“Ầm!!”
“Rầm!”
Trong vô tận hỏa diễm, hai thân ảnh lao nhanh như ánh sao băng qua biển lửa.
Hai thân ảnh điên cuồng giao chiến với tốc độ cực kì nhanh, mỗi nơi họ lướt qua đều để lại dư ba kinh khủng cùng không gian bị rách nát do dư chấn.
Hai thân ảnh đó không ai khác chính là Phượng Uyển Thanh cùng Lục Dạ, từ lúc hắn tỉnh lại đến nay đã hơn 1 tháng rồi.
Cơ thể Lục Dạ cũng hoàn toàn bình phục.
“Chết tiệc! Lục Dạ ngu ngốc ngươi mau đứng lại!!”Phượng Uyển Thanh tức giận rống lên, song chưởng dấy lên vô tận hỏa diễm tấn công thân ảnh thiếu niên.
“Haha, muốn đánh trúng bổn đại gia? Uyển Thanh ngươi vẫn còn non và xanh lắm!”
Lục Dạ thông thả né tránh hết tất cả đòn tấn công như vũ bảo kia của Phượng Uyển Thanh, thậm chí không đổ một giọt mồ hôi.
Hắn nhìn nàng trêu tức cười nói.
“Khốn khiếp!”
“Nha, không tệ!”
“Phượng Chi Hỏa Vũ-Phượng Vũ Thương Khung!”
Phượng Uyển Thanh bị Lục Dạ chọc tức vô cùng liền tung ra một chưởng toàn lực trong khi chỉ cách Lục Dạ có 2-3 mét mà thôi.
Chưởng ấn bắn ra biến thành hình dạng một con phượng hoàng cao ngạo mà mỹ lệ, toàn thân phượng hoàn bao phủ bởi Niết Bàn Chi Viêm, loại lửa mà chỉ có Phượng Hoàng tộc mới sở hữu.
Sức mạnh không thua kém gì Dị hỏa!
Lục Dạ như biết trước đòn tấn công này của Phượng Uyển Thanh, thậm chí lời nói của hắn còn cất lên trước khả khi nàng tung chiêu.
Bằng một động tác nhẹ nhàng, Lục Dạ liền dễ dàng né tránh đòn tấn công kinh khủng kia.
“Lục….Lục Dạ ngươi chơi xấu! Thế mà lại dùng chiêu đó!”Phượng Uyển Thanh nhìn Lục Dạ thở hồng hộc tức đến nổ phổi chỉ vào hắn nói.
“Biết làm sao được, bổn đại gia chỉ là muốn làm quen với năng lực này mà thôi!”
Lục Dạ không sao cả nhún vai, nếu để ý kĩ có thể thấy được đôi mắt trong veo tử sắc của Lục Dạ giờ lại nổi lên vô số họa tiết như hàng ngàn cánh hoa sen.
Đó chính là năng lực mà hắn rút được từ hệ thống vào vài ngày trước!
Chính Đạo-A Lại Da Thức!!
Tên: Chính Đạo-A Lại Da Thức.
Nguồn gốc: Từ thế giới Record Of Ragnarok
Khả năng: Nhìn thấu chuyển động của linh hồn từ đó biết trước hành động tiếp theo của đối thủ.
Lúc đầu khi rút được thứ này Lục Dạ cũng là vô cùng bất ngờ, không nghĩ tới lại rút được thứ không khác gì phần mềm hack chuyên đối phó thể tu này.
“Ngươi….ngươi!”Phượng Uyển Thanh phải nói là ủy khuất cực kì, nàng đã bao giờ bị hành thê thảm như thế này.
Ngay cả chạm đến Lục Dạ cũng không làm được, nàng thế nhưng là Đại La Viên Mãn cảnh giới a.
“Cóc!”
“Ui da, làm gì mà đánh ta!”Phượng Uyển Thanh đang tức giận nguyền rủa Lục Dạ thì bị hắn cóc vào đầu một cái, thế là nàng liền ủy khuất nâng lên khuôn mặt nhỏ nhắn nhìn Lục Dạ.
Bộ dáng của nàng thực sự không khác gì với Phượng Vũ Y lúc trước bị Lục Dạ đánh thảm.
