Keng, chúc mừng kí chú nhận được Mô Phỏng Sáng Tinh Đồ-Mạt Thế Nghịch Hồi!
“Cái gì?!!”
Âm thanh thông báo của hệ thống chỉ vừa mới rơi xuống thì Lục Dạ đã đứng bật dậy, hắn trong mắt tràn đầy là không thể nào tin nổi.
Thật sự thì ngay từ đầu Lục Dạ cũng chẳng mong chờ có thể rút ra thứ gì quá ngon, nhưng cmn không lẽ truyền thừa trong truyền thuyết là sự thật? Ôm nữ nhân vào lòng là vận khí gia tăng a?!!
“Lục……Lục Dạ, có chuyện gì sao?”
“Dạ ca ca, ngươi không sao chứ?
Lục Dạ bất chợt đứng lên khiến Tào Diệu cùng Thanh Nhã Tâm có chút nghi hoặc cùng lo lắng, hai người nhìn vẻ kích động trên khuôn mặt hắn mà tò mò không thôi.
Thứ gì có thể khiến nam nhân này kích động đến như thế?
“Haha, không có gì.
Ta còn phải cảm ơn hai người nữa ấy chứ!”
Lục Dạ nghe thấy lời nói tò mò cùng lo lắng của hai nữ nhân liền lấy lại ý thức, hắn đưa mắt nhìn hai nàng rồi bỗng bật cười đưa tay ôm cả hai vào trong ngực, sau đó hắn lại nhanh chống lần lượt hôn hai nàng một cái trong vui vẻ.
“Lục Dạ, ngươi làm gì……thế hả?”
“Dạ ca ca…….ưm…..”
Tào Diệu cùng Thanh Nhã Tâm bất chợt bị động tác của Lục Dạ làm cho hết hồn, hai nàng khuôn mặt cấp tốc đỏ bừng lên ngại ngùng, phản ứng của cả hai cũng là rất khác nhau.
Trong khi Thanh Nhã Tâm có chút xấu hổ hô hào trong lòng ngực của Lục Dạ thì Tào Diệu lại thoải mái lẩm bẩm hưởng thụ cảm giác được hắn ôm vào trong lòng.
“Không có gì, ta chỉ là vừa có được một thứ thú vị…….”
“Rất thú vị!”
Lục Dạ ôm cơ thể mềm mại của hai nàng vào trong lòng, ánh mắt hắn thì đảo qua bảng thông tin về cái Mô Phỏng Sáng Tinh Đồ kia, càng nhìn hai mắt Lục Dạ lại càng sáng lên.
Thứ này quả thực cực kỳ mạnh……tuy là hạn chế cũng có chút lớn…..
……..
Lục Dạ sau đó dành một khoảng thời gian để giảng giải cho Tào Diệu cùng Thanh Nhã Tâm tất cả những thứ diễn ra bên ngoài, khi nghe đến đoạn hắn bị hắc ảnh kia đâm xuyên thủng bụng, cả hai nàng ánh mắt đều là tràn đầy lo lắng cùng hoảng sợ, rồi khi nghe vì chữa thương cho hắn mà Chu Hải Yên quyết định cùng hắn song tu thì ánh mắt của cả hai lại hiện lên hâm mộ không thôi.
“Hai người các ngươi muốn ra ngoài?”
Sau một hồi giảng giải, Tào Diệu cùng Thanh Nhã Tâm đột nhiên nhìn nhau gật gật đầu, cả hai người nhìn Lục Dạ ánh mắt chờ mong khiến hắn có chút vân vân.
Thật ra thì đem hai nàng đi ra cũng không có vấn đề gì, chỉ là nhìn ánh mắt cháy hừng hực đấu trí của cả hai là hắn lại cảm thấy không ổn.
“Thôi được rồi, cùng ta đi ra ngoài đi!”
“Ừm!”
Lục Dạ cuối cùng vẫn là đồng ý đem theo hai nàng đi ra ngoài.
Thấy Lục Dạ gật đầu đồng ý, Tào Diệu cùng Thanh Nhã Tâm liền vui mừng nhìn nhau đập tay gật đầu, có vẻ qua nhiều ngày ở chung, quan hệ của hai tỷ muội cùng mẹ khác cha này đã tiến triển rất nhiều.
……..
“Xoẹt!”
Theo một âm thanh khác lạ cùng không gian rung động nhỏ nhoi, thân ảnh Lục Dạ cùng Tào Diệu và Thanh Nhã Tâm liền xuất hiện trong căn phòng rộng lớn, trước mặt bọn họ ba người là một chiếc giường hàn ngọc tỏa ra hàn khí xung thiên khiến Tào Diệu cùng Thanh Nhã Tâm đều cảm thấy toàn thân lạnh giá.
Bên cạnh chiến giường hàn ngọc kia là một nữ nhân xinh đẹp tuyệt trần, nàng dung mạo như tiên nữ băng hàn vạn năm, vốn dĩ Tào Diệu hay Thanh Nhã Tâm đều không thua kém nàng về mặt dung nhan nhưng nàng lại sở hữu khí chất cực kỳ siêu việt kèm theo một tia thành thục quyến rũ tuy rất nhỏ nhưng lại khiến nàng thu hút đến lạ thường.
“Lục Dạ, ngươi đã trở về…….”
Chu Hải Yên hai mắt vốn đang nhắm chặt, ngay khi cảm nhận được Lục Dạ xuất hiện, nàng liền mở ra hai mắt mỹ lệ cất lời, nhưng lời nói của nàng chưa ra hết thì đã im bật mà dừng lại vì nhìn thấy thân ảnh của Tào Diệu và Thanh Nhã Tâm.
“Để ta giới thiệu cho nàng, đây là ta muội muội Tào Diệu còn đây là…..tiểu nô tỳ Thanh Nhã Tâm!”
Lục Dạ nhếch môi nhìn Chu Hải Yên rồi lần lượt chỉ vào Tào Diệu cùng Thanh Nhã Tâm hai người giới thiệu cho nàng.
Hắn kỳ thật có chút vân vân về thân phận của Thanh Nhã Tâm khi ở bên cạnh mình, cuối cùng thì hắn như lúc giao kèo rành mạch gọi nàng là tiểu nô tỳ.
“Hải Yên tỷ, ngươi thật là xinh đẹp a.
Ta là Tào Diệu, muội muội của Dạ ca ca, rất vui được quen biết tỷ!”
Đầu tiên bắt truyện không nghi ngờ là Tào Diệu, nàng nhẹ nhàng đi đến trước mặt Chu Hải Yên cởi mở mỉm cười giới thiệu.
“Muội muội sao?”
Chu Hải Yên khuôn mặt lạnh lẽo nhất thời hiện lên một tia bất ngờ, nàng không ngờ được là Lục Dạ lại còn có muội muội, nhưng ánh mắt của nàng hiện giờ hoàn toàn tập trung trên người Thanh Nhã Tâm.
“Người là con gái của tên khốn kia?!”
Chu Hải Yên đôi mắt mỹ lệ trợn trừng nhìn Thanh Nhã Tâm, trong mắt nàng khi nhắn đến tên khốn nào đó lại hiện lên căm hận cũng phận nộ vô bờ, ánh nhìn của nàng khiến Thanh Nhã Tâm lông tơ dựng đứng, nàng dù di chuyển một ngón tay cũng không dám.
“Khoan đã nào Hải Yên, dù nàng có hận thù gì với tên Thanh Vũ Phiên kia thì cũng không liên quan đến Nhã Tâm!”
Lục Dạ cũng thấy mọi chuyện không ổn, hắn