“Đúng là dù có làm hay không thì cũng là truyện sớm muộn….nếu Hải Yên ngươi không ngại thì ta cũng không có vấn đề gì!”
Lục Dạ nhìn Chu Hải Yên cười cười nói, nếu nàng đã không phản đối thì hắn cần gì phải giả mạo quân tử mà từ chối chứ.
“Không ngại cái đầu ngươi!”
Chu Hải Yên bị lời nói của Lục Dạ làm cho đỏ bừng mặt, nàng trong lòng âm thầm mắng chửi Lục Dạ.
Ai đời nào lại nói câu như thế trước mặt người khác chứ, nghe không khác gì là nàng đang tự nguyện bán đi muội muội mình.
“Được rồi, song tu hay gì đó để sau đi! Giờ quan trọng là để nàng ấy khôi phục lại hoàn vẹn linh hồn cái đã!”
Lục Dạ cười khẽ bước tới bên cạch Chu Hải Vân đang nằm trên giường ngọc, Thanh Ngư Kiếm thì từ nãy đến giờ đều đang vui mừng bay lượn xung quanh nàng, nó cũng rất muốn cứu giúp chủ nhân của mình nhưng lại không thể làm được.
“Giờ ta sẽ dùng hồn lực của mình để giúp nàng khôi phục, các ngươi tạm thời đi ra ngoài đừng làm phiền ta nhớ chưa? Truyện tâm linh không đùa được đâu!”
Lục Dạ quay đầu nhìn ba nàng nghiêm túc nói, hắn với Bất Diệt Tuyên Cổ Quyết cùng hồn lực sản sinh vô hạn nên trợ giúp một Tiên Tôn đỉnh phong như Chu Hải Vân cũng là không có vấn đề gì.
“Ừm!”
Nghe hắn nói như thế Chu Hải Yên cũng liền nhu thuận gật đầu, nàng khi quay người lại liền biến sắc mặt trở lại như cũ lạnh giá, nàng ánh mắt hơi lướt qua Tào Diệu cùng Thanh Nhã Tâm rồi liền lạnh lùng cất bước đi ra khỏi gian phòng.
Hai người Tào Diệu cùng Thanh Nhã Tâm cảm nhận ánh mắt của Chu Hải Yên liền nghĩ rằng nàng đang khinh thường mình, cả hai người ánh mắt nhất thời có chút tức giận cùng không phục.
Hừ, không phải chỉ là mất chút máu sớm hơn chúng ta sao? Có cần phải như thế kiêu ngạo sao?
“Haha, hai tiểu ni tử các ngươi đừng suy nghĩ nhiều.
Nàng tính cách vốn là như thế, lúc đầu ta cũng không khác gì các ngươi bị nàng lạnh mặt nhìn đây này!”
“Vì vậy các ngươi cũng đừng hiểu lầm nàng!”
Lục Dạ dù không nhìn thấy nhưng vẫn cảm nhận được hành động cùng biến hóa của hai nàng, hắn nhanh chống cất lời tránh các nàng sau này hiểu lầm lẫn nhau.
Tào Diệu cùng Thanh Nhã Tâm nghe Lục Dạ nói cũng bừng tỉnh, đúng là lúc trước bọn họ có nghe qua thông tin về cung chủ của Thủy Thiên Cung, một người lạnh lùng cùng cực, thêm cả biểu hiện khi nãy thì cả hai liền tin lời Lục Dạ nói, nhưng cũng vì vậy mà cả hai lại càng cảm thấy không ổn với Chu Hải Yên hơn.
Lạnh lùng kiêu ngạo với người khác, nhưng với Lục Dạ lại ngoan ngoãn xấu hổ khiến cho người ta yêu thương, như vậy nữ nhân…càng là nguy hiểm hơn hết.
Mang theo cảnh giác tâm tình, hai nàng liền đi ra khỏi gian phòng trả lại không gian yêu tĩnh cho Lục Dạ.
Hắn tuy cảm nhận được chuyển biến của hai nữ nhưng vẫn là không nói gì, dù sao các nàng như thế chắc là sẽ có nhiều lý do làm quen hơn.
“Phù…….giờ thì để xem nào!”
“Tch, cũng thật là sung sướng a.
Nằm không mà tu vi vẫn lên đều đều!”
Lục Dạ thở ra một hơi, hắn chăm chú nhìn Chu Hải Vân nhan sắc gần như y đúc Chu Hải Yên, cảm nhận tu vi Tiên Tôn đỉnh phong của nàng thì hắn lại có chút cảm thán.
Song Tử Thần Ngư không chỉ chia sẽ sinh mạng mà ngay cả tu vi cũng bị ảnh hưởng, nếu một người tu vi tinh tiến thì người còn lại cũng sẽ được lợi, vì đó mà Chu Hải Yên đạt tới Đế Vương nên Chu Hải Vân dù bất tỉnh từ lâu vẫn có tu vi Tiên Tôn đỉnh phong.
Nếu mà nàng