Hồn Đạo ô tô hai bên cửa xe liền hướng giơ lên lên, lộ ra không gian rộng rãi bên trong
Thiên Hàn nhìn xe giả vờ kinh ngạc mà nói: "Đây Ngân Dực Thiên Sứ sao?"
Ngân Dực Thiên Sứ là xe của tập đoàn HDN được coi là 1 trong những loại xe ca hoa nhất, được gọi là di động tác phẩm nghệ thuật, không chỉ có có thể trên mặt đất chạy, còn có thể vô ích phi hành, tốc độ thậm chí có thể cùng Hồn Đạo Chiến Đấu Cơ so sánh.
Bất quá, nó không thể như Hồn Đạo Chiến Đấu Cơ như vậy chiến đấu.
Loại này phiên bản dài Ngân Dực Thiên Sứ có thể dung nạp tám gã hành khách, trầm trọng ghế da là yên ngựa màu nâu đấy, phối hợp trắng cao su Mộc Mộc sức, lộ ra cao quý mà xa hoa.
"Mời lên xe a." An Bội Cửu mỉm cười làm một cái "Thỉnh"nhìn ra được nàng rất tôn trọng Bắc Nguyệt
Thiên Hàn dĩ nhiên là rất tinh ranh vội vàng ngồi cạnh An Bội Cửu để papa và mama mình ngồi chung với nhau
C
ửa xe đóng cửa, đem ngoại giới hết thảy thanh âm ngăn cách. Phía trước truyền đến lái xe thanh âm: "An tổng, chúng ta đầu tiên đi đến chỗ nào