“Hệ thống mở bảng thông tin đi!”Qua 1 tháng dưỡng thương các vết thương trên người Lục Dạ đã khỏi 8 phần rồi, tuy vẫn để lại vài vết sẹo nhưng cũng không đáng nói gì mấy.
Hắn ngồi trong căn phòng của mình mà ra lệnh cho hệ thống.
Tên: Nghịch Hồi Thập Lục Dạ.
Chủng tộc: Nhân Loại [Chung Mạt Luận‘chưa kích hoạt’].
Thể chất: Thể Hạt Ngôi Sao [Chung Cực Thí Luyên‘chưa kích hoạt’].
Thể tu: Thái Ất Hậu Kỳ.
Hồn tu: Chân Tiên Hậu Kỳ.
Vũ kỹ: Vô Hạn Chú Thuật, Phá Diệt Tam Thủ, Kiếm chi Tam Thức.
Thân pháp: Tự Tại Cực Ý Công.
Bí thuật: Tam Đế Thiên Huyền Biến.
Năng lực: Chòm Bạch Dương, Chòm Kim Ngưu, Mô phỏng sáng tinh đồ-Cực Quang Trụ,…..
Kho đồ: Một lần chỉ định thể chất, một lần chỉ định huyết mạch.
Vàng: 152 tỷ.
Sau trận chiến với Mộc Lâm Huyền Thụ, cơ thể Lục Dạ sau khi hồi phục cũng mạnh lên rất nhiều trực tiếp thăng 2 tiểu cảnh giới lên Thái Ất Hậu Kỳ.
Vàng của hắn cũng đột phá đến 152 tỷ con số khổng lồ, nhưng nhìn vào cái cửa hàng giờ toàn bán đồ tỷ Lục Dạ cũng muốn chửi má nó.
Theo như Nguyệt nhi nói thì hệ thống tăng cấp giá vật phẩm cũng tăng theo, nên việc này là bình thường.
Lần này tăng cấp hệ thống cũng không có thêm chức năng gì mới, chỉ là cửa hàng bán đồ vật phẩm cấp cao hơn mà thôi.
“Cạch!”Tiếng cửa mở vang lên, Lục Dạ quay đầu lại thì thấy được Hồ Mị đang chậm rãi bước tới.
“Có chuyện gì sao?”
“Không có gì, chỉ là muốn gặp ngươi mà thôi!”
Hồ Mị an tĩnh ngồi xuống bên cạnh hắn nhìn ngắm các ngôi sao trên bầu trời mà nói.
“Này, 1 tháng qua ngươi chăm sóc cho ta như thế có phải là thích ta không?”Lục Dạ tà tà cười nhìn lấy Hồ Mị, kề sát mặt tới mà nói.
Trong một tháng này hắn đã thấy kì lạ từ khi Hồ Mị lúc nào cũng chăm sóc hắn rồi, thậm chí y phục của hắn Vương Cấp Pháp bảo cũng bị hư hỏng trong trận chiến với Mộc Lâm Huyền Thụ và bộ quần áo mà hắn đang mặc là do chính nàng mây ra đây.
“Nếu….đúng là như vậy thì sao?”Hồ Mị nghe lời Lục Dạ nói liền thoáng bối rối nhưng cuối cùng ánh mắt nàng lóe lên kiên quyết, có phàn ấp úng mà nói.
“…..”
Nhìn thấy hắn im lặng như thế Hồ Mị liền cảm thấy tuyệt vọng, “không lẽ hắn không có bất kì cảm giác gì với nàng sao?”.
“Tch, nghĩ gì thế hả?”
“A da!”
Một cái búng mạnh vào khuôn mặt đang hiện rõ vẻ tuyệt vọng của Hồ Mị khiến nàng đau đớn kêu lên.
“Chứ không phải ngươi….”Hồ Mị nhìn hắn giọng yếu ớt nói.
“Haha, bổn đại gia chưa nói không thích ngươi mà!”
