“Lục Dạ….quả trứng đó sẽ mất bao lâu để nở thế?”Hồ Ngọc Ly nhìn quả trứng có vẻ như rất thoải mái lăn qua lại trong Nguyệt Thần Điện mà tò mò nhìn Lục Dạ hỏi.
“Bao lâu sao? Chắc chỉ cần tầm 1 tuần nữa thôi!”Nhìn quả trứng trong Nguyệt Thần Điện hai mắt Lục Dạ liền lóe lên tinh quang, khóe môi bất chợt nở nụ cười tà ác.
Hắn vô cùng mong đợi nó nở ra.
“Ngọc nhi, ta hình như cảm thấy Lục Dạ rất đáng sợ!”
“Không phải đâu, Ngọc nhi cũng cảm thấy.
Lục Dạ ca thật vô cùng đáng sợ!”
Hai cô nàng đều cảm thấy không tốt, ôm lấy nhau mà run rẩy nhìn tên ác ma đang nở nụ cười kia.
“Đúng rồi nhỉ, ta cũng nên thay một bộ quần áo khác!”
“Ahhh! Ngươi…..ngươi cởi quần áo làm gì!”
Lục Dạ lúc này bất chợt nghĩ đến thứ gì liền cởi quần áo của mình ra, khiến cho hai thiếu nữ đứng bên cạnh ngượng chín cả mặt.
Trong khi Ngọc nhi chỉ biết ôm mặt không dám nhìn thì Hồ Ngọc Ly lại chỉ vào Lục Dạ mà hét lớn.
“Hửm là gì sao? Tất nhiên là thay đồ rồi, tuy là bộ đồ Hồ Mị làm không tệ nhưng nếu chiến đấu thì rất nhanh sẽ bị phá hủy thôi! Ta cũng không muốn điều đó xảy ra!”Lục Dạ cầm lấy bộ quần áo được may cẩn thận từng li mà nở nụ cười, chất liệu làm nên nó cũng không tệ nhưng với những cuộc chiến của hắn thì vẫn là quá sức chịu đựng.
Lời nói của Lục Dạ khiến Hồ Ngọc Ly cùng Ngọc nhi ngơ ngác trong giây lát, họ không ngờ Lục Dạ cũng có một mặt ôn nhu như thế.
Lật tay một cái, Lục Dạ liền lấy ra một tấm vãi trong xuốt.
Đó chính là thứ hắn vừa quay ra lúc sáng nay, Đế Cấp Thượng Phẩm Y Phục-Tùy Tâm Vũ Y.
Nói về Y Phục Đế Cấp này, ngoài sức chịu đựng cực cao thì nó còn có khả năng khôi phục, chỉ cần vẫn còn một mảnh nhỏ thôi thì nó vẫn có thể khôi phục về như cũ.
Đó cũng là thứ Lục Dạ cực kỳ ưng ý.
“Ừm…..quyết định!”Sau một hồi suy nghĩ, Lục Dạ liền quyết định hình dáng y phục của mình.
Theo một ánh sáng chói mắt lóe lên, Lục Dạ cùng bộ trang phục mới liền xuất hiện.
Khiến cho Hồ Ngọc Ly cùng Ngọc nhi đang đỏ mặt khi nhìn thấy cũng không nhịn được thất thần.
“Sao nào? Phù hợp không?”Lục Dạ nhìn hai nàng cười nói.
Bộ y phục mà cậu đang mặc khác hoàn toàn với đồng phục trung học thường ngày.
Cậu mặc một chiếc áo sơ mi đen nhạt với cổ áo khá cao, bên ngoài lại có thêm một chiếc áo khoác màu nâu sẫm làm bằng da với bốn chiếc dây cài nhìn giống như là dây thắt lưng vậy.( Search google Last Embryo vol 8 để xem!)
Bộ quần áo có vẻ tối màu làm tôn lên mái tóc ngắn vàng kim cùng đôi đồng tử sáng như sao trời của thiếu niên làm cho cậu nhìn vô cùng trưởng thành.
Điều này cũng khiến cho hai thiếu nữ ngây thơ nhất thời mê mụi.
“Này! Tch!”
“Ui da!”
“Hai tiểu mê mụi, bổn đại gia tuy rất đẹp trai nhưng nếu các ngươi cứ nhìn như thế sẽ làm ta ngại đấy!”Lục Dạ dùng ngón tay bùng mạnh vào trán của hai thiếu nữ đang ngơ ngác làm các nàng kêu lên một tiếng đâu đớn mà dùng tay che trán của mình.
“Được rồi, đi ra khỏi đây thôi nào!”Lục Dạ nhìn hai người nói rồi cùng các nàng rời khỏi Dạ Linh Châu, hắn cũng không quên cái quan tài mà mình đấu giá được lúc trước, nhưng theo như Nguyệt nhi nói thì khi nào hắn đạt đến Đại La Thể tu rồi hãy thử mở ra nên Lục Dạ cũng không vội.
……
Thời gian lại trôi qua thêm vài ngày nữa, khi này Lục Dạ cũng đã hoàn toàn bình phục, tuy là những vết sẹo trên cơ thể vẫn chưa hoàn toàn biến mất nhưng cũng không có vấn đề gì!
Mấy ngày này, Hồ Mị gần như lúc nào cũng đi theo hắn khiến cho Hồ Ngọc Ly cực kì khó chịu, không chỉ vậy