Sau một tháng ở chung thì quan hệ của nàng và hắn cũng đã rút ngắn rất nhiều, ít nhất thì nói cười với nhau không có vấn đề gì.
“Đi thôi, chúng ta sắp đến trung tâm của Vô Tận Luyện Ngục rồi!”Lục Dạ nhìn Phượng Uyển Thanh cười nói.
“Ừm!”
Cả hai người tiếp tục đạp không chạy như bay về phía ngọn núi lửa to lớn đang không ngừng trào ra dung nham nóng chảy kia.
Chắc ai cũng đang thắc mắc Long Như Nguyệt đám người sao lại không xuất hiện đúng không? Quay trở lại một ngày sau khi Lục Dạ tỉnh lại.
Lục Dạ khi tiến vào Dạ Linh Châu lại chợt nhận ra một điều là hắn thế mà không thể đem Long Như Nguyệt hay là Hồ Ngọc Ly ra được!
“Các ngươi chắc phải ở trong đây một đoạn thời gian rồi! Ta có việc phải giải quyết ở bên ngoài mới có thể đem các ngươi ra!”Lục Dạ sờ sờ tóc nhìn Long Như Nguyệt cùng Hồ Ngọc Ly nói.
“Không sao, bổn tiểu thư cũng phải tu luyện Vạn Yêu Thiên Huyền Biến!”Long Như Nguyệt phất phất tay nói.
“Ta cũng vậy, ta sắp đột phá được Đại La Hậu Kỳ rồi!”Hồ Ngọc Ly thì lại tràn đầy nhu tình nhìn lấy Lục Dạ.
Nhìn Hồ Ngọc Ly trong mắt đều là nhu tình, Lục Dạ cũng vô cùng vui vẻ ôm lấy nàng.
“Rộp rộp….”Ngay khi khung cảnh đầy cơm chó kia còn đang diễn ra thì một âm thanh lạ lại thu hút sự chú ý của cả hai.
“Ah, hai ngươi cứ tiếp tục!”
Chỉ thấy Long Như Nguyệt đang ngồi xổm trên mặt đất, nàng không biết từ nơi nào lấy ra một tô chứa đầy đều là bắp ran vừa ăn vừa nhìn Lục Dạ cùng Hồ Ngọc Ly nói.
Điều này khiến Hồ Ngọc Ly da mặt vốn cũng không dầy liền xấu hổ buông ra Lục Dạ lùi lại phía sau vài bước.
“Haha, ngươi….”
“Ầm!”
Lục Dạ còn đang định nói gì đó thì bất chợt một cột sáng từ phía Nguyệt Thần Điện liền phóng lên tận trời khiến cho cả vùng không gian vốn không thua kém gì Đại Thiên Giới của Dạ Thiên Châu cũng phải run rẩy.
“Đi xem thử nào, haha!”Lục Dạ nhìn cả hai cười lớn hưng phấn rồi ngay lập tức biến mất.
Hồ Ngọc Ly cùng Long Như Nguyệt thấy vậy cũng lên hứng thú đuổi theo.
Cả ba người đi tới trước cổng Nguyệt Thần Điện thì ánh sáng chọc trời kia cũng đã biến mất.
“Cộp cộp cộp….”Cả ba nhìn nhau rồi chậm rãi cất bước đi vào Nguyệt Thần Điện khổng lồ kia.
“Hửm?”
Khi cả hai tiến vào chính điện, một âm thanh non nớt có phần rụt rè cùng bất ngờ liền vang lên.
Ngay lập tức cả ba người liền bị phương hướng phát ra âm thanh kia thu hút sự chú ý.
Chỉ thấy ở ngay giữa chính điện, một quả trứng đã bị vỡ đôi làm hai, bên trong là một tiểu la lỵ thân cao chỉ tầm 1m4-1m5 đang nhìn Lục Dạ đám người.
Tiểu la lỵ vô cùng đặc biệt với mái tóc màu xanh lam dài đến tận thắt lưng, đôi mắt màu nâu đỏ tràn đầy đều là sự ngay thơ cùng một vài phần rụt rè khi thấy Lục Dạ đám người.
Điều đặc biết nhất chắc phải kể đến cặp tai thỏ mềm mại đai hoe hoảy trên đầu tiểu