“Vậy là….”Lời nói của Lục Dạ khiến Hồ Mị hai mắt lóe sáng mong chờ nhìn hắn.
“Biết làm sao được, ngươi giúp ta nhiều như thế rồi bổn đại gia cũng không muốn nợ ngươi.
Ta cũng đã nói rồi sẽ không để ngươi phải chịu bất cứ thương tổn nào hết dù là về mặt linh hồn!”Lục Dạ luyên thuyên nói, nhưng ánh mắt Hồ Mị vẫn không thay đổi, thứ nàng muốn nghe là thứ khác cơ.
“Tch, được rồi nói trắng ra là bổn đại gia thích ngươi!”Lục Dạ chép miệng một cái, hơi xấu hổ nói ra, dù là lúc trước hắn cũng chưa từng nói với Hoa Vô Tuyết lời này a.
Hắn cũng không phủ nhận mình là cái gì đó cặn bã nam, tùy theo tâm tính thôi hắn cũng chắc chắn Hoa Vô Tuyết đồng ý, nghĩ đến dáng vẻ chết lên chết xuống của nàng khi ở trên giường thì không đồng ý có thêm tỷ muội mới lạ.
“Hửm? sao im…”
“Rầm!”
Lục Dạ còn chờ đợi một lúc nhưng vẫn không thấy Hồ Mị đáp lại liền nghi ngờ mở miệng, nhưng khi hắn còn chưa nói hết lời thì đã bị Hồ Mị lao tới ngã xuống sàn.
“Này….”
“Ư!”
Không để cho Lục Dạ nói nhiều Hồ Mị liền mãnh liệt hôn xuống khiến Lục Dạ nhất thời đầu óc trống rỗng, hắn chỉ còn lại một suy nghĩ duy nhất.
Ta…..bổn đại gia thế mà lại bị nữ nhân cường bạo?!
Nhưng rất nhanh hắn liền lấy lại phản ứng, cảm nhận chiếc lưỡi đinh hương đang vụng về lưu chuyển trong miệng mình mà trong tâm âm thầm hừ nhạt “nữ nhân chưa trải sự đời a, để bổn đại gia dạy ngươi tuyệt học nhân gian!”
“Loạt!”
“Ngô~”
Thế là Lục Dạ liền đảo khách làm chủ, lật người lại đè Hồ Mị xuống mà dùng chiếc lưỡi của mình điên cuồng quấn lấy chiếc lưỡi đinh hương của nàng, hai tay cũng không khách khí xoa nắn lấy hai đại bạch thỏ đang ngạo nhân nhún nhảy theo từng nhiệp hô hấp của nữ nhân khiến nàng không nhịn được thân ngâm lên.
“Tiểu hồ ly ngươi đây là muốn quyến rủ ta sao?”
“Ưm~”
Nhìn lấy mỹ nhân đang thở dốc dưới thân mình mà tỏa ra kinh khủng mị lực, khiến Lục Dạ tâm tình kiên định cũng bị ảnh hưởng đôi phần.
Hắn cắn lấy tai nàng thổi nhẹ vào đó mà thì thầm.
“Thiếp thân giờ là của ngươi nha….ngươi muốn làm gì cũng được hết a!”Hồ Mị hai mắt chứa đầy mị hoạt mà nhìn lấy Lục Dạ nói, nàng vòng tay qua cổ hắn áp sát hai cái đại hung khí vào lòng ngực nam nhân ra vẻ khiêu khích.
“Ngươi dám thách thứ bổn đại gia? Hay lắm haha!”Lục Dạ cười lên, hai tay nhẹ nhàng kéo xuống y phục của Hồ Mị, hai đại bạch thỏ như được giải thoát mà nảy tưng tưng trong vô cùng vui mắt.
Lục Dạ liền vùi mặt vào hai đại bạch thỏ kia, một bên thì dùng miệng trêu đùa hạt anh đào nhỏ trên ngực nàng, một bên thì dùng đại thủ xoa bớp lấy khiến nó biến đổi thành vô số hình dạng.
