Lục Dạ tuy cũng rất muốn đi theo để biết chuyện gì xảy ra nhưng đây là việc riêng của người ta, mà Lục Dạ lại không có thói quen xen vào việc của bất cứ ai hết.
Cứ như thế Hồ Mị liền rời đi một ngày, đến hôm sau khi nàng quay lại không chỉ Lục Dạ mà cả Hồ Ngọc Ly và Ngọc nhi đều cảm nhân được nàng suy yếu đi rất nhiều.
“Mẫu thân rốt cuộc đã có chuyện gì?”Hồ Ngọc Ly lo lắng cùng bất an mà tiến tới diều lấy Hồ Mị hỏi.
Hồ Mị nhìn Hồ Ngọc Ly rồi lại nhìn Lục Dạ Ngọc nhi hai người thở dài một hơi, nàng ngồi xuống để Hồ Ngọc Ly trước tiên châm một ly trà.
“Mộc Lâm sư huynh hắn không ổn chút nào!”Nàng mở miệng lạnh nhạt nói nhưng ánh mắt của nàng lại hoàng toàn không bình tĩnh một chút nào.
“Rốt cuộc là có chuyện gì?”Lục Dạ mở miệng nói, hắn cũng biết việc liên quan đến Đế Tôn chắc chắn không đơn giản.
Tiếp sau đó Hồ Mị cũng chậm rãi kể ra đầu đuôi sự việc cho Lục Dạ cùng Hồ Ngọc Ly và Ngọc nhi biết.
Việc này muốn giấu cũng chẳng được bao lâu nên thà nói trước còn hơn.
“Bị người điều khiển??!”Nghe Hồ Mị kể lại, không chỉ Hồ Ngọc Ly cùng Ngọc nhi kinh hãi trợn tròn mắt mà Lục Dạ cũng giật mình kinh ngạc vô cùng.
Đế Tôn là tồn tại như thế nào? Trong vô ngàn vũ trụ cũng chưa chắc tìm đủ vài chục người, vậy mà lại bị người khác điều khiển.
Vậy người làm việc này phải mạnh đến cở nào? Thật sự là không dám tưởng tượng.
“Chưa hẳn, bây giờ Sư huynh vẫn đang cố gắng chống cự nhưng chắc chỉ được vài ngày nữa mà thôi! Đến lúc đó, Vạn Yêu Tinh sẽ thật sự lâm đại họa!!”Hồ Mị nghiêm nghị nói, tuy nàng và Hùng Lực đều là Đế Tôn nhưng Mộc Lâm Huyền Thụ lại khác.
Mộc Lâm Huyền Thụ, trải qua vô số năm tháng góc rễ của hắn đã xâm nhập hết cả Vạn Yên Tinh này.
Có thể nói chỉ cần Vạn Yêu Tinh còn tồn tại thì hắn sẽ có được Tiên Lực vô hạn!
“Vậy ông ấy giờ như thế nào rồi? Cô nói là chưa hẳn vậy chắc chắc là còn có thể cứu vãng đúng không?”Lục Dạ ngay lập tức tìm ra điểm máu chốt trong lời nói của Hồ Mị.
“Tạm thời, ta và Hùng Lực đã bầy ra kết giới xung quanh Mộc Lâm sư huynh nhưng kết giới đó không thể duy trì lâu được!”
“Vậy thì các ngươi định làm gì?”
“….Giờ chỉ còn cách chiến đấu!!”Hồ Mị ánh mắt kiên định nói, đây là phương án cuối cùng, họ thật sự không có cách nào khác.
Công pháp Hắc ảnh thần bí kia dùng quá tà dị, dù là nàng cùng Hùng Lực phối hợp trợ giúp Mộc Lâm Đế Tôn thì cũng chẳng thể hóa giải được cổ năng lượng kia.
“Các ngươi ở lại đây đi, ta phải bàn vấn đề này với các vị trưởng lão!”Hồ Mị để lại một câu như thế rồi liền biến mất.
“Vậy là sắp đánh boss rồi hả? Haha!”Lục Dạ ngẩng mặt lên nở nụ cười mà nói, về việc tại sao Mộc Lâm Đế Tôn bị điều khiển thì vẫn không có manh mối nào cả, việc mà hắn chú trọng là sắp phải chiến với một vị Đế Tôn.
Nhìn khuôn mặt có phần trầm trọng của Hồ Ngọc Ly, Lục Dạ chỉ đành nở nụ cười khiến nàng bớt lo lắng.
“Lúc nào rồi mà ngươi còn cười được nữa!”Hồ Ngọc Ly trừng mắt nhìn hắn ánh mắt nàng chưa đầy đều là hoang mang cùng lo lắng.
“Đừng lo lắng như thế! Vui vẻ lên đi nào, người dù có lo lắng cũng chẳng thay đổi được gì, không đành tiến lên mà đối mặt với nó!”Lục Dạ đưa tay sờ lấy đầu của Hồ Ngọc Ly, ba ngày này quan hệ của hắn và nàng cũng tiến triển không ít, cũng có thể xem như bằng hữu rồi.
“Ngô….”Hồ Ngọc Ly tuy lúc đầu rất không muốn bị hắn sờ đầu như thế nhưng lâu dần nàng cũng quen luôn rồi.
Nàng rên rỉ một tiếng, khuôn mặt đỏ bừng khiến Lục Dạ cười lên.
“Lục Dạ….”Ngọc nhi đứng ở một bên nhìn lấy Lục Dạ, hai mắt lấp lánh ánh sao.
“Haha, tất nhiên là không thể thiếu người!”Lục Dạ nhìn ánh mắt mong chờ của nàng cũng đành cười đưa tay còn lại lên, hai tay xoa đầu của cả hai người.
Tuy là trong lòng hắn cũng hơi trầm trọng nhưng nếu lúc này không tỏ ra vui vẻ thì thực sự là không chịu nổi cái không khí tỉnh lặng kia.
Thời gian rất nhanh trôi qua, chớp mắt đã hai ngày sau.
Sau khi bàn bạc với nhau về việc này, cả hai tộc Hồ Linh cùng Cường Hùng đều quyết định liên minh với nhiều thế lực lớn nhỏ khác với ý định phong ấn Mộc Lâm Huyền Thụ.
“Ngươi cũng đi theo sao? Dù ngươi có rời đi cùng không ai nói gì đâu!”Hồ Mị nhìn Lục Dạ trước mặt nói, đây là việc riêng của Vạn Yên Tinh nói riêng và cả Vạn Yêu Giới nói chung, để một nhân loại trợ giúp thật sự rất không đúng.
“Tất nhiên rồi! Các ngươi đã cho bổn đại gia chỗ ở miễn phí thì cũng phải giúp các ngươi một chút chứ!”Lục Dạ khẽ cười nói, cảm giác hưng phấn khi sắp đối đầu với Đế Tôn lại làm huyết dịch trong người hắn sôi trào, nhưng đó là nếu như bọn họ không thể phong ấn Mộc Lâm Huyền Thụ lại thôi.
Nếu nhu phong ấn thành công thì cũng không có việc của hắn.
“Vậy chúng ta cùng đi tới đó nào!”Hồ Mị rồi