Keng, hệ thống đủ điều kiện để thăng cấp, xin hỏi kí chủ có muốn thăng cấp ngay không?!
Vừa bước vào lãnh địa của Hồ Linh Tộc, âm thanh của hệ thống liền vang lên trong đầu của Lục Dạ.
Có vẻ như mỗi khi tu vi của hắn tăng một giai đoạn thì hệ thống có thể tăng cấp một lần.
“Lần này tăng cấp mất bao nhiêu thời gian?”
“Hệ thống thăng cấp mất thời gian 5 ngày, chủ nhân có thể dùng 5 triệu vàng để nâng cấp ngay!”Nguyệt nhi chợt xuất hiện trên vai Lục Dạ mở miệng nói.
“Vậy thì nâng cấp đi, dù sao chỉ có 5 ngày mà thôi, bỏ 5 triệu ra thì vẫn quá phí của!”Lục Dạ lấp tức ra lệnh cho hệ thống, hắn giờ đang rất rảnh rỗi ngồi chờ 5 ngày cũng không sao.
Keng, hệ thống đang trong quá trình nâng cấp tất cả những chất năng sẽ tạm thời bị vô hiệu!
“Mà đúng rồi, Nguyệt nhi Dạ Linh Châu dung hợp đến đâu rồi?”Giờ Lục Dạ mới chợt nhớ đến Dạ Linh Châu, cũng đã qua vài ngày rồi chắc nó cũng sắp dung hợp xong rồi.
“Nha, ta cứ tưởng chủ nhân ngươi quên nó luôn rồi chứ! Chỉ còn vài giờ nữa là sẽ dung hợp hoàn tất!”
“Vậy sao?! Không tệ!”Có lại Dạ Linh Châu thì Lục Dạ từ nay không sợ việc thiếu chỗ ở rồi.
“Này nhóc!”
“Hả?”Đang lúc Lục Dạ suy nghĩ về Dạ Linh Châu thì Hồ Mị đi bên cạnh hắn đột nhiên lên tiếng.
“Nàng còn khỏe không??”Hồ Mị bất chợt hỏi một câu như thế làm Lục Dạ nghi ngoặc nhíu mày lại.
“Nàng??”Tuy đoán được phần nào người mà Hồ Mị nói tới, nhưng Lục Dạ vẫn tỏ ra nghi ngờ nói.
“Chính là người đã cứu tiểu tử ngươi đó, bộ người không biết nàng sao??”Lần này đến lượt Hồ Mị cũng kinh ngạc nhìn Lục Dạ nói.
“Không nha, người đó từ đầu đến cuối cũng chưa chịu lộ mặt thì làm sao ta biết được!”Lục Dạ một mặt buồn chán nói.
Đứng bên cạnh hắn Hồ Ngọc Ly một mặt đầy nghi ngoặc kiểu“Ta là ai, đây là đâu? Các ngươi đang nói ?”mà nhìn lấy hai người.
“Vậy thì thật lạ….”
“Tộc trưởng!”
Hồ Mị còn đang định nói tiếp thì trước mắt cả ba người liền xuất hiện vô số thân ảnh.
“Bái kiến tộc trưởng!”Những thân ảnh vừa mới xuất hiện có vẻ đều là cao tầng của Hồ Linh Tộc, họ cùng nhau cúi đầu chào Hồ Mị.
“Các vị trưởng lão không cần như thế!”Hồ Mị phất tay lên nâng đỡ đám người đứng lên.
“Tộc trưởng! sao ngươi lại đem theo một tên nam nhân về đây, đã thế hắn còn là nhân loại!!”Dẫn đầu đám trưởng lão là một bà lão tuổi tầm 70-80 nhìn Lục Dạ với ánh mắt không mấy thân thiện mà quay qua có phần chất vấn Hồ Mị.
“Đại trưởng lão, ngươi đừng nên cổ hủ như thế! Tiểu tử này cũng không giống với mấy tên kia, với lại hắn là người quen của bằng hữu ta nên cho hắn ở lại đi!”Hồ Mị mỉm cười nói, nhưng giọng điệu có phần không thể chống cự.
“Ngươi…..Thôi được, nhưng nếu hắn làm việc gì không đúng dù là tộc trưởng ngươi thì lão bà ta cũng sẽ không nương tay!”Đại trưởng lão còn muốn nói gì đó, nhưng nhìn thấy ánh mắt của Hồ Mị cùng đôi mắt bình thãn của Lục Dạ khi đứng cạnh tộc trưởng cùng Đế Nữ thế là bà đành nhường một bước.
“Haha, đừng lo ta nhất định đảm bảo với ngươi!”Hồ Mị hơi cười, thu lại ánh mắt của mình rồi dẫn theo Lục Dạ cùng Hồ Ngọc Ly rời đi.
“Ngươi có thể chọn một phòng ở đây, nhà tắm ở bên cách đây vài mét, nơi ta cùng Ngọc Ly ở thì là ở hướng ngược lại.
Nếu có gì thắc mắc ngươi có thể tìm đến đó!”Hồ Mị dẫn Lục Dạ tới một ngôi nhà khá lớn, với nhiều căn phòng khác nhau mà bắt đầu giới thiệu.
“Ngọc nhi, mau ra đây! Chúng ta có nơi ở rồi!”Lục Dạ bất chợt rút ra Thanh Ngọc kiếm mà mình luôn vác trên lưng ra khiến Hồ Mị cùng Hồ Ngọc Ly vô cùng nghi ngoặc nhìn hắn.
“Oa, đây là nơi chúng ta sẽ ở sao?!”Chỉ thấy Thanh Ngọc kiếm lóe lên ánh sáng, trong ánh mắt ngơ ngác của Hồ Mị hai người Ngọc nhi liền xuất hiện tò mò nhìn xung quanh.
“Haha, đúng vậy đấy! Ở đây có rất nhiều phòng muội cứ chọn một phòng đi!”Lục Dạ mỉm cười xòa lấy đầu của Ngọc nhi mà nói.
“Đây là?”Hồ Mị nhìn lấy Ngọc nhi đôi mắt hơi nhíu lại, nàng chưa từng thất chủng tộc nào có thể biến thành kiếm cả.
“Oa, thật dễ thương! Đây là muội muội ngươi sao?”Hồ Ngọc Ly đứng bên cạnh nàng cũng vô cùng nghi ngoặc nhưng nhìn thấy vẻ manh manh của Ngọc nhi liền bỏ chuyện đó ra sau đầu.
“Có thể xem như thế đi, muội ấy được một vị tiền bối giao cho ta!”Lục Dạ cũng cảm thấy được ánh mắt tò mò của Hồ Mị nên đành giải thích cho qua.
“Ừm, vậy các ngươi cứ trò chuyện trước nhé.
Ta có việc phải đi rồi!”Hồ Mị gật đầu một cái coi như chấp nhận, rồi để lại một câu liền rời đi mà yên tâm để con gái mình lại.
Lục Dạ cũng không quan tâm lắm mà bước vào xem xét nơi ở trong vài ngày tới của mình, một căn phòng có thể nói là vô cùng sạch sẽ nội thất đầy đủ.
“…”
“Ta cũng nên rời đi thôi, nếu bỏ bê tu luyện thì sẽ bị mẫu thân mắng nữa