Tay còn lại của hắn cũng không rãnh rỗi mà từ từ mò xuống u cốc thần bí kia.
“Ư….a…ưm….nya…”
Lục Dạ chỉ vừa chạm tới thôi đã khiến Hồ Mị giật bắn người, nàng liên tục phát ra âm thanh rên rỉ dâm dục!
Lục Dạ khi chạm tới chỗ u cốc huyền bí kia liền vô cùng bất ngờ, bởi thì hắn không cảm nhận được một tia cỏ dại nào cả, không nghĩ tới nàng lại còn là bạch hổ hiếm gặp.
“Nya….đừng….đừng chạm vào đó….a…ưm…”
Lục Dạ đưa tay của mình xuống mà bắt đầu dùng ngón tay thâm dò vào nơi âm huyệt chật chội đang liên tục chảy nước kia, khiến Hồ Mị cong người lên rên rỉ liên hồi.
“Ưm…a….nha….đừng cắn….a….không….ta….ta sắp!”
Lục Dạ càng ngày càng mạnh bạo, bắt đầu từ một ngón tay tiếp đến là hai ngón giờ đã đến tận ba ngón tay tiến vào bên trong nữ nhân mà điên cuồng kích thích.
Hai đại bạch thỏ cùng âm huyệt bị nam nhân cùng lúc kích thích khiến Hồ Mị thậm chí còn không kìm được mà xuất hiện cả đuôi cùng hai cái hồ ly lỗ lai.
Chín chiếc đuôi đung đưa quấn lấy cánh tay của Lục Dạ.
còn hai tai thì liên tục run rẩy theo từng tiếng rên rỉ của nàng.
“Cứ thoải mái ra đi, ta muốn nhìn thấy tiểu hồ ly ngươi ra nha~”Lục Dạ mút chán chê, liền đưa đầu mình lên sát vào hai cái hồ ly tai của nàng mà liếm láp lấy khiến nàng điên cuồng run rẩy.
“Ahh….ta…ta…ưm….ta sắp bay….sắp….ta bay….ta ra!!”Hồ Mị bị điên cuồng kích thích như thế cùng với cơ thể vốn trời sinh mẫn cảm gấp nhiều lần bình thường khiến nàng rất nhanh liền đến đỉnh hoang vu mà ngắm tiên cảnh.
Nàng cả người co giật liên tục, hai mắt hoảng hốt, một luồng nước ấm cứ thế từ trong âm huyệt bắn mạnh mà ra làm cả bàn tay Lục Dạ ướt đẩm.
“Haha, ngươi thật là nhiều nước nha!”Giơ lên bàn tay thấm đẫm dâm dịch của nữ nhân, Lục Dạ tà tà nhìn Hồ Mị nói.
“Ưm….ngươi xấu xa!”Hồ Mị cả mặt đỏ bừng xấu hổ nhìn Lục Dạ mệt mỏi nói.
Nàng là lần đầu đạt đến đỉnh điểm còn là mạnh như thế nên nhất thời có phần kiệt sức.
“Haha, ngươi đã ướt như thế, chúng ta cũng nên vào việc chính đi chứ nhỉ?!”
“Xoạt!”
Lục Dạ nhìn nơi thầm kín của nữ nhân đã lầy lội dịch thủy, liền không nói nhiều mà nhanh chống cởi ra y phục của mình.
“Ưm….”
Trong chớp mắt thân thể săn chắc, trắng trẻo cùng vài vết sẹo vẫn chưa mờ đi của Lục Dạ liền hiện ra trước mặt của Hồ Mị.
Ngay khi hắn hoàn toàn thoát hết quần áo, không hiểu sao Hồ Mị vốn dĩ đang mệt mỏi nằm im lặng như vì thứ gì đó mà vô cùng kích động ôm chầm lấy hắn rên rỉ.
“Nàng đây là?...”
“Nàng có vẻ như bị khí tức của chủ nhân ảnh hưởng rồi a!”
Lục Dạ nhìn tình cảnh này liền nghi hoặc vô cùng, thì bất chợt