“Răng rắc…..răng rắc….”
Ở một tinh cầu, nơi được vô số pháp trận hỏa diễm bao vây lấy.
Bất chợt kết giới vô được cấu tạo từ đủ loại hoa văn đang bao phủ dường như là phong ấn tinh cầu kia giờ đây lại vang lên từng tiếng vở nát.
Chỉ thấy kết giới kia bị vỡ ra một lỗ hổng nhỏ, từ bên ngoài một luồng khí huyết sắc mang theo vô số tinh huyết liền tràn vào tụ hợp lại thành một thân ảnh bao phủ bởi hắc y không rõ nam hay nữ.
“Đáng ghét! Chỉ là phong ấn do Tiên Đế Viên Mãn tạo ra lại khiến cho bổn tọa tốn hơn 10 ngày thời gian!”
Hắc y nhân quanh người bao phủ bởi huyết sắc khí lưu, giọng khàn đặc bất nam bất nữ vang lên khiến thiên địa xung quanh như tràn ngập trong biển máu, mùi máu tanh bao phủ khiến không khí như bị yên diệt.
“Cũng không sao, chỉ cần lần này mọi chuyện như kế hoạch thì ta có thể tạo ra thêm một thứ đồ thú vị mới, khặc khặc!”
Hắc y nhân phát ra tiếng cười như ma quỷ vang vọng khắp phiến không gian bên trong kết giới trận kia.
“Ngươi là ta mục tiêu lần này!”
“Mong rằng ngươi sẽ không khiến ta thất vọng!”
Hắc y nhân hướng ánh mắt về phía trên tinh cầu nhỏ chưa đến 1 phần 1 tỷ Long Thiên Tinh.
Chỉ thấy ở nơi đó, có một con Kim Long đang ngủ say, trên người nó là vô số xiềng xích vàng kim lấp lánh kết nối với kết giới trận to lớn kia.
Con Kim Long này cũng không hề đơn giản, trên người nó có tổng thẩy ngũ trảo, lớp vảy lấp lánh sáng rực như vàng kim, bằng chứng cho vương giả của Long Tộc, Ngũ Trảo Kim Long.
Dù thân phận là như vậy cao quý nhưng con Ngũ Trảo Kim Long kia hiện giờ lại chẳng khác gì một con chó bị nhốt lại bởi vô số xiềng xích.
“Đường đường là Long Tộc vương giả thế mà lại rơi đến tình trạng này!”
“Đầu óc xảy ra vấn đề nhưng tu vi cũng không tệ, đáng để trở thành vật chứa đựng nó!”
Hắc y nhân nhìn con Ngũ Trảo Kim Long đang nhắm mắt như ngủ kia mà lắc đầu hơi tiếc nuối rồi lại cười man rợ, hắn từ trong nhẫn trữ vật lấy ra một thứ.
Đó là một giọt máu màu tím đậm, xung quanh giọt máu kia nổi lên vô số gai nhọn trắng tuyền như xương cốt nhìn cực kỳ quỷ dị.
Giọt máu kia vừa xuất hiện, cả không gian như bước vào tận thế rung chuyển liên tục.
Khí tức cuồng bạo cùng giết chốc hết vạn vật tỏa ra khiến Ngũ Trảo Kim Long đang nhắm mắt kia cũng phải bừng tỉnh.
Nó hoảng sợ nhìn lấy giọt máu nhỏ nhắn, thậm chí còn không to bằng một miếng vẩy trên người nó.
Ngũ Trảo Kim Long, tồn tại như vương giả chí cao của Long Tộc lại sợ hãi một giọt huyết tinh, việc này thậm chí còn khó tin hơn một trò đùa.
“Két….két……loảng xoảng…..loảng xoảng…..”Ngũ Trảo Kim Long hoảng loạng muốn thoát khỏi xiềng xích chạy trốn nhưng với tu vi chỉ là Tiên Tôn Hậu Kỳ như nó thì việc thoát khỏi xiềng xích phong ấn kia là mơ tưởng hảo huyền.
“Khà khà, tiểu thằn lằn! Đây là thứ chủ nhân vừa ban cho ta, ngài còn nói phải chú ý về tên tiểu tử tóc vàng nào đó!”
“Mong rằng ngươi có thể hoàn thành hết nhiệm vụ, khắc khắc……”
Hắc y nhân vừa nói tiếng cười khàn đặc ma ảo của hắn vẫn vang vọng rợn người, hắn vung tay lên giọt huyết dịch kia liền bắn mạnh về phía Ngũ Trảo Kim Long.
“Phốc!”
“Rống……”
Giọt huyết tinh kì dị dễ dàng xuyên qua lớp da cùng vẩy cứng tựa kim cương của Kim Long khiến nó hoảng sợ rống lên một tiếng.
“Khắc khắc, mong rắng ngươi có thể đem đến tận thế cho bọn chúng!”Hắc y nhân cười một tiếng rồi thân thể lại lần nữa hóa thành một đoàn huyết lưu bay ra khỏi kết giới kia.
“Rống…..Gào……Grừ!!”
Ngũ Trảo Kim Long ngay khi giọt huyết kia tiến vào thân thể liền như chịu đến thiên tru vạn quả đau khổ gào thét.
“Tách tách tách!”
“Răng rắc….răng rắc…..”
Cơ thể nó, lớp vảy vàng kim rực rở nhanh chống chuyển màu trở thành một màu đen tuyền.
Cơ thể nó mọc ra từng cái gai nhọn trắng toát như xương cốt, nhìn cực kì ghê rợn.
Chưa dừng lại ở đó, những cái gai nhọn kia lấy một tốc độ không thể nhanh hơn lan tỏa ra toàn thân nó, khuôn mặt từ uy nghiêm của Long Tộc giờ lại giữ tợn vì vô số gai xương mộc lên, hàm răng sắc nhọn như dã thủ đói khát từ lâu hiện lên một cách dữ tợn.
Lớp vảy bóng loáng vàng kim lúc đầu nay đã trở thành một màu đen tuyền sần sùi.
“Rống!’
“Grừ!”
“Rống…….”
Nó đau đớn gào thét những tiếng long ngâm vang trời rồi cuối cùng cùng im lặng lại, hai mắt nó nhắm chặt.
“Grừ!”Bất chợt, hai mắt nó bỗng mở toang ra.
Nhưng thây vì đôi mắt kim sắc như lúc đầu, giờ đây đôi mắt của nó phát ra ánh sáng đỏ cùng khí tức bạo ngược, khí tức của sự tận thế ngập tràn.
Nó giờ toàn thân sần sùi đen tuyền cùng với những chiếc gai trắng nhìn kinh khủng cực kì.
“Grừ…..”Con hắc long kỳ quái dần chậm rãi nhắm mắt lại, không phải vì nó không còn muốn hủy diệt mọi thứ nữa, mà là vì nó đang chờ! Chờ đợi